Lý Thiên Mệnh vươn tay ra cầm chặt tay Vi Sinh Vân Tịch:
- Chắc chắn!
Vi Sinh Vân Tịch cười nói:
- Rất tốt! Nam nhi bảy thước thì nên đầu đội trời chân đạp đất, vì phù hộ muôn dân, sáng lập quân vương đế đạo thật sự, ban phúc cho thiên hạ, chúng sinh mạnh thì đế mạnh! Không được làm chuyện mổ gà lấy trứng! Dân chúng đã cực khổ mấy vạn năm, hiện giờ là lúc chấm dứt loạn thế! Bà già như ta nguyện mở đường cho chúng sinh, cống hiến tất cả những gì ta có, chờ ngày đại nghiệp thành công thì ta sẽ rút ra, quy ẩn núi rừng, hưởng phúc! Thành lập Thần Quốc mới còn phải nhờ vào hai phụ tử các người dẫn dắt đệ tử Đạo Cung cùng chung chí hướng khai sáng thịnh thế!
Trong nụ cười của Vi Sinh Vân Tịch tràn ngập khát vọng về thịnh thế kia.
Nhìn ra được Vi Sinh Vân Tịch là một người vĩ đại từ bi thương người.
Lý Thiên Mệnh vô cùng tôn trọng nàng.
Lý Thiên Mệnh không muốn nói mấy lời khách sáo, nên hắn mỉm cười nói:
- Cung chủ, việc này hãy giao cho Lý Vô Địch. Ta là người tiêu dao, còn chờ cùng Linh Nhi du sơn ngoạn thủy, sinh nó mấy chục nhóc tì nữa.
Vi Sinh Vân Tịch bật cười:
- Ha ha, lại khi dễ Linh Nhi, tiểu tử xấu xa. Được rồi, đều là chuyện về sau, có được hay không còn chưa biết. Nếu có thể thành công, ta chắc chắn sẽ giam nghĩa phụ của ngươi tại đây luôn. Con người của hắn tuy hơi kiêu ngạo ngang ngược nhưng thủ đoạn cứng rắn, là một quân chủ khai quốc. Độ kiếp mười bốn năm đủ đúc nên một người hoàn mỹ.
Vi Sinh Vân Tịch vỗ nhẹ vai Lý Thiên Mệnh:
- Đi thôi, đi Thập Phương Thánh Điện, tuyên bố với thiên hạ, phong một chức vị cho ngươi.
Sau đó Vi Sinh Vân Tịch sẽ sắp xếp đám quân đoàn dưới tay cho Lý Thiên Mệnh, hắn chưa từng mang binh đánh giặc, cho nên hơi hưng phấn.
Trong cuộc chiến tông môn ở Đông Hoàng Cảnh, tuy Lý Thiên Mệnh cố gắng xoay chuyển nhưng hắn không phải cường giả đỉnh cao.
Lúc này hắn có thể dựa vào sức chiến đấu ảnh hưởng thế cục chiến tranh!
- Dục Đế, chờ chết đi!
- Cổ Chi Thần quốc, thượng cổ hoàng tộc nên diệt vong.
. . .
Thập Phương Thánh Điện, trung tâm quyết nghị chân chính của Đạo Cung.
Hôm nay, đa số nhân vật đứng đầu của Ám Điện, Thập Phương Điện đều hội tụ trong Thập Phương Thánh Điện.
Một mặt là vì có quyết định quan trọng sắp công bố, mặt khác là để xếp Lý Thiên Mệnh vào Ám Điện, khiến hắn từ học cung vượt cấp vào Ám Điện, trực tiếp lên tầng quản lý.
Lý Thiên Mệnh đi về, mang Dạ Lăng Phong đến Thập Phương Thánh Điện.
Dạ Lăng Phong không dám cách Hồn Ma quá xa.
Hồn Ma vẫn là nhân tố không xác định không thể khống chế, một khi không kiểm soát tốt thì rất có thể nó sẽ giết người lung tung, hút linh hồn.
Từ khi ra thần táng, dù Dạ Lăng Phong đi đâu thì Hồn Ma như hình với bóng, giống như một người hầu trung thực mà hàm hậu.
Hồn Ma có ba cái đầu, trừ lúc chiến đấu đưa mặt giận ra, lúc bình thường thay đổi mặt vui vẻ và đau thương. Trong khoảng thời gian này, nó và Lam Hoang thành huynh đệ tốt, chơi vui quên hết trời đất, khi đi đường cơ bản là mặt vui vẻ đưa ra trước, sáu cánh tay đung đưa.
Các đệ tử trẻ của Đạo Cung vừa nhìn thấy quái vật mặt mũi hung tợn này liền vội vàng trốn thật xa.
- Nghe gì chưa? Lý Thiên Mệnh giết thái tử Đông Dương Phong Trần.
- Đó là thái tử! Thiên tài tuyệt thế có thiên phú chín đầu, từng khiến người nghe tiếng sợ vỡ mật trong Thần Đô!
- Đúng rồi, thật sự biến thiên, tiên đế băng hà, Đông Dương Lăng và Dục Đế tranh quyền, nội đấu tổn thất to lớn. Thái tử bị giết, quân đoàn Thần Võ tự mình đến hỏi tội nhưng vẫn không làm gì được Lý Thiên Mệnh.
- Hiện tại bên ngoài đồn Đạo Cung sẽ trợ giúp Đông Dương Lăng khai chiến với Dục Đế, Dục Đế đã hoàn toàn lui giữ Hoàng Thành, phỏng chừng sắp tàn đời rồi.
- Đúng rồi, bây giờ so sánh thì lực lượng của Ám Điện quá mạnh, về sau ta cũng muốn gia nhập Ám Điện.
- Thần Quốc đang trong lúc hỗn loạn nhất từ xưa đến nay, gia nhập Ám Điện thì có thể kê cao gối ngủ. Bối cảnh của ta trong sạch, chắc không có vấn đề.
- Cùng nhau cố gắng đi!
Bọn họ nhìn Lý Thiên Mệnh đi qua, vẻ mặt tràn ngập hâm mộ.
- Lý Thiên Mệnh này còn xem như là đệ tử Đạo Cung sao? Còn giống như chúng ta không?
- Nghe nói hắn được cung chủ xem trọng, rất có thể về sau là Thập Phương cung chủ.
- Không ngờ hắn nghịch thiên đến mức này, lúc hắn vừa tới trông như nhà quê lên phố, hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng hiện giờ.
- Ừ ừ, về sau có cơ hội cố gắng nịnh bợ nhiều vào.
- Nghe nói Chu Viên Viên bên Vị Lai Điện nhờ chơi thân với Lý Thiên Mệnh mà quen được vài bạn gái rồi, đều là đại mỹ nhân.
- Có gì hay . . . mợ nó! Con heo mập kia không sợ bị suy thận sao? Hâm mộ quá!
Bọn họ xôn xao xì xào.
Trong đám người, một nam nhân áo trắng tựa như một hạt bụi trần, không ai chú ý.
Mắt y đỏ ngầu, toàn thân run rẩy.
- Sẽ có cơ hội báo thù chứ?
Quân Niệm Thương dựa vào vách tường, lảo đảo không đứng yên được.
Ở trong mắt Quân Niệm Thương, thiếu niên gợi lên lửa giận ngập trời bên trong y ở cuộc chiến Cảnh Vực hiện tại đã cao đến không thể với tới.
. . .
Trên đường đi Thập Phương Thánh Điện, Lý Thiên Mệnh giải thích với Dạ Lăng Phong:
- Tiểu Phong, tên gọi đầy đủ của Ám Điện là Thất Tinh Ám Điện, đại quân Ngự Thú Sư của Ám Điện tên là quân đoàn Thất Tinh, tổng cộng chia thành bảy quân đoàn, đặt tên theo Thiên Xu, Thiên Ki, Thiên Quyền, Thiên Tuyền, Diêu Quang, Ngọc Hoành, Khai Dương. Mỗi đội quân do một Tinh Vương thống lĩnh, dưới tay Tinh Vương đại khái có mười mấy vạn cường giả cảnh giới Thánh. Quân đoàn Thất Tinh cộng lại có gần trăm vạn người, bọn họ mới là lực lượng trung tâm của Đạo Cung.
Dạ Lăng Phong hỏi:
- Vậy còn tiền bối Dạ Nhất?
Gần đây Dạ Nhất đang dạy Dạ Lăng Phong một môn chiến quyết Thiên Thánh siêu phàm, y học cực kỳ nghiêm túc.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Tiền bối đương nhiên là tổng chỉ huy của quân đoàn Thất Tinh, bảy Tinh Vương đều thuộc quyền quản lý của tiền bối.
- Hiểu.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ngoài ra, dưới mỗi quân đoàn Tinh Vương còn thiết lập mười Tinh Tướng, mỗi người quản lý một vạn người. Dưới Tinh Tướng có Thiên Nhân Trưởng, Bách Phu Trưởng, Ngũ Trưởng.
Nói trắng ra là Thất Tinh Ám Điện là quân đội của Đạo Cung, chế độ thưởng phạt và kỷ luật bên trong không khác gì đại quân hoàng triều thật sự.
Trong Cổ Chi Thần quốc, thân phận thật sự của Thập Phương Đạo Cung hông phải học cung mà là một nước nhỏ trong quốc gia.
Mấy vạn năm bị đánh bại, nhưng cho đến nay Thập Phương Đạo Cung vẫn không bị nuốt hết.
. . .
Thập Phương Thánh Điện.
Khi Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong đi tới, Vi Sinh Vân Tịch ngồi ở ghế trên cao nhất, hai bên đứng Dạ Nhất và Bạch Mặc.
Trong đó Dạ Nhất đại biểu quân đoàn Thất Tinh của Ám Điện, Bạch Mặc thì nắm giữ học cung, phụ trách dạy đệ tử.
Vị Lai Điện luôn là Phương Điện thứ nhất, hiện tại mười Phương Điện đều ở dưới quyền, quyền lực của Bạch Mặc rất lớn.
Trừ bọn họ ra, bảy Tinh Vương của Ám Điện, chín Điện Vương khác đều có mặt, cơ bản đều có chỗ ngồi.
Trong đó, Bắc Phương Điện Vương Bạch Tử Phong mới nhậm chức ngồi ở vị trí dưới cùng, dù sao tuổi của y nhỏ nhất, lý lịch mỏng.
Dưới bọn họ còn có mấy chục Tinh Tướng của quân đoàn Thất Tinh, Điện Khanh của học cung.