Khi Hiên Viên Mộc Tuyết vụt xoay người thì Hiên Viên Vũ Hành xuất hiện, một đấm của Tử Kiếp nhị trọng đánh vào bụng nàng.
- A!
Hiên Viên Mộc Tuyết phun búng máu, nội tạng xao động, cơ hồ bị lực lượng của Hiên Viên Vũ Hành xé rách.
- Đẩy nhẹ mà suýt phế muội rồi.
Hiên Viên Vũ Hành tiến lên bóp cổ Hiên Viên Mộc Tuyết, liên tục tát hai cái.
- Mộc Tuyết, ngươi phải chết.
Hiên Viên Vũ Hành cười âm u, con mắt dựng đứng ở giữa hai chân mày dần đỏ rực.
Hiên Viên Mộc Tuyết đè tay của gã, ra sức giãy giụa:
- Tại sao ngươi . . .?
Nếu không phải Hiên Viên Vũ Hành đột nhiên ra tay thì Hiên Viên Mộc Tuyết đã không đến mức không có chút sức đánh trả.
Hiên Viên Mộc Tuyết chưa từng ngờ tới Hiên Viên Vũ Hành là loại người như vậy, tồi tệ đến thế!
Hiên Viên Vũ Hành lạnh lùng cười:
- Không tại sao cả. Ngươi còn nhỏ, không hiểu, người lớn như chúng ta vì đạt thành mục đích thì phải không từ thủ đoạn.
- Là mục đích gì khiến ngươi giết Lam Lăng, khiến ngươi biến thành tiện súc, khiến ngươi mất đi lằn ranh giới hạn và nguyên tắc?!
Hiên Viên Mộc Tuyết hít thở khó khăn, cổ của nàng suýt bị bẻ gãy, thân thể tổn hại nặng, càng là đau đến mức phát run.
Hiên Viên Vũ Hành cười lớn nói:
- Rất đơn giản, xét thấy quan hệ của hai ngươi không tệ, ta muốn lấy ngươi làm mồi dụ hắn mắc câu, tiếp đó lấy đầu của hắn đi gặp tôn thần, nói cho nàng biết ta càng thích hợp làm đệ tử của nàng, càng thích hợp chinh phục thiên hạ vì nàng, cống hiến mệnh của ta cho nàng.
- Ngươi đã mất đi thần trí rồi sao?! Hắn có Kiếm Vô Phong bảo hộ, ngươi tuyệt đối không động vào hắn được, hơn nữa, tôn thần sẽ giết ngươi!
Hiên Viên Mộc Tuyết nhìn qua khóe mắt, trông thấy xác chết Hải Hồn Mệnh Long nằm dưới đất, lệ rơi đầy mặt.
- Suỵt!
Hiên Viên Vũ Hành bịt miệng của nàng, nói:
- Đừng nói chuyện, kế tiếp hãy dùng ánh mắt của ngươi nhìn xem.
Hôm sau, Phồn Tinh Trì.
- Hôm nay Mộc Tuyết không đến?
Từ lúc Phồn Tinh Trì mở ra đến hiện tại, nàng lần đầu tiên vắng mặt.
Thiếu nàng, cảm thấy hơi không thói quen.
Lý Thiên Mệnh không suy nghĩ nhiều, tiếp tục luyện Tinh Nguyên.
- Mấy ngày hôm trước có thể chạm vào linh tai kiếp văn màu lục, hôm nay là ngày lành, thử xem!
Lý Thiên Mệnh ra khỏi Phồn Tinh Trì, mặt tươi rói.
Nghe Lý Thiên Mệnh nói hôm nay sẽ thử, quả trứng nhỏ bảy màu cực kỳ vui vẻ, nhảy lưng tưng trong không gian bản mệnh.
Lý Thiên Mệnh lấy nó ra đặt trong tay, vật nhỏ này xoay tròn trong tay hắn.
- Yên tâm đi, ta tranh thủ hôm nay khiến cho ngươi trông thấy thế giới này.
- Vật nhỏ, đợi lâu.
. . .
Lý Thiên Mệnh không đi Tà Ma địa cung, mà là trực tiếp lên Thiên Nguyên Đỉnh.
Tình cờ gặp Âu Dương Kiếm Vương.
- Được bao nhiêu Thiên Kiếp Kiếm Khí rồi?
- Năm trăm.
Chân mày Âu Dương Kiếm Vương run run, cố đè thấp xuống:
- Quá ít, tiếp tục cố gắng!
- Ha ha!
Âu Dương Kiếm Vương nói:
- Thiên Mệnh, còn trẻ mà không cố gắng, lớn lên không có ‘thằng nhỏ’.
Lý Thiên Mệnh đối vế sau:
- Ca, ngân hà định xoay nghìn mưa buồm, mở to mắt chó xem rõ.
Âu Dương Kiếm Vương lườm hắn:
- Mợ nó, ngươi lanh lắm!
