Phương Tinh Ảnh nói:
- Nói đến thì, ngươi kêu Nhân Nguyên tông chủ ra mặt thêm ngươi vào là được, đâu phải trực tiếp tặng danh ngạch Phồn Tinh Trì cho ngươi, đối với Nhân Nguyên tông chủ thì báo danh chỉ là việc nhỏ.
- Ngươi nói đúng
Lý Thiên Mệnh không cần nhờ Kiếm Vô Ý, việc báo danh thì dùng Nhân Nguyên Thánh Lệnh là được.
Phương Tinh Ảnh nói:
- Nhưng ngươi lố tuổi rồi, cái này khó đây. Bởi vì giới hạn tuổi là quy tắc, nếu không phải như vậy, cường giả Sinh Tử Kiếp cảnh Thiên Nguyên tông từ hai mươi mốt đến ba mươi tuổi gia nhập thì người khác bít đường. Cho nên Nhân Nguyên tông chủ ra mặt cũng khó mà thay đổi số tuổi của ngươi.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Làm cách nào xác định tuổi tác? Chính mình báo?
Lúc ở Đông Hoàng tông thì Lý Thiên Mệnh từng giấu tuổi, hắn đến từ thập Phương Đạo quốc, ai biết tuổi thật của hắn là bao nhiêu?
Phương Tinh Ảnh nói:
- Vậy thì không, Nguyên Minh Điện có Cửu Thiên Ngân Hà Quyết trắc nghiệm tuổi xương, có thể xác định chuẩn xác tuổi thân thể của ngươi, muốn báo giả tuổi hả? Không có cửa đâu.
- Ồ.
Lý Thiên Mệnh vẫn muốn đi thử.
Bởi vì hắn có Vạn Cổ Thập Phương Thiên Mệnh Kiếp, lại bởi vì thể chất đặc biệt, không đi lên trắc thử, hắn không biết tuổi thân thể của mình là bao nhiêu.
Hắn xoay người đi.
Phương Tinh Ảnh ngơ ngác hỏi:
- Này, ngươi muốn đi thật hả?
- Đúng vậy!
- Thật ra nói câu thật lòng, đừng lãng phí thời gian.
- Tại sao?
Phương Tinh Ảnh nói:
- Hai danh ngạch Phồn Tinh Trì là chuẩn bị cho đệ tử Thiên Nguyên Sinh Tử Kiếp cảnh dưới hai mươi tuổi mà tu vi kinh thiên. Đệ tử Địa Nguyên có tư cách tham dự nhưng thật ra là góp vui thôi. Hai vạn người giành hai cái, kiếm một trong một vạn, khó khăn biết bao? Trong lịch sử của Thái Cổ Thần Tông suốt hai mươi vạn năm, số lần đệ tử Địa Nguyên lấy được danh ngạch không nhiều hơn ba lần.
Lý Thiên Mệnh quay đầu hỏi:
- Có nghĩa là danh ngạch này là để cho người như Phương Tinh Khuyết cạnh tranh?
Phương Tinh Ảnh nói:
- Ngươi nói đúng, hắn mới mười sáu tuổi mà đã có triển vọng. Nhưng trong Thiên Nguyên tông không thiếu Sinh Tử Kiếp cảnh hai mươi tuổi, bàn về thực lực thì hắn có thể xếp vào mười hàng đầu.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Không sao, kém xa thật, nhưng ta thử cũng không mất mát gì.
Hắn vốn cho rằng mình sẽ phải lăn lộn trong Địa Nguyên tông một thời gian dài, không ngờ ngày mốt sẽ chống lại thiên tài siêu cấp của Thiên Nguyên tông.
Những người đó đứng đầu đại lục!
Phương Tinh Ảnh nói:
- Bình thường, bất kỳ ai cũng sẽ có ý nghĩ giống như ngươi.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Ngươi còn chuyện gì nữa không?
- Không.
- Hẹn gặp lại.
. . .
Nguyên Minh Điện.
