Hiên Viên Thương Thương cầm ám khí:
- Lý Thiên Mệnh, tính mệnh của ngươi khó bảo đảm, còn dám gây ra động tĩnh lớn như vậy?
Hiên Viên Thương Thương không kiềm được nhìn kỹ con chim nhỏ bảy màu trên vai Lý Thiên Mệnh, gã không thấy rõ Huỳnh Hỏa làm cách nào chặn được ám khí của gã!
Lý Thiên Mệnh cười nói:
- Thì có ngươi mắc câu đấy thôi.
Hiên Viên Thương Thương thản nhiên nói:
- Cái này gọi là tự tìm đường chết, phế vật.
Lý Thiên Mệnh nhún vai:
- Ta mà là phế vật?
Thật ra người Lý Thiên Mệnh chờ không phải Hiên Viên Thương Thương, mà là Phương Thần Ngự.
“Tính thời gian thì Phương Thần Ngự cũng sắp tìm tới, thôi thì xử tên này trước.”
Lý Thiên Mệnh và nhóm Huỳnh Hỏa liếc nhau.
- Ra tay!
Về chuyện đánh người thì Lý Thiên Mệnh luôn luôn rất dứt khoát, nếu không phải cố ý kích động đối phương, hắn lười nói nhiều.
“Trạm Tinh Điện chú ý ta nhiều, những người vây xem trên Nhị Nguyên chiến trường chắc chắn cũng muốn thấy ta xấu mặt.”
Đệ tử của Thái Thanh Phương thị rất kiêu ngạo, thích xem người khác làm trò cười.
“Vậy thì, hãy nhìn cho kỹ!”
Hắn động!
Trong tay cầm một đôi Đông Hoàng Kiếm, bên người có ba con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, ai cùng tranh phong?
Ầm ầm ầm!
Dưới chân bọn họ bỗng vươn ra các móng vuốt rồng bằng gỗ, đó là thần thông Cự Mộc Tù Lung của Ất Mộc Thương Long.
Đây không phải khúc gỗ bình thường, độ cứng quyết định bởi Cổ Thánh Kim Thân của Ất Mộc Thương Long.
“Sau Cổ Thánh cảnh đệ thất trọng, thú bản mệnh khai phá ra Mệnh Tuyền Thánh Thú, Thánh Nguyên sẽ cao hơn Ngự Thú Sư năm phần. Đến đệ bát trọng, Thánh Nguyên tăng lên gấp đôi của Ngự Thú Sư. Đến đệ cửu trọng thì lên gấp ba lần, từ đó về sau luôn giữ mức gấp ba lần!”
“Nhưng Thánh Nguyên của thú bản mệnh trên cơ bản dùng cho thần thông, không tinh tế như Ngự Thú Sư sử dụng chiến quyết. Nhiều Thánh Nguyên chủ yếu tăng mạnh uy lực thần thông. Hiên Viên Thương Thương này là Cổ Thánh cảnh đệ cửu trọng, uy lực thần thông của thú bản mệnh của hắn đã tăng lên tới cực độ!”
Lý Thiên Mệnh cúi đầu xem, Cự Mộc Tù Lung rất có sức uy hiếp.
Oong!
Huỳnh Hỏa ở trên không trung phun ra sáu Hỏa Liên, lửa lan tràn, đốt gỗ to.
Móng vuốt rồng bằng gỗ chộp về phía nhóm Lý Thiên Mệnh rất nhanh bị đốt thành tro.
Nhưng vẫn có mấy trăm vuốt rồng hóa thành cây to quấn lấy Lam Hoang, tiếp đó không ngừng kéo dài, hình thành một cái cũi gỗ to lớn nhốt bé rùa bự lại.
Ầm ầm!
Chỉ thấy Lam Hoang giận dữ, một thân sức mạnh bùng nổ đánh nát cái cũi này.
Hiên Viên Thương Thương ngây ra, hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
“Không thể nào, nó chỉ dựa vào lực lượng mà trướng nứt Cự Mộc Tù Lung. Lúc Minh Hội Chiến chẳng phải hắn chỉ mới đến Cổ Chi Thánh cảnh sao?”
Sự thực trước mắt biến điều không thể thành có thể.
- Quỳ xuống đi, con kiến!
Huỳnh Hỏa chợt lóe rồi biến mất, khi lại xuất hiện thì đã ở trước mắt của Hiên Viên Thương Thương.
“Đi mau!”
Hiên Viên Thương Thương đang định chạy trốn, nhìn lại thì trong núi cao phương xa có một con mèo mun nhỏ treo trên cây, lấm lét nhìn gã, còn ngáp một cái.
Mặt Hiên Viên Thương Thương đen thui, trong lòng nảy ra một linh cảm.
Đó là . . . gã tuyệt đối không đánh lại Lý Thiên Mệnh.
“Hắn có tốc độ trưởng thành chấn động toàn bộ Thái Cổ Thần Tông!”
Hiên Viên Thương Thương đoán không sai, biểu hiện của một người ba thú nhóm Lý Thiên Mệnh làm dậy sóng trên Nhị Nguyên chiến trường.
Nhưng còn có việc càng kích động hơn.
Phương Thần Ngự xuất hiện!
Vì cho người ta càng trực quan theo dõi trận đụng độ này, Trạm Tinh Điện chuyển thị giác sang thị giác của Phương Sấu Ngọc, nàng đang trốn ở phương xa.
Trong mắt Phương Sấu Ngọc phản chiếu hình ảnh Phương Thần Ngự vừa gặp Lý Thiên Mệnh liền lao đi, gã thấy Lý Thiên Mệnh đang chiến đấu thì mừng thầm trong bụng.
