- Giết!
Khi Lý Thiên Mệnh ra tay, Meow Meow hóa thành bóng điện màu đen lao nhanh đi, Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới đã phủ lên người nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cửu Trọng Hỗn Độn Lôi Giới lôi kéo, trên trời tiếp tục giáng rắn điện thô to xuống, buộc Bách Lý Truy Tinh chỉ có thể tránh né.
Lý Thiên Mệnh đột nhiên ập đến trước mặt.
Thần Tiêu đệ nhị kiếm!
Lôi hỏa giao nhau, thô bạo hung mãnh, phối hợp lôi đình của Meow Meow, một kiếm nổ tung.
Bách Lý Truy Tinh cười khẩy nói:
- Tài mọn!
Gã cầm Phồn Tinh Giản, chiến quyết Địa Thánh của gã tên là Thiểm Tinh Đạo Quyết.
Đây là chiến quyết Địa Thánh trung phẩm, nói thật thì phẩm cấp không bằng Nghịch Thần kiếm ý.
Nhưng Bách Lý Truy Tinh có Thánh Cung Mệnh Tuyền, có Thánh Nguyên hộ thể, bị đè ép cảnh giới gắt gao.
Thiểm Tinh Đạo Quyết; Nhất Thiểm, Lưu Tinh.
Phồn Tinh Giản trong tay Bách Lý Truy Tinh bắn ra ánh sáng sao nóng rực, vụt qua, khoảnh khắc chém tới, Phồn Tinh Giản tựa như sao băng va chạm với Thần Tiêu đệ nhị kiếm của Lý Thiên Mệnh.
Keng!
Đông Hoàng Kiếm và Phồn Tinh Giản va chạm, kiếm ý thô bạo giao phong, đốm lửa lấp lánh chói mắt.
Hai người lướt qua nhanh.
Khiến Bách Lý Truy Tinh rung động là gã không hề chiếm chút ưu thế nào.
- Thiên Ý cảnh đệ cửu trọng mà có bản lĩnh như vậy? Chiến quyết của hắn tựa hồ khó hiểu.
Bách Lý Truy Tinh không có nhiều thời gian suy nghĩ, mắt Lý Thiên Mệnh lạnh băng vòng về.
Nhưng trước đó, một bóng ma màu đen đã đến bên cạnh Bách Lý Truy Tinh.
Hồn Thiên Điện Ngục!
Lôi đình màu đen trên người Meow Meow bùng nổ, thân thể nho nhỏ nhưng bộc phát ra quả cầu lôi điện nghịch thiên rồi như cơn lũ ập đến, nháy mắt hình thành vòng xoáy lôi đình xoay tít.
Tựa như con quay màu đen từ trên trời giáng xuống đỉnh đầu của Bách Lý Truy Tinh.
Trong giây phút khẩn cấp, một quả cầu ánh sáng sao xuyên thấu bay qua, trước tiên hội tụ trên người Bách Lý Truy Tinh, đây là thần thông đến từ Cửu Thiên Tinh Hà Kỳ Lân.
Ngay sau đó, Hồn Thiên Điện Ngục bùng nổ, Bách Lý Truy Tinh bị nuốt chửng.
Tia chớp vô tận điên cuồng xé rách quả cầu ánh sáng sao.
Bách Lý Truy Tinh thay đổi sắc mặt, vội xông ra trốn khỏi oanh sát từ Hồn Thiên Điện Ngục.
- Chạy được sao?
Lý Thiên Mệnh cười nhạt, Đông Hoàng Kiếm chém nhanh.
Thần Tiêu đệ tam kiếm.
Đường kiếm này hỗn hợp ba kiếm, Lý Thiên Mệnh giết mười chín con Thánh Ma Thú nhất giai đều dùng chiêu này, đã dung hội quán thông.
Bách Lý Truy Tinh cắn răng huơ Phồn Tinh Giản, Thiểm Tinh Đạo Quyết; Nhị Thiểm, Sí Tinh.
