Trong khoảnh khắc, thân thể Đế Ma Hỗn Độn của Meow Meow lao lên cao, vồ Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long ngã xuống, Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới trên người nó điên cuồng đánh vào thân thể con rồng.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Dòng điện hùng dũng, Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long bị rớt xuống đất.
Nó dùng Thánh Nguyên cản đa số dòng điện, đang định cắn xé Meow Meow thì bỗng một bóng ma khổng lồ đè lên.
Đó là Lam Hoang.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân thể to lớn của Lam Hoang đè lên người Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long.
Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long muốn vùng vẫy, hai đầu rồng to thò lại gần tai nó rồi . . .
Thi thố thần thông: Hồng Mông Âm Ba.
Đúng vậy, đây là thần thông tự động thức tỉnh của Lam Hoang, thuộc hệ âm thanh hiếm thấy.
Chiêu này hình như là ngưng tụ âm thanh khủng bố thành sóng âm, Hồng Mông Âm Ba như chùm sáng đâm vào lỗ tai Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long.
Oong!
Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long chảy máu tai mũi miệng.
Phỏng chừng màng tai của con rồng đã bị phế, tạm thời không nghe được gì, chóng mặt ù tai.
Đây là cơ hội tốt nhất!
Ngay sau đó, đuôi rồng như lưu tinh chùy của Lam Hoang quất tới, đập vào trán Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long.
Đùng chát!
Trán Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long phun máu, vảy rồng nứt vỡ, lõm xuống một khối.
Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long hét thảm, Huỳnh Hỏa lao ngay vào miệng nó, Xích Viêm Hoàng Kiếm bùng nổ, kiếm khí cuồng bạo đâm vào cổ họng con rồng.
Phập xoẹt xoẹt!
Kiếm khí thiêu đốt trong người Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long, cổ họng bị đâm thủng lỗ chỗ, phỏng chừng dạ dày cũng bị tổn thương.
- Grao hú!
Con rồng trắng phát ra tiếng rống xé trời.
Ngay sau đó, Meow Meow từ bên cạnh xông tới cắn vào cổ Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long, Huyết Ma Trảo xé rách nhiều vảy rồng, vết thương sâu thấy xương.
- Kê ca, ra đi!
- Biết!
Huỳnh Hỏa vừa vọt ra ngoài miệng rồng trắng thì Meow Meow đã dùng hai móng vuốt bẻ miệng rồng ra.
- Hưởng thụ đi!
Ầm ầm!
Thiên Kiếp Hỗn Độn của Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới liên tục phát ra tiếng nổ từ người Meow Meow, từng con rắn sấm sét to cứ thế chui vào trong miệng của Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long, chỉ giây lát, tia chớp đen đã nổ tung trong nội tạng.
Dù rồng trắng lấy Thánh Nguyên dày nặng ngăn cản, bảo vệ nội tạng nhưng toàn thân vẫn bị điện thẳng băng.
Đường đường Thánh Long mà bị Meow Meow điện cứng người như cây gậy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lam Hoang lại đè xuống, như chín ngọn núi đè bẹp rồng trắng.
Nó dùng đầu rồng to lớn cắn đuôi rồng, cái đầu khác cắn vào đầu rồng, sau đó lưu tinh chùy đuôi rồng đập lung tung.
Bị hành thảm như vậy mà Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long vẫn chưa chết, đủ thấy máu thịt của Thánh Thú cảnh giới Thánh mạnh cỡ nào.
Ba con Huỳnh Hỏa mà đến cảnh giới Thánh thì phỏng chừng thân thể Thú Nguyên cũng tăng lên cấp bậc khủng bố.
Huỳnh Hỏa ra lệnh:
- Quy đệ, ngươi đè chặt nó, đừng để nó lật người lại, chúng ta đi giúp Lý Thiên Mệnh!
Meow Meow rống to:
- Kê ca, mau lên, nếu không thì nam nhân của ngươi sẽ bị đâm thành tổ ong vò vẽ!
Huỳnh Hỏa ghét bỏ chửi lại:
- Đệt, Lý Thiên Mệnh mới là nam nhân của ngươi!
Gà lưu manh cùng Meow Meow rốt cuộc rảnh rang đi lên trợ giúp.
- Không cho nó lật người lại?
Lam Hoang nghiêng hai cái đầu, vội đè lên người Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long, sau đó lưu tinh chùy phần đuôi liên tục đập vào người Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long.
Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long vừa giãy giụa đã bị Lam Hoang dùng hai giọng còi tàu thi thố Hồng Mông Âm Ba rống vào mặt:
- Đừng lật lại!
Chí Tôn Lăng Tiêu Thánh Long hú lên, mềm nhũn dán mặt đất.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nếu không phải đến cảnh giới Thánh, sức sống dẻo dai thì con rồng này đã bị Lam Hoang đè chết.
Cảnh tượng này khiến người còn lảng vảng gần đó nhìn mà da đầu tê dại.
Về sau, ai còn dám đắc tội con thú bản mệnh đó của Lý Thiên Mệnh? Không sợ người điên, chỉ sợ kẻ ngốc.
Nói theo lời của Lý Thiên Mệnh thì Lam Hoang như vậy là ngây thơ, dù sao nó là em bé bự trong sáng.
Phải công nhận rằng chiến thuật của Lý Thiên Mệnh thành công.
Hắn tín nhiệm ba con thú bản mệnh, xem chúng nó như ba huynh đệ thân thiết nhất, hắn tin tưởng chúng nó có thể giải quyết đối thủ.
