Hiên Viên Tích Tích nói:
- Thanh Dao, ta nhớ ngươi muốn chết!
Cố Thanh Dao hỏi:
- Lần trước tặng Phức Ngọc Cao cho ngươi, hiệu quả như thế nào? Răng mọc lại chưa?
Hiên Viên Tích Tích nói:
- Mọc rồi, mọc rồi, ghét quá, không nói việc này, mất mặt!
Thiếu niên ở bên cạnh bỗng lộ vẻ hung hãn, hỏi:
- Tích Tích tỷ! Nhị ca của tỷ vẫn chưa tra rõ chi tiết của Lâm Phong này sao?
Hiên Viên Tích Tích nghiến răng nghiến lợi nói:
- Không có, kẻ này rất kỳ lạ, chúng ta hoài nghi hắn bỗng nhiên trà trộn vào Thái Cổ Thần Tông. Trên hồ sơ không tìm được hắn, ngược lại Lâm Tiêu Tiêu là thi vào tông môn.
Thiếu niên nói:
- Theo ta thấy không cần rườm rà, ta đi đòi lại mặt mũi cho tỷ, phế tên này!
Hiên Viên Tích Tích thưởng thức nói:
- Thanh Doãn, thôi bỏ đi. Ngươi thiên phú kinh thiên, mười lăm tuổi đã tu luyện đến Cổ Thánh cảnh đệ tam trọng, với thiên tư của ngươi thì qua vài năm có thể vào Thiên Nguyên tông, lo tập trung tu hành đi, Tích Tích tỷ xem trọng ngươi.
Cố Thanh Doãn kiêu ngạo nói:
- Tích Tích tỷ, nói cho tỷ biết một tin tốt, Quý Bắc Thần Sư của Thiên Nguyên tông đã đồng ý thu ta làm đồ đệ, hắn nói với thiên phú của ta, mười tám tuổi có thể vào Thiên Nguyên tông, đến lúc đó hắn sẽ tự mình chỉ dạy cho ta.
Hiên Viên Tích Tích hưng phấn ôm lấy thiếu niên:
- Thật không? Mừng thay cho ngươi!
Mùi thơm của nữ nhân làm đầu óc Cố Thanh Doãn choáng váng, khuôn mặt đỏ bừng, nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng nõn của Hiên Viên Tích Tích.
Cố Thanh Doãn nói:
- Tích Tích tỷ thật đẹp.
Hiên Viên Tích Tích hơi ngại ngùng nói:
- Hừ! Tuổi còn nhỏ mà dẻo miệng.
Cố Thanh Dao ở bên cạnh mỉm cười nói:
- Hì hì, ngươi đủ rồi nhé, lớn hơn đệ đệ của ta năm, sáu tuổi mà còn giả nai hả?
Cố Thanh Dao biết, so với Cố Thanh Doãn thì thiên phú của Hiên Viên Tích Tích không cao, thậm chí hơi không xứng với gã.
Nhưng mà . . .
Hai tỷ đệ có ánh mắt rất sáng tỏ, phụ mẫu của họ có thế lực thấp trong Thái Cổ Thần Tông, nếu hai tỷ đệ đều bám chân Thái Cổ Hiên Viên thị thì về sau không cần lo thiếu bối cảnh.
Hiên Viên Tích Tích nói:
- Thanh Doãn thật đáng yêu, ngươi nhớ trông giữ kỹ giùm ta, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, biết chưa?
Cố Thanh Dao nhoẻn miệng cười.
Nàng biết đệ đệ chắc chắn sẽ vào Thiên Nguyên tông, có vốn liếng này thì chuyện của gã và Hiên Viên Tích Tích sẽ thành công.
Kém năm, sáu tuổi thì có sao?
Chênh lệch mấy trăm tuổi cũng không có vấn đề gì.
Đám lão quái vật Sinh Tử Kiếp cảnh ở Độ Kiếp Phong trong tông môn cũng thường đến Nhân Nguyên tông tìm tiểu thiếp xinh đẹp mới mười mấy tuổi.
Bọn họ đang trò chuyện vui vẻ thì bỗng nhiên có đệ tử đến báo:
- Thanh Dao sư tỷ, bên ngoài có hai đệ tử đến, nói muốn gia nhập Long Vũ Minh chúng ta, còn muốn làm chấp sự.
Cố Thanh Dao hỏi:
- Có thực lực của chấp sự không?
Minh Hội Chiến sắp đến, liên minh đệ tử điên cuồng cướp người, gặp người tự đưa lên cửa thế này thì không có lý nào từ chối.
Đoàn chiến trong Minh Hội Chiến cần nhiều vật hy sinh lên cho xôm tụ.
- Không biết, có một Thiên Chi Thánh cảnh, khẩu khí khá kiêu ngạo.
- Dù sao đang rảnh rỗi, kêu bọn họ vào đi.
Cố Thanh Dao dừng một chút:
- Đã hỏi tên gì chưa?
- Một người tên Lý Thiên Mệnh, một người tên Lâm Tiêu Tiêu.
Hiên Viên Tích Tích đứng bật dậy:
- Lâm Tiêu Tiêu? Ả đến tìm chết sao?
Cố Thanh Dao nói:
- Phỏng chừng không biết quan hệ của ngươi với ta, càng không biết ngươi đang ở đây.
Cố Thanh Dao phất tay, ra hiệu cho hai người kia tiến vào.
Thiếu niên Cố Thanh Doãn bỗng nhiên vỗ tay một cái, nói:
- Phải rồi! Tích Tích tỷ nói không tra được lai lịch của Lâm Phong này, có khi nào người đó dùng tên giả, còn tên thật là Lý Thiên Mệnh?
