Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 789 - Chương 789 - Đạo Của Ngô Không Cô Độc

Chương 789 - Đạo của ngô không cô độc
Chương 789 - Đạo của ngô không cô độc

Ầm!

Lý Thiên Mệnh tựa như tia chớp nổ tung, hắn đứng yên tại chỗ, một kiếm chém ra.

Trong Đông Hoàng Kiếm hội tụ sáu nghìn Bất Diệt Kiếm Khí cộng thêm kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng, chớp mắt bao phủ tất cả, bao gồm Ngụy Kỵ vào phạm vi kết giới.

Keng keng keng!

Đế Chi Kiếm Khí và Hoàng Chi Kiếm Khí điên cuồng đâm về phía Ngụy Kỵ.

Kiếm của thiếu niên và đao của Ngụy Kỵ quyết đấu với nhau.

- Không biết tự lượng sức mình!

Ngụy Kỵ cười châm chọc, lão dùng sức ép của Thiên Chi Thánh cảnh đệ thất trọng, Tử Hồn Bái Nguyệt, một đao quét ngang, chém Đông Hoàng Kiếm bay rời tay Lý Thiên Mệnh.

Vô số Bất Diệt Kiếm Khí tuy vẫn xuyên qua, xé rách thịt của Ngụy Kỵ, nhưng đao pháp nhanh hơn.

- Ngươi phế!

Ngụy Kỵ cười nhạt giơ đao đâm vào Thánh Cung của Lý Thiên Mệnh.

Keng!!!

Cả đời Ngụy Kỵ đều không ngờ khi đao của lão đâm vào Thánh Cung của người khác sẽ phát ra âm thanh như vậy.

Choang!

Tham Lang Yêu Nhẫn của lão gãy ngang, hóa thành mảnh vụn rơi lả tả.

Không ngờ uy lực của Tử Phủ Tháp hung mãnh như vậy.

Ngụy Kỵ ngây ra như phỗng, hoàn toàn không phản ứng lại.

Lão vụt ngẩng đầu, lại nhìn thấy mặt trời nóng cháy trong đôi mắt của Lý Thiên Mệnh, màu vàng như thần, màu đen như ma.

- Ngươi nói, ai không biết tự lượng sức mình?!

Trong lúc Lý Thiên Mệnh nói chuyện, Tam Thiên Tinh Vực trong tay bắn ra, quấn mấy vòng lên người Ngụy Kỵ gần trong gang tấc.

Hắn bỗng giật mạnh, sợi xích siết chặt vào da thịt của Ngụy Kỵ.

- Ngươi nói, muốn ai nhấm nháp hậu quả xấu?!

Giọng của Lý Thiên Mệnh khàn khàn mà dữ tợn, tựa như tới từ địa ngục.

- A!!!

Ngụy Kỵ đang cố tránh thoát Tam Thiên Tinh Vực, nhưng phát hiện đầu đau nhói.

Trong khoảnh khắc này, lão chỉ có thể giãy giụa, vụt ngoái đầu.

Ngụy Kỵ biết linh hồn đau nhói đến từ Dạ Lăng Phong.

Khoảnh khắc lão quay đầu lại.

Thập Phương Trấn Ma Trụ như ảo ảnh bay tới, đập vào đầu của lão.

- Ngụy Kỵ, hiện tại kẻ nên chết là ngươi!!!

Bùm!

Đây là một gậy nát đầu.

Trước mắt Ngụy Kỵ tối đen, sau đó . . . không còn sau đó.

Xoẹt!

Lý Thiên Mệnh rút Tam Thiên Tinh Vực về, xác chết không đầu của Ngụy Kỵ ngửa mặt ngã xuống.

Máu tươi nháy mắt lan tràn.

Trong cơn mưa to.

Toàn thân Lý Thiên Mệnh nhuộm máu, nhìn thiếu niên nắm chặt Thập Phương Trấn Ma Trụ thở dồn dập ở trước mắt mình.

Trên trời sấm chớp ầm ầm, chiến trường bốn phía tiếng giết rung trời, hình ảnh hai người đối diện nhau thì một mảnh tĩnh mịch.

- Tiểu Phong.

Lý Thiên Mệnh vươn nắm tay ra:

- Cả đời, là huynh đệ.

- Ừm!

Dạ Lăng Phong gật mạnh đầu, vươn nắm tay chạm vào tay của Lý Thiên Mệnh.

Ánh mắt hai người giao nhau.

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy rất nhiều điều trong mắt Dạ Lăng Phong, có lẽ qua cú đập gậy này thì y hoàn toàn trưởng thành.

- Về nhà!

- Về nhà!

Thập Phương Đạo Cung là ngôi nhà hiện tại của bọn họ.

Khi Ngụy Kỵ bị giết, cùng lúc đó, Lam Hoang xé xuống một cái đầu của Tam Đầu Thôn Nguyệt Yêu Lang.

Ngay sau đó, Hồn Ma đâm móng vuốt vào thân thể của đối phương, bóp nát nội tạng.

Con cự thú này hú lên một tiếng rồi mềm nhũn ngã xuống dưới chân chúng nó, hoàn toàn chết thảm.

Sau khi kết thúc, trên người mỗi con đều có vết thương.

Lý Thiên Mệnh nhìn qua, Meow Meow đã ngã trên Lam Hoang, an nhiên đi vào giấc ngủ, Huỳnh Hỏa thì dựa lưng vào người nó, bắt chéo chân, ngậm một cọng lông của yêu sói, mặt gà nhẹ nhàng hờ hững.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Bày tư thế gì đó, mau lăn qua đây!

- Tới liền!

Lam Hoang một đường chạy chậm ầm ầm lao qua, suýt đụng bay Lý Thiên Mệnh.

Lam Hoang áy náy nói:

- Mợ nó, Kê ca, tại sao không thắng xe lại?

Huỳnh Hỏa nói:

- Liên quan gì tới ta? Ta có cưỡi ngươi đâu?

Lam Hoang tội nghiệp nói:

- Nhưng lần trước Kê ca lén nói với ta rằng ta là thú cưỡi của riêng Kê ca mà?

Huỳnh Hỏa nổi giận:

- Ngươi đừng nói nhảm, lão tử là gà thẳng không cong!

Lý Thiên Mệnh vô tình vạch trần nó:

- Ngươi thẳng cái con mắt, to còn chưa bằng trứng của Lam Hoang.

Huỳnh Hỏa khóc không ra nước mắt:

- Ta rốt cuộc biết tại sao mình thấy trứng là muốn bóp nát rồi.

- Ha ha ha ha ha ha!

Đây là một trận tử chiến lằn ranh sống chết.

Cuối cùng, bọn họ thắng

Lý Thiên Mệnh hỏi Dạ Lăng Phong:

- Trải qua trận chiến này, đã quen thuộc Thập Phương Trấn Ma Trụ chưa?

Dạ Lăng Phong hơi kích động nói:

- Sau gậy cuối cùng thì hình như mở ra thế giới mới. Thiên Mệnh ca, ngươi nói không sai, khi chiến đấu càng dễ cộng hưởng với nó.

- Suy nghĩ điều chỉnh ra kết giới Thập Phương Trấn Ma không?

- Ta thử xem!

- Được, nhờ vào ngươi, Tiểu Phong.

- Ừm!

. . .

Đây là một cuộc trốn chạy vượt qua một nửa Thần Đô.

Lý Vô Địch dụ Càn Đế rời đi, từ nhóm Lý Thiên Mệnh mở đường, Bạch Mặc, Tham Lang Cổ tộc cắt đuôi, Tinh Vương và Điện Vương ở hai cánh hộ giá hộ tống.

