Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 957 - Chương 957 - Đại Ca Đi Đầu Lý Thiên Mệnh

Chương 957 - Đại ca đi đầu Lý Thiên Mệnh
Chương 957 - Đại ca đi đầu Lý Thiên Mệnh

Huỳnh Hỏa đau đớn thống khổ nói:

- Mợ nó, Meow Meow, ngươi không biết thương hương tiếc ngọc!

Meow Meow không thèm quan tâm nói:

- Yêu đương sẽ lãng phí thời gian ngủ của Meow, vì nghỉ ngơi, ta muốn bóp chết tất cả mầm tình yêu từ trong trứng nước!

- Phí của trời!

Huỳnh Hỏa nhìn qua bên kia, bị Vạn Cực Điện Võng quấn, một người một mèo còn đang tức giận giãy giụa, lại bị điện liên tục gào rú, vô cùng thê thảm.

Vạn Cực Điện Võng đáng sợ ở chỗ khó gỡ, bị nó trùm lên, quấn vào người, lôi đình nối liền với thân thể của Meow Meow, sẽ liên tục bị điện giật, oanh tạc.

Trong khi đám thú nói chuyện, Lý Thiên Mệnh xông lên.

Y Vũ Tuyền tan vỡ hỏi:

- Ngươi . . . ngươi không thương hương tiếc ngọc sao? Ta không đẹp sao?

- Ngậm miệng.

Lý Thiên Mệnh mặt không cảm xúc, Đông Hoàng Kiếm chém vào đầu của nàng.

Mắt mọi người đau xót.

Hành động quá vô tình!

Leng keng!

Kết giới Tinh Nguyên xuất hiện, Y Vũ Tuyền đánh thua trận, dù được kết giới Tinh Nguyên bảo hộ nhưng nàng vẫn bị đập đầu váng mắt hoa, thất khiếu chảy máu.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Dám mơ ước điểm của ta, dù đẹp như tiên thì ta cũng đập ngươi ra bã!

Y Vũ Tuyền khóc không ra nước mắt.

Nàng mếu máo nói:

- Tổ cha nó, chưa từng thấy nam nhân nào vô tình như ngươi!

- Bây giờ thì ngươi thấy rồi.

Lý Thiên Mệnh xoay người, trực tiếp đi nghênh tiếp khiêu chiến của mấy người khác.

Y Vũ Tuyền vẫn còn co giật.

Nàng phản ứng lại, nghệch mặt ra:

- Phải rồi, sao hắn mạnh như vậy được? Không phải là Cổ Thánh cảnh sao?!

Tiếp theo, việc càng rung động hơn phát sinh.

Kết giới Tinh Nguyên của Lý Thiên Mệnh bỗng dâng lên ánh sáng chói lòa, bắn thẳng lên trời xanh.

- Ủa?

Lý Thiên Mệnh ngây ra một lúc.

- Phải rồi, ta đánh bại Y Vũ Tuyền, điểm vượt qua Hiên Viên Mộc Tuyết, bây giờ ta là hạng hai!

Lý Thiên Mệnh nhìn phương xa, quả nhiên cột sáng của Hiên Viên Mộc Tuyết đã biến mất.

Meow Meow hỏi:

- Hiện tại trực tiếp chạy không?

Lý Thiên Mệnh nói:

- Nếu chạy thì đúng là không có ai đuổi theo kịp, nhưng có hai nghìn bảy trăm điểm, không nắm chắc lắm. Tiếp theo mọi người đều đánh nhau, rất có thể sẽ sinh ra người có bốn, năm nghìn điểm.

Bây giờ mà thoát khỏi chiến trường thì cũng vô dụng.

Lý Thiên Mệnh trong phút chốc trở thành người chói mắt nhất toàn trường.

Đệ tử Thiên Nguyên ở xung quanh thế này mới phản ứng lại.

- Hắn là dựa vào thực lực của mình đánh bại Hiên Viên Vũ Thác!

- Tu vi này . . . tăng vọt dữ dội quá!

- Cái . . . cái này . . .

Mọi người vốn định xông lên nhặt của hời, trong phút chốc bị Thiên Mệnh dọa sợ.

Trường hợp đột nhiên tĩnh mịch, đám người đều ngơ ngác nhìn Lý Thiên Mệnh.

“Đây là một cơ hội!”

Lý Thiên Mệnh quyết định thật nhanh, trực tiếp kiếm chỉ Phương Tinh Khuyết, nổi giận mắng:

- Phương Tinh Khuyết, đồ phế vật chỉ dám trốn tránh, thật sự là một con rùa đen rút đầu, sao ngươi không rụt cái đầu rùa đó vào bụng luôn đi? Ngươi làm người mà hèn như vậy, có phải thái giám không?

Lời này thốt ra, toàn trường càng thêm tĩnh mịch.

Phương Tinh Khuyết ngây người, gã cảm thấy chính mình nghe lầm.

Tất cả người đứng gần Phương Tinh Khuyết đều sững sờ nhìn gã.

Lý Thiên Mệnh phì cười:

- Ngớ ra đó làm gì? Ta nói ngươi rùa đen rút đầu, tuyệt nọc, ngươi có ý kiến gì không?

Kiếm Lăng Thần ôm bụng cười to:

- Ha ha! Hắn không có ý kiến, hắn chịu hèn, nếu không thì cần gì mấy trăm người bảo hộ?

Chỉ có Lý Thiên Mệnh và Kiếm Lăng Thần cười sảng khoái.

Phương Tinh Khuyết bị mắng ngu ra, giờ mới phản ứng lại:

- Bà nội nó!!!

Phen này thì không ai ngăn được, Phương Tinh Khuyết rống to:

- Lý Thiên Mệnh, hôm nay lão tử không lột da của ngươi ra thì ta nhận ngươi làm phụ!

Phương Tinh Khuyết lao ra, nhìn Lý Thiên Mệnh chằm chằm, trong mắt rực lửa giận.

Lý Thiên Mệnh nói:

- Cháu ngoan, ngươi đừng như vậy, ta là gia gia của ngươi, đừng lộn xộn bối phận.

Mọi người kinh ngạc đến ngây người, lá gan quá lớn.

Phương Tinh Khuyết tức xì khói.

- Cùng nhau lên!

Phương Trầm Vân vì phòng ngừa ngoài ý muốn, kêu một tiếng. Đám người thầm hiểu, Phương Tinh Khuyết chắc chắn muốn một mình hạ gục Lý Thiên Mệnh, nhưng Phồn Tinh Trì là chuyện quan trọng, mấy trăm người và mấy trăm con thú bản mệnh phượng hoàng lập tức hiểu ý, rời đi khe núi, chủ động xuất kích.

Ầm ầm ầm!

Phượng hoàng bay nhanh, nơi đi qua gió lốc nổi lên.

- Ta nói này, các vị đều là đệ tử Thiên Nguyên, đừng hèn như thế, muốn vào Phồn Tinh Trì thì cơ hội đã ở ngay trước mắt. Muốn đánh ta hay đánh Phương Tinh Khuyết đều nhào vô! Đừng lãng phí thời gian, cùng nhau lên, ta đi đầu!

Giọng nói của Lý Thiên Mệnh kinh sợ toàn trường, hắn nâng lên Đông Hoàng Kiếm, một mình xông về phía mấy trăm người, hào khí ngất trời!

Khí phách đó trấn mọi người có mặt.

- Ngẩn ra làm gì? Các ngươi tiến vào để đứng xem à? Lên đi!

Kiếm Lăng Thần bị cuốn theo, máu nóng dồn lên não, bất chấp tất cả. Bốn con Kiếm Thú hội tụ trên kiếm, Kiếm Lăng Thần cầm trường kiếm với uy lực khủng bố trực tiếp đi theo Lý Thiên Mệnh, xung phong tới trước.

- Bảo hộ Lăng Thần!

Bốn tỷ tỷ nuôi Thái Ất Kiếm tộc tự nhiên đi theo.

Trường hợp rối loạn.

Ngay sau đó, phát sinh sự tình càng loạn hơn.

Đó là . . .

Mặt đất phương bắc rung rinh, có một thiếu nữ váy trắng trong gió tuyết vần vũ, ngay sau đó hai con rồng thần băng tuyết lao nhanh đến.

Đúng là Hiên Viên Mộc Tuyết!

Sau lưng nàng còn đi theo mấy chục người đuổi theo, trên cơ bản đều là đệ tử Thiên Nguyên.

Bọn họ rượt theo cả buổi, tuy Hiên Viên Mộc Tuyết không còn là nhì bảng, nhưng mấu chốt là điểm vẫn ở trên người của nàng.

Trong phút chốc, tất cả người trong Phồn Tinh chiến trường cơ hồ tụ tập lại với nhau.

Bọn họ trơ mắt nhìn Hiên Viên Mộc Tuyết nhằm vào Phương Tinh Khuyết, từ phía sau bọn họ lao thẳng vào.

Dưới sự công kích của Hiên Viên Mộc Tuyết, nhiều đệ tử Cổ Thánh cảnh của Thái Thanh Phương thị bị đánh hiện ra kết giới Tinh Nguyên.

Thậm chí đệ tử Thiên Nguyên đuổi theo Hiên Viên Mộc Tuyết trong một chốc đều lao vào chiến trường.

Bọn họ còn chưa phản ứng lại, đệ tử Thái Thanh Phương thị đã công kích bọn họ, kết quả là, bọn họ cũng chỉ có thể ra tay.

- Cùng nhau lên!

Ngay phía trước, Lý Thiên Mệnh và nhóm Kiếm Lăng Thần đụng độ Thái Thanh Phương thị.

Tương đương với đệ tử Thái Thanh Phương thị không ai bì nổi bị hai bên trước sau kẹp lại, trường hợp nháy mắt rơi vào hỗn loạn.

- Còn chờ cái gì? Đều xông lên!

- Đúng vậy! Vốn nên là quyết đấu công bình, Phương Tinh Khuyết quá đáng như thế, cơ hội đến, lẽ nào mọi người co vòi?

- Cùng nhau lên! Ta không tin sau khi hắn ra ngoài có thể đối phó tất cả mọi người!

- Làm thịt hắn! Lão tử gai mắt tên này lâu rồi!

Ầm ầm ầm!

Trong phút chốc, chín mươi phần trăm người trong phút máu nóng sục sôi này trực tiếp gia nhập chiến trường.

Đây là một trận đại hỗn chiến!

Bởi vì trong lòng khó chịu, lúc này nhiều đệ tử Thiên Nguyên chủ yếu tấn công Thái Thanh Phương thị.

Đệ tử của Thái Thanh Phương thị trừ Phương Tinh Khuyết ra, mấy người khác căn bản không có điểm, cho dù đánh bại cũng không thu lợi bao nhiêu, ngược lại những đệ tử Thiên Nguyên có mặt không thiếu điểm.

Thế là, rất nhiều chiến đấu trực tiếp diễn biến, biến thành ai đều có thể đánh, ai đều là kẻ địch của mình.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Thú bản mệnh của mấy trăm người đều xuất hiện, mọi người đánh nhau túi bụi, hỗn loạn vô cùng, trong một chốc đất rung núi chuyển, sông nước lật úp.

- Hoàn toàn loạn!

- Mặc kệ, đánh đi, gan to chết no, gan nhỏ chết đói!

- Mợ nó, tại sao ngươi đánh ta, huynh đệ!

- Ngươi có ba trăm điểm!

Chiến trường hỗn loạn như vậy, nhìn từ góc độ kết giới Tinh Chủ thì rất chóng mặt.

Nhưng đây là điểm đặc sắc và hấp dẫn của cuộc chiến Phồn Tinh.

Bình Luận (0)
Comment