Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 598 - Chương 598 - Vô Song

Chương 598 - Vô Song
Chương 598 - Vô Song

- Thôi được, nể mặt Bạch tỷ tỷ, nếu lần sau ta đụng phải hắn thì sẽ chừa lại mạng chó.

Dù sao nếu Lý Thiên Mệnh bị gì thì Bạch Tử Căng sẽ chịu trách nhiệm với Thập Phương Đạo Cung, hắn không thể hại nàng đau đầu.

Lý Thiên Mệnh bổ sung câu chót:

- Nhưng vẫn sẽ cho hắn một bài học suốt đời khó quên.

. . .

Ba ngày.

Khóe môi bị cắt rách của Bách Lý Truy Tinh mất ba ngày mới hoàn toàn lành lặn.

Bách Lý Truy Tinh ngồi trên một ngọn núi hoang, ánh mắt độc ác. Nhớ lại những hình ảnh lúc bị đánh bại càng khiến lòng gã khó chịu.

- Lãng phí hết hai quyển Tinh Diệu Thư!

Bách Lý Truy Tinh càng nghĩ càng bực mình.

Ngay lúc này, một thiếu nữ mặc trường bào màu trắng ngà đi tới trước mắt Bách Lý Truy Tinh.

Thiếu nữ lạnh như sương tuyết, sắc bén như băng sương, đứng gần nàng liền cảm thụ được khí lạnh.

Thấy thiếu nữ, Bách Lý Truy Tinh hỏi:

- Ninh Vô Song, Vân Trăn Trăn đi chưa?

- Đi rồi.

- Dàn xếp ổn thỏa chứ?

Thiếu nữ áo trắng Ninh Vô Song lạnh nhạt nói:

- Không thành vấn đề, nhưng có vẻ khinh thường ngươi, vì với năng lực Địa Chi Thánh cảnh của ngươi mà không cướp lại Điện Ma Cửu Tiết Liên cho nàng được, thậm chí bị người cắt miệng.

Ánh mắt Bách Lý Truy Tinh tối tăm nói:

- Cần gì châm chọc ta? Ta đã dốc hết sức, chỉ có thể nói Lý Thiên Mệnh đúng là có chút bản lĩnh.

Ninh Vô Song hỏi:

- Vân Trăn Trăn nói Lý Thiên Mệnh có thể tu luyện trong kết giới Nhiên Hồn, hơn nữa mấy tháng trước hắn mới bước vào cảnh giới Thiên Ý, trong vòng ba, bốn tháng đã đến đệ cửu trọng, ngươi tin không?

Bách Lý Truy Tinh nói:

- Ta không tin, Vân Trăn Trăn bị lừa rồi. Hiển nhiên trước đây người này ẩn giấu thực lực, phỏng chừng chưa dùng hết sức khi đánh bại ba huynh đệ Tần gia.

Ninh Vô Song cúi đầu nói:

- Trong Nhiên Hồn Luyện Ngục mà tu luyện chiến quyết đúng là không thể tăng cao cảnh giới, càng không thể tiến bộ cực nhanh như lời Vân Trăn Trăn miêu tả. Nhưng ta cảm giác đúng là hắn đang tiến bộ, có lẽ Nhiên Hồn Luyện Ngục vô hiệu với hắn.

Bách Lý Truy Tinh nói:

- Kệ nó, quan trọng là dù ta đánh thua nhưng kế hoạch của chúng ta thành công.

Ninh Vô Song nói:

- Lấy mảnh vảy rồng ra cho ta xem.

Bách Lý Truy Tinh lấy một mảnh vảy rồng màu lam ra đặt vào tay Ninh Vô Song.

Ninh Vô Song vuốt ve, quan sát một lúc, nói:

- Thú bản mệnh rồng thần của hắn rất đặc biệt, hình dạng vảy rất hiếm hoi, trong Kỳ Lân cổ tộc không tìm thấy vảy giống như vậy, có thể lấy nó làm bằng chứng.

Bách Lý Truy Tinh hỏi:

- Điện Ma Cửu Tiết Liên đâu?

Ninh Vô Song nói:

- Ở chỗ của ta.

Bách Lý Truy Tinh nói:

- Điện Ma Cửu Tiết Liên của ngươi là vô tình lấy được, không ai biết, có hai thứ này là có thể chơi chết hắn.