“Bắt con thú bản mệnh này của hắn là hắn sẽ không đi được!”
Đây là cơ hội duy nhất, nếu không phải đuổi theo đến tận hôm nay thì Phương Thần Ngự chỉ muốn bỏ cuộc cho rồi.
Lý Thiên Mệnh đang định hạ gục Hiên Viên Thương Thương thì bỗng lại có nguy cơ buông xuống.
Meow Meow nhắc nhở kẻ thù lớn tới rồi.
Lý Thiên Mệnh ngoái nhìn.
Là Phương Thần Ngự đây mà.
Đôi mắt Lý Thiên Mệnh rực cháy lửa giận:
- Đang chờ ngươi đây!
Mắt Phương Thần Ngự sáng rực:
- Ngươi chờ ta?
Mấy ngày nay Phương Thần Ngự nhục mạ Lý Thiên Mệnh rất nhiều, vô số lần hỏi thăm người nhà của hắn, nhưng đều không có hiệu quả.
Hôm nay, Lý Thiên Mệnh rốt cuộc không nhịn được nữa?
- Ta rốt cuộc đổi đời!
Hạnh phúc đến hơi quá bất ngờ.
Phương Thần Ngự hít sâu một hơi, vội vàng phản ứng lại, giây sau, ba con thú bản mệnh của gã ùa ra.
Phương Thần Ngự là Ngự Thú Sư sinh ba.
Trên đầu Phương Thần Ngự xuất hiện ba con phượng hoàng màu khác nhau.
Bên trái là một con phượng hoàng lửa, có mười sáu cái cánh kinh người, toàn thân rực cháy lửa, trừ có nhiều cánh ra, nó là phiên bản to lớn của Huỳnh Hỏa.
Đương nhiên, đốm sao trong mắt nó không nhiều bằng Huỳnh Hỏa, nó có được hai trăm chín mươi chín đốm sao, đã là nhiều nhất trong Địa Nguyên tông.
Đúng vậy!
Phương Thần Ngự là đệ tử đệ nhất Địa Nguyên tông.
Trong Địa Nguyên tông, gã là tồn tại vô địch, Hiên Viên Thương Thương và gã cùng cảnh giới nhưng địa vị thì kém hơn gã mười vạn tám nghìn dặm.
Phương Thần Ngự mới có mười bảy tuổi, trong năm nay gã chắc chắn thành đệ tử Thiên Nguyên.
Gã mạnh mẽ, trừ Thập Lục Dực Hỏa Diễm Phượng ra còn có hai con phượng hoàng khác, đều là hai trăm chín mươi tinh trở lên!
Một con Thâm Hải Minh Hoàng, là thú bản mệnh phượng hoàng thuộc tính băng thủy hiếm thấy, cũng là bá chủ trên biển.
Một con Bát Trảo Thiên Vương Phượng, có được tám cánh gà, lông chim màu xanh, bay nhanh trong gió bão, một lần vỗ cánh là cuồng phong gào rít giận dữ.
Thêm vào Hiên Viên Thương Thương, tương đương với bọn họ sáu đánh bốn.
Hiên Viên Thương Thương rất thông minh, gã mắt thấy Phương Thần Ngự đến thì vội né qua một bên, ở vòng ngoài bắn ám khí.
Đóa hoa trong tay Hiên Viên Thương Thương tên là Khấp Huyết Hoa, đó là ám khí có hai sợi kiếp văn.
Hiên Viên Thương Thương thi triển Huyết Vũ Táng Hoa Quyết, là chiến quyết Sinh Kiếp trong chiến quyết Sinh Tử.
Khấp Huyết Hoa gồm chín cánh hoa, có thể biến ra mưa máu đầy trời, bão tố khắp nơi, tạo rắc rối cho một người ba thú nhóm Lý Thiên Mệnh.
Thú bản mệnh Ất Mộc Thương Long của gã cũng ẩn núp, cắm rễ trong bùn đất, cùng Hiên Viên Thương Thương đánh lén.
Phương Thần Ngự hét hướng Hiên Viên Thương Thương:
- Ngươi biến đi!
Nhưng Hiên Viên Thương Thương vờ như không nghe thấy.
Phương Thần Ngự lạnh lùng cười, trên tay cầm binh khí:
- Chờ ta xử hắn xong rồi sẽ tính tới ngươi.
Ba sợi kiếp văn: Phong Hỏa Hồn Thiên Kiếm.
Một thanh trường kiếm, gió lửa quấn quanh, thân kiếm như thủy tinh màu xanh thẳm, rất lộng lẫy.
Trong đệ tử Địa Nguyên chỉ có Phương Thần Ngự đạp nửa bước vào Sinh Tử Kiếp cảnh, có chút sức mạnh Sinh Kiếp là có thể sử dụng Kiếp Khí ba sợi kiếp văn này.
Dù sao một sợi kiếp văn rất có thể là mấy trăm sợi thánh thiên văn tổ hợp.
Phong Hỏa Hồn Thiên Kiếm vừa ra, gió thổi mây cuốn, thoạt nhìn khí thế đáng sợ hơn Đông Hoàng Kiếm của Lý Thiên Mệnh.
- Lý Thiên Mệnh, chết đi!
Phương Thần Ngự sắc mặt lạnh lùng, ra tay liền giết, đây là phong cách bình thường của gã.
Lý Thiên Mệnh cười nhạt:
- Ha ha!
Keng keng keng!
Lý Thiên Mệnh dùng Đông Hoàng Kiếm ngăn trở Huyết Vũ Táng Hoa Quyết của Hiên Viên Thương Thương, ánh mắt luôn theo dõi Phương Thần Ngự.