Phồn Tinh Giản bộc phát ra ánh sao càng chói lòa, ánh sáng nóng rực như mặt trời nóng bỏng nhấp nháy hai lần liên tục, rất khó phán đoán ra vị trí của Phồn Tinh Giản.
Nhưng không đáng lo.
Lý Thiên Mệnh chém vào đầu của Bách Lý Truy Tinh.
Đông Hoàng Kiếm mang theo ba Thiên Ý chém qua, lửa cháy hừng hực, lôi đình bắn tung tóe, kiếm nặng như núi.
Keng!
Bách Lý Truy Tinh chỉ có thể sử dụng Phồn Tinh Giản ứng đối, kết quả là Hồn Thiên Điện Ngục công phá vòng bảo hộ của gã, ngàn vạn rắn điện hội tụ chui vào người gã, điện gã hộc máu, toàn thân cháy đen.
Mạo hiểm hơn nữa là Phồn Tinh Giản trên tay gã bị kiếm của Lý Thiên Mệnh chấn suýt rời tay.
Đã đến phút sống chết.
Bách Lý Truy Tinh hét thảm, ngã ra sau bằng tốc độ nhanh nhất.
Mũi kiếm của Đông Hoàng Kiếm vốn sắp cắt cổ Bách Lý Truy Tinh, trực tiếp chém đầu, nhưng gã khá giỏi, tránh thoát một kiếm trí mạng.
Nhưng mà . . .
Mũi kiếm vụt qua miệng Bách Lý Truy Tinh.
Phập!
Miệng phun máu.
Miệng của Bách Lý Truy Tinh bị rạch rộng gấp ba, chảy máu ròng ròng.
Trên mặt đau nhói làm Bách Lý Truy Tinh ứa nước mắt, thảm hơn nữa là gã la đau kéo vết thương ở miệng càng đau hơn.
- A!!!
Ánh mắt của Bách Lý Truy Tinh đã thay đổi, sinh ra chút sợ hãi khi nhìn Lý Thiên Mệnh.
Gã là cảnh giới Thánh, dù đối phương là Ngự Thú Sư sinh ba, có thú bản mệnh hỗ trợ thì gã vẫn rất có lòng tin vào mình.
Nhưng giờ phút này, niềm tin đó bị đập nát.
Hơn nữa.
Bách Lý Truy Tinh biết vừa rồi Lý Thiên Mệnh hoàn toàn muốn giết gã, nếu gã phản ứng chậm một giây là bây giờ đầu đã lìa khỏi cổ.
Tất cả làm Bách Lý Truy Tinh sợ vã mồ hôi lạnh, trợn to mắt.
- Ngươi . . .
Bách Lý Truy Tinh muốn nói chuyện nhưng động miệng vết thương, đau đổ mồ hôi.
Khoảnh khắc sắp chết.
Bách Lý Truy Tinh bỗng ném một quyển sách vào Lý Thiên Mệnh.
Đây chắc chắn là thiên văn thư!
Lý Thiên Mệnh không biết chắc, đành mang theo Meow Meow lùi về.
Kết quả là thiên văn thư nổ tung trước mắt hắn, ánh sáng chói lòa hoàn toàn che lấp tầm nhìn.
Hơn nữa ánh sao nóng cháy tựa như đao kiếm đâm vào người có thể chảy máu, Lý Thiên Mệnh đành lùi lại vài bước.
Khi Lý Thiên Mệnh định đuổi theo thì Bách Lý Truy Tinh đã mất bóng dáng.
Ngay sau đó, Bách Lý Truy Tinh xuất hiện bên chỗ Huỳnh Hỏa, gã vội thu Cửu Thiên Tinh Hà Kỳ Lân về không gian bản mệnh, lại ném một quyển thiên văn thư giống cái vừa rồi ra để chạy trốn.
- Lý . . . A . . .
Bách Lý Truy Tinh vừa chạy vừa định ném lại một câu chửi, nhưng vết thương ở miệng rách toạc, đau đến nhe răng trợn mắt.