Ninh Vô Song trả vảy rồng lại cho Bách Lý Truy Tinh:

- Ừm!

Bách Lý Truy Tinh hỏi:

- Ngươi đã xác định thời gian chưa?

Ninh Vô Song trả lời:

- Vân Trăn Trăn nói phụ thân của nàng phỏng chừng một tháng nữa sẽ vào tầng dưới kết giới Nhiên Hồn, giao ban với gia gia của nàng. Có lẽ trong vòng vài ngày hai phụ tử này đều ở Nhiên Hồn Luyện Ngục, chúng ta chọn lúc đó hành động.

Bách Lý Truy Tinh cười khẩy nói:

- Hai Thiên Chi Thánh cảnh, một người ngăn Bạch Tử Căng, một người giết Lý Thiên Mệnh là đủ rồi.

Ninh Vô Song gật đầu, ánh mắt càng lạnh lùng hơn:

- Ừm!

Qua một lúc.

Ánh mắt Bách Lý Truy Tinh thâm trầm nói:

- Vô Song, ngươi không tin tưởng trưởng bối như vậy sao? Cảm thấy nửa năm sau bọn họ nhất định sẽ giao ra Lý Thiên Mệnh, để người này ung dung ngoài vòng pháp luật?

Ninh Vô Song cúi đầu nói:

- Đúng vậy, ta đã nhìn thấu, bọn họ băn khoăn đắn đo, không báo thù được.

Ninh Vô Song ngồi trên tảng đá đỏ rực, tay loay hoay cục đá.

Bách Lý Truy Tinh nói:

- Thật ra ngươi cũng có thể tuyển chọn làm giống như ta, khiêu khích hắn, buộc hắn ra tay. Với thực lực của ngươi thì dễ dàng phế bỏ hắn, không cần đi hướng cực đoan.

Ninh Vô Song hỏi:

- Ta là nữ, có thể dùng chiêu vũ nhục mẫu thân của hắn sao?

- Vậy cũng đúng.

Mắt Ninh Vô Song dần dày đặc tơ máu:

- Bách Lý Truy Tinh, ngươi không phải ta, ngươi không biết ta căm thù phụ thân của hắn nhiều cỡ nào!

Bách Lý Truy Tinh nói:

- Ta biết chứ, đệ tử trẻ của cổ tộc ít người ngang ngửa với ngươi, nếu không phải tại Nhất Thế Chú thì ngươi có tiếng tăm trong toàn Cổ Chi Thần quốc rồi, cảnh giới ít nhất cao ba trọng. Nhất Thế Chú hủy ngươi, Lý Mộ Dương hủy ngươi, nhưng mọi người đều bị như vậy.

Ninh Vô Song nghiến răng nói:

- Không chỉ thế!

- Bởi vì phụ thân của ngươi . . .

- Đúng vậy!

Ninh Vô Song nheo mắt nói:

- Năm đó phụ thân mới mười mấy tuổi, trong toàn bộ bạn cùng lứa ở Cổ Chi Thần quốc thì thiên phú của phụ thân có thể xếp vào năm hàng đầu. Rồi chuyện đó phát sinh, phụ thân là người thứ nhất bị Nhất Thế Chú khiển trách. Sau khi đối thủ cũ của phụ thân lần lượt bỏ phụ thân lại sau lưng, các kẻ thua cuộc vượt qua phụ thân, nhục nhã phụ thân. Phụ thân từ thiên tài rơi xuống, sống trong ngày tháng bị người đùa cợt, buồn tuổi suốt đời! Năm ta ba tuổi phụ thân tự sát, cho đến nay ta đã không nhớ rõ hình dáng của phụ thân.

Ninh Vô Song hít một hơi thật sâu, bóp nát hòn đá trong tay:

- Ta không cần biết Luân Hồi Kính gì đó, mặc kệ các trưởng bối nghĩ như thế nào, bây giờ ta chỉ muốn cho nhi tử của hắn chết tại đây.

Bách Lý Truy Tinh hỏi:

- Nhưng các trưởng bối có thể dụ Lý Mộ Dương đến, khiến hung phạm chết, chúng ta làm như vậy có khi nào hỏng chuyện của trưởng bối không?

