Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 740 - Chương 740 - Giấc Mơ Thịnh Thế Của Cung Chủ

Chương 740 - Giấc mơ thịnh thế của cung chủ
Chương 740 - Giấc mơ thịnh thế của cung chủ

Sau năm vạn lần, Cửu Thiên Ngân Hà Quyết của Lý Thiên Mệnh đã ra hình dáng.

Thi thố đường roi lần cuối, vừa lúc Vi Sinh Vân Tịch mở cửa bước vào, tuy nàng không nhìn thấy nhưng tựa hồ có thể cảm thụ được thành quả của Lý Thiên Mệnh, dù sao nàng vô cùng quen thuộc Cửu Thiên Ngân Hà Quyết.

Vi Sinh Vân Tịch đứng yên tại chỗ, môi nở nụ cười bất đắc dĩ hỏi:

- Thành công?

Lý Thiên Mệnh trả lời:

- Đúng vậy! Dễ dàng, khó khăn tầm trung.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Ta dám khẳng định, hài tử nhà ngươi mạnh hơn nghĩa phụ của ngươi. Gần đây nghĩa phụ của ngươi cũng đang nghiên cứu Cổ Thánh chiến quyết, nhưng hắn thu hoạch kém xa ngươi. Cửu Thiên Ngân Hà Quyết không thua gì đao pháp mà hắn tu luyện, ngươi chỉ luyện năm vạn lần đã thành công nho nhỏ. Nếu ngươi là Cổ Chi Thánh cảnh thì không chừng một ngày là học được. Thiên Mệnh, ngươi nói thật với ta, có phải ngươi không chỉ có năm Kiếp Luân?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Cung chủ, việc đến hiện giờ, ta cũng không giấu gì cung chủ, thật ra ta là thể Thập Kiếp Luân Hồi. Nhưng xin cung chủ đừng nói với người khác.

Nói thật, càng lúc càng nhiều người hoài nghi, hoàn toàn không thể giấu giếm.

Hắn và Lý Khinh Ngữ khác biệt quá lớn, đặc biệt là nhóm trưởng bối Vi Sinh Vân Tịch nắm rõ tiến bộ của hắn, bọn họ không thể nào không nghi ngờ.

Vi Sinh Vân Tịch đứng ngây người, dù đã đoán trước nhưng nàng vẫn khó tin:

- Ngươi xác định?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Năm Kiếp Luân trên cánh tay trái bị cánh tay hắc ám che đậy, không thấy rõ, nhưng nó thật sự tồn tại.

Vi Sinh Vân Tịch dở khóc dở cười nói:

- Ta không biết thể Bát Kiếp Luân Hồi là khái niệm như thế nào thì ngươi cho ta biết có mười cái. Kiếp Luân của thánh tộc Lý thị các ngươi giá rẻ vậy sao? Tại sao giống như măng mọc sau mưa liên tục nhú lên?

Vậy là nàng đã được giải đáp một thắc mắc trong lòng, quả nhiên Lý Thiên Mệnh về mặt này mạnh hơn Lý Vô Địch, rất nhiều chuyện đều hợp lý.

Vi Sinh Vân Tịch nghiêm túc dặn dò:

- Thiên Mệnh, việc này chỉ mình ta biết thôi. Thể Bát Kiếp Luân Hồi của nghĩa phụ của ngươi đã tạo thành chấn động trong Thần Quốc, càng không cần nói đến thể Thập Kiếp Luân Hồi. Thần Quốc không phải toàn bộ Viêm Hoàng đại lục, nếu thiên tư nghịch thiên hơn nữa, lan truyền đi xa dẫn tới chú ý của chín Thần Vực thì không tốt. Ngươi và Lý Vô Địch cần có đủ thời gian trưởng thành, ít nhất phải có thực lực Cổ Chi Thánh cảnh, khống chế lãnh thổ Thần Quốc thì mới có vốn liếng vươn lên trong toàn bộ Viêm Hoàng đại lục.

Xem ra Vi Sinh Vân Tịch đã tính toán hết, truyền lại Thập Phương Đạo Cung, thậm chí là lãnh thổ Thần Quốc tương lai cho phụ tử Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Ta biết rồi, cung chủ. Ngoài ra, bên nghĩa phụ thì đến lúc đó ta sẽ tự mình nói, đỡ khỏi phải thiên tài thứ hai của Đông Hoàng Cảnh bị đả kích quá nặng, không chống chọi được, suốt ngày lấy nước mắt rửa mặt.

- Hắn cũng không biết?

Lý Thiên Mệnh đáp:

- Đúng rồi.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Vậy tốt, ít nhất ta sẽ hết sức giữ bí mật giúp ngươi. Trên người của ngươi có quá nhiều bí mật không thể công khai, e rằng sẽ hấp dẫn nhiều cường giả Viêm Hoàng đại lục chú ý. May mắn chúng ta rời xa trung tâm Viêm Hoàng đại lục, cơ hồ cắt đứt giao lưu với bên kia.

- Đa tạ cung chủ.

Kỳ thực mặc kệ là thần thể của Khương Phi Linh hay thể Thập Kiếp Luân Hồi của Lý Thiên Mệnh đều rất khó giữ kín bí mật.

Thần thể của Khương Phi Linh rất dễ thấy, Vi Sinh Vân Tịch đều có thể phát hiện, trên đại lục chắc chắn có nhiều cường giả mạnh hơn nàng.

