Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 723 - Chương 723 - Nghịch Thiên Trọng Sinh

Chương 723 - Nghịch thiên trọng sinh
Chương 723 - Nghịch thiên trọng sinh

- Mà . . . tên của nó là gì?

Lý Thiên Mệnh không biết tên của nó, càng không biết lai lịch, dù sao vắng mặt Khương Phi Linh, mà nàng cũng chưa chắc biết về thần binh này.

- Thôi, ta tự đặt tên vậy. Mỗi mắt xích màu lam đều giống một tinh vực, vừa có thể kéo dài ba nghìn thước, gọi là Tam Thiên Tinh Vực đi.

Huỳnh Hỏa nói:

- Tam Thiên Tinh Vực, Xích Huyết Ngân Hà, rất xứng!

Dạ Lăng Phong hào hứng nói:

- Đúng vậy, cùng nhau giết địch!

Lý Thiên Mệnh nói:

- Sao nghe là lạ?

Huỳnh Hỏa cười gian:

- Có gì lạ, Tiểu Phong tốt lắm, là người có thể trao trọn cuộc đời.

Lý Thiên Mệnh bóp cổ chim:

- Đi chết đi!

Cái con chim này ngày càng không biết giới hạn.

Trêu chọc Bạch Tử Căng xong quay qua ăn hiếp Dạ Lăng Phong, tội nghiệp Tiểu Phong vẻ mặt đơn thuần, hoàn toàn không hiểu tại sao chủ nhân và thú cưng đấu đá với nhau.

Tam Thiên Tinh Vực này bị Hồn Ma phát hiện, tương đương với Dạ Lăng Phong tặng lại binh khí cho Lý Thiên Mệnh.

Huỳnh Hỏa tiếp tục trêu già:

- Tặng tín vật định tình cho nhau?

- Biến ngay!

. . .

Không lâu sau, bọn họ trở lại gần tế đàn.

Lý Thiên Mệnh trầm giọng nói:

- Tạm không tu hành, Tiểu Phong, làm chuẩn bị cuối cùng đi.

- Phỏng chừng qua vài ngày nữa là Linh Nhi sẽ thức tỉnh, đến lúc đó nhờ vào ngươi.

Dạ Lăng Phong nói:

- Được, mấy ngày nay ta nghiên cứu rất nhiều biện pháp, nhất định sẽ dốc hết sức.

Không khí nghiêm túc hơn.

Trong Ma Thành một mảnh yên tĩnh, Lý Thiên Mệnh thậm chí nghe rõ tiếng tim đập của mình.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Chớp mắt, sáu ngày đã qua.

- Tiểu Phong!

Khi Thiên Linh Chi Luyến rung nhẹ, Lý Thiên Mệnh liếc qua, Dạ Lăng Phong lập tức linh hồn xuất khiếu chui vào trong thức hải của hắn, ẩn giấu.

Hồn của Dạ Lăng Phong cơ hồ thành thể rắn, thu nhỏ đến mức tận cùng, kỳ thực rất khó phát hiện.

Tiếp theo, Hồn Ma há mồm hút xác của Dạ Lăng Phong vào trong bụng.

Đây là một trong các biện pháp mà Dạ Lăng Phong nghĩ ra, bọn họ chỉ có một canh giờ, mặc kệ thành công hay thất bại Hồn Ma đều phải đưa xác của y đi.

Về chi tiết thì bọn họ đã thảo luận vô số lần trong mấy ngày nay.

Lý Thiên Mệnh hít thở một hơi:

- Tiểu Phong.

Dạ Lăng Phong nhỏ giọng nói:

- Yên tâm, Linh Nhi tỷ tỷ nhất định không có việc gì. Tiểu Phong hứa với ngươi, chúng ta sẽ không thua!

- Ừm!

Lý Thiên Mệnh không muốn tạo nhiều áp lực cho Dạ Lăng Phong, nhưng nói thật thì hắn căn bản không dám suy nghĩ nếu lần này thua, bỏ qua cơ hội duy nhất thì tương lai của mình sẽ ra sao.

Có lẽ không còn tương lai nào cả.

- Nếu trên thế giới này không còn Linh Nhi thì cũng sẽ không còn ta. Thật nhiều người đặt kỳ vọng vào ta, nhưng mà . . . xin lỗi.

Lý Thiên Mệnh chỉ có thể tự nhủ với lòng như vậy.

Mới nói xong, Thiên Linh Chi Luyến trong nhẫn tu di quả nhiên rung lắc mạnh, nếu không lấy ra thì phỏng chừng nhẫn tu di của Lý Thiên Mệnh sẽ bị chấn vỡ.

Khi Thiên Linh Chi Luyến xuất hiện trong bàn tay, Khương Phi Linh đi ra.

Mắt Khương Phi Linh bắn ra tia sáng trắng chói mắt, vừa nhìn thấy Lý Thiên Mệnh liền phát ra ý chí linh hồn mạnh mẽ trấn áp.

Ngay sau đó, Khương Phi Linh lập tức hóa thành Thiên Chi Dực bay nhanh về phía tế đàn.

Bình thường Khương Phi Linh cũng có thể tự mình biến thành Thiên Chi Dực bay đi, nhưng tốc độ không nhanh, cũng không thể kéo dài, chỉ có thể bay chặng đường ngắn.

Nhưng mà . . .

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai sẽ không suy nghĩ tại sao Lý Thiên Mệnh không rời xa tế đàn, ngược lại sáng tạo cơ hội cho nàng.

