Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 792 - Chương 792 - Phụ Tử

Chương 792 - Phụ tử
Chương 792 - Phụ tử

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lúc này, đa số thượng cổ hoàng tộc đã mình đầy vết thương trốn chạy ra ngoài.

Lý Thiên Mệnh ước lượng bằng mắt, có ít nhất hai mươi vạn người chết trong Thập Phương Đạo Cung.

Đây là một trận thắng lớn!

Nên biết, quân đoàn Thất Tinh trốn ra hoàng tộc, số người chết trận ít hơn con số này rất nhiều, đại quân trăm vạn tổn thất rất ít.

Dù sao, bọn họ không hiếu chiến, chỉ chạy trốn, hơn nữa uy lực của kết giới Nhật Nguyệt Thần Hoàng bình thường, không bằng Đạo Cung có hai kết giới chồng lên.

Ngược lại thượng cổ hoàng tộc, kiêu căng ngang ngược tự cho là đúng, còn tưởng rằng kết giới Thập Phương Trấn Ma là ảo cảnh, làm lỡ tiên cơ trốn chạy.

Hai mươi vạn người chết trận tại chỗ đã xem như bọn họ may mắn.

Nếu bọn họ vào sâu thêm chút nữa thì ít nhất chết bốn mươi vạn.

Thượng cổ hoàng tộc lúc này quả thực chạy như chó nhà có tang, cực kỳ thê thảm.

Dạ Nhất ra lệnh:

- Không giữ tù binh, giết hết người bị thương của đối phương!

Đây không phải phong cách nhân nghĩa của Thập Phương Đạo Cung.

Nhưng hôm nay, Dạ Nhất muốn làm như vậy!

Lần này, không một ai chất vấn.

Trên chiến trường có nhiều kẻ giả chết, muốn qua mắt người, tiếc rằng dù bọn họ không chết vẫn bị linh tai kết giới khóa chặt.

Lý Thiên Mệnh giải quyết chiến đấu, đang chuẩn bị rời đi.

Ngay lúc này!

Trong một mảnh núi thây bỗng nhiên lao ra một sát khí trí mạng bắn thẳng về phía hắn.

Không ngờ có người phục kích!

Lý Thiên Mệnh vỗ Thiên Chi Dực bay lên cao, hàng trăm tường không gian của Khương Phi Linh chặn lại.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Người kia đụng nát tám mươi mấy tường không gian, đã đánh mất tiên cơ ám sát.

Gã rất dứt khoát, xoay người chạy ra ngoài kết giới, với thực lực đỉnh cao Thiên Chi Thánh cảnh của người này thì người thường căn bản không có cách ngăn trở.

Lý Thiên Mệnh hét to một tiếng:

- Điện chủ, có người ám sát ta!

Dạ Nhất đang ở phía trước chủ trì đại cục, quay người lại xem, nhìn thấy một luồng sáng màu vàng lao ra ngoài kết giới.

- Muốn đi?

Dạ Nhất đột nhiên đuổi theo!

Trừ Dạ Nhất rượt đuổi luồng sáng vàng kia ra, Nguyên Thủy Ma Khí của kết giới Thập Phương Trấn Ma cũng bắn về phía đó.

Thậm chí, còn có Tam Thiên Tinh Vực của Lý Thiên Mệnh.

Hắn còn chưa thấy rõ là ai đã ném Tam Thiên Tinh Vực ra ngoài, một chiêu Thôi Xán Sí Tinh, tốc độ hung mãnh nhất.

- Dám nghĩ ra biện pháp như thế để ám sát ta?

Lý Thiên Mệnh chỉ có thể nói, người này có suy nghĩ khá kỳ lạ.

Tam Thiên Tinh Vực của hắn không thể đánh trúng đối phương, nhưng trước khi người này và thú bản mệnh của gã chạy ra kết giới Thập Phương Trấn Ma thì đã bị Dạ Nhất chặn lại.

Lý Thiên Mệnh đuổi theo, dùng Tam Thiên Tinh Vực trói chặt người này.

- Sùng Dương Thái Thượng?