Ninh Vô Song đứng lên:

- Ta không nghĩ vậy. Đã hơn một tháng mà Lý Mộ Dương không trở về, không có chút phản ứng gì. Nghe nói báo lên thượng cổ hoàng tộc, thượng cổ hoàng tộc cũng mặc kệ chuyện của Lý Thiên Mệnh. Cứ theo đà này thì sớm muộn gì hắn sẽ tự do. Ta cho Lý Thiên Mệnh cơ hội một tháng này, đợi phụ thân của Vân Trăn Trăn đi vào mà Lý Mộ Dương vẫn không xuất hiện thì ta hành động. Hơn bốn mươi năm, Kỳ Lân cổ tộc chịu uất ức quá nhiều, ta chịu đủ rồi!

. . .

- Cảnh giới Thiên Ý đệ thất trọng!

Lại qua hơn mười ngày, Lý Thiên Mệnh tiến triển thuận lợi, Linh Nguyên của hắn không ngừng lớn mạnh, Bạch Tử Căng còn tưởng đâu hắn sẽ thăng lên cảnh giới Thánh.

Bạch Tử Căng hỏi:

- Cảnh giới Thánh không dễ thành công, sao ngươi không nghỉ ngơi một lát?

Lần đầu tiên Bạch Tử Căng nhìn thấy người trẻ tuổi liều mạng như vậy.

Nàng đâu biết rằng Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp đang treo trên đỉnh đầu của Lý Thiên Mệnh.

- Không cần.

Vừa mới đột phá dung hợp, hắn lại trở về trạng thái tu luyện, bắt đầu đánh sâu vào cảnh giới Thiên Ý đệ bát trọng.

Lam Hoang có nhiệm vụ mới, đó là Thương Hải Hoàng Kiếm.

Đây là mấu chốt để Lý Thiên Mệnh tu luyện Thần Tiêu đệ tam kiếm.

- Tiểu tử này thật sự chưa đến Thiên Ý đệ cửu trọng? Dường như Thú Nguyên vẫn đang tăng mạnh nhưng không lột xác thành Thánh Nguyên. Thiên Ý cảnh thất, bát trọng mà có thể đánh bại Địa Thánh cảnh đệ nhất trọng, vốn liếng hùng hậu thật. Thể Ngũ Kiếp Luân Hồi mạnh đến vậy sao?

Bạch Tử Căng càng quan sát càng khó tin.

. . .

- Ninh Vô Song.

Trong núi hoang, Vân Trăn Trăn gọi lại thiếu nữ trường bào màu trắng ngà đi phía trước.

Ninh Vô Song quay đầu hỏi:

- Có chuyện gì?

Vân Trăn Trăn hoang mang hỏi:

- Hôm nay phụ thân của ta sẽ vào Nhiên Hồn Luyện Ngục, ngươi dẫn ta đến đây làm gì? Đằng trước phỏng chừng có mãnh thú, ta cần trở lại.

Ninh Vô Song nói:

- Được rồi, ngươi đi đi.

Vân Trăn Trăn không hứng thú nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi có cách gì đối phó với Lý Thiên Mệnh chứ.

Giờ Lý Thiên Mệnh trốn trong kết giới thiên văn màu đen, người trẻ tuổi Kỳ Lân cổ tộc chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.

Ninh Vô Song ngước đầu lên, ánh mắt lạnh lùng:

- Thật ra ta có một cách.

- Cách gì?

- Ngươi lại đây, ta nói cho nghe.

Vân Trăn Trăn xoe tròn mắt bước tới gần:

- Bí hiểm thế.

Chớp mắt!

Một xiềng xích màu lam bắn ra từ tay Ninh Vô Song, Vân Trăn Trăn không kịp cảnh giác bị sợi xích quấn lấy, siết chặt.

Vân Trăn Trăn ngây người hỏi:

- Ngươi làm gì?!

Ninh Vô Song ghì chặt xiềng xích:

- Không làm gì.

Xiềng xích sắc bén đâm vào người Vân Trăn Trăn, phần quấn vòng thì tăng sức mạnh khủng bố siết gãy cổ của nàng.

- Điện Ma Cửu . . .

Vân Trăn Trăn trợn to mắt, chết ngay tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment