Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 672 - Chương 672 - Vi Sinh Vân Tịch (Tt)

Chương 672 - Vi Sinh Vân Tịch (tt)
Chương 672 - Vi Sinh Vân Tịch (tt)

Nói thật, trong lòng Lý Thiên Mệnh còn rất rung động.

Hắn biết giá trị của mười Thần Nguyên Cổ hạ phẩm chưa chắc sánh bằng Thần Nguyên Cổ trung phẩm.

Một khi tiến hóa thành công, về đẳng cấp thú bản mệnh thì cơ hồ không có bao nhiêu người trong Thần Quốc sánh bằng hắn.

Hắn được đến quá nhiều so với phần thưởng hạng nhất Địa Bảng mà những người khác biết.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Cung chủ, ta ngẫm nghĩ còn thấy hơi hoảng, hơi quá quý trọng rồi.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Không quý trọng, từ xưa đến nay báu vật tặng cho quân tử và người có duyên. Ngươi hoàn toàn xứng đáng, không cần băn khoăn.

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Vi Sinh Vân Tịch mỉm cười nói:

- Nếu ngươi cảm thấy áy náy không yên, về sau cường đại rồi làm khổ sai nhiều vào trả lại cho ta.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Không thành vấn đề, vượt lửa qua sông, không chối từ, ta bán mạng cho Đạo Cung.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Ngươi nói chuyện rất rõ ràng, hơi giống phụ thân của ngươi. Năm xưa ta và hắn từng có chút duyên phận sư đồ.

- Sư đồ?

- Ừm!

Hèn gì nàng tốt với mình như vậy.

Với quan hệ của nàng và Lý Mộ Dương, cộng thêm quan hệ thánh tộc Lý thị, tiềm lực thiên phú trưởng thành của Lý Thiên Mệnh đều là nguyên nhân Vi Sinh Vân Tịch đưa ra ba món trọng bảo này.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Cung chủ, có thể nói cho ta nghe y là người như thế nào không?

- Lòng người phức tạp, mấy câu từ ngữ không đủ để hình dung một người, về sau ngươi gặp hắn liền biết.

- Hiểu rồi.

- Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết hắn rất tốt, là người đại nghĩa, tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng.

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Ta tin tưởng y.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Thiên Mệnh, cho ta xem Đông Hoàng Kiếm.

- Được.

Lý Thiên Mệnh đặt Đông Hoàng Kiếm lên bàn đá, đưa cho Vi Sinh Vân Tịch.

Vi Sinh Vân Tịch nhìn ánh hoàng hôn phía cuối trời, tay vuốt hoa văn của Đông Hoàng Kiếm.

Lúc này, Lý Thiên Mệnh chợt phát hiện mắt của nàng hình như không có tiêu cự, màu con ngươi rất nhạt.

- Cung chủ, mắt của người?

Vi Sinh Vân Tịch nhẹ giọng nói:

- Trước kia bị Không Minh Hỏa nung khô, hiện tại đã mù.

Lý Thiên Mệnh rung động hỏi:

- Không thể khôi phục sao?

Lúc trước nói chuyện hắn không nhận ra, dù sao Vi Sinh Vân Tịch hành động tự nhiên, không ngờ nàng là người mù.

Thường thì nếu bị mù do tai nạn bình thường thì cơ bản có thể chữa lành.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Không thể, bởi vì Không Minh Hỏa là linh tai có trăm sợi thánh thiên văn, trong thiên địa không có gì phá giải được.

- . . . Ai làm?

- Hắn đã chết.

- Càn Đế?

- Ừm!

Xem ra tranh chấp giữa thượng cổ hoàng tộc và Thập Phương Đạo Cung không nhỏ.

Vi Sinh Vân Tịch hỏi:

- Thiên Mệnh, nghe nói ngươi tách Đông Hoàng Kiếm ra làm hai phải không?

- Đúng vậy!

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Trở về nghiên cứu nhiều hơn nữa đi, đây là vật thượng thần, nếu có thể đào móc ra hiệu quả như Luân Hồi Kính và Thập Phương Trấn Ma Trụ thì chắc chắn sẽ khiến ngươi trở thành một thế hệ truyền kỳ. Nghĩa phụ Lý Vô Địch của ngươi sau khi kết thúc một năm thời kỳ bùng nổ chắc sẽ đến gần trình độ cường giả đỉnh cao Thần Đô, tương lai tươi sáng. Kiếp Luân của ngươi tuy ít nhưng mang trọng bảo, hơn nữa tốc độ tiến bộ rất nhanh, thành tựu tương lai có lẽ còn giỏi hơn hắn.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Trò giỏi hơn thầy, ta muốn vượt qua hắn không khó gì.

Vi Sinh Vân Tịch cười nói:

- Tính cách này của ngươi hơi giống Lý Vô Địch, phụ thân ruột của ngươi ít gây chú ý hơn nhiều.

Nói xong, Vi Sinh Vân Tịch đứng lên:

- Đi thôi.

- Cung chủ, đi đâu?

- Ngươi không có Thiên Ý phong, đã tu luyện Thần Tiêu kiếm quyết đến cuối, theo ta đi Đạo Pháp Tự Nhiên Điện, ta đề cử một môn chiến quyết cho ngươi.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Đa tạ cung chủ! Cái đó . . . thật là không dám nhận.

