Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 902 - Chương 902 - Cuộc Chiến Của Ba Quân (Tt)

Chương 902 - Cuộc chiến của ba quân (tt)
Chương 902 - Cuộc chiến của ba quân (tt)

Bên ngoài Ngân Hà Cốc, ba quân quyết đấu.

Long Vũ Minh đang chen vào Ngân Hà Cốc, nhưng không ngờ số người chống cự bên Kiếm Vương Minh đột nhiên tăng thêm!

Bọn họ chẳng những không có đánh thua trận, ngược lại như điên dại lao ra, thậm chí trong miệng còn đang tính nhẩm, dường như khi la đến số một trăm thì toàn thân chìm trong hạnh phúc lớn lao.

Sức chiến đấu bên Kiếm Vương Minh đảo điên sự tưởng tượng của Long Vũ Minh.

Long Vũ Minh ngây ra:

- Đậu xanh rau má, bọn họ ăn phân hay sao mà dữ dằn thế?

Càng bất ngờ hơn là phía sau có nhiều người đang xếp hàng vào Ngân Hà Cốc thì đột nhiên bên cạnh lao ra một phe người ngựa.

- Báo, Thanh Hà Hội làm phản!

Thám báo của Long Vũ Minh đã nhìn ra mục đích của Thanh Hà Hội, nhưng mấu chốt là chiến trường cực kỳ hỗn loạn, trong một chốc không tìm được Hiên Viên Vũ Phong.

Cứ như thế, lúc Kiếm Vương Minh phản công, người của Thanh Hà Hội xông lên, như một thanh kiếm đâm vào sau eo của Long Vũ Minh.

Đệ tử Long Vũ Minh tức giận quát:

- Huynh đệ Thanh Hà Hội, các ngươi làm gì vậy?

- Ai biết đâu, minh chủ bảo chúng ta làm thịt mấy người!

Đệ tử Long Vũ Minh hỏi:

- Minh chủ của các ngươi điên rồi sao? Sau khi ra ngoài sẽ bị minh chủ của chúng ta đánh chết!

- Chúng ta cũng không có cách, đánh mau lên, đánh xong kết thúc công việc, đều là một đám bệnh thần kinh, không hiểu nổi bọn họ muốn làm gì nữa!

- Thôi khỏi đánh, ta đầu hàng trước, rối não quá.

- . . .

Đây không phải trường hợp đặc biệt, mà là cảm thụ chân thực của nhiều đệ tử Thanh Hà Hội và Long Vũ Minh.

Đệ tử minh hội dù sao không phải quân đội chính thức, nhiều người di chuyển khắp nơi chỉ vì kiếm tài nguyên tu luyện, tiện cho việc chấp hành nhiệm vụ tông môn, đối với người thường thì tuyệt đối sẽ không bán mạng cho ai đó.

Dù sao có nhiều người đầu hàng rồi, chính mình tùy tiện đầu hàng cũng không ai phát hiện được.

Hành động này ngược lại chọc tức Kiếm Vương Minh, hung hăng nhào tới, hù sợ Long Vũ Minh.

Đứng trên cao nhìn, một nửa đệ tử của Long Vũ Minh và Thanh Hà Hội xen lẫn cùng nhau, bên Ngân Hà Cốc, hơn bốn vạn người Kiếm Vương Minh lao ra, khí thế ngập trời, xé mở một lỗ hổng trong Long Vũ Minh.

- Chúng ta bị giáp công?

- Chạy nhanh lên!

- Chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc ai với ai liên minh? Làm lão tử chóng mặt quá!

- Đám người Kiếm Vương Minh tính liều mạng hay sao? Như muốn đánh chết người!

- Chuồn thôi, chơi không nổi!

Trường hợp này khiến Long Vũ Minh có xu hướng binh bại như núi đổ.

Kiếm Vương Minh như một thanh kiếm đâm mạnh vào, cộng thêm Thanh Hà Hội phản chiến, khiến Long Vũ Minh hoàn toàn rối loạn.

Hiên Viên Vũ Phong thấy hết những điều này.

Phó minh chủ Hiên Viên Hùng nghệch mặt ra:

- Minh chủ, tình . . . tình . . . tình huống gì đây?

Ánh mắt Hiên Viên Vũ Phong âm trầm, siết chặt hai nắm đấm nổi gân xanh.

Hiên Viên Vũ Phong từng ở trong Địa Nguyên tông dõng dạc bảo đảm muốn biểu diễn một vở kịch lớn tặng cho các huynh đệ của Thái Cổ Hiên Viên thị.

Nhưng mà . . .

Từ lúc ban đầu gã đã trật nhịp, bị một con bọ chó cản tay!

Con bài chưa lật Thanh Hà Hội mới xòe ra, kết quả tự đập chân mình?

Đến lúc này, Hiên Viên Vũ Phong không hiểu tại sao người của Thanh Hà Hội làm như vậy.

Gã đã uy hiếp dụ dỗ họ từ trước lúc Minh Hội Chiến rồi.

- Báo!

Mãi đến khi lúc này, mới có thám báo đến báo.

- Minh chủ, Lý Thiên Mệnh của Kiếm Vương Minh lao vào trong Thanh Hà Hội, đánh bại Phương Hồng Hiên và Phương Bích Hàm, bắt cóc bọn họ, buộc Thanh Hà Hội phản chiến!

