Tiếp theo . . .
Hạng bảy Địa Bảng Lý Thiên Mệnh khiêu chiến hạng bốn Địa Bảng.
Hắn chỉ cần vượt qua cửa ải này là có thể trực tiếp đối diện hạng nhất Địa Bảng Khương Ngọc.
Đến lúc đó có thể hoàn thành mục tiêu, lấy được Thần Nguyên Cổ.
Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:
- Nếu dựa theo dự tính thì hôm nay nhất định sẽ rất thuận lợi.
Nhưng Lý Thiên Mệnh biết những người này chắc chắn sẽ liều mình ngăn trở chính mình lên đỉnh. Mà không sao, hắn đã chuẩn bị nhiều thủ đoạn, hôm nay hắn đến vì trấn áp thượng cổ hoàng tộc!
Hạng bốn Địa Bảng: Quá Khứ Điện, Cô Tô Úc Dao.
Trên chiến trường, một thiếu nữ động lòng người tựa như bươm bướm nhẹ nhàng đáp xuống trước mắt Lý Thiên Mệnh. Nhan sắc của nàng và khí chất như bươm bướm được nhiều người khen.
Xuất thân Linh Lung Các càng tăng nét thần bí trên người nàng.
Là đệ tử Địa Bảng, Cô Tô Úc Dao đã là tồn tại mạnh thứ bốn lớp trẻ Đạo Cung.
Đưa mắt nhìn khắp Cổ Chi Thần quốc, trừ mấy hoàng tộc Đông Dương ra, Cô Tô Úc Dao có thể xếp vào mười hạng đầu.
Lý Thiên Mệnh đã xem tư liệu, cảnh giới của nàng giới hạn ở Địa Thánh cảnh đệ lục trọng, cao hơn Khương Tuấn Hách, Ngụy Vô Thượng một trọng.
Thú bản mệnh của nàng, Cửu Thải Mộng Sinh Hồ Điệp có sáu mươi bảy đốm sao.
Đây là thú bản mệnh hệ mê hồn hiếm thấy, nghe nói người chống lại Cô Tô Úc Dao đa số chìm đắm trong mê huyễn, sống không bằng chết.
Thiếu nữ như mộng ảo này xuất hiện ở trước mặt Lý Thiên Mệnh, hắn sẽ ứng đối như thế nào?
Cô Tô Úc Dao ánh mắt âm trầm nói:
- Lý Thiên Mệnh, hôm nay ngươi sẽ dừng bước tại đây. Ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là không cần ra tay cũng khiến ngươi quỳ xuống trước ta.
Nhưng mà . . .
Hai mươi giây sau.
Cô Tô Úc Dao tóc rối xù, quần áo rách bươm, toàn thân đầy bùn đất và máu quỳ trên mặt đất, khóc không ra nước mắt.
Bên cạnh nàng là bươm bướm chín màu sặc sỡ bị điện run rẩy trong vũng bùn, cánh bướm lấp lánh bị Huỳnh Hỏa xé tả tơi.
Lý Thiên Mệnh buồn cười:
- Ngươi là Ngự Thú Sư hệ mê hồn?
Trò vặt này hoàn toàn bị Động Tất Chi Nhãn khắc chế, thủ đoạn ám sát linh hồn của Dạ Lăng Phong còn không trấn áp được Lý Thiên Mệnh có Thái Nhất Tháp chứ đừng nói là Cô Tô Úc Dao.
Đối với người khác thì Cô Tô Úc Dao này rất mạnh, nhưng với Lý Thiên Mệnh thì chẳng có gì khác nhau.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Xéo!
Thế giới quan của Cô Tô Úc Dao cơ hồ tan vỡ.
Nàng vừa mới nói mạnh miệng, không ngờ chẳng thể chống đỡ qua hai mươi giây, đường đường mỹ nhân nổi tiếng Thần Đô mà bị Lý Thiên Mệnh đè quỳ dưới đất, mất hết thể diện.
Khi mắt Cô Tô Úc Dao ướt lệ rời đi, Thập Phương Đạo Thiên chiến trường lại chìm trong yên tĩnh.
- Lần này hắn có thể xông thẳng lên đệ nhất, khiêu chiến Khương Ngọc.
Giờ phút này.
Nhiều thượng cổ hoàng tộc mặt xanh mét.
Khiêu chiến Thập Phương Thiên Địa bảng mùa này đã đến giây phút đặc sắc kích động nhất.
Lý Thiên Mệnh rốt cuộc có thể đại biểu Đạo Cung kéo thể diện của thượng cổ hoàng tộc xuống, càn quét con cháu hoàng tộc, đứng ở chỗ cao nhất cười nhìn chúng sinh hay không?
Phải qua một lúc nữa mới công bố điều bí ẩn này.
Bởi vì trước đó, Dạ Lăng Phong còn muốn xông lên một lần.
Hạng hai Địa Bảng cũng có phần thưởng dày, ít nhất tốt hơn hạng năm hiện tại của y.
Hạng hai Địa Bảng có tên là: Khương Thừa Phong.
Khương Thừa Phong cũng là Địa Thánh cảnh đệ lục trọng, cao hơn Dạ Lăng Phong một cảnh giới.
Đây là một trận chiến song phong.
Khi Dạ Lăng Phong biết cái người âm trầm hung hãn này là hoàng thái tôn của Cổ Chi Đại Đế đời trước Càn Đế, thú bản mệnh của gã có huyết mạch Cửu Anh thuần chính thì đôi mắt Dạ Lăng Phong đỏ sậm, sát khí cao vút.
