Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 919 - Chương 919 - Những Ngày Nhớ Linh Nhi

Chương 919 - Những ngày nhớ Linh Nhi
Chương 919 - Những ngày nhớ Linh Nhi

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Quy tắc đơn giản vậy sao?

Điều này tương đương Minh Hội Chiến là đấu theo nhóm, cuộc chiến Phồn Tinh thì là thuần túy cá nhân tranh phong.

Phương Tinh Ảnh nói:

- Nói đến thì đơn giản, thật ra không phải vậy. Trong một tháng sẽ suy xét các loại nhân tố. Hơn nữa, một khi kết giới Tinh Nguyên của mình bị đánh tan, mặc kệ chính mình đánh bại bao nhiêu người đều sẽ trực tiếp bị loại. Cho dù luôn vững vàng xếp hạng nhất vẫn có khả năng chớp mắt bị loại khỏi cuộc chơi. Thậm chí, cường giả có thể sẽ bị một đám người vây công, quy tắc ghi rõ: Mặc kệ ngươi gặp bao nhiêu người vây công, chỉ cần biết có người đánh một kích trí mạng vào người. Dù là đệ tử Địa Nguyên cảnh giới thấp cũng có thể chớp mắt lấy được toàn bộ điểm của cường giả.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Ý của ngươi là, thí dụ như, ngươi đánh bại mười người, có mười điểm, ta đánh bại ngươi, có thể trực tiếp lấy mười điểm của ngươi?

- Đúng vậy!

Lý Thiên Mệnh nói:

- Kích thích đây, tức là đánh bại cường giả thì được điểm càng cao. Đặc biệt là giai đoạn sau, những người ở lại đều có nhiều điểm.

Phương Tinh Ảnh nói:

- Đệ tử Địa Nguyên thực lực thấp chỉ chờ cơ hội siêu may mắn này. Tiếc rằng mặc kệ là ai, có thể leo lên đệ nhất, đệ nhị thì chắc chắn tu vi không kém.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ngươi nói đúng, trong loại quy tắc này, chỉ có cường giả chân chính mới có thể lên đỉnh xếp hạng!

Việc này khác với Minh Hội Chiến, trong Minh Hội Chiến có thể cẩu thả, nhưng ở Phồn Tinh chiến trường nhất định phải xuất kích, không thể thất bại một lần nào!

Phương Tinh Ảnh cười nói:

- Còn có thứ kích thích hơn nữa.

- Nói nghe chơi.

Phương Tinh Ảnh giải thích:

- Ba ngày cuối của cuộc chiến Phồn Tinh, chỉ cần trong vòng vạn thước quanh mình xuất hiện mấy người khác thì kết giới Tinh Nguyên trong người sẽ tự động lấp lánh, chỉ dẫn vị trí của kẻ địch cho ngươi, đối phương cũng sẽ biết vị trí của ngươi. Ba ngày cuối là một trận đại hỗn chiến. Xếp hạng sẽ thay đổi kịch liệt, sẽ có rất nhiều người bị loại khỏi cuộc chơi.

Lý Thiên Mệnh cảm khái:

- Thật biết chơi.

Ý tứ là cho dù ngươi xếp hạng cao, muốn câu giờ giai đoạn sau cũng không được.

Phương Tinh Ảnh nói:

- Quy tắc cuối cùng là kích thích nhất.

- Còn nữa hả?

- Còn, quy định của tông môn vào ngày cuối cùng của cuộc chiến Phồn Tinh, đệ tử xếp hạng đệ nhất, đệ nhị thì kết giới Tinh Nguyên trên người sẽ bùng nổ ánh sáng mãnh liệt, khiến mọi người trong chiến trường đều có thể trông thấy vị trí của họ. Nếu bị đánh bại thì mọi thứ như nước chảy về đông. Kết giới Tinh Nguyên của đệ nhất, đệ nhị mới cũng có biến hóa tương tự. Tóm lại hễ lên đầu bảng, mặc kệ là ai đều sẽ bị đệ tử trong nguyên chiến trường truy sát, liên tục đến khi cuộc chiến Phồn Tinh kết thúc.

Lý Thiên Mệnh líu lưỡi nói:

- Đệ nhất, đệ nhị khó khăn vậy sao?

Phương Tinh Ảnh nói:

- Bởi vậy mới nói, chỉ có người mạnh nhất, biết xem thời thế nhất, thông minh nhất, nắm chắc thời cơ nhất mới có thể trở thành đỉnh! Quy tắc vốn chuẩn bị cho người như vậy. Dù cho thực lực yếu một chút, nhưng xuất sắc về các mặt khác thì cũng có cơ hội leo lên đệ nhất. Đương nhiên, nếu thực lực vượt qua tất cả mọi người, bước lên đỉnh cũng không có gì đáng trách.

Lý Thiên Mệnh đã có tính toán đại khái đối với cuộc chiến Phồn Tinh này.

“Đi Trầm Uyên chiến trường một tháng sẽ chậm trễ Trạm Tinh Cổ Lộ, có lẽ sẽ ảnh hưởng tiến triển tu vi của ta. Nhưng hết cách rồi, vì chiến quyết luyện thể, vì Tiểu Tứ, liều một phen!”

Rất hiển nhiên, Trạm Tinh Cổ Lộ của Thần Tông có tạo hóa rất lớn, quy mô linh khí thiên địa trong Trầm Uyên chiến trường thì không thể so sánh với Thái Cực Phong Hồ, tham dự cuộc chiến Phồn Tinh này, tiến triển tu vi sẽ giảm xuống.

Nhưng Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ sinh ra càng quan trọng hơn.