Trăm vạn quân đoàn Thất Tinh vì mở một đường máu, cầu được sinh tồn mà bộc phát ra dũng khí và đấu chí kinh người, một đường xông tới trước.

Sau khi lao ra kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng, đằng trước là một vùng đồng bằng.

Chỉ có cường giả của hoàng tộc mới vòng qua chặn đầu được, nhưng có nhiều người mạnh như Ngụy Kỵ chết trên chiến trường.

Hai bên đều có tổn thương.

Đến hiện nay, Thập Phương Đạo Cung bị thương chưa quá nặng.

Nhưng bộ chúng thượng cổ hoàng tộc còn đang điên cuồng đuổi theo phía sau.

Bọn họ không gấp gáp, dù sao Đạo Cung đã không có kết giới Thập Phương Trấn Ma, chạy cỡ nào cũng không trốn thoát kết cục bị đồ diệt.

Bọn họ có thể chờ Càn Đế giết Lý Vô Địch rồi trở về, cùng xông lên đồ sát, hiệu quả càng tốt!

Dù sao, Càn Đế mới là tồn tại khiến Thập Phương Đạo Cung thật sự tuyệt vọng.

Cứ như thế, mấy trăm vạn người di chuyển truy sát trong Thần Đô, mưa to trút xuống Thần Đô, một mảnh hỗn loạn, có khi thậm chí không phân rõ quân địch và quân ta.

Dưới tình huống như thế, nhiều người ngơ ngẩn nhìn Lý Thiên Mệnh và Dạ Lăng Phong giết tộc trưởng Tham Lang Cổ tộc.

Tiếp theo, hắn tiếp tục mở đường cho quân đoàn Thất Tinh.

Bởi vì hắn hấp dẫn rất nhiều sức ép, quân đoàn Thất Tinh càng thoải mái trốn thoát.

Cứ như thế, Lý Thiên Mệnh không đếm xuể đã có bao nhiêu vong hồn dưới kiếm của mình.

Rốt cuộc . . .

Lý Thiên Mệnh nhìn thấy Thập Phương Đạo Cung!

Thập Phương Đạo Cung hiện tại tựa như dưới trời sao bao phủ, kết giới nửa hình tròn trải đầy ánh sao bao lại phạm vi Đạo Cung.

Đây là kết giới thiên văn ngũ tinh: Kết giới Cửu Thiên Ngân Hà.

Nó là kết giới dự phòng của Thập Phương Đạo Cung, không ngờ hôm nay cần dùng nó.

Lý Thiên Mệnh khẽ thở phào:

- Kết giới Cửu Thiên Ngân Hà mở ra, nói lên Thiên Chi Điện Vương đã thành công trở về. Tư đồ Điện Vương hẵn là mang cung chủ về rồi.

Rầm rập rầm rập!

Lý Thiên Mệnh vào kết giới Cửu Thiên Ngân Hà trước nhất, quân đoàn Thất Tinh ở phía sau theo thứ tự đi vào.

Vừa vào trong, bọn họ không chạy lung tung mà kết thành trận hình phòng thủ trong kết giới Cửu Thiên Ngân Hà, chuẩn bị nghênh tiếp thượng cổ hoàng tộc đánh sâu vào.

Kết giới Cửu Thiên Ngân Hà là kết giới thiên văn ngũ tinh, uy lực ngang ngửa kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng lúc yếu nhất.

Nếu hiện tại đại quân thượng cổ hoàng tộc giết vào, kết giới Cửu Thiên Ngân Hà chưa chắc có thể chống chọi được bao lâu.

Nếu Càn Đế tự mình mở đường thì càng phiền phức hơn.

Nhưng đây đã là hy vọng sinh tồn duy nhất của Đạo Cung, kết giới Cửu Thiên Ngân Hà, có nó còn hơn là không có gì.

Hiện tại, bước mấu chốt nhất nằm ở trên người Dạ Lăng Phong.

Bình Luận (0)
Comment