Kết quả, nhóm Huỳnh Hỏa không khiến Lý Thiên Mệnh thất vọng.
Ngự Thú Sư sinh ba có thể đánh bại từng mục tiêu.
- Có thể đánh hội đồng thì ngu gì chọi một?
Từ hôm nay trở đi, câu nói này sẽ trở thành châm ngôn của Lý Thiên Mệnh.
Thú bản mệnh và Ngự Thú Sư vốn chiến đấu cùng nhau, ai lại đi khiêm nhượng một con thú bản mệnh của kẻ địch?
Giờ phút này, Huỳnh Hỏa và Meow Meow giết trở về, thừa dịp uy lực của Nhiên Hồn Thư vẫn còn, chúng nó nhanh chóng tụ hợp với Lý Thiên Mệnh, cùng nhau đối phó Quân Niệm Thương.
Lý Thiên Mệnh bị Quân Niệm Thương áp chế thời gian dài như vậy, nếu không nhờ Thiên Chi Dực và Động Tất Chi Nhãn thì chắc đã bị y giết.
Quân Niệm Thương còn đang xông lên thì bỗng có vô số lôi đình đánh xuống, một ảo ảnh tia chớp đen thoáng chốc bắn tới trước mắt y.
Quân Niệm Thương trông thấy một con mèo to cỡ bàn tay.
- Chết!
Tuy bé mèo nhìn cưng, nhưng thấy tình trạng thê thảm của thú bản mệnh của mình thì khóe mắt Quân Niệm Thương muốn nứt ra, đánh hăng máu.
- Ăn chiêu Thí Huyết Bão Táp của ta đây!!!
Sau lưng chợt vang lên âm thanh như ác mộng, Quân Niệm Thương thấy tận mắt kết cuộc của Nguyên Sấm nên sợ hết hồn, vội né qua, thoát khỏi một chiêu trí mạng.
Mặt Quân Niệm Thương xanh mét, lửa giận đốt cháy trong lồng ngực:
- Tồi tệ!
Cảnh giới Thánh mà không hạ được Lý Thiên Mệnh ba tháng trước chỉ có thể đánh bại Nguyệt Linh Lang?
Thế giới quan của y sắp sụp đổ.
Càng không bàn tới mấy ngày trước Lý Thiên Mệnh vừa đánh bại Nguyên Sấm, mà Nguyên Sấm là cảnh giới Thiên Ý đệ thất trọng.
Quân Niệm Thương rít qua kẽ răng:
- Ngươi chẳng qua là ỷ vào Nhiên Hồn Thư, chờ qua thời hạn thì ngươi thua chắc!
- Vậy sao?
Ức chế thời gian dài rốt cuộc đổi lấy giờ khắc này!
- Lên!
Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa, Meow Meow sắp ra tay.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong phút chốc, đất đai dưới chân Quân Niệm Thương hóa thành vũng bùn.
Đây là một mảnh đầm lầy to lớn, vô số nước bùn dập dờn như sóng biển, khiến Quân Niệm Thương không có chỗ đặt chân.
Đây là thần thông thức tỉnh thứ hai của Lam Hoang: Đại Địa Hồng Hoang.
Giống với thần thông Luyện Ngục Hỏa, Hỗn Độn Điện Cầu, còn thủ đoạn thần thông đặc biệt như Hồng Mông Âm Ba thì bẩm sinh đã có.
Đất đai hóa thành hồng hoang, bên trong nơi nơi đều là nguy cơ.
Có gai nhọn đột nhiên vươn lên, có bàn tay bùn kéo ghì hai chân Quân Niệm Thương, mặc kệ y đi tới đây là vũng bùn sẽ phủ lên chỗ đó.
Ngược lại Lý Thiên Mệnh có Thiên Chi Dực, Huỳnh Hỏa vốn biết bay, Meow Meow thì thân thể nhỏ, nó như gió lốc tia chớp, cả ba hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.
Lý Thiên Mệnh cười khẩy nói:
- Cho nên, đây không phải ba đánh một mà là năm đánh một! Lão tử huynh đệ thành đàn!
- Lên!
Thần thông Đại Địa Hồng Hoang hỗ trợ, cả ba vây giết.
Lý Thiên Mệnh ở đằng trước nhất, Huỳnh Hỏa và Meow Meow một trái một phải.
Quân Niệm Thương buộc phải đối diện. Đại Địa Hồng Hoang và trường thời gian suy yếu y về mọi mặt, lúc y né tránh từng đụng vào tường không gian một lần, bị đụng đầu rơi máu chảy.
Giọng nói của Lý Thiên Mệnh tựa như gai độc đâm vào người Quân Niệm Thương:
- Quân Niệm Thương, ngươi không khác gì phụ thân của mình, nên lão bị chém đầu tại chỗ, Thánh Thiên Phủ hoàn toàn hủy diệt, kết cuộc của ngươi cũng sẽ tan xương nát thịt!!!
Quân Niệm Thương ngây người, gặp đả kích lớn:
- Ngươi nói cái gì?
Lý Thiên Mệnh rống to:
- Ta nói là phụ thân của ngươi đã chết, đầu còn treo trên đảo Nam Thiên, Thánh Thiên Phủ mất rồi!
Trên người Lý Thiên Mệnh đã thủng mấy lỗ máu, đều là bị Quân Niệm Thương đâm.
Suýt mất mạng, còn nương tay làm chi.
Đừng nói phẩm hạnh của Quân Niệm Thương không kém, dù y có thánh nhân thì Lý Thiên Mệnh cũng quyết giết!