Ánh sao nổ tung, Lý Thiên Mệnh và Meow Meow đuổi theo với tốc độ nhanh nhất.
Nhưng đối phương quyết tâm bỏ chạy, thậm chí sử dụng thiên văn thư cực kỳ quý giá, khi Lý Thiên Mệnh đến chỗ nhóm Huỳnh Hỏa thì đã không thấy gã đâu.
Lý Thiên Mệnh vẫn cố gắng rượt theo.
Bạch Tử Căng tốn sức kéo Lý Thiên Mệnh về:
- Làm gì vậy? Thật sự muốn giết hắn sao?
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh âm trầm nói:
- Chứ không thì sao? Dù lần này để hắn chạy thoát, lần sau ta mà thấy hắn thì vẫn sẽ giết.
Bạch Tử Căng nói:
- Người này là con cháu dòng chính của Bách Tinh Thái Thượng.
Mắt Lý Thiên Mệnh tràn ngập sát khí:
- Vẫn phải chết.
Bạch Tử Căng buồn bực hỏi:
- Không thể mắng nương của ngươi một câu nào?
Thiếu niên như vậy, làm mẫu thân của hắn sẽ rất vui, nhưng Bạch Tử Căng còn phải lau mông cho hắn nên nàng rất nhức đầu.
Lý Thiên Mệnh dần bình ổn cơn giận, nhưng đã ghim tên Bách Lý Truy Tinh vào bụng:
- Đúng vậy!
Bạch Tử Căng giải thích:
- Sau khi mọi người biết điểm yếu này của ngươi thì ai đều có thể khiêu khích ngươi, buộc ngươi ra tay, thậm chí gài bẫy giết ngươi.
- Thì có sao?
- . . .
Lý Thiên Mệnh cắn răng nói:
- Bạch tỷ tỷ yên tâm, ta phỏng chừng có thể giết hắn tại chỗ nên mới trực tiếp hành động. Nếu không nắm chắc thì ta có thể chấp thuận cho người miệng tiện sống lâu vài ngày. Bạch tỷ tỷ có thể cho rằng ta xung động, không chịu nổi khiêu khích, nhưng con người của ta là như vậy.
Ở trong lòng Lý Thiên Mệnh không cho phép ai vũ nhục Vệ Tịnh như vậy.
Nếu đây là điểm yếu thì Lý Thiên Mệnh chấp nhận.
Bạch Tử Căng nhìn thiếu niên ánh mắt nóng cháy, buồn phiền thở dài:
- Thôi được. Nhưng ngươi cũng ghê thật, Thiên Ý cảnh đệ cửu trọng mà có thể đánh bại.
Bạch Tử Căng một lần nữa nhìn Lý Thiên Mệnh với con mắt khác.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Nếu ta là Thiên Ý đệ cửu trọng thì bây giờ hắn đã là xác chết.
Hắn vẫn còn tức giận, ít nhất chỉ cắt rách miệng đối phương là chưa đủ.
Bạch Tử Căng không nghe kỹ câu nói của đối phương, nàng bảo:
- Thanh niên như ngươi thật nóng tính, không chịu thiệt được. Sau khi trở về tỷ tỷ sẽ dạy ngươi, ví dụ như muốn trả thù một người không phải cứ quyết giết người ta, còn có các phương thức khác đều khiến người trả giá đắt, như cách lần trước đánh ba huynh đệ kia. Thêm nữa nơi này dù sao là địa bàn của người khác, ngươi là tù nhân, giết chết bất cứ ai đều phiền phức, ngươi hiểu không?
Dọc đường đi, Bạch Tử Căng tận tình khuyên bảo rất nhiều, như một tỷ tỷ ruột thịt.
Lý Thiên Mệnh không có tỷ tỷ.
Thật ra Bạch Tử Căng cũng vì tốt cho hắn nên mới khuyến cáo như vậy, chứ đổi lại người khác thì nàng kiệm lời như vàng.