Lý Thiên Mệnh thật không ngờ kẻ trốn trong xác chết ám sát mình sẽ là lão.

Lão già này bị trói chặt, ánh mắt nóng cháy như lửa nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm.

Lý Thiên Mệnh thản nhiên nói:

- Ngươi đến vừa hay, ta còn muốn ngươi dạy ta cách sử dụng kết giới Luân Hồi định vị đây. Đã vào rồi thì đừng đi ra ngoài nữa.

Sùng Dương Thái Thượng trừng hắn, hỏi:

- Ngươi lấy ta làm tù binh?

Lý Thiên Mệnh hỏi ngược lại:

- Có vấn đề gì sao? Không giết ngươi ngay tại chỗ đã là may cho ngươi.

- Lý Thiên Mệnh, đồ nghịch tặc phản tộc, ngươi . . .!

Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nói:

- Ngươi câm mồm đi, ta với Kỳ Lân cổ tộc của ngươi không có chút quan hệ, về sau trên chiến trường, gặp tất cả Kỳ Lân cổ tộc là ta giết không nương tay, bao gồm ngươi!

Muốn dùng đạo đức bắt cóc?

Hắn không chuộng trò này!

Câu nói này khiến Sùng Dương Thái Thượng tức hộc máu, liên tục mắng ba câu con cháu chẳng ra gì.

- Câm mồm lại!

Lý Thiên Mệnh tát mặt Sùng Dương Thái Thượng một cái bốp rõ to.

Sùng Dương Thái Thượng phun ra hàm răng già, nửa bên mặt sưng lên.

- Tiếp theo, hãy trợn to mắt chó của ngươi nhìn cho rõ thượng cổ hoàng tộc và đám chó săn đê tiện hạ lưu các ngươi sẽ chết như thế nào!

Sùng Dương Thái Thượng tức giận quát:

- Nằm mơ! Bệ hạ bày mưu lập kế, không người địch nổi! Đám kéo dài hơi tàn các ngươi sớm muộn gì sẽ diệt tuyệt, Thập Phương Đạo Cung rồi sẽ biến thành bãi tha ma!

Lý Thiên Mệnh cười khẩy nói:

- Bày mưu lập kế? Thế thì xin hỏi kết giới Thập Phương Trấn Ma này là thế nào?

Sùng Dương Thái Thượng ngây người.

Nói thật, lúc kết giới Thập Phương Trấn Ma xuất hiện thì lão suýt hộc máu.

Lão rõ ràng hơn ai hết điều này mang ý nghĩa gì, điều này chứng minh mưu kế của Càn Đế từ đầu tới đuôi là trò cười lớn nhất đời.

Sùng Dương Thái Thượng không dám tưởng tượng khi Càn Đế trông thấy kết giới Thập Phương Trấn Ma thì nét mặt sẽ sặc sỡ nhiều màu cỡ nào.

- Thái Thượng, Kỳ Lân từng là thánh vật trong lòng ta, một vị trưởng bối của ta tạo dựng Thánh Thú này rất hoàn mỹ. Người ấy dạy cho ta biết cách làm người, xứng đáng với bản thân, xứng đáng với người yêu, xứng đáng với thiên địa. Nhưng các ngươi khiến Kỳ Lân đi làm chó săn của Cửu Anh.Ta khinh thường các ngươi, các ngươi khinh nhờn Thánh Thú.

Lý Thiên Mệnh giao Sùng Dương Thái Thượng cho Thiên Tuyền Tinh Vương, tu vi của nàng đủ để khống chế, Sùng Dương Thái Thượng bị nhốt vào cũi chế tạo đặc biệt.

Sùng Dương Thái Thượng cười to bảo:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi đừng nói vớ vẩn, trước tử vong và quyền uy, mọi người đều giống nhau, ngươi ở đây nói ẩu nói tả chẳng qua là vì chưa nếm mùi tử vong. Chờ ngươi nhìn Thập Phương Đạo Cung biến thành bãi tha ma, ngươi sẽ hiểu tại sao người ta sẽ quỳ xuống!

