Cuối cùng . . .
Lý Thiên Mệnh đặt tầm mắt vào Thiên Địa Kiếp Nguyên cấp bốn ở giữa.
- Thông Thiên Phần Ma Vũ!
Đây là tên của Thiên Địa Kiếp Nguyên cấp bốn này.
- Vũ linh toàn thân lột xác, mỗi một mảnh lông chim biến thành Phần Ma Chi Vũ, sắc bén, cứng rắn như Kiếp Khí. Thậm chí tự mang thông thiên cương khí, thông thiên cương khí có được năng lực xuyên thấu cực mạnh, có thể trực tiếp xé rách hộ giáp của Kiếp Khí, thậm chí chặt đứt Kiếp Khí. Hoàn thành tiến hóa chẳng những toàn thân như đồng sắt, càng có thể nhẹ nhàng xuyên thủng xác thịt. Tiến hóa thành công thì thú bản mệnh sẽ có từ bốn trăm mười đốm sao trở lên!
Chỉ nghe miêu tả thôi đã cảm giác rất khủng bố.
- Thông thiên cương khí, xuyên thấu?
Hiển nhiên đặc tính này rất quan trọng với Huỳnh Hỏa.
Viêm Thần Đế Dực của nó quá mềm khi so sánh với Sinh Tử Kiếp Thú, ảnh hưởng thi triển chiến quyết, nếu trang bị Thông Thiên Phần Ma Vũ thì toàn thân lông chim đều là đao kiếm!
Mắt Huỳnh Hỏa sáng ngời:
- Rất mạnh, Kê gia thích!
Bọn họ nhìn nhau một cái, không thể không cảm khái một câu.
- Làm phu tế của tôn thần thật tốt!
Ăn cơm mềm siêu ngon!
- Trên đời biết đi đâu tìm phú bà như Linh Nhi?
- Hèn gì vừa rồi Hiên Viên Vũ Hành trừng ngươi, chắc chắn là hâm mộ ghen tỵ rồi!
- Ha ha!
Dựa theo kế hoạch, Lý Thiên Mệnh khiến Meow Meow và Lam Hoang thử trước.
Hắn mở ra kết giới thiên văn.
Oong!
Hơi thở khủng bố của Thiên Địa Kiếp Nguyên khuếch tán ra, thoáng chốc, dẫn phát thiên địa dị tượng, sấm sét ngôi sao hội tụ.
Ầm ầm ầm!
May mắn bên này ít người, nếu không thì sẽ có rất nhiều người bị kinh động.
Cảm thụ mãnh liệt nhất là Phương Tinh Ảnh.
Gã đang tu hành bỗng nhiên bị động tĩnh sợ tới mức chạy ra, chỉ thấy đỉnh núi bên cạnh hội tụ sấm sét đầy trời, ánh sao tụ lại thành đại dương, dường như có hai con thú lớn lơ lửng trên trời.
- Thiên Địa Kiếp Nguyên, hắn lấy đâu ra?!
Phương Tinh Ảnh biết thú bản mệnh của Lý Thiên Mệnh chỉ là Cổ Thánh Thú.
- Dị tượng khủng bố như vậy thì ít nhất cũng là cấp ba. Nhân Nguyên tông chủ cho hắn? Hắn rốt cuộc là ai?
Phương Tinh Ảnh híp mắt:
- Có lẽ hắn có thể giúp mình báo thù?
. . .
Trong Thần Nguyên.
- Đừng nhìn, mau nuốt trọn rồi về không gian bản mệnh!
- Đừng rêu rao, phải không gây chú ý, biết chưa?
Lý Thiên Mệnh vội đuổi Meow Meow và Lam Hoang về.
Huỳnh Hỏa hỏi:
- Lý Thiên Mệnh, chúng ta biết đạo lý đó, nhưng tại sao ngươi thì rêu rao thế?
- Ta cũng muốn không gây chú ý, bất đắc dĩ thực lực không cho phép
- . . .!
- Ngươi cũng vào đi, bảo vệ hai đệ đệ.
- Còn ngươi?
- Ta ra ngoài một chuyến, đi Thiên Nguyên Đỉnh.
Trong không gian bản mệnh, tiến hóa vẫn đang hừng hực diễn ra.
Lý Thiên Mệnh cầm một quả trứng bảy màu, mở ra cửa phòng, rời đi Đệ Nhất Thiên Hạ các, nhìn về phương hướng Thiên Nguyên tông.
Thiên Nguyên tông nằm ở chính giữa Thái Cực Phong Hồ, phạm vi không lớn, rất dễ tìm.
Sau nửa ngày, Lý Thiên Mệnh rốt cuộc tìm được lối vào Thiên Nguyên tông.
Toàn bộ phạm vi Thiên Nguyên tông bị kết giới thiên văn hàng đầu đóng kín, không phải đệ tử Thiên Nguyên và trưởng bối thì không vào được.
Lối vào duy nhất gọi là Thiên Nguyên Đạo Môn.
Lý Thiên Mệnh làm đệ tử Địa Nguyên, vốn không có tư cách đi vào, thế là hắn giơ cao lệnh bài minh chủ, trực tiếp biểu minh thân phận.
Trưởng bối Thiên Nguyên Đạo Môn dặn dò:
- Sau khi đi vào, ngươi chỉ có thể đi hướng Thiên Nguyên Đỉnh, nếu đi lung tung, đắc tội đệ tử Thiên Nguyên rồi bị người làm thịt thì không ai quản ngươi.
- Biết.
Lý Thiên Mệnh đi tới Thiên Nguyên tông, phát hiện so với Thiên Nguyên tông thì cấp bậc của Địa Nguyên tông thấp rất nhiều.
Nơi nhỏ vậy mà có hơn ba trăm suối phun linh khí.
- Mợ nó, linh khí thiên địa ở đây như đổ mưa.
Bốn phía một mảnh mông lung.
Nhưng trong mơ hồ, Lý Thiên Mệnh vẫn có thể thấy trên một ngọn núi nguy nga ở phương xa có một cái đỉnh to.
Đó là Thiên Nguyên Đỉnh.
Lý Thiên Mệnh thẳng hướng Thiên Nguyên Đỉnh.
- Thứ này to thế?
Càng tới gần, Lý Thiên Mệnh càng phát hiện Thiên Nguyên Đỉnh là siêu to khổng lồ.
Hèn gì nó có thể chịu tải nhiều linh tai như vậy.
Lý Thiên Mệnh dọc theo Thiên Nguyên Thần Sơn đến bên dưới Thiên Nguyên Đỉnh này thì càng phát hiện cái đỉnh giống như là một ngọn núi, che kín trời, nguy nga cao ngất.
Đó là một loại hơi thở cổ xưa, bao la hùng vĩ, khí phái.
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đây có thể là một loại binh khí.
Thiên Nguyên Đỉnh giống như là thần vật.
Trên Thiên Nguyên Đỉnh có vô số điêu khắc, các con thú lớn, một đám Ngự Thú Sư, quả thực sinh động như thật.
Điêu khắc miêu tả nội dung hẳn là một trận chiến động trời, chỉ nhìn thôi Lý Thiên Mệnh đã cảm thụ được chiến trường bàng bạc.
- Ai đánh ai?
Lý Thiên Mệnh không nhìn ra được gì, Ngự Thú Sư và thú bản mệnh đại khái rõ nét, nhưng đối thủ của họ thì bao phủ trong khói đen, trông rất mơ hồ.
Nhưng Lý Thiên Mệnh cảm giác hơi đáng sợ.
Hắn nhìn xuống dưới.
Bên dưới Thiên Nguyên Đỉnh có rậm rạp kết giới thiên văn, không biết chất chồng bao nhiêu lớn, xỏ xuyên vào bụng núi.
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bên trong tòa Thiên Nguyên Thần Sơn này đều là kết giới thiên văn, Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn ở trong đó.
Lý Thiên Mệnh có chút đau đầu.
- Cánh tay hắc ám của ta phỏng chừng có thể phá những kết giới thiên văn này, nhưng số lượng quá nhiều, hơn nữa nếu gây ra động tĩnh lớn, bị người phát hiện thì chết. Bên trong có người đóng giữ không? Nếu như có người đóng giữ, ta tùy tiện đi vào thì chẳng phải là chui đầu vô lưới?
Hắn chỉ có thể nói, về Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn còn có rất nhiều chưa biết, hắn tạm thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Cơ hội chỉ có một lần, ta nhất định phải có sách lược vẹn toàn, hoàn toàn quen thuộc kết giới của Thiên Nguyên Thần Sơn này và Thiên Nguyên Đỉnh rồi mới ra tay.
Lý Thiên Mệnh sâu sắc hiểu được điểm này.
Trong Thiên Nguyên tông có đầy rẫy cường giả Sinh Tử Kiếp cảnh, hắn là Cổ Chi Thánh cảnh đứng ở đây rất bắt mắt.
Đừng nói lấy đi Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn, mới vào trong đã có nhiều người chú ý tới hắn, đứng ở phương xa nhìn hắn.
- Thật không dễ dàng.
Lý Thiên Mệnh sớm biết nhiệm vụ trọng yếu mà Lý Mộ Dương giao cho tuyệt đối không phải lẩn vào, trực tiếp trộm đi liền có thể xong việc.
- Hôm nay xem như là điều nghiên địa hình vậy.
Kẻ trộm nếu vào nhà thì chỉ trong trường hợp đã nắm rõ tình huống trong nhà, bao gồm hướng đi của thành viên gia đình.
Liều lĩnh đi vào nơi xa lạ, hơn phân nửa sẽ bị đánh chết.
Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn là mục tiêu lớn tiếp theo của hắn.
- Tạm nhẫn nhịn.
Lý Thiên Mệnh tạm thời chuyển ánh nhìn về phía Thiên Nguyên Đỉnh.
Trong Thiên Nguyên Đỉnh có vô số linh tai, đây là nơi đệ tử Thiên Nguyên tu luyện chiến quyết luyện thể.
Lý Thiên Mệnh bỏ quả trứng bảy màu vào không gian bản mệnh, chuẩn bị bay lên Thiên Nguyên Đỉnh.
Ngay sau đó.
Có mấy ánh nhìn nóng cháy bắn về phía lưng hắn.
Lý Thiên Mệnh nhìn lại, cách sau lưng hơn mười thước có sáu đệ tử Thiên Nguyên đứng.
- Bọn họ đến gần như vậy mà ta chỉ mới phát hiện bọn họ!
Điều này chứng minh những đệ tử Thiên Nguyên này rất mạnh.
Lý Thiên Mệnh bị thiếu niên đứng chính giữa hấp dẫn ánh mắt, có mái tóc bảy màu sặc sỡ, ánh mắt và thần thái, đều cực kỳ cứng rắn, ngạo mạn.
Chỉ một ánh mắt đó là Lý Thiên Mệnh có thể xác định, đây là thằng nhóc được cưng chiều cho hư nhất mà hắn từng gặp.
Trong mắt thiếu niên tóc bảy màu này viết bốn chữ: Vô pháp vô thiên.