Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 664 - Chương 664 - Thánh Thú Cổ Thất Giai (Tt)

Chương 664 - Thánh Thú Cổ thất giai (tt)
Chương 664 - Thánh Thú Cổ thất giai (tt)

Mắt của Đông Dương Chước lạnh xuống, toàn thân thì nóng như có lửa cháy:

- Chuyện này dễ thôi, kiểm tra lẫn nhau. Vũ khí bí mật mật trái luật thì giao hết cho trưởng bối giữ.

- Vậy thì nhào vô đi!!!

Lý Thiên Mệnh rất dứt khoát, hắn trả lại hai thiên văn thư giữ mạng mà Bạch Mặc đưa cho, để Khương Ám kiểm tra. Nhóm Bạch Mặc thì nét mặt nghiêm túc cũng kiểm tra Đông Dương Chước.

Đông Dương Chước nhe răng cười nói:

- Điện Vương, ta thích bầm thây, nhớ chuẩn bị quan tài cho Lý Thiên Mệnh, nhỏ chút cũng không sao, xác người nhìn thì lớn nhưng lúc chặt ra thì nhồi nhét vào một cái thùng nước nhỏ vẫn được.

Bạch Mặc lười để ý Đông Dương Chước, nhiều năm qua gã đã thấy bao nhiêu trường hợp, gặp đủ loại thượng cổ hoàng tộc rồi.

- Đóng kết giới Thập Phương Đạo Thiên, không tắt thở, không mở ra!

Trong phút chốc, muôn người chú ý, thậm chí oanh động Thần Đô.

Người số một lớp tiểu bối dưới hai mươi tuổi thượng cổ hoàng tộc quyết đấu với nhi tử của Lý Mộ Dương, từng là tộc trưởng Kỳ Lân cổ tộc.

Đây không phải quyết chiến Địa Bảng.

Đây là chém giết số phận và tôn nghiêm!

Đến vị trí này, mọi thứ diễn ra trên Thập Phương Đạo Thiên chiến trường đã vượt qua phạm trù tranh phong Địa Bảng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trên chiến trường to lớn, hai sinh mệnh trẻ tuổi đã vào chỗ.

Lý Thiên Mệnh, Đông Dương Chước.

Bọn họ thế như nước với lửa!

Một người lửa giận ngút trời, một người hung hăng âm trầm.

Ba thú bản mệnh của Lý Thiên Mệnh đã không phải lần đầu tiên xuất hiện, nhưng trên người chúng nó có nhiều chỗ vượt sức tưởng tượng vẫn gây chú ý, thảo luận.

Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng.

Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ.

Thái Cực Hồng Mông Quỳ Long.

Ba Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, nếu không phải chúng nó thành thú bản mệnh, bắt đầu lại từ đầu thì cái gọi là Thánh Thú Cổ làm gì có cửa ngẩng cao đầu trước mặt chúng nó?

Ở trước mặt chúng nó là . . .

Đông Dương Chước đứng trên mộ con thú bản mệnh Cửu Anh thân hình to gần bằng Lam Hoang, là con Cửu Anh khổng lồ nhất mà Lý Thiên Mệnh từng gặp.

Nó có bảy cái đầu, chứng minh đẳng cấp thiên phú của Đông Dương Chước.

Cổ Chi Đại Đế trong lịch sử có thú bản mệnh thường là từ tám đầu trở lên, sở hữu thú bản mệnh có bảy cái đầu, nếu tương lai đi đúng đường thì sẽ nhận được thân phận gần với ngai vua.

Lý Thiên Mệnh thấy bảy mươi đốm sao trong mắt con thú.

Quả nhiên, đây là Thánh Thú thất giai, cũng là Thánh Thú Cổ.

Đây là con Thánh Thú thất giai đầu tiên mà Lý Thiên Mệnh gặp, tên của nó là: Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh.

Nó là một con cự thú có vảy giáp dày màu đỏ sậm, bắp thịt thô to, trên lưng dường như cũng cõng mấy ngọn núi, tạo hình hơi giống Lam Hoang. Có điều Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh nhiều đầu hơn, miệng vừa giống rắn vừa giống cá sấu to, lực cắn kinh người.

Chỗ hung hãn nhất trên người Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh là bên trên bảy cái đầu mọc một sừng như trường kiếm, trên sừng dài rực cháy ngọn lửa đỏ sậm, vị trí sắc bén nhất nhỏ tí tách chất độc đỏ thẫm.

Người Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh rực lửa, khi đốt cháy thì như mặt trời đỏ thẫm, khiến nhiệt độ nguyên chiến trường tăng cao.

Đối với tất cả thú bản mệnh khác thì Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh có hơi thở rất đặc biệt, dày nặng mà xa xưa, uy áp từ huyết mạch đủ để con thú khác không phải Thánh Thú Cổ cúi đầu nghe theo. Nghe nói loại hơi thở này gọi là khí thượng cổ, hơi thở thần kỳ ẩn chứa trong Thần Nguyên Cổ, cũng là một trong số các nguyên nhân làm nên sức mạnh của Thánh Thú Cổ.

Nhìn ra được con cái mạch Dục Đế quả nhiên hung hãn hơn Khương Ngọc nhiều, ở trước mặt Thánh Thú Cổ thì Thánh Thú lục giai hai đầu sáu mươi chín đốm sao của Khương Ngọc như bé ngoan.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Các ngươi sợ không? Có cảm thụ được uy áp Thánh Thú Cổ gì đó không?