Lý Thiên Mệnh chắp tay nói:
- Đã nhường, đã nhường.
Lý Thiên Mệnh nói xong xoay người, đang muốn bước vào Thiên Nguyên Đỉnh, Âu Dương Kiếm Vương bỗng vỗ vai hắn.
Âu Dương Kiếm Vương cười mập mờ:
- Trời nóng dễ cháy, cẩn thận củi lửa.
. . .
Tinh Nguyên trong Phồn Tinh Trì, mỗi cái to còn hơn đầu người.
Đến hôm nay, Lý Thiên Mệnh đã luyện hơn hai trăm Tinh Nguyên vào trong gân cốt, máu thịt, nội tạng và da dẻ thân thể.
Những Tinh Nguyên này chỉ chất đống đủ chen đầy một căn nhà to, luyện vật to như vậy vào người khiến Trạm Tinh Cổ Thần Thể của Lý Thiên Mệnh vô cùng kiên cường dẻo dai, cứng rắn.
Đừng nói là Thánh Thú Binh, Kiếp Khí bình thường có khi cũng không thể đâm thủng da của Lý Thiên Mệnh.
Thân xác tăng lên, thậm chí mang đến lực lượng, tốc độ, linh hoạt và phòng ngự cũng tăng tiến theo.
“Trạm Tinh Cổ Thần Thể hai trăm Tinh Nguyên, cộng với Thiên Kiếp Kiếm Thể năm trăm Thiên Kiếp Kiếm Khí, ta hiện giờ cho dù không sử dụng Thánh Nguyên cũng rất mạnh.”
Thân xác là gốc của con người, tăng lên về mặt này mang đến thay đổi càng lớn. Luyện Tinh Nguyên khiến nội tạng, gân cốt máu thịt của Lý Thiên Mệnh lấp lóe ánh sao, tựa như biển sao.
Cứ như thế, thoạt nhìn khí chất của hắn cao lên nhiều.
“Hiên Viên Vũ Hành tu luyện Kim Loan Long Nhân Thể, thêm hơn ba trăm Tinh Nguyên. Chỉ riêng về độ cứng thân thể thì phỏng chừng hắn ngang bằng với ta. Ta còn có nhiều Thiên Kiếp Kiếm Khí.”
Về mặt này thì Hiên Viên Vũ Hành đã đứng đầu Thiên Nguyên tông.
“Độ cứng thân thể như vậy có thể nào cho ta lặn xuống đáy Thiên Nguyên Đỉnh không?”
Lý Thiên Mệnh đã lặn xuống biển linh tai, xuyên qua các biển linh tia lửa, lôi đình, hàn băng, gió bão, không ngừng lặn sâu.
Linh tai kiếp văn từng khiến Lý Thiên Mệnh khó chịu, nhưng hiện giờ hắn có Trạm Tinh Cổ Thần Thể, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.
Có rất nhiều chủng loại linh tai, một số thậm chí chứa kịch độc, nhưng dù là khói độc thì trên cơ bản đều không cách nào xâm nhập Trạm Tinh Cổ Thần Thể của hắn.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện làn da của Lý Thiên Mệnh hơi giống với Vô Cực Tinh Long Đồ của Lam Hoang.
Thiên Kiếp Kiếm Khí thậm chí dung nhập vào mái tóc dài của Lý Thiên Mệnh, tùy thời có thể bắn ra, xuyên thấu đối thủ.
Nếu như là linh tai kiếp văn bốn loại thuộc tính như lửa, lôi đình, dù là linh tai Thiên Kiếp Kiếm Khí, bởi vì có Tinh Nguyên nên sức sát thương đối với Lý Thiên Mệnh cực thấp.
“Luyện Tinh Nguyên, tu luyện Trạm Tinh Cổ Thần Thể có thể khiến ta tăng thêm tốc độ hấp thu Thiên Kiếp Kiếm Khí.”
Hai chiến quyết luyện thể này hỗ trợ lẫn nhau, sẽ càng lúc càng cường!
Tất cả điều này là niềm tin cho Lý Thiên Mệnh hôm nay muốn khiến Tiểu Tứ sinh ra!
Giây phút này, Lý Thiên Mệnh nhìn thấy . . .
Xuyên qua linh tai kiếp văn tàn phá, lặn xuống đáy Thiên Nguyên Đỉnh, một mảnh ốc đảo xuất hiện ở trước mắt.
Đó là linh tai có bốn kiếp văn, tên gọi Sinh Mệnh Mộc Linh.
Đừng xem thứ này xanh mượt, hiện ra sinh cơ dạt dào, thật ra nó am hiểu hấp thu tinh hoa máu thịt, nếu mà là vật sống đi vào đều phải bị cướp đoạt sinh cơ, hút thành thây khô!
Đây là nguyên nhân Lý Thiên Mệnh hôm nay mới tiến vào, không chuẩn bị đầy đủ thì không chịu nổi.
Lý Thiên Mệnh mỉm cười nhìn quả trứng nhỏ bảy màu trong tay, hỏi:
“Chuẩn bị sẵn sàng chưa?’
Quả trứng nhỏ bảy màu nảy lưng tưng đồng ý.
“Vậy . . . liều nhé?”
Quả trứng nhỏ bảy màu bay khỏi tay đập vào trán Lý Thiên Mệnh, dường như oán trách hắn lề mề.
“Ha ha! Lên đi, ở đây là đáy Thiên Nguyên Đỉnh, hiếm có bóng người, vừa lúc ngươi có thể lén ấp trứng.”
Lý Thiên Mệnh hít sâu, cầm quả trứng nhỏ bảy màu lao thẳng xuống.
“Chúng làm như vậy xem như ăn cắp Sinh Mệnh Mộc Linh, nhưng ca ca là tộc Thiết Thiên, chuyên làm nghề ăn trộm. Có câu gọi là gì nhỉ? Trộm càng trộm, đúng vậy!”
Thứ như Sinh Mệnh Mộc Linh có sức sát thương cực mạnh với máu thịt, nếu tố chất thân thể kém một chút, đi vào sẽ bị bốc hơi.
Lý Thiên Mệnh đầu sắt, trực tiếp mang theo quả trứng nhỏ bảy màu lao vào.
Bõm!
Lý Thiên Mệnh như nhảy xuống nước, chớp mắt bị Sinh Mệnh Mộc Linh nuốt chửng.
Mặt ngoài Sinh Mệnh Mộc Linh chấn động sóng gợn.
Trong không gian bản mệnh.
Huỳnh Hỏa nhảy loi choi lên trời xuống đất, nét mặt khoa trương nói:
- Lý Thiên Mệnh, cố gắng lên, sắp ra rồi, ta thấy cái đầu rồi!
Meow Meow đang ngủ bị đánh thức, cười toe toét, lười biếng nói:
- Gắng lên, tuyệt đối đừng bỏ cuộc, ráng rặn đi, muội của ta sắp chui ra rồi!
Lam Hoang hưng phấn xoay quanh, âm thanh đinh tai nhức óc:
- Sinh, sinh mau, ta sắp được làm ca ca, ha ha!
Lý Thiên Mệnh đầu đầy mồ hôi, sắp bị chúng nó ồn ào nổi khùng.
- Ngậm miệng!
Mới vào Sinh Mệnh Mộc Linh, không có cảm giác gì, nhưng rất nhanh bị Sinh Mệnh Mộc Linh dán vào máu thịt da dẻ.
- Mợ!
Lý Thiên Mệnh trợn to mắt, cảm giác như đỉa bò đầy mình, bị Sinh Mệnh Mộc Linh hút đi không phải máu mà là mệnh.
Nếu không phải thân thể đủ mạnh mẽ thì sao chịu nổi hành hạ như vậy?
Làn da Lý Thiên Mệnh lấp lánh ánh sao, tạm thời ngăn cách Sinh Mệnh Mộc Linh, hắn mới có thể tạm thả lỏng, nhưng đau nhức vẫn còn đó, Sinh Mệnh Mộc Linh đang thẩm thấu qua lớp da.
“Cố kiên trì!”
Lý Thiên Mệnh cắn răng lặn xuống đáy Sinh Mệnh Mộc Linh.
Nhóm Huỳnh Hỏa đang nhiệt tình hô hào:
- Sắp đẻ rồi, ráng rặn đi, ngươi nứt ra rồi!
“. . .!”
Lý Thiên Mệnh cố chống đỡ, quả trứng nhỏ bảy màu là hy vọng của hắn.
Quả trứng nhỏ bảy màu nằm trong bàn tay của hắn, mới tiến vào nó đã điên cuồng hấp thu Sinh Mệnh Mộc Linh.
Còn nhớ lúc Huỳnh Hỏa sinh ra thì chẳng cần linh tai.
Khi Meow Meow sinh ra, Lý Thiên Mệnh còn ở Linh Nguyên cảnh, chỉ cần lôi đình thiên văn màu đỏ.
Lam Hoang ra đời, Lý Thiên Mệnh ở cảnh giới Thiên Ý, hội tụ linh tai thánh thiên văn của hai kết giới Đông Hoàng Cảnh.
Nhưng mà!
Sinh Mệnh Mộc Linh là linh tai có bốn kiếp văn, số lượng khá nhiều.
“Vật nhỏ này vừa sinh ra đã cần ta xông đến Cổ Thánh cảnh đệ thất trọng thì lực lượng của nó mới có thể ở lại trong thân thể của ta.”
Cổ Thánh cảnh mạnh hơn Thiên Ý cảnh rất nhiều, cho nên cần linh tai hoàn toàn không cùng khái niệm.