Nhìn thấy hai người trẻ tuổi này, trưởng bối trong thánh điện đều cười.
- Vào đi.
Lý Thiên Mệnh chào:
- Kính chào cung chủ, điện chủ, các vị Điện Vương, Tinh Vương.
Các trưởng bối của Ám Điện trên cơ bản đều phi thường quen thuộc Lý Thiên Mệnh, đặc biệt là biểu hiện của hắn trong thần táng vô tình trợ giúp trưởng bối trút giận.
Lúc Lý Thiên Mệnh đến, phỏng chừng Vi Sinh Vân Tịch đã sắp xếp xong chi tiết cho quân đoàn Thất Tinh ra trận.
Vì vậy.
Khi Lý Thiên Mệnh đến, Vi Sinh Vân Tịch trực tiếp tuyên bố:
- Xét thấy Lý Thiên Mệnh giết nhi tử đắc ý nhất của cẩu tặc Đông Dương Dục, lập công lớn, trải qua ta và các vị Điện Vương, Tinh Vương quyết định, bắt đầu từ hôm nay, phong Lý Thiên Mệnh làm Thiên Xu Tinh Tướng, quản lý đại quân vạn người, xếp vào quản hạt của Thiên Xu Tinh Vương Bạch Tử Quân.
Đây là mệnh lệnh, không phải thương lượng.
Vi Sinh Vân Tịch nói xong, các trưởng bối đều tỏ ý chúc mừng, trên cơ bản không có ai phản đối.
Mắt Lý Thiên Mệnh nóng cháy nói:
- Đa tạ cung chủ, đa tạ các vị tiền bối, Thiên Mệnh sẽ dốc hết sức quản lý tốt một quân, không để các vị thất vọng!
Thiên Xu Tinh Tướng, quân đoàn trên vạn!
Ai nấy đều là cảnh giới Thánh, chỉ riêng trên vạn người này đủ để càn quét Đông Hoàng Cảnh!
Toàn bộ quân đoàn Thất Tinh có trên trăm vị Tinh Tướng, trẻ tuổi nhất đều hơn bốn mươi, đây là chức vị có thực quyền, đủ thấy Thập Phương Đạo Cung xem trọng hắn.
Mấu chốt là . . .
Cấp trên trực tiếp của Lý Thiên Mệnh là Tinh Vương của quân đoàn Thiên Xu Bạch Tử Quân, nhi tử thứ hai của Bạch Mặc, đệ đệ của Bạch Tử Phong.
Bạch Tử Quân và Bạch Tử Phong chênh lệch tuổi không lớn, thực lực cũng không kém hơn là bao.
Trước ngày hôm nay, Lý Thiên Mệnh đã gặp Bạch Tử Quân vài lần, hai người sớm biết nhau.
Bạch Tử Quân làm Tinh Vương quân đoàn Thiên Xu trong quân đoàn Thất Tinh, cũng là người trẻ tuổi nhất trong bảy Tinh Vương.
Người này mắt sáng như sao, nhã nhặn hiền hòa, là nam nhân trung niên cực kỳ điển trai, nói chuyện trầm ổn hòa nhã, rất có phong phạm đại tướng.
Bạch Mặc có hai nhi tử, một người là Điện Vương, một người là Tinh Vương, hèn gì Bạch Tử Căng có thể hoành hành bá đạo trong Thập Phương Đạo Cung, không ai dám chọc vào. Có phụ thân và hai huynh trưởng như vậy thì tuyệt đối vô địch.
Quân đoàn Thiên Xu có mười vạn người, khiến người mới trẻ tuổi như Lý Thiên Mệnh trực tiếp quản lý một vạn người ngựa, đây là một loại tín nhiệm, càng là khiêu chiến thật lớn.
Trong tiếng chúc mừng của mọi người, Vi Sinh Vân Tịch nói tiếp:
- Phong Dạ Lăng Phong làm phó tướng của Lý Thiên Mệnh, phụ trợ Lý Thiên Mệnh. Hai người trẻ tuổi tuy lý lịch mỏng, kinh nghiệm ít, nhưng tiềm lực vô cùng. Huống hồ, về mặt thực lực thì Lý Thiên Mệnh có thể giết chết Đông Dương Phong Trần, đã ngang ngửa Tinh Tướng. Tương lai đại chiến Thần Đô, các vị huynh đệ tỷ muội làm trưởng bối nhớ đừng ghen ghét, hãy nâng đỡ nhiều hơn, để bọn họ nhanh chóng trưởng thành. Thiên Xu Tinh Vương, nhiệm vụ này giao cho ngươi.
Bạch Tử Quân mỉm cười gật đầu:
- Cung chủ yên tâm, Thiên Mệnh và Tiểu Phong là tài phú của Đạo Cung, nếu ai không phục bọn họ thì đơn giản thôi, hãy tự hỏi bản thân có dám giết thái tử Thần Quốc hay không.
- Ừm!
Vi Sinh Vân Tịch gật đầu, tiếp đó đứng lên, nói:
- Tiếp đến, quân đoàn Thất Tinh nghiêm khắc chấp hành theo bố trí lúc nãy của ta, chuẩn bị cho trận chiến với tốc độ cao nhất. Với thế cục Thần Đô hiện nay, đã sắp tới lúc chúng ta hành động. Mọi người đều biết, Dục Đế tàn bạo vô đạo, mưu hại tiên đế, người thần đều giận. Cửu hoàng tử Đông Dương Lăng tính cách nhân nghĩa, được Cổ thị tộc và tông môn chín cảnh vực ủng hộ, thiên hạ hướng về, Đạo Cung bởi vậy giúp hắn một tay. Chờ tru sát Dục Đế, Cửu hoàng tử đăng cơ, loạn Thần Quốc mới hoàn toàn bình ổn, các vị có mặt ở đây đều gánh trách nhiệm nặng nề mà đường xa.
Mọi người hô to:
- Rõ!
Lý Thiên Mệnh cũng hô lên.
Hắn rất rõ ràng, lý do ra tay của Đạo Cung chắc chắn là nhằm vào Đông Dương Dục, phụ tá Đông Dương Lăng.
Dù những người có mặt đều là trung tâm Đạo Cung, nhưng ai biết có nội ứng của đối phương hay không?
Vào lúc thế này thì tuyệt đối không thể lấy mục tiêu chiến lược là diệt thượng cổ hoàng tộc, nếu không thì Đông Dương Lăng làm sao dám nhận chi viện?
Gã và Đông Dương Dục đều muốn đối phó Đạo Cung!
Hiện tại chỉ có vài người biết rõ quyết tâm muốn diệt thượng cổ hoàng tộc của Thập Phương Đạo Cung.
Người khác chỉ có thể đoán mò.
. . .
Lần này động viên qua đi, nghĩa là Lý Thiên Mệnh quản lý một vạn cao thủ cảnh giới Thánh rất nhanh sẽ gia nhập vào chiến tranh thảo phạt Đông Dương Dục.
Quyết nghị kết thúc, Vi Sinh Vân Tịch giao Lý Thiên Mệnh cho Bạch Tử Quân.
Tiếp theo, Lý Thiên Mệnh sẽ chính thức gặp mặt hàng vạn bộ chúng của mình.
Sau khi ra Thập Phương Thánh Điện, Bạch Tử Quân đến gần, mỉm cười nói:
- Hai thiên tài thiếu niên, đi nào, đi Thiên Xu Cung của ta, để các chiến sĩ Thiên Xu Cung kiến thức Tinh Tướng hai mươi tuổi đầu tiên trong lịch sử của Thập Phương Đạo Cung từ đó đến nay.
Lý Thiên Mệnh biết, quyền lực có nghĩa là nghĩa vụ. Tiếp đến, sẽ có hàng vạn người chiến vì Lý Thiên Mệnh, cũng có nghĩa hắn làm thống soái phải bảo chứng an toàn cho hàng vạn người.
Bạch Tử Quân nói:
- Thiên Mệnh, trong quân đoàn Thiên Xu hiện nay chỉ có Ám Tinh Doanh là không có Tinh Tướng, về sao hàng vạn chiến sĩ Ám Tinh Doanh giao cho ngươi. Sẽ có mấy phó tướng phụ tá ngươi, nếu có vấn đề gì đều có thể hỏi ta, hiểu chưa? Nói thật, quản lý quân đội khác với lý luận tu luyện, nhưng về mặt vũ lực đều có điểm chung, chẳng qua cần tư duy càng kín đáo. Với ngộ tính của ngươi, ta tin tưởng ngươi có thể cho Ám Tinh Doanh có sức chiến đấu siêu mạnh.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Ta nỗ lực thử một lần, dù sao chưa từng làm chuyện này bao giờ.
Thiên Xu Cung là nơi tu hành mà quân đoàn Thiên Xu trong quân đoàn Thất Tinh thường trú đóng.
Quân đoàn Thiên Xu mười vạn ngụ ở đây, mỗi người có một đình viện riêng, đủ thấy Thập Phương Đạo Cung to đến mức nào.
Về Thiên Xu Cung, đi tới một quảng trường to lớn, Bạch Tử Quân đứng trên bục có tên đài chiến đấu Thiên Xu, mang theo mười vị Tinh Tướng trực tiếp hạ lệnh tập hợp:
- Quân đoàn Thiên Xu, tập hợp!
Chiến sĩ Ám Điện khác với đệ tử học cung đều lộ rõ ở nơi này.
Bạch Tử Quân ra lệnh một tiếng, đại khái trong vòng ba mươi giây, có ít nhất mười vạn người mặc chiến giáp thánh thiên văn xếp hàng ngay ngắn đằng trước đài chiến đấu Thiên Xu.
Mười vạn chiến sĩ Ám Điện tập hợp, ý chí cao vút, khí huyết ngút trời.
- Tử Tinh Doanh, đến!
- Xích Tinh Doanh, đến!
- Lam Tinh Doanh, đến!
- Ám Tinh Doanh, đến!
- . . .
Tổng cộng mười Tinh Doanh do mười Tinh Tướng thống soái.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua Ám Tinh Doanh.
Đưa mắt nhìn có hơn vạn người, mặc chiến giáp màu đen, trên chiến giáp có ánh sao đen chạy dọc, ít nhất đều có trên hai mươi sợi thánh thiên văn.
Đây là Ám Tinh Chiến Giáp, chiến giáp thống nhất của Ám Tinh Doanh, hình thức giống nhau, nhưng khác biệt về đẳng cấp, càng nhiều thánh thiên văn thì sức mạnh phòng hộ càng mạnh.
Thập Phương Đạo Cung trang bị Ám Tinh Chiến Giáp cho Lý Thiên Mệnh, số lượng thánh thiên văn lên đến bảy mươi sợi, năng lực phòng ngự đã rất kinh người, quan trọng là . . . phong cách.
Bạch Tử Quân cười hỏi:
- Có phải cảm thấy tập hợp rất nhanh?
Lý Thiên Mệnh nói:
- Đúng rồi, chỉnh chu trật tự, động tác nhanh nhẹn, thật không hổ là quân đội, không có người lười biếng.
Bạch Tử Quân nói:
- Ngươi nói đúng, quân đoàn xác thực có quân lệnh, khác biệt về bản chất với đệ tử học cung. Nhưng kỳ thực là vì gần đây ở trạng thái chuẩn bị chiến đấu, bọn họ lúc bình thường tu hành khá tự do. Ám Điện chúng ta đặt nhân tính hóa lên hàng đầu, mọi người đều là huynh đệ tỷ muội.
- Hiểu rồi!
Không khí nơi này hoàn toàn khác với quân đoàn của thượng cổ hoàng tộc.