Còn về thể Thập Kiếp Luân Hồi thì không khó giữ kín, dù sao đại lục chỉ có một thánh tộc Lý thị, dù là người của chín Thần Vực cũng không biết tám và mười có ý nghĩa như thế nào. Cái gọi là thể Bát Kiếp Luân Hồi đặt ở Thần Quốc cũng chỉ vì truyền kỳ của Lý Thần Tiêu mới có vẻ nó nghịch thiên, nhưng người chín Thần Vực khinh thường điều này.

Lý Thiên Mệnh chỉ cần giữ kín bí mật của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ là được.

Vi Sinh Vân Tịch tràn ngập mong đợi nói:

- Chín Thần Vực rất xa, bình thường cả đời cũng sẽ không có tiếp xúc gì với chúng ta. Trừ phi ngươi và Lý Vô Địch, có một người trở thành thần linh, thành thượng thần thứ mười một của Viêm Hoàng đại lục, phát triển Thần Quốc thành Thần Vực thứ mười.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Chuyện đó quá xa xôi, trước tiên ta cố gắng trở thành Thiên Thánh cảnh trước đã.

Thành thần?

Có lẽ có hy vọng đó, nhưng hiện tại còn xa vời lắm.

Ai mà biết con đường này còn cần vượt qua cái gì mới có thể vượt thánh thành thần!

Trong lịch sử Viêm Hoàng đại lục tổng cộng sinh ra mười thượng thần, trong đó Hiên Viên Hi dựa vào Ma Thành thành thần, truyền kỳ thần thoại như vậy sao đến lượt mình nổi?

Vi Sinh Vân Tịch hỏi:

- Phải rồi, ngươi tu luyện Bất Diệt Kiếm Thể thế nào rồi?

Lý Thiên Mệnh trả lời:

- Trước mắt đã dung hợp hai nghìn Bất Diệt Kiếm Khí.

- Đã là trước không có ai làm được, xem ra ta có thể hy vọng trông thấy tình huống sau khi tu thành công Vạn Kiếp Kiếm từ trên người của ngươi.

Lý Thiên Mệnh bảo đảm:

- Cung chủ yên tâm, ta sẽ kheo mẽ thành công.

- Ngươi đấy, hài tử này, mà sao gần đây ngươi dung hợp Bất Diệt Kiếm Khí nhanh vậy?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Có lẽ vì liên quan đến thời gian ở trong thần táng, hơn nữa hiện tại ta ăn khổ nhiều, cả người chết lặng, đau đến quên luôn cảm giác đau, có thể thoải mái nhét vào người là xong, giống như trúng độc, ngày nào không dùng Bất Diệt Kiếm Khí hành hạ mình là ta cảm thấy chán.

Vi Sinh Vân Tịch không kiềm được bật thốt:

- . . . biến thái.

Kỳ thực Vi Sinh Vân Tịch biết, sau Thiên Kiếp Kiếm thì Bất Diệt Kiếm Thể khó chịu nhất, càng lúc càng khó chịu.

Lý Thiên Mệnh nói thoải mái, kỳ thực lúc hắn gào rú trong Kiếm Khí Trì không hề nhẹ nhàng.

Chỉ có thể nói, trải qua sống chết trong thần táng, Lý Thiên Mệnh càng biết quý trọng sinh mệnh, thủ hộ người thân, người yêu.

Để được như vậy cần có thực lực bao trùm trên chúng sinh, vậy thì tự nhiên phải có sức mạnh ý chí vượt qua chúng sinh.

Vi Sinh Vân Tịch nói:

- Thiên Mệnh, bản lĩnh của ngươi hiện giờ đã rất tốt, bắt kịp đa số trưởng bối. Nhưng bế quan khổ tu cần phải phối hợp luyện tập thực chiến thì mới lột xác chân chính. Đạo Cung sắp khai chiến với Dục Đế, trước mắt chúng ta đã bố trí chi tiết cụ thể. Ta định sắc phong một chức vị Ám Điện cho ngươi, cho ngươi có binh quyền nhất định, chuẩn bị xuất chiến đi.

Vi Sinh Vân Tịch không thấy đường, nhưng nhìn nét mặt của nàng thì rõ ràng tràn ngập kỳ vọng vào Lý Thiên Mệnh.

Mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy nói:

- Cung chủ, ta được sự che chở của Đạo Cung, thậm chí là ơn cứu mạng, cung chủ còn ban cho ta nhiều tạo hóa như vậy, đối xử với ta như phụ mẫu ruột, hiện giờ ta học đã có chút thành tựu, nhất định sẽ dốc hết sức cống hiến sức mạnh của mình cho Đạo Cung!

Vi Sinh Vân Tịch mỉm cười nói:

- Mấy thứ này đều là thứ yếu, quan trọng là ngươi cố gắng lớn lên, tương lai trở thành một người vô địch, cùng nghĩa phụ của ngươi khiến muôn dân chìm nổi trong lãnh thổ này càng hưng thịnh, an cư lạc nghiệp, sáng tạo hòa bình thật sự cho chúng sinh, chứ không phải chỉ có phồn hoa giả dối của Thần Đô. Ta chỉ chờ một ngày quê hương của chúng ta cũng trở thành Thần Vực, trở thành trung tâm của Viêm Hoàng đại lục!

Vi Sinh Vân Tịch đối xử tốt với phụ tử Lý Thiên Mệnh nghe như có lòng ích kỷ riêng, nhưng sự ích kỷ này lại vĩ đại như thế.

Bình Luận (0)
Comment