Ngày mốt sẽ khai chiến, Lý Thiên Mệnh chuẩn bị đi gặp Linh Nhi một lần, dù sao không chừng sẽ chia tay một tháng.

Trước đó, hắn cần về Đệ Nhất Thiên Hạ các một chuyến.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Tiêu Tiêu, ta muốn đi tham gia cuộc chiến Phồn Tinh. Phỏng chừng một tháng sẽ không trở về.

- Ừ.

Lâm Tiêu Tiêu thầm nghĩ, vừa lúc ta có thể bế quan, đến lúc đó, cho hắn một vui sướng bất ngờ.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Địa Nguyên các đều có một kết giới Địa nguyên, cấp độ không cao, nhưng nếu gặp công kích sẽ dẫn phát động tĩnh rất lớn, gây chú ý. Ta dẫn nàng đến chỗ kết giới hạch, nàng tu luyện ở gần đó, khi ta vắng nhà thì nàng hãy mở ra kết giới Địa Nguyên.

- Biết.

- Nhớ lau dọn sạch sẽ, đừng làm biếng.

- Biết rồi!

. . .

Hiên Viên Hồ, Lục Đạo Kiếm Cung.

Lý Thiên Mệnh theo lẽ thường đến ngộ kiếm, Khương Phi Linh ở phía đối diện hắn.

Hiên Viên Đạo, Phương Thanh Ly bảo vệ sát bên nàng, không rời xa quá ba thước.

Lúc đi, Lý Thiên Mệnh cung kính nói:

- Tôn thần, ta ngày mai đi tham gia cuộc chiến Phồn Tinh, có lẽ trong một tháng không thể lại đây ngộ kiếm.

- Ừm.

Khương Phi Linh đưa lưng về phía nhóm Hiên Viên Đạo, chu môi với Lý Thiên Mệnh.

Phương Thanh Ly bỗng lên tiếng:

- Cuộc chiến Phồn Tinh? Có thể giữa đường rời đi, ngươi không biết quy tắc sao?

Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực:

- Có thể đi ra? Ta mới đến Địa Nguyên tông, chưa hiểu rõ bao nhiêu.

Phương Thanh Ly giải thích:

- Trò chơi này liên tục một tháng, trước khi đếm ngược ba ngày, chỉ cần phạm vi ba nghìn thước xung quanh ngươi không có ai thì có thể xúc động kết giới Tinh Nguyên, khiến người của Trạm Tinh Điện mang ngươi đi ra, nhưng mỗi ngày chỉ có thể rời đi một lần, hơn nữa không được rời khỏi chiến trường bốn canh giờ.

- Tại sao sắp xếp như vậy?

Lý Thiên Mệnh hơi mừng rỡ, đây là tin tức tốt đối với hắn, vừa có thể gặp Khương Phi Linh, vừa không bị chậm trễ tu luyện.

Phương Thanh Ly nói:

- Đệ tử Thiên Nguyên mỗi ngày tiến triển đều rất lớn, cần khổ tu trong Trạm Tinh Cổ Lộ, không thể bởi vì tham chiến mà chậm trễ tu hành.

Lý Thiên Mệnh đã hiểu.

Thì ra là quy tắc chuyên môn đặt ra cho đệ tử Thiên Nguyên, nhưng tạo phúc cho tất cả người tham chiến.

Vậy là Lý Thiên Mệnh vừa có thể tham chiến, mỗi ngày được đi ra ngoài, đi Trạm Tinh Cổ Lộ tu hành.

Còn về lý do phải là trong vòng ba nghìn thước không có người thì chắc chắn là vì không cho đệ tử dùng biện pháp này chạy trốn. Ngăn chặn có người gặp phải địch thủ, lựa chọn rời khỏi chiến trường tránh né.

Nếu có người trong phạm vi ba nghìn thước thì tiền bối Trạm Tinh Điện sẽ không quan tâm.

Biện pháp này cũng có thể dùng để xác định xung quanh có an toàn hay không, nhưng mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.

Hỗn chiến lớn trong ba ngày đếm ngược tự nhiên cấm ra ngoài.

Lý Thiên Mệnh thầm nghĩ:

“Nhưng đa số người vì tăng thêm điểm, giành giật từng giây, chưa chắc sẽ đi ra.”

Lý Thiên Mệnh thì không nóng nảy, bởi vì hắn biết, thực lực mới là căn bản.

Quy tắc này khiến Khương Phi Linh mừng thầm trong bụng.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Vậy ta sẽ tiếp tục đến Lục Đạo Kiếm Cung ngộ kiếm.

Khương Phi Linh nói:

- Ừ, ngươi có tạo hóa của Lục Đạo Kiếm Thần, không được chểnh mảng!

Phiên dịch là chàng phải thường đến thăm ta!

Dù chỉ có thể mặt đối mặt nhìn nhau, nhưng đây là mong đợi duy nhất của Khương Phi Linh trong lúc tu luyện khô khan.

Lý Thiên Mệnh gật đầu, nói:

- Rõ, tôn thần!

Hắn phải đi.

Nhưng mà, hắn muốn mạo hiểm một lần.

Lý Thiên Mệnh cung kính nói:

- Tôn thần, về báu vật người ban cho ta, gần đây ta có chỗ khó hiểu, tôn thần có thể giải đáp thắc mắc cho đệ tử được không?

Khương Phi Linh vươn tay:

- Lấy ra đây.

- Vâng.

Lý Thiên Mệnh lấy ra Thái Nhất Tháp, đặt vào tay Khương Phi Linh. Hắn rất muốn đến gần, nhưng hắn biết Hiên Viên Đạo và Phương Thanh Ly đang nhìn hắn chằm chằm, hễ hắn có ý đồ gì là sẽ chết ngay lập tức.

Bình Luận (0)
Comment