Có lẽ vì báo danh đã kết thúc từ lâu nên nơi này rất yên tĩnh.
Lý Thiên Mệnh đi vào, tìm được điện chủ Câu Ngọc Thu.
Câu Ngọc Thu hỏi:
- Ngươi lại đến làm gì?
Lý Thiên Mệnh nói thẳng:
- Điện chủ, ta muốn tham gia cuộc chiến Phồn Tinh.
Câu Ngọc Thu nói:
- Kết thúc báo danh rồi.
Lý Thiên Mệnh lấy ra Nhân Nguyên Thánh Lệnh:
- Nhân Nguyên tông chủ cho ta tham gia.
Câu Ngọc Thu thản nhiên nói:
- Được rồi, đi trắc tuổi tác, nếu tuổi qua quy định là phá hư quy tắc, Nhân Nguyên Thánh Lệnh cũng vô ích.
Xem ra thân phận địa vị của bà già này không thấp, phỏng chừng là Kiếp Lão gì đó, Lý Thiên Mệnh nhớ mấy người khác khi trông thấy Nhân Nguyên Thánh Lệnh liền quỳ xuống.
- Ở đâu?
- Căn phòng kia.
Sau khi Lý Thiên Mệnh đi vào, phát hiện bên trong có một không gian hình tròn, hắn bước vào trong đó, các hoa văn thiên văn kỳ diệu dung hợp thân thể, chui vào trong cốt tủy.
Không lâu sau.
Tầng ngoài kết giới thiên văn có tổng cộng hai mươi hoa văn thiên văn lộ ra.
Câu Ngọc Thu nói:
- Hai mươi tuổi, coi như ngươi hên.
Lý Thiên Mệnh mừng rỡ.
“Không ngờ rằng bị vật sống vật chết, thân thể của mình trở nên trẻ tuổi, nhưng phỏng chừng cũng nhờ vào kế thừa huyết mạch của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.”
Lý Thiên Mệnh nhanh nhảu cảm tạ Câu Ngọc Thu, hỏi:
- Điện chủ, vậy là coi như ta báo danh thành công hả?
- Thành công, ngày mốt cùng những người khác đến Trầm Uyên chiến trường, chờ Phồn Tinh chiến trường mở ra. Đây là lệnh bài báo danh, chiến trường mở ra, dùng nó đổi kết giới Tinh Nguyên vào trong, đừng làm mất.
Câu Ngọc Thu ném ra một lệnh bài, mặt trên có khắc hai chữ Phồn Tinh.
- Tạ điện chủ.
Câu Ngọc Thu nói:
- Không cần tạ, càng không cần kích động, đây là đệ tử Thiên Nguyên tranh phong, các ngươi đi là để tăng kiến thức, bị người khác đánh mà thôi, không đáng giá vui vẻ
- Được rồi, đệ tử xin phép đi trước!
Lý Thiên Mệnh vừa rời đi.
Câu Ngọc Thu bỗng xì một tiếng, cười phá lên:
- Bà nội nó, tiểu tử thối này chửi luôn lão bất tử Phương Thanh Ly, còn kêu tôn tử của nàng bú sữa, cười chết mất! Nhưng mà, ta thích!
Thật ra các trưởng bối đều nhìn thấy nhiều hành vi của Lý Thiên Mệnh.
Đương nhiên, bản thân hắn cũng biết chừng mực.
. . .
Vèo!
Lý Thiên Mệnh trở lại trước mắt Phương Tinh Ảnh.
Lý Thiên Mệnh huơ lệnh bài báo danh trong tay:
- Xem, đây là cái gì?
- Ngươi thành công?
- Đúng.
Phương Tinh Ảnh chua lòm hỏi:
- Có hậu đài thật tốt, không lẽ ngươi là con riêng của Nhân Nguyên tông chủ?
Lý Thiên Mệnh cười đáng đánh:
- Không nói được, ngươi cứ từ từ đoán.
- Ha ha.
- Ngươi đi không?