Lý Thiên Mệnh dặn dò:
- Tiểu Phong, không thể giết người.
Dạ Lăng Phong gật đầu, nói:
- Biết.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ngươi ngước đầu lên nhìn xem, trong trăm vạn người có ít nhất hai mươi vạn người họ Khương, nếu ngươi giết người thì các Điện Vương sẽ rất đau đầu.
Dạ Lăng Phong hỏi:
- Hiểu rồi, nhưng về sau có thể giết không?
Lý Thiên Mệnh nhếch mép nói:
- Xem tình hình này thì e rằng đến lúc đó ngươi giết mỏi tay cũng không hết.
Lý Thiên Mệnh nhìn vô số hoàng tộc Khương thị lạnh băng nhìn mình, ánh mắt đó rõ ràng là đang cảnh cáo hắn.
Lý Thiên Mệnh hiểu rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì tương lai tuyệt đối không thể nào bắt tay giảng hòa.
Dạ Lăng Phong nói:
- Thiên Mệnh ca, ta đi đây.
- Tiểu Phong.
- A?
- Không thể giết người, nhưng nếu đối phương muốn ăn đòn quá thì có thể thỏa mãn đối phương, cũng cho các cường giả Thần Đô cảnh cáo chúng ta nhìn xem chúng ta có bị hù sợ hay không.
Mắt của Dạ Lăng Phong sáng rực:
- Tốt!
Dạ Lăng Phong xoay người, bước vào chiến trường.
Trong tiếng người ồn ào, Khương Thừa Phong đứng phía đối diện Dạ Lăng Phong.
Hai cặp mắt giao nhau.
Khương Thừa Phong thản nhiên nói:
- Dạ Lăng Phong, trước khi Khương Ngọc hạ Lý Thiên Mệnh thì ta sẽ phế ngươi trước.
Dạ Lăng Phong hơi hưng phấn nói:
- Tốt!
Khương Thừa Phong khinh thường nói:
- Tốt? Ngươi là đồ ngốc à?
Dạ Lăng Phong giải thích:
- Không phải, ta muốn ngươi ác với ta nhiều chút.
Khương Thừa Phong bật cười:
- Ha ha ha!
Sự thật chứng minh, người này đúng là kẻ ngốc.
Dạ Lăng Phong nhe răng cười:
- Vậy thì ta có thể ra tay ác chút.
Đó là nụ cười ngây thơ.
Ngây thơ đến nỗi khiến người rợn tóc gáy.
Trên khán đài trăm vạn người ở Thập Phương Đạo Thiên chiến trường, có người hét to:
- Khương Thừa Phong!
Khương Thừa Phong ngước đầu lên.
- Phế bỏ Thánh Cung của hắn! Chặt đứt hai chân!
- Có người muốn đạp trên đầu hoàng tộc chúng ta, vậy thì đánh gãy chân của chúng là sẽ cắt đứt mơ tưởng viễn vông.
- Ha ha ha ha ha ha!
Thượng cổ hoàng tộc trải qua truyền thừa và khuếch trương mấy vạn năm đã sinh sôi quá nhiều.
Bọn họ cười vang, kéo theo mấy chục khán giả cùng cười phá lên, cả sân đấu ồn ào.
Khương Thừa Phong hừng hực nhiệt huyết:
- Tốt!
Nói thật ra ngày quyết chiến Địa Bảng những mùa trước có khán giả đông bằng một phần ba hôm nay đã là tốt lắm rồi.
Hơn nữa đến đây hôm nay đa số đều là trưởng bối.
Khương Thừa Phong rất rõ ràng, nếu cho bọn họ xem đã mắt, trút giận ra ngoài thì địa vị của mình ở trong Thần Đô sẽ nước lên thì thuyền lên.
Ánh mắt lạnh buốt của Khương Thừa Phong nhìn chằm chằm vào Dạ Lăng Phong.
Gã thấy hai tay Dạ Lăng Phong cầm hai thanh đoản kiếm, hoặc nên nói là dao găm, trên vũ khí có hơn năm mươi thánh thiên văn, làm gã nhìn mà ghen ghét.
Mắt Khương Thừa Phong cháy bỏng, lòng tham điên cuồng sinh sôi:
- Bằng vào con dế nhũi Đông Hoàng Cảnh nhà ngươi mà được sử dụng binh khí tốt như vậy?
Keng!
Một thanh đao màu đen xuất hiện trong tay Khương Thừa Phong, trên chuôi đao có một mắt quỷ màu đỏ đang nhỏ máu tí tách, trên thân đao có bốn mươi sợi thánh thiên văn chạy dọc.
Đây là Ám Minh Quỷ Vương Đao.
Tuy kém hơn Nhiên Huyết Phách Kiếm một chút nhưng thanh đao cũng có sát khí ngút trời, rất kinh người.
Ầm!
Cùng lúc đó, một con cự thú xuất hiện dưới thân Khương Thừa Phong, cõng gã lên.
Con cự thú này khoác vảy giáp màu đen dày nặng, nanh vuốt đặc biệt dữ tợn sắc bén. Kinh người hơn nữa là trên cần cổ thon dài của nó có gai xương giống lưỡi dao, dài mấy thước, khiến đầu và cổ của nó tựa như cây đao lớn.
Cự thú này có năm cái đầu, nhìn từ xa như từ thân thể nó mọc ra năm cây đao to.
Đây là: Minh Đao Ám Ma Cửu Anh.