- Vậy thì đừng nhận?

- Không không, thế thì sao được, cung chủ nhất ngôn cửu đỉnh, ta không thể để cung chủ nuốt lời.

- Đi theo.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Muốn ta dìu không?

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Mắt của ta không thấy nhưng trong lòng thấy hết.

- Được rồi.

Vi Sinh Vân Tịch vươn tay ra:

- Ta không nói là không cần dìu.

- Được rồi!

Lấy ba Thần Nguyên Cổ trung phẩm của nàng, bây giờ nàng còn đề cử một môn chiến quyết cho mình, dìu một chút thì có sao? Dù bắt cõng đi thì Lý Thiên Mệnh cũng sẽ cõng nàng.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Ta nhìn ra được tố chất thân thể của ngươi rất mạnh, sánh bằng thú bản mệnh. Thập Phương Đạo Cung có một môn chiến quyết loại hình đặc biệt, không có phẩm cấp cụ thể, uy lực mạnh nhất có thể sánh bằng chiến quyết Cổ Thánh, ta muốn cho ngươi thử nó.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Có thể so với chiến quyết Cổ Thánh? Hàm ý quá sâu thì ta khó mà học được.

Dù sao trong toàn bộ Thần Quốc không có vài người có thể thi thố chiến quyết Cổ Thánh.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Môn chiến quyết này không có hàm ý gì cả, chỉ cần có tố chất thân thể mạnh mẽ, mấu chốt nhất là khả năng chịu được cực khổ, mệt nhọc. Nghe nói thánh tộc Lý thị các ngươi rất giỏi về mặt này, nên trong lịch sử chỉ có Lý Thần Tiêu cung chủ tu luyện đến trình độ gần Thiên Kiếp Kiếm.

Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười nói:

- Lại là hắn! Sao ở đâu cũng thấy hắn vậy, âm hồn không tán.

Vi Sinh Vân Tịch cốc đầu Lý Thiên Mệnh:

- Đứa ngốc này, có ai giống ngươi nói tổ tiên của mình như vậy không?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Không sao, ta và tổ tiên quan hệ tốt, hắn sẽ không so đo. Hơn nữa hắn hố của ta nhiều rượu, ăn người miệng mềm.

. . .

Rất nhanh, đã đến Đạo Pháp Tự Nhiên Điện.

Đây là nơi Ám Điện Thập Phương Đạo Cung cất giữ chiến quyết, các loại chiến quyết rực rỡ muôn màu, trên cơ bản là cấp bậc Địa Thánh và chiến quyết Thiên Thánh.

Yêu cầu cơ bản nhất với chiến sĩ Ám Điện là cảnh giới Thánh.

Bất cứ đệ tử Đạo Cung nào đều phải thỏa mãn điều kiện đến cảnh giới Thánh trước năm ba mươi tuổi thì mới có khả năng trở thành một thành viên Ám Điện.

Sức chiến đấu của chiến sĩ Ám Điện mạnh hơn Đông Hoàng Vệ nhiều.

Thoáng chốc đã đến điện đường cuối cùng của Đạo Pháp Tự Nhiên Điện.

Trước mắt là một cánh cửa, đằng sau cánh cửa là một hang ngầm, trong hang xây bậc thang kéo dài xuống dưới. Lý Thiên Mệnh lại gần, dìu Vi Sinh Vân Tịch đi vào bóng tối, bước xuống bậc thang.

Vi Sinh Vân Tịch vừa đi vừa giới thiệu:

- Thiên Mệnh, môn chiến quyết này tên là Bất Diệt Kiếm Thể, phương pháp tu hành này là tổ tiên Đạo Cung chúng ta lấy từ thượng cổ thần táng.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Bất Diệt Kiếm Thể? Tu hành như thế nào?

Hôm nay nghe quá nhiều chuyện về thượng cổ thần táng làm Lý Thiên Mệnh sản sinh nhiều tò mò và khát khao.

Nghe như trong phạm vi Thần Quốc, tất cả kho báu siêu cấp đều đến từ thượng cổ thần táng.

Là thần táng này tạo nên phồn vinh cho lãnh thổ Thần Quốc.

Vi Sinh Vân Tịch giới thiệu tỉ mỉ:

- Loại chiến quyết này cần phương thức tu hành đặc biệt, nó không cần hiểu ra và trầm tư suy nghĩ gì cho mệt, chỉ cần ở trong Kiếm Khí Trì dùng Bất Diệt Kiếm Khí tôi thể, từng bước chế tạo thân thể thành Bất Diệt Kiếm Thể, hội tụ Bất Diệt Kiếm Khí vào từng tấc thịt.

- Nếu thành công thì người tu luyện giơ tay nhấc chân đều có thể bộc phát ra Bất Diệt Kiếm Khí, có thể thả ra thu vào, khiến mình trở thành vật dẫn của Bất Diệt Kiếm Khí, càng là chủ nhân của kiếm khí, thứ này có tác dụng rất lớn cho tăng cao tố chất thân thể. Cho nên, đây là một môn chiến quyết luyện thể hiếm thấy.

Bình Luận (0)
Comment