Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 948 - Chương 948 - Đế Quân Kiếm Ngục

Chương 948 - Đế Quân Kiếm Ngục
Chương 948 - Đế Quân Kiếm Ngục

- Hiên Viên Vũ Thác và Kiếm Thần Chung, Kiếm Mộ Cổ đều là đệ tử của Kiếp Lão Độc Cô Tẫn, bọn họ biểu hiện giỏi thật.

- Ba người đều vào mười hạng đầu bảng xếp hạng!

- Bảy đệ tử của Kiếp Lão Độc Cô Tẫn đều vào hai mươi hạng đầu trên bảng. Nếu bảy đệ tử này ở chung một chỗ thì tuyệt đối là đoàn đội mạnh thứ hai trong cuộc chiến Phồn Tinh, xếp sau Thái Thanh Phương thị.

- Bọn họ đã gặp nhau, ngươi nhìn thị giác kia đi, bảy người đều ở.

- Vậy thì ghê gớm.

- Độc Cô Tẫn không hổ là Tam Nguyên Kiếp Lão trẻ tuổi nhất Độ Kiếp Phong, thực lực mạnh thật. Nghe đồn ngày xưa cạnh tranh Thiên Nguyên tông chủ, Độc Cô Tẫn chỉ thua Phương Thái Thanh một chiêu. Với thực lực của hắn, thật ra khiêu chiến Địa Nguyên tông chủ, Nhân Nguyên tông chủ càng ổn.

. . .

Trong Phồn Tinh chiến trường.

Kiếm Lăng Thần và bốn tỷ tỷ nuôi đứng chung với nhau, nhìn Lý Thiên Mệnh ở trong sông ngộ kiếm.

Tay Lý Thiên Mệnh cầm Đông Hoàng Kiếm, cánh tay hắc ám vuốt ve lưỡi kiếm, tiến vào trạng thái tập trung nhất.

Nữ nhân tóc ngắn Kiếm Lưu Dương hơi bất mãn nói:

- Rốt cuộc hắn đang làm cái gì? Nước tới chân mới tập bơi? Đã là ngày thứ ba đếm ngược, lỡ có người xông vào phạm vi vạn thước quanh chúng ta thì sẽ phát hiện chúng ta ngay, vậy mà hắn còn muốn tu luyện?

Kiếm Kiều Diễm thẹn thùng nói:

- Có phải vì cố ý khoe ngầu trước mặt chúng ta không? Tên này hơi ngốc, lẽ nào hắn không biết trong mắt chúng ta chỉ có Lăng Thần?

Kiếm Nghê Thường nói:

- Hay là chúng ta đi trước? Chậm trễ thời gian.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Này này, mấy người có còn nghe lời của ta hay không? Chẳng có chút kiên nhẫn gì cả.

Kiếm Lưu Dương nói:

- Còn dám to giọng là ta nhéo tai của ngươi!

Kiếm Lăng Thần xấu hổ:

- Đừng, đừng!

Tuy gã có yêu thương đầy mình, bất đắc dĩ âm thịnh dương suy, quyền nói chuyện không cao.

Kiếm Lăng Thần nói:

- Chờ thêm chút nữa, các vị tỷ tỷ, không sốt ruột, chờ thêm chút nữa.

Trên thực tế . . .

Không phải Lý Thiên Mệnh làm bộ làm tịch, mà là Đông Hoàng Kiếm phát sinh biến đổi lớn.

Đó là cánh cửa lớn màu đen thứ bốn mở ra!

Sau khi cánh cửa lớn màu vàng sậm thứ ba mở thì Đông Hoàng Kiếm thức tỉnh kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng, đó là lúc trong Thượng Cổ Thần Táng.

Tính ra thì qua cũng lâu rồi.

Khi Lý Thiên Mệnh dần quen thuộc Đông Hoàng Kiếm, vận dụng tốt hơn, rốt cuộc vào giây phút này, có công mài sắt có ngày nên kiếm.

“Vốn định dựa vào Thiên Kiếp Kiếm Thể làm nên việc lớn, nay xem ra mọi thứ càng ổn.”

Ý thức của Lý Thiên Mệnh đứng trước cửa lớn màu đen sậm thứ bốn.

Cửa mở ra, năm lớp cửa lớn của Đông Hoàng Kiếm chỉ còn cánh cửa không màu ở giữa.

Lý Thiên Mệnh ôm lòng kích động đẩy nhẹ cửa lớn màu đen sậm.

Ầm!

Mọi thứ sau cánh cửa hoàn toàn bày ra trước mắt Lý Thiên Mệnh.

Lý Thiên Mệnh tập trung nhìn vào.

Hắn ngây ra.

Trong cánh cửa có một tấm bia đá, một mặt màu vàng, một mặt màu đen.

Trên bia đá màu vàng chuyển động thiên văn hình kiếm màu đen, trên bia đá màu đen thì chuyển động thiên văn hình kiếm màu vàng.

Những thiên văn, quy tắc này rậm rạp sắp hàng với nhau, tựa như lao tù.

“Đế Quân Kiếm Ngục?”

Trong ý thức của Lý Thiên Mệnh tự động xuất hiện bốn chữ này.

Vòng xoáy Đông Hoàng, một lòng hai dùng, kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng, đến cánh cửa thứ bốn thức tỉnh Đế Quân Kiếm Ngục.

Khi Lý Thiên Mệnh mở mắt ra, hắn chợt trông thấy trên Đông Hoàng Kiếm đã chạy đầy những thiên văn màu vàng đen, chúng nó hội tụ trên thân kiếm, giống như hợp thành lao ngục thiên văn hình kiếm.

“Uy lực như thế nào?”

Lý Thiên Mệnh mơ hồ có điều cảm ngộ, nhưng hắn còn cần nghiệm chứng.

- Chư vị chờ ta giây lát!

Hắn chợt lóe biến mất, trực tiếp lao vào trong sông. Dưới sông trừ mãnh thú đứng đầu ra còn có một ít mãnh thú bình thường, ví dụ như Thánh Ma Thú nhất, nhị giai, nơi này có khá nhiều.

Lý Thiên Mệnh theo dõi một con giao long màu xanh, Đông Hoàng Kiếm đâm vào da thịt của nó.

Hắn vận dụng lực lượng của Đế Quân Kiếm Ngục.

Trong khoảnh khắc, thiên văn hình kiếm trên Đông Hoàng Kiếm đột nhiên lao vào người giao long, cơ hồ là trong nháy mắt, thiên văn hình kiếm xếp chi chít trên vảy giáp máu thịt của nó, hình thành cái cũi bằng kiếm, thiên văn hình kiếm màu vàng và đen chạy dọc người nó, sản sinh lực lượng trấn áp xé rách cực mạnh.

- Grào grừ!

Giao long màu xanh cúi đầu, toàn thân không thể nhúc nhích, chìm xuống đáy nước.

“A?”

Lý Thiên Mệnh kiểm tra trạng huống của nó, lộ ra vừa mừng vừa sợ.

“Nó bị trúng Đế Quân Kiếm Ngục, tương đương với Đế Quân Kiếm Ngục cầm tù thân thể của nó, đóng kín lực lượng của nó, khóa cứng lực lượng của nó chuyển động, khiến nó trực tiếp thành phế vật, thậm chí . . .“

Lý Thiên Mệnh động ý niệm.

Đế Quân Kiếm Ngục bộc phát, thiên văn hình kiếm trực tiếp chuyển hóa thành Đông Hoàng Kiếm Khí tàn phá trong cơ thể giao long, chớp mắt nghiền nát nội tạng.

Giao long màu xanh chết!

“Trúng Đế Quân Kiếm Ngục của ta lập tức thành phế nhân, không cách nào sử dụng Thánh Nguyên, thậm chí sống chết mặc ta kiểm soát? Loại Đế Quân Kiếm Ngục này, dù là trưởng bối của kẻ địch cũng không thể trừ bỏ, bởi vì nếu mạnh mẽ phá hỏng, Đế Quân Kiếm Ngục sẽ tự động chém giết kí chủ.”

Suy nghĩ trong đầu Lý Thiên Mệnh dần rõ ràng.

Những điều này không phải suy đoán, mà là thử nghiệm, Đông Hoàng kiếm đạo cho hắn đáp án.

“Lợi hại, đây tuyệt đối là phương pháp phong cấm khủng bố!”

Một kiếm chém ra, chỉ cần thành công cho Đế Quân Kiếm Ngục xâm nhập là có thể khiến đối phương thành phế nhân, sống chết do chính mình điều khiển.

Đáng sợ còn hơn kết giới Đế Vực Kiếm Hoàng.

“Thật không hổ là năng lực của cửa lớn thứ bốn.”

Lý Thiên Mệnh có chút hân hoan.

“Thậm chí . . .”

Lý Thiên Mệnh ngồi xuống, tham ngộ thiên văn màu đen trên cửa lớn màu đen thứ bốn.

“Trên Đông Hoàng Kiếm có hoa văn Thiên Ý Đế Hoàng căn bản nhất. Những thiên văn này sinh ra có thể phong phú Thiên Ý Đế Hoàng của ta trong thời gian ngắn. Còn trong Trạm Tinh Cổ Lộ phải khổ tu mấy ngày.”

Lý Thiên Mệnh phát hiện hiệu quả thiên văn cửa lớn thứ bốn cực kỳ lợi hại.

Nó là thiên văn trên cửa lớn màu vàng sậm thứ ba hình thành bổ sung cho nhau, dẫn đến Thiên Ý Đế Hoàng của Lý Thiên Mệnh trưởng thành, tăng tiến vùn vụt.

Một canh giờ sau.

Oong!

Cánh cửa lớn thứ bốn của Đông Hoàng Kiếm, Thiên Ý Phồn Tinh của Trạm Tinh Cổ Lộ rót vào khiến bọn họ thành công đột phá cảnh giới.

“Cổ Thánh cảnh đệ ngũ trọng! Một tháng, ba trọng cảnh giới, nhanh còn hơn lúc ta ở Quy Nhất cảnh!”

Lý Thiên Mệnh vô cùng khát vọng thực lực tăng thêm.

Hiện tại được đến hết thảy, đều là đền đáp cho sự tu hành vất vả của hắn.

Lý Thiên Mệnh xuất sắc hơn ai hết, cũng cố gắng hơn bất kỳ ai.

Hết cách, hắn có người yêu, hắn không dám làm biếng.

Tu hành là một việc rất khô khan, đặc biệt là tham ngộ càng dễ rối loạn, hỗn loạn, đầu óc choáng váng, quá trình này là giày vò, nhưng khi đột phá thì tinh thần phơi phới.

“Công phu không phụ lòng người, thiên đạo chỉ dành cho người chăm chỉ, mãi không có điểm dừng.”

Giống như hấp thu Thiên Kiếp Kiếm Khí, luôn bảo với bản thân rằng lại thêm một luồng.

Đến hiện giờ, hắn đã có một trăm năm mươi Thiên Kiếp Kiếm Khí, uy lực khá đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment