Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 937 - Chương 937 - Mười Vạn Con Mắt

Chương 937 - Mười vạn con mắt
Chương 937 - Mười vạn con mắt

Cánh tay màu đen lướt qua trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Hắn thấy tận mắt . . .

Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn khảm giữa cánh tay kia to lớn như thế.

Không phải một con mắt mà là mười vạn mắt kép, giống như là côn trùng, rậm rạp.

Lý Thiên Mệnh không dám thở mạnh:

- Mười vạn con mắt? Mười vạn con Thái Cổ Tà Ma???

Đây là cái quái gì?

Thái Cổ Tà Ma có hai con mắt, nhưng chỉ một con mắt có năng lực thông thiên.

Mà mười vạn mắt kép, đây còn là tộc Thiết Thiên không vậy?

Lý Thiên Mệnh vốn tưởng đây là cánh tay của phụ thân Lý Mộ Dương trong kiếp thứ nhất, nhưng nay xem ra không phải như vậy.

Cánh tay này quá khủng bố.

- Ngươi là con thứ bốn.

Giọng nói của kẻ đó như chúa tể vạn thế.

- Từ đây về sau hỗn độn luân hồi, do ta khống chế!

Một câu giống như cũ lần nữa mang đến chấn động.

Ầm!

Tinh thần Lý Thiên Mệnh rung động, mọi thứ trước mắt bỗng trở nên rõ ràng.

Trong hang núi chỉ có một mình hắn và một quả trứng nhỏ bảy màu.

Nhưng trong lòng Lý Thiên Mệnh dậy sóng thần.

Hắn nhìn quả trứng nhỏ bảy màu trong tay, ánh mắt thâm thúy, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.

- Đầu tiên, Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ rốt cuộc là cái gì? Hủy diệt thế giới, tai họa thương sinh?

- Thứ hai, Linh Nhi, Hiên Viên Hi, thành Vĩnh Sinh Thế Giới và cả người vừa nói chuyện, cả ba có quan hệ gì?

Hai vấn đề này làm Lý Thiên Mệnh suy nghĩ nát óc.

May mắn, hắn không phải loại người rối rắm, rất nhanh liền nghĩ thông.

- Mặc kệ quá khứ, quá khứ không do ta quản. Hiện giờ chúng nó là Huỳnh Hỏa, Meow Meow, Lam Hoang của ta, là huynh đệ của ta, ta chỉ nhìn hiện tại. Còn về bí mật giữa Linh Nhi và thành Vĩnh Sinh Thế Giới thì về sau có cơ hội đi thăm dò. Hiên Viên Hi mang theo ma thành giáng sinh chắc chắn có liên quan đến người trong thành Vĩnh Sinh Thế Giới trên cái cây kia.

Nhưng bí ẩn lớn nhất vẫn còn đó.

Đó là . . .

Cánh tay hắc ám có mười vạn Thái Cổ Tà Ma Chi Nhãn.

Nó, thuộc về ai?

. . .

Gà con ra khỏi không gian bản mệnh, vẻ mặt xem thường hỏi:

- Làm gì đấy? Khoe dáng ngầu trước mặt muội của ta à?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Ta biết nó là cái gì.

Gà con tò mò sờ:

- Là gì?

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- Một con phượng hoàng mái.

Huỳnh Hỏa vui vẻ đập cánh bay:

- Ha ha, mùa xuân của Kê gia tới rồi, ông trời đối xử với ta không tệ!

- Ôi mợ!

Lý Thiên Mệnh vỗ vào trán nhỏ, làm gà con đầu óc choáng váng:

- Ngươi suy nghĩ cái gì đấy? Nó là muội muội ruột của ngươi!

- Phải rồi.

Gà con thế này mới phản ứng lại, nhưng nó vẫn cười lớn:

- Sướng! Ít nhất có muội muội bưng trà đưa nước, hầu hạ Kê ca.

Lý Thiên Mệnh cũng bật cười:

- Ha ha!

Hắn thầm nghĩ:

“Chờ nó dùng cành, lá cây, cánh hoa đâm nát trứng của ngươi.”

Lý Thiên Mệnh nhớ lại:

“Một thân cây, chín đóa hoa, một linh thể, Đế Hoàng của hoa cỏ cây cối trong thiên địa. Ta vốn cho rằng quả trứng nhỏ bảy màu này không mạnh, nay xem ra không đơn giản.”

Thậm chí có thể nói, hình ảnh mà hắn trông thấy thật sự rất đáng sợ.

Nhưng nghĩ đến vạn vạn ức sinh linh trên rễ cây của nó làm Lý Thiên Mệnh không rét mà run.

“Tu luyện đi, khiến nó sinh ra rồi tính tiếp.”

. . .

Thú vị là hình ảnh kia quá bao la hùng vĩ, mang lại chút ảnh hưởng cho tâm cảnh của Lý Thiên Mệnh.

Trong tạo hóa tài nguyên của ba vật thần Trạm Tinh Cổ Lộ, Đông Hoàng Kiếm, Thái Nhất Tháp, Lý Thiên Mệnh thuận lợi tăng tiến Cổ Thánh cảnh.

Lần này tâm trạng xao động, ngược lại khiến ý niệm trong lòng của hắn càng kiên định.

“Mặc kệ quá khứ, chỉ xem hiện tại.”

Qua một hồi thao tác.

Rốt cuộc đến Cổ Thánh cảnh đệ tứ trọng.

- Cổ Thánh Kim Thân, đến rồi.

Lý Thiên Mệnh đứng trước một con sông.

Huỳnh Hỏa và Meow Meow ở bên cạnh, bé rùa bự thì lăn lộn trong nước.

Sau khi đến Cổ Thánh cảnh, Lý Thiên Mệnh tự mình cảm giác, máu thịt phát sinh lột xác, thân thể con người của hắn sẽ không lột xác quá nhiều trước khi tu luyện chiến quyết luyện thể.

Nhưng có lẽ vì hắn có thân thể Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, hắn có thể cảm thụ được huyết mạch điên cuồng trưởng thành.

Huyết mạch là thiên phú trời sinh, giống như con của cọp thì rồi sẽ lớn lên thành cọp, Lý Thiên Mệnh đến cảnh giới này, lột xác tự nhiên đến.

Xoẹt xoẹt đùng!

Lý Thiên Mệnh cảm giác tố chất thân thể của mình đang lột xác từ căn bản, trở nên giống với Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ thật sự hơn.

- Ta có thể hấp thu nhiều Bất Diệt Kiếm Khí như vậy chắc chắn có liên quan thể chất của Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.

- Lần này lột xác Cổ Thánh Kim Thân không phải khiến thân thể càng cứng hơn, mà là thiên phú tu luyện chiến quyết luyện thể của ta nhất định rất kinh người. Phồn Tinh Trì có thể hấp thu Tinh Nguyên, mỗi người hấp thu số lượng có hạn, không biết mức giới hạn của ta là đến đâu?

Nếu mức độ cao thì nhất định có thể sáng tạo ra Trạm Tinh Cổ Thần Thể mà người khác không thể bằng được.

Lý Thiên Mệnh lấy ra một thanh Thánh Thú binh, nó có chín mươi sợi thánh thiên văn, sánh bằng Bạch Sí Tinh Liên của Vi Sinh Vân Tịch, hắn lấy được trên chiến trường Minh Hội Chiến.

Ngay lúc đó, hắn quét sạch rất nhiều.

Hai tay Lý Thiên Mệnh cầm thanh kiếm này, không cần Thánh Nguyên, chỉ dùng sức mạnh cơ bắp vặn mạnh.

Răng rắc!

Thân kiếm gãy thành hai khúc.