Lý Thiên Mệnh không muốn biện giải.

Ai có chí nấy, đã không hiểu nhau thì cần gì phải thuyết phục?

Cứ chờ xem.

. . .

Tuy giết đã tay hai mươi mấy vạn bộ chúng thượng cổ hoàng tộc, thu hoạch to lớn.

Nhưng trước mắt, đối phương chỉ là tạm thời rút khỏi kết giới, đại quân còn ở bên ngoài, nguy cơ vẫn chưa kết thúc.

Dạ Nhất vẫn thống soái quân đoàn Thất Tinh phòng bị từng giây phút, phòng ngừa đối phương quay đầu giết.

Chiến đấu tạm kết thúc, bọn họ nhanh chóng chế tạo chiến trường.

Dạ Nhất mắt đỏ ngầu nói:

- Quân đoàn Khai Dương chặt hết đầu của tộc Cửu Minh và chó săn của chúng, ném ra xếp trước cửa!

Đây là chiến thuật tâm lý, nếu đối phương lại tấn công thì sẽ cho bọn họ thấy rõ đầu của những người này.

Dạ Nhất nói:

- Trước kia Thập Phương Đạo Cung quá nhân từ, quá chính phái. Hiện tại đối phó tộc Cửu Minh, không thể làm vậy nữa. Lần này nếu không có Dạ Lăng Phong thì chúng ta thật sự tiêu đời.

Lý Thiên Mệnh cho rằng Dạ Nhất nói rất đúng.

Nếu Lý Vô Địch đứng ở đây thì sẽ làm ác hơn Dạ Nhất.

Chính nhân quân tử sẽ không có kết cục tốt trên chiến trường sống chết.

Quân đoàn Thất Tinh còn đang nghiêm khắc giám thị động tĩnh của thượng cổ hoàng tộc, lúc này, Vị Lai Điện Vương Bạch Mặc ra khỏi Đạo Cung, đi tới bên cạnh nhóm Dạ Nhất.

Bạch Mặc hỏi:

- Tình hình chiến đấu cụ thể như thế nào?

Dạ Nhất trầm giọng nói:

- Giết hai mươi ba vạn, trước mắt xem như lấy được thắng lớn.

Bạch Mặc nói:

- Những người này nên trả giá đắt!

Dạ Nhất hỏi:

- Bên ngươi sao rồi? Kết giới Thập Phương Trấn Ma là như thế nào?

Bạch Mặc trả lời:

- Dạ Lăng Phong khống chế Thập Phương Trấn Ma Trụ chưa đủ ổn định, hắn chỉ mở ra kết giới Thập Phương Trấn Ma một chút. Nhưng tiểu tử này thông minh, biết tách kết giới hạch và kết giới linh tuyến ra, cho chúng ta có thể tham dự trong đó, trợ giúp hắn khai thác uy lực kết giới. Hiện tại thì nếu cung chủ không tỉnh lại, trong thời gian ngắn kết giới Thập Phương Trấn Ma chắc chắn không đến trình độ hoàn chỉnh, còn cần chúng ta dồn phần lớn lực lượng chuyển thành lực lượng kết giới. Nhưng vẫn tốt hơn là mất đi kết giới trấn ma.

- Vậy tức là nguy cơ còn chưa hoàn toàn giải trừ.

Dạ Nhất trầm ngâm giây lát, tiếp tục nói:

- Bạch Mặc, ngươi nhanh chóng trở về đi, ta lo lắng Càn Đế tự mình mang người giết vào.

Bạch Mặc nói:

- Nếu hắn đi vào thì chúng ta đành tập trung uy lực kết giới Thập Phương Trấn Ma vào người của hắn, để ngăn trở hắn! Người bên bọn họ không nhiều hơn chúng ta bao nhiêu, điểm mấu chốt bây giờ là Càn Đế có được Luân Hồi Kính, không ai có thể ngăn lại.

Dạ Nhất nói:

- Được, đến lúc đó chúng ta lo ngăn lại người khác.

Bình Luận (0)
Comment