Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 952 - Chương 952 - Hỏa Mệnh Long Nhân (Tt)

Chương 952 - Hỏa Mệnh Long Nhân (tt)
Chương 952 - Hỏa Mệnh Long Nhân (tt)

Lý Thiên Mệnh đột nhiên vung Đông Hoàng Kiếm cùng Tuyệt Mệnh Long Nha va chạm, Thiên Kiếp Kiếm Khí bùng nổ hoàn toàn.

Lý Thiên Mệnh thi triển kiếm quyết Thần Tiêu rất bình thường.

Nhưng mà!

Uy lực khủng bố của Thiên Kiếp Kiếm Khí xuyên thấu lực lượng Sinh Kiếp của Hiên Viên Vũ Thác, liên tục chấn động ba lần Tuyệt Mệnh Long Nha, đánh cho Hiên Viên Vũ Thác máu ướt tay.

Keng keng keng!

Ba tiếng kim loại ma sát chói tai chấn động, Lý Thiên Mệnh so với Hiên Viên Vũ Thác thì thật nhỏ bé, nhưng hắn mới là thú lớn uy mãnh thật sự, liên tục ba kiếm hất bay Hiên Viên Vũ Thác, gã thụt lùi vài trăm thước!

- Xem kiếm!

Sau lưng vang lên âm thanh khiến người rợn tóc gáy.

Hiên Viên Vũ Thác sửng sốt:

- Một con thú bản mệnh dùng kiếm pháp với ta?

Hiên Viên Vũ Thác xoay người tung nắm đấm, uy lực cú đấm này khiến không khí nổ đì đùng, một đấm như Thanh Long ra khỏi hang, lực lượng Sinh Kiếp bùng nổ.

Huỳnh Hỏa cười âm hiểm:

- Người trẻ tuổi!

Một trăm Thiên Kiếp Kiếm Khí cộng thêm Thông Thiên cương khí có sức xuyên thấu cực mạnh, cùng với Lục Đạo Sinh Tử Kiếm gà mờ của nó.

Ba uy lực chồng lên, cánh gà nhỏ xé rách lực lượng Sinh Kiếp của Hiên Viên Vũ Thác, chém vào ngón tay của gã.

- A!!!

Hiên Viên Vũ Thác ăn đau hét lên, bàn tay giống như bị đinh sắt đâm xuyên qua, vảy rồng rơi ra, nửa bàn tay chảy máu ròng ròng.

- Ăn nước miếng của ta đây!

Huỳnh Hỏa bỗng phun ra, chuyển đổi thần thông và chiến quyết là điểm mạnh nhất của nó, đánh ra Lục Đạo Hỏa Liên rơi vào người Hiên Viên Vũ Thác, liên tục sáu lần, khiến gã toàn thân cháy đen, còn đâu bộ dạng của Hỏa Mệnh Long Nhân?

- Ngươi yếu nhớt.

Đáng sợ nhất là, sau lưng gã vang lên giọng nói tiếc nuối.

Nỗi lòng Hiên Viên Vũ Thác chấn động mạnh, thầm nổi da gà, bị tổn thương sâu sắc:

- Ngươi nói nhảm!

Trong phút gấp gáp, Hiên Viên Vũ Thác thu về Tuyệt Mệnh Long Nha, xoay người quét ngang, như rồng thần quẫy đuôi, lực lượng Sinh Kiếp khuếch tán, hóa thành bóng rồng.

- Hiên Viên Vũ Thác, là ngươi không xứng làm đối thủ của ta!

Lý Thiên Mệnh chém Đông Hoàng Kiếm xuống.

Keng!

Tuyệt Mệnh Long Nha bị chém đứt mấy chục cây long nha, cơ hồ bị gọt phẳng một mặt.

Bùm!

Binh khí rời tay.

Lý Thiên Mệnh giơ tay đâm kiếm vào bụng của Hiên Viên Vũ Thác.

Phập!

Thân kiếm vừa mới đâm vào chưa được 2cm thì kết giới Tinh Nguyên hiện ra.

Trong phút chốc, ánh sao lấp lánh, toàn trường chấn động.

Điều này nghĩa là Hiên Viên Vũ Thác thua trận, Lý Thiên Mệnh đánh bại Sinh Tử Kiếp cảnh, ngày này cách Minh Hội Chiến mới chỉ một tháng.

Trên Nhị Nguyên chiến trường tám mươi phần trăm người đứng bật dậy, nhìn kết giới Tinh Nguyên của Hiên Viên Vũ Thác hiện ra.

Bọn họ trông thấy . . .

Vẻ mặt Hiên Viên Vũ Thác đờ đẫn đứng trong kết giới Tinh Nguyên, hai tay còn đang nhỏ máu.

Trong mắt gã lần đầu lóe tia kính sợ.

Gã thua quá nhanh, trong lòng thật sự khó chịu.

Hiên Viên Vũ Thác không biết điều này có ý nghĩa như thế nào, sau khi phản ứng lại thì vừa tức điên vừa nóng nảy, gã vỗ kết giới Tinh Nguyên đùng đùng, quát:

- Ta không phục! Ngươi chẳng qua là dựa vào có thêm một con thú bản mệnh, tập kích vây công ta, không xem như ngươi đánh bại ta!

Lý Thiên Mệnh biểu hiện quá thoải mái, thái độ nhẹ nhàng đó hình thành tương phản lớn với cảnh vừa rồi Hiên Viên Vũ Thác miệt thị hắn.

Đây là trận thua như ác mộng trong đời gã.

- Ta chiều ý ngươi!

Hiên Viên Vũ Thác vừa dứt lời, Lý Thiên Mệnh lại lần nữa vọt tới, Đông Hoàng Kiếm trong tay lấp lánh ánh sáng của Thiên Kiếp Kiếm Khí, một trăm năm mươi kiếm khí bắn ra, chém vào kết giới Tinh Nguyên.

Bùm!

Kết giới Tinh Nguyên vỡ nát, Hiên Viên Vũ Thác lăn ra ngoài, người đầy đất, tóc rối tung, vô cùng chật vật.

- Hắn đánh nát kết giới Tinh Nguyên, hắn có sức chiến đấu của Sinh Tử Kiếp cảnh!

- Vớ vẩn, không có sức chiến đấu như thế thì làm sao đánh bại Hiên Viên Vũ Thác?

Mọi người cau mày, sóng triều kinh thán nghị luận dâng cao.

Hiên Viên Vũ Thác vội nhặt lên Tuyệt Mệnh Long Nha, nhưng trên tay gã đầy máu.

- Grào grào!

Hiên Viên Vũ Thác nhìn lại, khi Huỳnh Hỏa đi giúp đỡ Meow Meow và Lam Hoang, hai con Khuê Hỏa Cự Ma Giác Long liên tiếp tháo chạy, bị đánh te tua, máu tuôn xối xả, chỉ có thể cuộn lại hét thảm, run rẩy trước ba con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ.

Chúng nó thật sự bị đánh sợ, hai con rồng thần dài trăm thước co ro ôm nhau, vảy rồng rơi lả tả, vô cùng thê thảm.

Thấy cảnh này, cổ họng Hiên Viên Vũ Thác ngứa, phun ra búng máu, cả người đã yếu đuối vô lực.

Hiên Viên Vũ Thác ném Tuyệt Mệnh Long Nha, bỏ cuộc.

Hiên Viên Vũ Thác nhe răng trợn mắt, vẻ mặt thất bại thốt ra:

- Lý Thiên Mệnh, ngươi lợi hại, ta phục, ta mất mười chín năm kéo ra chênh lệch với Hiên Viên Vũ Phong, ngươi bỏ ra một tháng đã đuổi kịp cách biệt, còn đánh ngược lại ta. Đời này ta không phục ai, ngươi thật sự dữ dội, không hổ là người được tôn thần của Hiên Viên thị chúng ta xem trọng! Ta phục!

Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói:

- Coi như ngươi khôn, nếu không thì, khiến cho ngươi nhấm nháp thủ đoạn mới của ta.

Lý Thiên Mệnh vốn định thí nghiệm Đế Quân Kiếm Ngục trên người Hiên Viên Vũ Thác, nhưng đối phương dứt khoát đầu hàng, tiếp tục đè gã ra đánh thì hơi kỳ.

Kết giới Tinh Nguyên của Hiên Viên Vũ Thác tuy rằng bị Lý Thiên Mệnh phá vỡ, nhưng gã đã bị loại khỏi cuộc chiến, đã có trưởng bối Trạm Tinh Điện đến gần, dùng Điếu Tinh Can quấn lấy gã kéo ra ngoài.

“Tốc độ vươn lên như thần, nếu bảo hắn cũng là tôn thần chuyển kiếp thì ta vẫn tin!”

Hiên Viên Vũ Thác nghĩ đến đây, trong lòng cuối cùng dễ chịu hơn.

Thua người như vậy ít nhất không mất mặt.

Không chỉ mình Hiên Viên Vũ Thác, trên Nhị Nguyên chiến trường, vô số đệ tử Địa Nguyên, đệ tử Thiên Nguyên, trưởng bối tông môn vẫn còn đọng lại biểu cảm ngạc nhiên.

- Vừa đến Cổ Thánh cảnh không lâu đã đánh bại Sinh Tử Kiếp?

- Có phải hắn có chiêu gì giấu cảnh giới không? Nếu không phải như vậy thì thật sự đáng sợ.

- Các trưởng bối nói như thế nào?

- Không biết, Thần Sư của ta vừa rồi còn ở đây, sau khi Hiên Viên Vũ Thác bị đánh bại thì hình như Thần Sư đi lên, phỏng chừng cùng bằng hữu tán gẫu về Lý Thiên Mệnh đi.

- Thần, thật là thần, hắn rốt cuộc có xuất thân thế nào?

Trận chiến này rất nhanh kết thúc, nhưng lại khiến Lý Thiên Mệnh chân chính oanh động Thái Cổ Thần Tông.

Nổi lên trong Minh Hội Chiến một lần không là gì, có thể trong Phồn Tinh chiến trường dùng tốc độ khủng bố như vậy mạnh mẽ lộ ra, thành nhân vật phong vân trong tông môn mới xem như nổi tiếng như cồn.

Trên Nhị Nguyên chiến trường có quá nhiều ánh mắt kinh ngạc, hoài nghi, khó chịu, tán thán, suy nghĩ sâu xa.

Nhưng!

Lý Thiên Mệnh chỉ nhớ điểm của chính mình.

Hiện tại là giai đoạn kiếm điểm cuối cùng.

- Đánh bại Hiên Viên Vũ Thác thì ghê gớm cỡ nào?

Lý Thiên Mệnh ngước đầu nhìn, trên bảng Phồn Tinh, thứ hạng của hắn tăng vọt lên hạng bốn, chiếu sáng toàn trường.

Lý Thiên Mệnh, chín trăm năm mươi mốt điểm.

Tốc độ tăng vọt xếp hạng không có người thứ hai.

Lý Thiên Mệnh nếm được ngon ngọt.

Hắn nhìn lại, Kiếm Lăng Thần bị hai huynh đệ Thần Chung Mộ Cổ đè ép cực kỳ chật vật, nguy cơ trùng trùng, e rằng thiên phú Tứ Kiếm cũng sắp chống đỡ không được.

Mắt Lý Thiên Mệnh sáng rực.

Hắn lao thẳng tới gần:

- Huynh đệ, nhường một đối thủ cho ta!

- Lý Thiên Mệnh, ngươi uống thuốc kích thích hả? Dữ quá vậy! Làm tiểu đệ ngu ra!

Kiếm Lăng Thần đã sớm nhìn qua khóe mắt thấy thành quả chiến đấu của Lý Thiên Mệnh.

Nỗi lòng Kiếm Lăng Thần cực kỳ bất ổn, tim đập loạn nhịp, ánh mắt nhìn Lý Thiên Mệnh hơi lấp lóe, mặt đỏ ửng.

Lý Thiên Mệnh lao nhanh tới:

- Ngươi bị khí huyết công tâm hay sao mà mặt đỏ thế?

Kiếm Lăng Thần nói năng lộn xộn:

- Không có, ta thẹn thùng . . . A không phải, tiểu đệ bị ngươi dọa sợ!

Lý Thiên Mệnh toát mồ hôi hột:

- Ngươi câm miệng giùm.

Bình Luận (0)
Comment