Phương Tinh Ảnh trả lời:
- Đương nhiên đi, đây là một kinh nghiệm bị đánh quý giá.
Lý Thiên Mệnh bĩu môi nói:
- Vớ vẩn, lúc nào mà ngươi chẳng bị ăn đòn.
- Ngươi . . .!
Phương Tinh Ảnh cắn răng, bởi vì Lý Thiên Mệnh nói trúng chỗ đau của gã.
- Nào, giới thiệu cho ta đi, cuộc chiến Phồn Tinh này chơi kiểu gì?
- Còn chơi kiểu gì nữa? Đi vào bị đánh, tiếp đó xám xịt đi ra, xem đệ tử Thiên Nguyên hành chết đệ tử Địa Nguyên là xong.
Phương Tinh Ảnh trợn trắng mắt, tiếp đó đầy ẩn ý, nói:
- Chúng ta đi vào là để cho người ta chơi.
Lý Thiên Mệnh vuốt mũi, hỏi:
- Đệ tử Thiên Nguyên phát huy vậy sao?
Phương Tinh Ảnh có chút hâm mộ nói:
- Thái Cổ Thần Tông có mấy chục vạn người, chỉ có năm trăm đệ tử Thiên Nguyên, tất cả bằng tuổi nhau mà thiên phú tài hoa của bọn họ có thể đứng trên đỉnh Thái Cổ Thần Vực, sớm muộn gì sẽ trở thành chúa tể ở trên ức vạn người, có người kiêu ngạo, có người trầm ổn, bình thường thôi.
- Có bao nhiêu đệ tử Thiên Nguyên tham dự cuộc chiến Phồn Tinh?
Phương Tinh Ảnh trả lời:
- Hơn ba mươi tuổi phải rời khỏi Thần Tông, quyết định dự định tương lai. Đệ tử Thiên Nguyên đa số đều là hai mươi đến ba mươi tuổi. Dưới ba mươi tuổi ước chừng hơn một trăm người. Bọn họ trên cơ bản chiếm cứ một trăm hạng đầu cuộc chiến Phồn Tinh.
Lý Thiên Mệnh hỏi:
- Phồn Tinh chiến trường ở trong Trầm Uyên chiến trường phải không?
Truyền thuyết Trầm Uyên chiến trường là mặt trái của Viêm Hoàng đại lục, bên chín Thần Vực cũng có thể xuyên qua hang không đáy đến Trầm Uyên chiến trường, càng chứng minh đây là một sự thực.
Phương Tinh Ảnh đáp:
- Đúng rồi, Thần Tông ở Trầm Uyên chiến trường, lấy kết giới Phồn Tinh khoanh vùng một phạm vi kín là Cổ Chi Thần quốc.
- Trầm Uyên chiến trường có mãnh thú không?
- Có, thử thách mãnh thú cũng là một phần của cuộc chiến Phồn Tinh, nếu như bị mãnh thú đánh bại sẽ bị loại khỏi cuộc chơi.
Lý Thiên Mệnh hỏi đến điểm quan trọng:
- Vậy thì làm sao quyết định xếp hạng?
Phương Tinh Ảnh lộ vẻ mặt khát khao nói:
- Trước khi vào chiến trường, tiền bối của Trạm Tinh Điện sẽ gắn một kết giới Tinh Nguyên vào người đệ tử, khi đệ tử gặp công kích nguy hiểm mạng sống thì kết giới Tinh Nguyên sẽ bị xúc động, chuyển hóa thành trạng thái thủ hộ, bảo vệ đệ tử. Vậy thì tương đương với đệ tử bị đánh bại, loại khỏi cuộc chơi, người đánh bại đệ tử đó sẽ được một điểm. Con số đánh bại càng cao thì xếp hạng càng cao. Cuộc chiến Phồn Tinh liên tục trong một tháng, đến ngày kết thúc, hai người có điểm cao nhất trên bảng xếp hạng, mặc kệ là thân phận gì đều có thể được đến danh ngạch của Phồn Tinh Trì.