Người làn da hơi trắng nói:
- Vũ Thác sư huynh, giao Kiếm Lăng Thần cho huynh đệ chúng ta, hắn dù sao là hạng ba, là đệ nhất thiên tài dưới hai mươi tuổi của Thái Ất Kiếm tộc chúng ta, thiên phú Tứ Kiếm, vô danh tiểu tốt như chúng ta muốn khiêu chiến với thiên tài.
- Các ngươi khá thông minh, điểm của bọn họ cơ bản đều nằm ở trên người Kiếm Lăng Thần.
Người nói chuyện là Hiên Viên Vũ Thác, người này là cầm đầu bảy đệ tử, đây là một thanh niên cao to vạm vỡ, ít nhất cao trên hai thước, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn, mái tóc rối màu đỏ thẫm, vị trí giữa hai chân mày có một con mắt dựng đứng màu lửa đỏ cho thấy thân phận Tam Nhãn Chân Long Mạch.
Kiếm Mộ Cổ da ngăm đen nói:
- Sư huynh, xin thông cảm giùm, thật ra chúng ta chỉ muốn chứng minh bản thân trong Thái Ất Kiếm tộc. Kế tiếp, huynh đệ chúng ta sẽ dốc hết sức trợ giúp ngươi tranh đoạt đệ nhất.
Giọng của Kiếm Mộ Cổ khàn khàn, âm điệu trầm thấp, đôi mắt nhìn Kiếm Lăng Thần chằm chằm, trong ánh mắt cất giấu đố kị và oán hận.
- Được, lên đi, chừa Lý Thiên Mệnh cho ta là được.
Ba con mắt của Hiên Viên Vũ Thác tập trung vào Lý Thiên Mệnh:
- Vũ Phong là huynh đệ ta, hắn tu hành hơi yếu nhưng vẫn thuộc về Tam Nhãn Chân Long Mạch ta, ta phải khiến hắn nhắm mắt.
Bọn họ còn có bốn sư đệ sư muội, đều không phải là con cháu của ba đại thị tộc, có thể được Độc Cô Tẫn xem trọng càng chứng minh bọn họ là kỳ tài tuyệt thế trong đệ tử xuất thân bình thường.
Thái Cổ Thần Vực mấy ức người, nhưng không vài người trở thành đệ tử Thiên Nguyên trước năm hai mươi tuổi.
- Lên!
Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ theo dõi Kiếm Lăng Thần hạng ba bảng Phồn Tinh.
Bốn tỷ tỷ của Kiếm Lăng Thần chặn ở đằng trước, che chở Kiếm Lăng Thần, nhưng phía đối diện càng đông người, bốn đệ tử khác của Độc Cô Tẫn mỗi người khóa một nàng, xông lên, buộc nhóm Kiếm Nghê Thường tách ra, cho huynh đệ Kiếm Thần Chung vây công Kiếm Lăng Thần, tự tay cướp lấy điểm của gã.
Kiếm Nghê Thường nổi giận mắng, tức run người:
- Hai tên đê tiện, ăn cây táo, rào cây sung!
Kiếm Mộ Cổ khàn khàn cười khẩy nói:
- Gì mà ăn cây táo, rào cây sung? Thái Ất Kiếm tộc đã cho chúng ta cái gì? Kiếm Nghê Thường, bốn nữ chung một chồng, ngươi không cần mặt, đừng rảnh hơi mắng chúng ta làm gì. Ai chẳng biết phụ mẫu trưởng bối của các ngươi quỳ liếm Kiếm Vô Phong.
Phương Nguyệt Vi vừa chiến đấu vừa tức giận quát:
- Ngươi nói nhảm! Lăng Thần ưu thú hơn hai tên rác rưởi các ngươi gấp vạn lần!
- Vậy hãy để hắn chứng minh chính mình!
Khổ tu nhiều năm rốt cuộc đợi đến hôm nay, nghiền nát Kiếm Lăng Thần trước mắt bao người, chân chính ngẩng đầu lên, có sướng không?
Ầm ầm!
Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ vừa nói xong liền lao vào đánh nhau.
Khi thú bản mệnh của ba người xuất hiện thì Lý Thiên Mệnh rốt cuộc trông thấy Kiếm Thú của Thái Ất Kiếm tộc trong truyền thuyết.
Cái gì là Kiếm Thú?
Kiếm Thú là một loại biến hóa đặc biệt của thú bản mệnh, là thiên phú đỉnh cao của Thái Ất Kiếm tộc mang đến điều kỳ diệu. Khi con cháu Thái Ất Kiếm tộc được mười lăm tuổi thì có một số thú bản mệnh có thể thức tỉnh huyết mạch Kiếm Thú, trở thành Kiếm Thú.
Thiên phú Kiếm Thú của Thái Ất Kiếm tộc, ví dụ như thiên phú Tứ Kiếm có nghĩa là số lượng Kiếm Thú.
Có ba con thú bản mệnh không tính là thiên phú Tam Kiếm, nhưng nếu như toàn bộ chuyển hóa thành Kiếm Thú thì là thiên phú Tam Kiếm.
Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ đều có ba con thú bản mệnh, bọn họ là huyết mạch bên rìa, khả năng có thiên phú Kiếm Thú rất thấp, nhưng nếu thức tỉnh thì trực tiếp vươn lên.
- Kiếm Thú mạnh ở chỗ có thể chuyển hóa thành linh thể Kiếm Thú, dùng biến hóa kỳ diệu dung hợp binh khí của Ngự Thú Sư, tuy rằng giảm bớt cá thể chiến đấu nhưng đạt được hiệu quả hợp hai thành một, thậm chí hợp ba, hợp năm thành một, sức chiến đấu của Ngự Thú Sư tăng mạnh rất nhanh.
Ví dụ như lúc này cảnh Lý Thiên Mệnh trông thấy là . . .
Bên cạnh Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ có ba con thú bản mệnh to lớn.
Bên người Kiếm Thần Chung là ba con tê ngưu màu vàng to khỏe, toàn thân hoàng kim, cương mãnh thô bạo, chúng mà xông lên thì tuyệt đối núi sụp đất nứt.
Bên cạnh Kiếm Mộ Cổ là ba con voi to màu bạc, cũng lớn, thô bạo, có được ba trăm mười mấy đốm sao.
Lúc này, ba con tê ngưu biến thành ánh sáng vàng chói mắt dung nhập vào cự kiếm Kiếp Khí trong tay Kiếm Thần Chung.
Ba con voi to màu bạc thì dung nhập vào trường kiếm của Kiếm Mộ Cổ.
Oong!
Hai thanh kiếm này hội tụ lực lượng và ý chí của ba con thú bản mệnh, phối hợp với Ngự Thú Sư, liên kết lực lượng, khiến sức chiến đấu của hai người này tuyệt đối vượt qua đối thủ bình thường.
Tương đương với thú bản mệnh và Ngự Thú Sư hợp thể.
- Kiếm Lăng Thần có thiên phú Tứ Kiếm?
Lý Thiên Mệnh trợn to mắt nhìn.
Quả nhiên bên cạnh Kiếm Lăng Thần có bốn con thú bản mệnh Kỳ Lân, mỗi con có ba trăm bốn mươi mấy đốm sao, chúng nó có màu đỏ rực, xanh đen, xanh nước biển, tím sậm, thoạt nhìn thuộc tính khác nhau.
- Ngự Thú Sư sinh bốn?
Lý Thiên Mệnh nghe nói chín Thần Vực có Ngự Thú Sư sinh bốn, không ngờ Kiếm Lăng Thần là Ngự Thú Sư sinh bốn.
Thiên phú Tứ Kiếm!
Trong sự chú ý của Lý Thiên Mệnh, bốn con thú bản mệnh Kỳ Lân hóa thành linh thể Kiếm Thú dung nhập vào trường kiếm trong tay Kiếm Lăng Thần, khí thế của gã bàng bạc, trong một chốc vượt qua hai đối thủ, hèn gì cùng là cảnh giới Sinh Kiếp nhất trọng nhưng đối phương muốn vây công gã.
- Kiếm Thú là thiên phú mạnh nhất của Thái Ất Kiếm tộc, bốn cô nương kia thân phận không thấp nhưng không có thiên phú như vậy.
Đang lúc Lý Thiên Mệnh cảm khái sự thần kỳ của Kiếm Thú thì năm chiến trường đã bắt đầu quyết đấu.
Lý Thiên Mệnh nhủ thầm:
“Có nhiều thú bản mệnh huyền diệu, thậm chí có thú bản mệnh hệ thực vật, chín Thần Vực có đặc điểm riêng, về mặt kiến thức thì ta là ếch ngồi đáy giếng.”
Điều này chứng minh nhóm Huỳnh Hỏa, thậm chí trứng Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ khác càng có khả năng sẽ có biến hóa thần kỳ.
Thí dụ như, Tiểu Tứ tuyệt đối là thú bản mệnh hệ thực vật hiếm thấy.
Ầm ầm ầm!
Ba thiếu niên thiên phú Kiếm Thú kịch chiến cực kỳ kịch liệt, kiếm khí hùng dũng, Lý Thiên Mệnh vì tránh cho bị ngộ thương, chỉ có thể né xa.
- Lý Thiên Mệnh!
Phía trước đứng một thiếu niên khôi ngô, ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Thiên Mệnh, con mắt trên trán rực cháy ngọn lửa.
Lý Thiên Mệnh bất đắc dĩ nói:
- Không phải chứ, ta chỉ là Cổ Thánh cảnh nho nhỏ, các ngươi chừa trùm quân địch cho ta xơi?
Hiên Viên Vũ Thác hỏi:
- Như vậy không tốt sao? Có thể khiến ta động ngươi coi như ngươi rất có mặt mũi.
- Ngươi không biết ta là ai?
Hiên Viên Vũ Thác hỏi:
- Ta biết, ngươi là đệ tử được tôn thần mang về.
- Sau đó?
Hiên Viên Vũ Thác hỏi:
- Thái Cổ Thần Tông là công bình, dùng thực lực nói chuyện đi, giống như ngươi và Vũ Phong đã làm.
Lý Thiên Mệnh nói:
- Được, ngươi rất trực tiếp, nhào vô!
Hiên Viên Vũ Thác bước tới trước một bước, hai con rồng thần đỏ thẫm to lớn xuất hiện bên cạnh gã.
Đó là hai con Khuê Hỏa Cự Ma Giác Long, trên mỗi đầu rồng có một cái sừng nhọn, hình thể chúng nó thô to, lực lượng cuồn cuộn, vảy rồng dày nặng, nhìn liền biết là loại rồng đánh gần thân, khá máu hung dữ.
Đứng giữa chúng nó là Hiên Viên Vũ Thác, vảy rồng phủ lên toàn thân, đã thành một long nhân đỏ thẫm, khí huyết tận trời.