Gà lưu manh cười âm u, mặt đen thui:

- Có cái khỉ khô, ta chỉ trông thấy trứng của nó rất to! Bây giờ nó chảnh bao nhiêu thì khi chiến đấu kết thúc nó sẽ thê thảm bấy nhiêu.

Meow Meow đầu tiên là kẹp trứng của mình, sau đó tức giận nói:

- Kê ca, làm thịt nó đi! Bọn họ cứ ăn hiếp Linh Nhi mãi, mèo thành thật như ta cũng thấy gai mắt!

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Các ngươi tự tin vậy sao? Có chắc không? Nó cao hơn các ngươi năm trọng cảnh giới.

Hắn có vòng xoáy Đông Hoàng, có ba Thiên Mệnh Tuyền, còn có Linh Nhi Phụ Linh, dù kém hơn năm trọng thì về mặt lực lượng không chịu thiệt quá nhiều.

Huỳnh Hỏa cười nói:

- Lần trước đến cảnh giới Thánh đã lột xác máu thịt hơi nhiều, Kê gia cũng có thể trở thành quỷ cuồng đánh gần thân. Đừng nhìn con kia da dày thịt béo, lão tử chặt đầu của nó xuống trước!

Chúng nó đều nói sự thật.

Lý Thiên Mệnh còn được ưu thế về lực lượng máu thịt thì càng không nói đến đám thú này, nhất là Lam Hoang, cứng khủng bố.

Nhớ đến bé rùa bự, Lý Thiên Mệnh liếc qua ngọn núi to bên cạnh mình, hoàn toàn an tâm.

Nói thật, chúng nó đấu đơn thì không sợ thú bản mệnh của Địa Thánh cảnh đệ lục trọng, tuy chênh lệch cảnh giới rất lớn nhưng thực lực không kém quá xa.

Mấu chốt là . . .

Đối phó Ngự Thú Sư và thú bản mệnh thuộc tính hỏa, Lý Thiên Mệnh và bé gà của hắn miễn dịch thuộc tính hỏa, còn có át chủ bài cực kỳ hữu hiệu.

Át chủ bài này là nguyên nhân căn bản khiến Lý Thiên Mệnh dám đấu sống chết.

- Giết!!!

Một người ba thú, bao cặp mắt dõi theo.

Lý Thiên Mệnh vỗ cánh bay lên, Thiên Chi Dực tỏa sáng cả sân đấu.

Đương nhiên, Đông Hoàng Kiếm càng là thần uy động trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một con rồng thần hai đầu chạy rầm rập trên đất bằng, đất rung núi chuyển.

Trên đỉnh đầu của nó là một con phượng hoàng nhỏ rực lửa, một con mèo đen liên tục lắc lư nửa thân sau, lôi đình màu đen quấn quanh người, đôi mắt dần đỏ thẫm, mỗi con đứng trên một đầu rồng.

Đông Dương Chước vỗ một cái đầu của Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh, nhếch mép cười âm u:

- Sí Diễm, cơm trưa của ngươi đến rồi, hai đồ ăn vặt, một món chính, là thú bản mệnh rồng thần mà ngươi thích ăn nhất.

- Grao!

Cự thú mắt bắn ra tia hung ác tựa như mãnh thú.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bốn chân thô to đạp mặt đất, khóa chặt Lam Hoang thân hình to nhất. Hai con cự thú như hai ngọn núi va chạm vào nhau.

Oong!

Thoáng chốc cát bụi bay đầy trời.

So sánh với bé rùa bự thì đúng là Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh có ưu thế về mặt Thánh Nguyên. Nhưng kiểu va chạm này càng thử thách về lực lượng cơ bắp hơn, cho nên hai con thú không lùi bước.

Nhưng bảy cây kiếm trên đầu Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh cùng đâm về phía Lam Hoang.

Vù vù vù vù vù!

Huỳnh Hỏa dùng Luyện Ngục Hỏa Ảnh biến hóa phân thân, xuyên qua lửa của đối phương, vụt qua dưới ngực bụng Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh.

Đôi mắt đỏ của bé gà đã theo dõi điểm yếu của đối phương.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lúc này, bé rùa bự và cự thú cùng lăn dưới đất.

Lại là một trận hỗn chiến.

Ở trước mắt Lý Thiên Mệnh là Đông Dương Chước cầm thanh Hắc Ma Thí Thần Kích có bốn mươi chín sợi thánh thiên văn. Thanh tam xoa kích màu đen này sát khí ngập trời, mặt trên loang lổ vết máu tăng thêm phần hung hãn.

Đông Dương Chước đột nhiên xuất hiện, thi thố chiến quyết chém xuống một cái đầu rồng của bé rùa bự đang cắn một đầu của Độc Kiếm Ma Dương Cửu Anh.

Chư Thiên Sinh Tử Trảm!

Chiêu này rất mạnh, rõ ràng là chiến quyết Thiên Thánh, điều này nghĩa là ưu thế về mặt này của Lý Thiên Mệnh sắp bị bắt kịp.

Nhát chém như sao băng rơi, uy lực của Hắc Ma Thí Thần Kích động trời.

Đông Dương Chước tràn ngập niềm tin vào bản thân, nên gã càn rỡ cười to:

- Nhi tử của súc sinh, ngươi lấy cái gì so với ta? Tiếp theo ta sẽ cho ngươi nếm mọi đau khổ thấu xương trên cõi đời này!

Bình Luận (0)
Comment