Lý Thiên Mệnh rất rung động:

- Chỉ riêng sức mạnh cơ bắp của thân thể mà có thể làm đến bước này! Ngày mai trực tiếp lặn xuống Thiên Nguyên Đỉnh thử xem, để coi nếu không tu luyện chiến quyết luyện thể thì ta có thể lặn xuống đáy không!

Thoạt nhìn bề ngoài của hắn huyết khí càng vượng thịnh, có hơi thở của cự thú.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Các ngươi sao rồi?

Ba con vật vẻ ngoài không có gì khác lạ.

Huỳnh Hỏa nói:

- Giống như ngươi nói, là một loại tăng tiến thay đổi ngầm. Ta tăng tiến ít, Quy đệ tăng cường rất nhiều.

Meow Meow thì xếp giữa.

Ầm ầm!

Lam Hoang đang lên trời xuống đất.

Tuy Huỳnh Hỏa tăng tiến ít nhưng thật ra nó mạnh hơn Lý Thiên Mệnh.

Cộng thêm nó có hơn bốn trăm tinh, trên thực tế sức chiến đấu hiện tại của nó đã tương đương kinh người.

- Kê gia ta rốt cuộc xoay người!

Gà con giơ cánh khoe cơ bắp.

- Cổ Thánh cảnh đệ tứ trọng chỉ là khởi đầu của Cổ Thánh Kim Thân, kế tiếp mỗi lần đột phá, các ngươi đều sẽ tiến bộ độ cứng thân thể và Thánh Nguyên cùng lúc, từ đây tới Sinh Tử Kiếp cảnh sẽ liên tục như vậy. Bắt đầu từ bây giờ, sức chiến đấu của thân thể cùng với thần thông, là át chủ bài của thú bản mệnh.

Cổ Thánh Kim Thân là quá trình liên tục tăng tiến.

Chúng nó là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, về sau phỏng chừng sẽ càng lúc càng khoa trương.

Ầm!

Vừa nói tới đây thì Lam Hoang chui ra từ lòng đất, hất Lý Thiên Mệnh bay ra ngoài.

- Tung cao nào!

- . . .

Lý Thiên Mệnh cảm giác mình là con nít ba tuổi bị một con voi to ủi bay ra ngoài.

Đừng nhìn bé rùa bự chỉ có Cổ Thánh cảnh đệ tứ trọng, độ cứng máu thịt của nó bây giờ thêm vào Vô Cực Tinh Long Đồ, thú bản mệnh Cổ Thánh cảnh đánh gần thân với nó chỉ có nước ăn đòn.

- Xuất phát, lão tử muốn phản kích!

Bị rượt theo lâu như vậy, Lý Thiên Mệnh chỉ chờ ngày hôm nay.

Lý Thiên Mệnh vừa dứt lời thì nguy cơ đột nhiên buông xuống!

- Cái gì?

Huỳnh Hỏa lắc người xuất hiện ở sau lưng Lý Thiên Mệnh, ngay sau đó vang mấy tiếng leng keng, nó dùng Thông Thiên Phần Ma Vũ đỡ mấy đòn công kích cho hắn.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Không sao chứ?

Huỳnh Hỏa dửng dưng nói:

- Gãi ngứa.

Nó cúi đầu xuống xem, cánh gà non còn đang run rẩy, hiển nhiên tu vi của kẻ địch không yếu.

Lý Thiên Mệnh đã trông thấy người đến.

Bên cạnh người kia có một con Ất Mộc Thương Long hình dạng như khúc gỗ, tổng cộng hai trăm sáu mươi tinh, tay kẻ đó cầm một đóa hoa, có chín cánh hoa, đều là ám khí trí mạng.

Đúng là Hiên Viên Thương Thương!

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, gã là Cổ Thánh cảnh đệ cửu trọng, một trong những đệ tử Địa Nguyên tông mạnh nhất!

Bình Luận (0)
Comment