Hiên Viên Tích Tích nhìn chằm chằm bên ngoài điện đường, ánh mắt lạnh lẽo:
- Rất có thể, chờ người đi vào liền biết.
Chốc lát sau, một thiếu niên áo đen tóc trắng đi vào, một thiếu nữ theo ở phía sau.
Mắt Hiên Viên Tích Tích tóe lửa, đó chẳng phải là Lâm Phong và Lâm Tiêu Tiêu sao?
Thoáng chốc máu nóng dồn lên não Hiên Viên Tích Tích.
Lý Thiên Mệnh cảm thụ ánh mắt nóng bỏng, ngước đầu nhìn, đó là Hiên Viên Tích Tích đây mà.
Lý Thiên Mệnh quay đầu hỏi:
- Tại sao nàng ta ở chỗ này?
Lâm Tiêu Tiêu hỏi ý kiến:
- Nàng ta thuộc Long Vũ Minh, ta không biết nàng ấy có quan hệ với người của Thanh Phong Đà, chúng ta đổi phân đà khác?
Có Hiên Viên Tích Tích ở, muốn làm chấp sự chắc chắn có rắc rối, Lý Thiên Mệnh muốn thuận lợi gia nhập Long Vũ Minh chứ không phải đến đá quán.
- Đi thôi.
Long Vũ Minh có trên trăm phân đà, Lý Thiên Mệnh lười dây dưa với Hiên Viên Tích Tích.
Hiên Viên Tích Tích hét to một tiếng:
- Đứng lại!
- Ngăn bọn chúng lại!
Xem ra Hiên Viên Tích Tích rất có mặt mũi trong Long Vũ Minh, nàng ra lệnh một tiếng, có trên trăm đệ tử trẻ chạy ra, ít nhất hai mươi mấy Cổ Chi Thánh cảnh, bọn họ bao vây kín Lý Thiên Mệnh.
Lý Thiên Mệnh mất kiên nhẫn với Hiên Viên Tích Tích:
- Làm gì đấy? Muốn ăn đòn nữa hả?
Hiên Viên Tích Tích híp mắt hỏi:
- Không, mới rồi ở bên ngoài ngươi nói muốn vào Long Vũ Minh chúng ta, làm chấp sự?
Hiên Viên Tích Tích và Cố Thanh Dao nhìn nhau một cái, đã nảy ra ý hay.
Hiện tại vẫn không tra rõ bối cảnh, nhị ca của nàng kêu nàng cố chịu đựng một chút, nhưng Lý Thiên Mệnh tự tìm tới cửa, muốn khiêu chiến vị trí của chấp sự, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì không thể trách Hiên Viên Tích Tích nàng đây, đúng không nào?
Lý Thiên Mệnh đáp:
- Đúng vậy!
Cố Thanh Dao đẩy Hiên Viên Tích Tích ra sau lưng, đứng ở trước mặt Lý Thiên Mệnh:
- Để ta nói cho.
Mắt Lý Thiên Mệnh sáng ngời, cô nương áo xanh này như phù dung ra khỏi mặt nước, tươi mát tự nhiên, đường cong linh lung, rất đẹp mắt.
Cố Thanh Dao hỏi:
- Lý Thiên Mệnh, Lâm Tiêu Tiêu, các ngươi muốn gia nhập Long Vũ Minh, góp sức cho Long Vũ Minh phải không?
- Đúng.
Cố Thanh Dao nói:
- Cũng được, ta có thể chấp thuận các ngươi gia nhập. Hiện tại, các ngươi đã là đệ tử của Long Vũ Minh.
- Thoải mái vậy sao?
Lý Thiên Mệnh còn tưởng rằng bọn họ sẽ từ chối.
Cố Thanh Dao hỏi tiếp:
- Nghe nói ngươi còn muốn khiêu chiến vị trí của chấp sự.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Có tư cách này không?
Cố Thanh Dao hỏi:
- Có, nhưng từ xưa đến nay chưa từng có Thiên Chi Thánh cảnh làm chấp sự, ngươi có bản lĩnh đó không?
- Lấy cái gì làm tiêu chuẩn?
Cố Thanh Dao đáp:
- Rất đơn giản, đánh bại một chấp sự đương nhiệm là được.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Vậy có vị nào là chấp sự, đi ra cho ta khiêu chiến.
Lý Thiên Mệnh đã hiểu, đối phương không cho hắn đi, còn định xúi hắn khiêu chiến ghế chấp sự, mục đích đơn giản là thừa dịp khiêu chiến để quang minh chính đại đập mình tơi bời.
Cho dù xảy ra chuyện gì thì có thể chối bảo đây là trình tự bình thường.
Dù cho sau lưng Lý Thiên Mệnh này có chút thân phận, có thể dọa sợ Phó Vĩnh Cửu, nhưng hắn chỉ bị ăn đòn thì người sau lưng hắn khó mà bắt bẽ được gì.
Dù sao bọn họ không phải ỷ thế hiếp người đánh hội đồng hắn.
- Láo quá!
- Tên này là đồ ngốc à? Đến chỗ Thanh Phong Đà chúng ta lên mặt?
- Hôm nay có mấy chấp sự có mặt? Đuổi hắn ra ngoài, đừng ở chỗ này mất mặt.
- Người này là Thiên Chi Thánh cảnh mà? Kẻ đã đánh bị thương Tích Tích tỷ?
- Cái tên khốn kiếp, xuống tay với cả mỹ nữ!
Trong tiếng bàn tán của đệ tử Thanh Phong Đà, một thiếu niên bước ra từ sau lưng Hiên Viên Tích Tích.
Ánh mắt thiếu niên rực cháy như lửa xoáy thẳng vào Lý Thiên Mệnh, nói:
- Hạng người vô danh, Cố Thanh Doãn này đến nhận khiêu chiến chấp sự của ngươi!