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai sẽ không biết rằng hai phàm nhân nho nhỏ lại có năng lực như linh hồn xuất khiếu, lần duy nhất Dạ Lăng Phong sử dụng linh hồn xuất khiếu thì Khương Phi Linh không có ở bên cạnh.

Ngay cả Khương Phi Linh cũng chỉ biết linh hồn của Tiểu Phong rất mạnh, nhưng không biết linh hồn của y có thể rời khỏi thân thể.

Thậm chí nếu hồn của Tiên Thiên Thần Thai ở trên người Khương Phi Linh chỉ ngẫu nhiên thức tỉnh, vậy thì nàng càng mù tịt về Dạ Lăng Phong.

Càng càng không ngờ rằng nhóm Lý Thiên Mệnh sẽ có cách giết chết linh hồn của nàng vào lúc nàng yếu ớt nhất.

Khi Lý Thiên Mệnh đuổi theo, giọng của hồn của Tiên Thiên Thần Thai truyền đến:

- Lần trước là ta sơ sẩy, để một phàm trần chi linh bắt lấy cơ hội, tiếp theo sẽ không có Nhiên Linh nào nữa! Ngoài ra, nếu ta chết thì nàng cũng sẽ chết, ngươi liệu mà làm!

Chạy theo đằng sau Lý Thiên Mệnh là Hồn Ma, hồn của Tiên Thiên Thần Thai sợ Hồn Ma!

Hồn Ma hiện tại vẫn không thể khống chế bản thân, nhưng nhóm Lý Thiên Mệnh đột phá hai trọng, biến mạnh toàn diện, cho nên dù Hồn Ma nổi điên thì hắn vẫn có thể khống chế nó chặnt chẽ.

Vì vậy, tất cả tiến hành dựa theo kế hoạch của hắn, ngay cả Hồn Ma cũng bị dụng để phối hợp diễn kịch.

Lý Thiên Mệnh dùng ba con thú bản mệnh chặn ngăn chặn Hồn Ma là vì để trông càng giống thật hơn, bản thân hắn giả vờ lo lắng Hồn Ma ăn mất Khương Phi Linh.

Lý Thiên Mệnh thì rượt theo sau Khương Phi Linh, không ngừng đánh vỡ tường không gian, xông lên phía trước trong trường thời gian.

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai này chỉ có thể sử dụng tất cả thủ đoạn ban đầu của Khương Phi Linh, thần hồn của nàng ta mạnh mẽ không có nghĩa là thủ đoạn hiện tại càng nhiều.

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai khống chế Ma Thành giới hạn ở chỗ ném người rớt xuống gần tế đàn.

Với tất cả điều kiện này . . .

Khương Phi Linh đi đằng trước, Lý Thiên Mệnh ở giữa, nhóm Huỳnh Hỏa dây dưa Hồn Ma bám theo sau.

Chớp mắt, bọn họ đã đến địa cung lòng đất.

Tốc độ của Lý Thiên Mệnh nhanh rất nhiều, nhưng hắn vẫn giữ khoảng cách, càng lúc càng đến gần Khương Phi Linh.

Mãi khi Khương Phi Linh xông lên tế đàn màu xanh, Lý Thiên Mệnh cũng vừa lúc lao lên.

Lý Thiên Mệnh giả vờ hét to:

- Đừng đi!

Thật ra vào phút mấu chốt này, hắn đổ mồ hôi lạnh.

Lúc này sai sót một li là mọi thứ mất hết, thử thách lớn đến tố chất tâm lý của hắn.

Nói thật, Lý Thiên Mệnh cơ hồ đã nghẹt thở.

Vào phút chỉ mành treo chuông này, bọn họ cùng nhau đến trước quan tài thủy tinh kia.

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai đã nở nụ cười, ít nhất đối với nàng ta thì chỉ cần để Hậu Thiên Thần Thai vào quan tài thủy tinh là thành công.

Nói thật, nếu không phải bị hai sự kiện Lý Thiên Mệnh phá kết giới thần táng và hồn phó xuất hiện hấp dẫn thì nàng ta có lẽ thành công sớm hơn rồi.

Hồn của Tiên Thiên Thần Thai cười khẽ:

- Nghịch thiên trọng sinh, trong thiên địa chỉ có một mình ta và người!

Ngay sau đó, quan tài thủy tinh mở ra, hồn của Tiên Thiên Thần Thai dồn hết tốc độ chui vào trong.

- Tiểu Phong!

Đây là giây pthú then chốt nhất.

Lý Thiên Mệnh vươn ra cánh tay trái hắc ám thò vào trong chặn lại trước khi nắp quan tài thủy tinh đóng.

Bùm!

Lần đầu tiên Lý Thiên Mệnh cảm thụ được đau đớn truyền đến từ cánh tay trái hắc ám, xem ra quan tài thủy tinh này cũng là thứ đẳng cấp rất cao.

Nếu là tay phải chặn lại thì e rằng bàn tay của hắn đã bị kẹp nát.

Nhưng, vậy là đủ rồi!

Khoảnh khắc chặn lại nắp quan tài thủy tinh, Dạ Lăng Phong ra khỏi thức hải, dọc theo tay trái của Lý Thiên Mệnh lặng lẽ vào quan tài, cùng Khương Phi Linh dung nhập vào Tiên Thiên Thần Thai.

Khoảnh khắc Tiên Thiên Thần Thai và Hậu Thiên Thần Thai dung hợp, Khương Phi Linh trong quan tài thủy tinh, môi son phủ bụi mười vạn năm mấp máy, sau đó cong lên nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment