Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 783 - Chương 783 - Ai Chặn Đường Ta Thì Chết!

Chương 783 - Ai chặn đường ta thì chết!
Chương 783 - Ai chặn đường ta thì chết!

Càn Đế rất ranh ma, lão biết nếu Vi Sinh Vân Tịch mang Thập Phương Trấn Ma Trụ quay về Đạo Cung là lại có thể chống dậy kết giới Thập Phương Trấn Ma, nếu thế thì lão uổng phí công sức.

Sở dĩ, mặc kệ Lý Vô Địch tấn công kiểu gì thì Càn Đế chỉ chăm chăm nhằm vào một mình Vi Sinh Vân Tịch.

Dù có Lý Vô Địch kiềm chế thì Vi Sinh Vân Tịch vốn không thể rời đi.

Càn Đế nói:

- Lão huynh đệ, ngăn kẻ này lại cho ta.

Đế Thú bỏ lại Tinh Vân Đế Kình, lấy một chọi hai ngăn trở Lý Vô Địch và Thái Cổ Huyết Kiếp Côn Bằng.

- Vi Sinh Vân Tịch, Đạo Cung các ngươi gặp được hậu duệ kinh thiên của thánh tộc Lý thị này nói lên khá may mắn. Đáng tiếc, ngươi quá ngốc, nếu cho hắn đột phá Cổ Chi Thánh cảnh rồi ngươi mới hành động thì ta sẽ gặp phiền phức đôi chút. Nói đến thì lão già này hiển nhiên càng may mắn hơn, từng có một Lý Mộ Dương khi thành Cổ Thánh thì bị ta giết, hiện tại ngươi lại đưa đến một Lý Vô Địch cho ta. Họ đều là thiên tài tuyệt thế, lão già này thành sát thủ của thiên tài rồi, ha ha!

Tuy Càn Đế đang cười nhưng cách đánh khá cuồng bạo.

Luân Hồi Kính ở trong tay lão không ngừng trấn áp, lần trước sau khi hấp thu trăm vạn mệnh hồn tu luyện thì lão đã ở trạng thái mạnh nhất cuộc đời mình.

Mỗi lần dùng Luân Hồi Kính tu luyện trăm vạn mệnh hồn là lão có thể đấu tranh với thiên đạo, lấy lại một phần sinh mệnh và Thánh Nguyên trôi đi.

Vi Sinh Vân Tịch cắn răng, gắt gao chống đỡ:

- Ác giả ác báo!

Bị Càn Đế trấn áp, dù Tinh Vân Đế Kình muốn tranh thủ chỗ trống cho nàng thì nàng cũng không trốn thoát được.

Nếu không nhờ Lý Vô Địch kéo đi Đế Thú thì hiện tại Vi Sinh Vân Tịch đã sắp chết.

Càn Đế lắc đầu, nói:

- Người tuyệt vọng thường thích nói lời như vậy.

Lý Vô Địch đụng mở Đế Thú, chém ra một luồng đao quang màu đỏ:

- Ngươi ác quá, súc sinh!

Càn Đế lạnh nhạt cười, tay không đánh ra một đấm, quyền ý bàng bạc đánh bay Lý Vô Địch ra ngoài, nặng nề rớt xuống đất, mặt đất rung rinh nứt nẻ.

Càn Đế cười to bảo:

- Thân xác cũng cứng lắm, đây là Huyết Ma Biến của thánh tộc Lý thị đúng không, Lý Vô Địch? Đợi chút nữa mới giết ngươi, có lẽ sẽ hơi mất thời gian một chút. Nói đến thì ngươi cũng là một con cá lớn, vừa lúc bị lão phu câu lên luôn. Cái này gọi là gì nhỉ? Một lúc câu hai con cá?

Mưa to đêm nay, người đi câu già được bội thu.

- Vi Sinh Vân Tịch, ta làm thịt con cá voi to nhà ngươi trước. Từ xưa đến nay, cá lớn Vi Sinh gia tộc các ngươi đều nằm trên thớt của hoàng tộc chúng ta, ai cho ngươi nhảy nhót? Dù là cá voi cũng là thức ăn của lão già này, biết chưa?

Càn Đế vui vẻ tựa như đứa con nít.

- Không nói thứ khác, Vi Sinh tiểu cô nương, ta biết ngươi thù hận ta, nếu không có ta thì ngươi không thành người mù, mùi vị không được nhìn thế giới này như thế nào hả? Ngươi đừng chỉ biết hì hục chiến đấu, như vậy trông giống như lão già này khi dễ ngươi. Cũng hét vài câu khẩu hiệu nhiệt huyết đi chứ, giống như phụ mẫu của ngươi vậy, lão già này thích nghe. Cá lớn nếu không giãy giụa thì lão già này ăn không ngon miệng!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Luân Hồi Kính bắn ra một luồng sáng chói mắt, nổ vô số thịt vụn trên người Tinh Vân Đế Kình.

- Ôi chà, cá lớn nhiều mỡ quá.

Tiếng cười của Càn Đế truyền khắp chiến trường.

. . .

Trong kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng.

Lý Thiên Mệnh đã giết đỏ mắt.

Trong thượng cổ hoàng tộc, quá nhiều người theo dõi hắn.

Giá trị tính mạng của Lý Thiên Mệnh đứng sau Vi Sinh Vân Tịch và Lý Vô Địch.

Lý Thiên Mệnh muốn mở đường cho quân đoàn Thất Tinh không dễ như vậy, hễ trông thấy hắn là bộ chúng của thượng cổ hoàng tộc sẽ ùa lên.

Trên Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh nhuộm đẫm máu, hắn không rảnh chú ý chiến trường của nhóm Lý Vô Địch.

Sơ sẩy một cái là hắn rất có thể sẽ chết!

Ám Tinh Chiến Giáp của Lý Thiên Mệnh đã bị xé rách bươm, trên người toàn là vết máu, vị trí phần ngực có một vết thương tên bắn.

Đó là mũi tên không biết bắn từ đâu, có sức mạnh khủng bố, nếu không phải Lý Thiên Mệnh né nhanh thì phỏng chừng đã bị xuyên thủng đầu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trên trời nổ tiếng sấm, mưa to như trút nước, thế giới trước mắt đều là xác chết.

Dưới đất hội tụ vũng nước, đã máu chảy thành sông.

Lý Thiên Mệnh hét to một tiếng:

- Tiểu Phong, đừng cách ta quá xa!

Hắn đứng trên người Lam Hoang, tiếp tục xông tới trước.

Ầm!

Hai bên trái phải đều có người giết tới, Lý Thiên Mệnh buộc phải thụt lùi.

Ngước đầu nhìn, trước mắt xuất hiện hai người và bốn con Thánh Thú kỳ lân.

Bốn con Thánh Thú kỳ lân có hai con màu bạc, ánh trăng vòng quanh toàn thân, hai con màu tím, vì sao trải rộng trên người.

Đây đều là Thánh Thú Cổ, có hơn bảy mươi đốm sao, hơn nữa đã trưởng thành, thậm chí bắt đầu già cả.

Thánh Thú kỳ lân như vậy là tiêu chí của tộc Nguyệt Kỳ Lân và tộc Tinh kỳ Lân.

Hai người này đều là là lão nhân, hơn trăm tuổi, đó là Cảnh Nguyệt Thái Thượng và Linh Tinh Thái Thượng.

Bọn họ ánh mắt âm trầm ngồi trên Thánh Thú kỳ Lân ngăn đường đi của Lý Thiên Mệnh.

Một người ba thú nhóm Lý Thiên Mệnh, cộng thêm Dạ Lăng Phong và Hồn Ma, mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hai kẻ chặn đường:

- Tránh ra!

Cảnh Nguyệt Thái Thượng nghiêm túc nói:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi là hậu duệ của Kỳ Lân cổ tộc lại cùng Thập Phương Đạo Cung thông đồng với địch bán nước, tội không thể tha. Hai chúng ta làm trưởng bối, nhất định phải tự tay lấy tính mệnh của ngươi, chuộc tội với bệ hạ.

Lý Thiên Mệnh lửa giận ngập trời nói:

- Ha ha, năm xưa phụ thân của ta xảy ra chuyện chắc các ngươi cũng nói như vậy đúng không? Làm chó săn cho người ta đến mức không có tôn nghiêm như vậy, Kỳ Lân cổ tộc gì chứ, quỳ liếm tộc Cửu Minh như thế, các ngươi còn không bằng sửa tên thành tộc Quỳ Xuống cho rồi!

Lý Thiên Mệnh không ngờ sẽ là hai người này ngăn trở trước mắt mình.

Linh Tinh Thái Thượng khẽ thở dài:

- Ngươi đã bị Thập Phương Đạo Cung tẩy não, bất trị. Kỳ Lân cổ tộc ra nghịch tặc như phụ tử các ngươi, chúng ta đều có tội!

Lý Thiên Mệnh tức sôi máu:

- Đúng vậy! Các ngươi đều có tội! Các ngươi phạm tội chết! Bây giờ ta phán tử hình cho các ngươi!!!

Lý Thiên Mệnh và Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang liếc nhau.

Dạ Lăng Phong và Hồn Ma cũng theo dõi đối thủ.

- Tiểu Phong, mỗi người một tên, làm thịt bọn họ!

- Được!

Ý chí của Nhiên Hồn tộc đã thiêu đốt trên người Dạ Lăng Phong.

Nghịch cảnh như vậy hoàn toàn đốt cháy Dạ Lăng Phong, ở trong mắt y rực cháy ngọn lửa.

Bốn mươi năm qua đều là Kỳ Lân cổ tộc hành hạ Nhiên Hồn tộc.

Hiện tại còn có ai cho rằng Kỳ Lân cổ tộc chịu đựng Nhất Thế Chú bốn mươi năm là rất tội nghiệp không?

Chỉ có thể nói, xứng đáng!

Từ xưa đến nay, bọn họ là chó săn số một của thượng cổ hoàng tộc!

- Giết!!!

Lý Thiên Mệnh và Cảnh Nguyệt Thái Thượng lao vào nhau.

Cảnh Nguyệt Thái Thượng tức giận quát:

- Ta thật sự hối hận lúc trước không trực tiếp làm thịt ngươi!

- Ha ha!

Lý Thiên Mệnh còn chưa đến gần, Tam Thiên Tinh Vực trong tay đã quét ra ngoài.

Cửu Thiên Ngân Hà Quyết: Cửu Thiên Tinh Trần.

Đây là chiêu mạnh nhất của chiến quyết Cổ Thánh này, Tam Thiên Tinh Vực hóa thành chín cái, tựa như chín ngân hà từ trên trời giáng xuống.

Ngân hà hội tụ đụng vào nhau thành biển sao đầy trời bao phủ trên đầu Cảnh Nguyệt Thái Thượng.

Thánh Nguyên của Thiên Chi Thánh cảnh cộng thêm sáu nghìn Bất Diệt Kiếm Khí ập đến.

Bùm!

Cảnh Nguyệt Thái Thượng bị quất bay ra ngoài, hộ giáp trên người lão nổ tung, toàn thân khí huyết cuồn cuộn, chỉ có thể cố gượng dậy.

Bình Luận (0)
Comment