Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 949 - Chương 949 - Kiếm Thú Thần Kỳ

Chương 949 - Kiếm Thú thần kỳ
Chương 949 - Kiếm Thú thần kỳ

Lý Thiên Mệnh rốt cuộc nở nụ cười.

- Ta bây giờ rốt cuộc có tư cách là ngôi sao sáng nhất trong trời sao này, trên Phồn Tinh chiến trường!

Cổ Thánh Kim Thân đã mở ra, lần này đột phá cảnh giới, thân thể của ba con Huỳnh Hỏa lại trưởng thành.

Lý Thiên Mệnh đang hớn hở, bốn tỷ tỷ nuôi đứng cạnh Kiếm Lăng Thần thì sắc mặt dường như hơi đen.

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Sao vậy? Có phải Lăng Thần ngoại tình không? Ta đánh hắn giúp mấy người!

Kiếm Lưu Dương xìu mặt nói:

- Nhảm nhí, ta đợi ngươi đến mệt, Lăng Thần ngại không nói được thì để ta, chúng ta hối hận mang theo ngươi!

Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười nói:

- Đừng vậy chứ, có phải sốt ruột đi đầu thai đâu?

Kiếm Nghê Thường nói:

- Sao không sốt ruột được? Lăng Thần sắp bị hạng bốn bắt kịp rồi.

Lý Thiên Mệnh cười nói:

- A, lỗi tại ta. Được rồi, để ta giải quyết, bắt đầu từ bây giờ nếu còn tu luyện nữa thì ta là chó.

Khiến người chờ mòn mỏi đúng là kỳ thật, huống chi là khiến nữ hài tử đợi.

- Là ngươi nói đấy nhé?

- Đúng đúng.

Kiếm Lăng Thần thế này mới thở phào một hơi, vẻ mặt đau khổ nói:

- Huynh đệ, kéo theo ngươi thật không dễ dàng, chúng ta vốn định mấy ngày này tìm thêm vài giúp đỡ, kết quả toàn xem ngươi tu luyện.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Ha ha! Không sao, một mình ta bằng trăm người!

- Phụt!

Bốn người cùng cười phá lên.

Phương Nguyệt Vi nói:

- Khoác lác!

- Đi thôi, xuất phát!

Xem như bước lên hành trình, ba ngày đếm ngược bắt đầu, bọn họ khá hưng phấn.

- Tiếp theo dựa vào kết giới Tinh Nguyên sẽ dễ dàng gặp mấy người khác, hiện tại bắt đầu cuộc hỗn chiến lớn, cần nhanh chóng vào cuộc.

- Chúng ta có năm đệ tử Thiên Nguyên, hết sức trợ giúp Lăng Thần, không chừng có thể đuổi theo Hiên Viên Mộc Tuyết.

- Đúng rồi, nàng ta chỉ có một người.

- Nàng ta tăng điểm không nhanh, mau chóng đuổi theo!

Con số trên bảng Phồn Tinh luôn nhảy, rất kích thích.

Nửa canh giờ sau.

Kết giới Tinh Nguyên của sáu người đều có động tĩnh, ánh sao hội tụ trên ngón tay, kéo ngón tay chỉ về một phương hướng.

- Bên kia!

- Dường như có bảy người.

- Đi mau!

Ba trong bốn người có tính cách nóng nảy, vừa tập trung vào phương hướng liền đuổi theo.

Rất hiển nhiên, đối phương cũng phát hiện bọn họ.

Đội ngũ hai bên đến gần nhau.

Lý Thiên Mệnh nhủ thầm:

“Với thực lực của năm đệ tử Thiên Nguyên bọn họ phỏng chừng không gặp đối thủ trên Phồn Tinh chiến trường. Chơi thêm hai ngày, đợi ngày cuối cùng, Phương Tinh Khuyết và Hiên Viên Mộc Tuyết bị lộ vị trí là có thể giải quyết.”

Hắn không quá sốt ruột.

Hắn đi theo từ xa, nghiên cứu thiên văn hình kiếm trên Đông Hoàng Kiếm.

Ngay sau đó!

Lý Thiên Mệnh bỗng nhiên nghe thấy Kiếm Lăng Thần giật mình kêu lên:

- Chạy!!

Giọng nam lạnh lẽo vang lên:

- Muốn chạy? Không tên nào chạy được!

Lý Thiên Mệnh ngây ra một lúc.

Ai có thể dọa chạy năm đệ tử trung tâm Thái Ất Kiếm tộc?

Trừ đội ngũ mấy trăm người của Phương Tinh Khuyết ra chắc không còn ai.

Kiếm Lăng Thần nhanh như chớp đi tới trước mắt, vẻ mặt khẩn cấp nói:

- Huynh đệ, rút đi, tiêu đời!

Mấy tỷ tỷ của Kiếm Lăng Thần thì sắc mặt khó xem nói:

- Lỗi tại ngươi hết, xui quá!

Lý Thiên Mệnh hỏi:

- Là sao?

Kiếm Lăng Thần buồn bực nói:

- Phía đối diện là đệ tử của Độc Cô Tẫn, có đủ bảy người!

Lý Thiên Mệnh nghe xong không có phản ứng gì đặc biệt.

Bởi vì, hắn căn bản không biết Độc Cô Tẫn là ai.

Bảy đệ tử của Độc Cô Tẫn nổi tiếng lắm sao?

Trong tích tắc Lý Thiên Mệnh ngạc nhiên thì Kiếm Lăng Thần và bốn tỷ tỷ nuôi đã lướt qua người hắn, chạy đi thật xa.

Nhưng mà, Lý Thiên Mệnh còn đứng yên tại chỗ.

Xem động tĩnh của kết giới Tinh Nguyên thì kẻ theo dấu đã đến trước mắt, Lý Thiên Mệnh ngước đầu nhìn, liền trông thấy bảy đệ tử Thiên Nguyên đuổi theo tới nơi.

Bảy người này khí thế bàng bạc, sức uy hiếp rất mạnh, tốc độ của Sinh Tử Kiếp cảnh vụt qua trong khoảnh khắc, nhanh như tia chớp, khi bọn họ chạy thì mặt đất cát bay đá chạy, thậm chí nứt vỡ.

Kiếm Lăng Thần ngoái lại nhìn, cau mày:

- Lý Thiên Mệnh!

Bởi vì Lý Thiên Mệnh đã bị người bao vây.

Kiếm Nghê Thường sốt ruột nói:

- Lăng Thần, đi mau, mặc kệ hắn! Vừa lúc dùng hắn cắt đuôi, hắn có tôn thần che chở, không chết được.

Kiếm Lăng Thần cắn răng, quay đầu trở về:

- Không được, đã hứa hợp sức mà giờ ta chạy thì không phù hợp truyền thống tốt đẹp của kiếm sĩ chúng ta.

- Cái đồ ngốc này, tỷ tỷ bị ngươi tức chết rồi!

Bốn người nhìn nhau một cái, vẻ mặt đều là buồn bực.

- Sớm biết như vậy đã không cho bọn họ dẫn theo Lý Thiên Mệnh, ôi trời, đau đầu chết mất! Mau trở lại!

Thế là, bọn họ khẩn cấp trở về.

- Lý Thiên Mệnh, ngươi không biết chạy sao?

Kiếm Lưu Dương tức nhận muốn bứt chùm tóc của hắn.

- Chạy cái khỉ gì, đưa điểm tới tận nơi. Ta đoán bọn họ ít nhất đều là hai mươi hạng đầu bảng Phồn Tinh, bắt lấy hết thì chúng ta giàu rồi!

Lý Thiên Mệnh và bảy người ánh mắt giao nhau, bắn ra tia lửa.

Bảy đệ tử từ từ tản ra, hình thành vòng vây càng lớn, muốn tóm trọn ổ sáu người.

Thú bản mệnh của bảy người cũng hiện ra.

Hai bên đều có nhiều điểm, nuốt vào đối phương thì sẽ có tư cách so tài với hạng nhất, nhì bảng.

Trận đụng độ này trở thành tiêu điểm trên Nhị Nguyên chiến trường.

Trạm Tinh Điện thậm chí bày ra thị giác của mười ba người, trong phút chốc cơ hồ hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ Nhị Nguyên chiến trường.

- Loại tình huống này, bọn họ nhất định sẽ đánh, người thắng làm vua, kẻ thua bị loại.

Nhị Nguyên chiến trường rộ lên ồn ào. Đây là quyết đấu của mười hai đệ tử Thiên Nguyên, đệ tử Thiên Nguyên trẻ tuổi như vậy, tương lai định sẵn là người vọt lên trời.

- Thú vị thú vị, một bên là đệ tử của Độc Cô Kiếp Lão, bên kia là trung tâm của Thái Ất Kiếm tộc.

- Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ tuy là đệ tử Thái Ất Kiếm tộc nhưng bối cảnh không cao, dù thiên phú cao cũng không có cơ hội biểu hiện. Bọn họ được Độc Cô Kiếp Lão xem trọng, nghịch thiên nổi lên, trong lòng chắc chắn rất bất mãn với thân phận chính thống như Kiếm Lăng Thần.

- Bọn họ sớm muốn thông qua Kiếm Lăng Thần chứng minh bản thân.

- Sắp đánh nhau!

- Phần thắng của Kiếm Lăng Thần quá thấp, chẳng những thiếu một người, hơn nữa Lý Thiên Mệnh chưa phải đệ tử Thiên Nguyên.

- Kiếm Lăng Thần nhỏ hơn Hiên Viên Vũ Thác, hai huynh đệ Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ hai tuổi, trước mắt cảnh giới giống nhau, thiên phú của hắn cao hơn một chút, nhưng hiện tại rất chịu thiệt.

- Hơn nữa bên cạnh hắn đều là nữ . . .

Trước sự chú ý của nhiều người, các đệ tử trung tâm Thái Ất Kiếm tộc gặp áp lực to lớn.

Kiếm Lăng Thần cắn răng nói:

- Hết cách rồi, liều mạng đấu một trận, không để lại tiếc nuối. Muốn lấy điểm của ta? Không dễ dàng như vậy!

- Ha ha!

Cất tiếng cười nhạt là hai huynh đệ song sinh.

Bọn họ dáng người thon dài, mày kiếm mắt sáng, một người da đen, một người da trắng, mũi ưng cao vút, ngón tay cũng đặc biệt thô dài, đầy vết chai, nhìn liền biết đó là người có sức mạnh ý chí rất mạnh, đặc biệt khắc khổ.

So sánh với bọn họ thì Kiếm Lăng Thần trông như công tử nhà giàu lông bông.

Hai vị này là Kiếm Thần Chung và Kiếm Mộ Cổ.

Trước kia bọn họ không mang tên này, họ được Độc Cô Tẫn đặt cho cái tên mới.

Bình Luận (0)
Comment