Trong phút chốc, chỗ trung tâm đoàn đội im phăng phắc.

Phó minh chủ Hiên Viên Hùng hừng hực lửa giận rít gào:

- Lại là Lý Thiên Mệnh này!!!

- Sao hắn làm được? Hai tên Phương Hồng Hiên là phế vật sao?

- Ta phục rồi, Thanh Hà Hội to như vậy mà bị người nắm mũi dẫn đi?

Mọi người đều ngơ ngẩn nhìn Hiên Viên Vũ Phong.

Hiên Viên Vũ Phong rùng mình, ánh mắt đã âm trầm như máu.

Hiên Viên Hùng nói:

- Minh chủ, đừng tức giận, chúng ta chưa thua. Với thực lực của chúng ta thì dư sức kiềm Thanh Hà Hội, giết ngược lại Kiếm Vương Minh.

Hiên Viên Vũ Phong âm u lạnh lẽo cười nói:

- Ta không giận. Nhưng người này thật sự đã gợi lên tất cả sát tâm trong hai mươi năm của ta. Các ngươi lập tức ra ngoài tìm ra tung tích của người này cho ta, ta muốn tiễn hắn lên đường.

- Rõ!

Một mệnh lệnh lập tức truyền ra ngoài, một truyền mười, mười truyền trăm.

Mọi người đều biết, Hiên Viên Vũ Phong đã hoàn toàn nổi giận.

Cho tới nay, Hiên Viên Vũ Phong tự cho rằng bày mưu lập kế, đến lúc này thì cục diện bị Lý Thiên Mệnh phá tan nát.

Nói về mưu lược thì Hiên Viên Vũ Phong có chút tài năng, giỏi điều khiển lòng người. Nhưng chiến tranh to lớn này không phải do một người quyết định.

Đột nhiên!

Một tiếng cười to vang lên từ chiến trường phía trước.

- Tìm phụ thân của ngươi à? Ta ở trước mặt ngươi đây, tìm cái khỉ gì, Hiên Viên Vũ Phong, đi ra đấu tay đôi!

Mọi người đưa mắt nhìn.

Một thiếu niên tóc trắng cầm một thanh cự kiếm cắm xuống đất.

Chân của hắn giẫm lên một đường chủ của Long Vũ Minh, một con chim nhỏ đu trên vai hắn, cười xấu xa nhìn Hiên Viên Vũ Phong.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ta kêu ngươi đấy, tên xấu xí ba mắt, đừng trố mắt ếch nhìn chằm chằm lão tử, xuống đây đấu tay đôi, nhanh nhẹn lên, đừng lãng phí thời gian của phụ thân ngươi!

Ầm!

Toàn thể cao tầng Long Vũ Minh rực cháy lửa giận.

Trên chiến trường hơn mười vạn người như vậy, mọi việc phát sinh ở đây đều thành tiêu điểm.

Giây sau . . .

Hiên Viên Vũ Phong nhanh chóng mãnh liệt lao ra.

Xoẹt!

Xích Diễm Thư của gã bị gã tự mình xé rách bươm, bay đầy trời.

- Ôi!

Cuộc tỷ thí này đến quá nhanh, quá mãnh liệt.

Rất nhiều người còn chưa phản ứng lại, chỉ có thể vội vàng tránh đường.

Ai đều biết Lý Thiên Mệnh đã sớm thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của Hiên Viên Vũ Phong. Nhìn ánh mắt và sắc mặt của của Hiên Viên Vũ Phong thì gã tuyệt đối đã động sát niệm.

Chỉ trong khoảnh khắc, trong tay Hiên Viên Vũ Phong hiện ra một cây trường thương, đã giết đến trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Keng!

Đông Hoàng Kiếm và Long Vương Thương Kích va vào nhau.

Xem tình hình thì Lý Thiên Mệnh bị buộc lui mấy chục thước, đạp mặt đất nứt vỡ.

Lý Thiên Mệnh nhìn trường thương màu trắng của Hiên Viên Vũ Phong:

- Kiếp Khí hai sợi kiếp văn?

Trên trường thương phủ rậm rạp vảy rồng màu trắng, mũi thương vô cùng sắc bén, hơi cong, giống như răng rồng, có thể đâm và quét, mặt trên tự mang một loại cương khí kinh thiên, có hiệu quả xuyên thấu khủng bố, vừa rồi giao phong đã đâm nhiều lỗ máu trên cánh tay của Lý Thiên Mệnh.

Hiên Viên Vũ Phong ngẩng đầu, nheo mắt nói:

- Rốt cuộc gặp được người bằng xương bằng thịt, con bọ chó nhỏ.

Khi nói chuyện, trên da dẻ máu thịt của gã, bắt đầu từ vị trí con mắt giữa chân mày nổi lên rậm rạp vảy rồng màu đen, cơ hồ trong ba giây, trên người gã đều là vảy rồng và gai xương màu đen, thậm chí có một cái đuôi rồng vươn ra.

Bao gồm đầu của Hiên Viên Vũ Phong trong một chốc trở nên rất giống đầu rồng.

Đây hoàn toàn là một người rồng.

Hiên Viên Cương Cương cũng có biến hóa giống như vậy, nhưng khi đó gã bị Lý Thiên Mệnh một kích tất sát, hơn nữa biến hóa của gã không có trình độ cao như Hiên Viên Vũ Phong.

Bình Luận (0)
Comment