Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)

Chương 96 - Điện Huyền Tiễn Pháp

Lâm Tiêu Tiêu hơi tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực:

- Trả Điện Quang Tiễn lại cho ta!

- Trả đây!

Hai tay Lý Thiên Mệnh cầm Điện Quang Tiễn, cánh tay trái bỗng gồng sức.

Thân mũi tên rất mảnh, Lý Thiên Mệnh muốn thử sức một chút, dù sao thú binh không phải không thể phá vỡ.

Răng rắc!

Điện Quang Tiễn gãy đôi.

Tay trần bẻ gãy thú binh tứ giai cần có sức mạnh cỡ nào?

Tuy Điện Quang Tiễn rất mảnh nhỏ nhưng làm được điều này đủ khiến người trợn mắt há hốc mồm. Nhưng rung động mới chỉ bắt đầu.

Thấy Điện Quang Tiễn gãy, hốc mắt Lâm Tiêu Tiêu đỏ hoe, ngấn giọt lệ lóng lánh.

Lâm Tiêu Tiêu từ ghét Lý Thiên Mệnh chuyển sang hận:

- Đây là quà sinh nhật ca ca tặng cho ta!

Đây là binh khí mà nàng thích nhất, giờ bị Lý Thiên Mệnh bẻ đôi trả lại cho nàng.

Lý Thiên Mệnh bĩu môi nói:

- Đừng khóc chứ, cùng lắm sau này đền cái khác cho nàng.

Không ngờ trong chiến đấu kịch liệt mà cô nương này bật khóc.

Lâm Tiêu Tiêu lau nước mắt:

- Ngươi không đền được!

Lâm Tiêu Tiêu rõ ràng Lý Thiên Mệnh không biết Điện Quang Tiễn quan trọng với nàng cỡ nào, sau khi lau nước mắt, ánh mắt của nàng càng sắc lạnh hơn.

Người quen thuộc Lâm Tiêu Tiêu đều biết khi nàng rơi vào trạng thái chiến đấu như vậy sẽ là ác mộng cho đối thủ.

- Lý Thiên Mệnh đã đụng vào nghịch lân của Tiêu Tiêu, hắn tàn đời rồi.

- Bình thường Tiêu Tiêu sẽ không bị thương nặng người khác, nhưng lần này thì chưa chắc.

Mọi người nhốn nháo thảo luận.

Lôi Minh Điểu Ba Màu và Kim Cương Bạo Lôi Viên cảm nhận cơn giận của Lâm Tiêu Tiêu.

Trừ Lôi Minh Điểu Ba Màu bị Tiểu Hoàng Kê bám giữ ra, Kim Cương Bạo Lôi Viên luôn tấn công, nếu Lý Thiên Mệnh không né tránh thì đã bị lực lượng cuồng bạo của nó tạo thành hủy diệt.

- Lý Thiên Mệnh vẫn đang đắc ý, nếu hắn tưởng Tiêu Tiêu chỉ biết dùng cung tên thì rất ngu.

- Đúng vậy! So với cung tên thì năng lực đánh gần thân của Tiêu Tiêu mạnh hơn, vì thân phận của nàng cũng bị lực lượng huyết mạch từ Kim Cương Bạo Lôi Viên cải tạo, có sức mạnh thân thể như cuồng hóa.

Trong khi họ nói chuyện thì Lâm Tiêu Tiêu lạnh băng lấy binh khí hoàn toàn mới ra.

Một nữ nhân yếu đuôi nhưng lấy ra thanh chiến kích.

Chiến kích đó to lớn uy mãnh, bá đạo vô song, màu tím chàm, tựa như thần long sấm sét, tia chớp rậm rạp quấn quanh thân kích, sát khí ngút trời.

Đây là Lôi Long Chiến Kích!

Lôi Long Chiến Kích là thú binh cực kỳ tiêu chuẩn của Lôi Tôn Phủ, trong tay Lâm Tiêu Đình từng cầm thanh Lôi Long Chiến Kích giống như vậy. Gã dựa vào Lôi Long Chiến Kích chém giết trong cuộc chiến thứ hạng, cuối cùng khuất phục các thiên tài, trở thành đệ tử đệ nhất.

Giờ Lâm Tiêu Tiêu kế thừa Lôi Long Chiến Kích này.

Thiếu nữ và Lôi Long Chiến Kích, thoạt trông trái ngược rất lớn, không phối hợp chút nào. Nhưng không ai cho rằng nàng không phát huy được uy lực của Lôi Long Chiến Kích.

Hơn nữa bên người nàng còn có Kim Cương Bạo Lôi Viên.

Chiến đấu phát sinh trong tích tắc, Tiểu Hoàng Kê và Lôi Minh Điểu Ba Màu điên cuồng bám đuổi nhau trên bầu trời, trong thời gian ngắn khó giúp đỡ Lý Thiên Mệnh được.

Kim Cương Bạo Lôi Viên và Lâm Tiêu Tiêu cùng bùng nổ, một lớn một nhỏ, một trái một phải xung phong với tốc độ nhanh như tia chớp.

- Chắc Lâm Tiêu Tiêu học một môn chiến quyết cấp Nguyên thượng phẩm tên Liệt Thiên Tam Kích.

- Kim Cương Bạo Lôi Viên và Lôi Minh Điểu Ba Màu có thể sử dụng Liệt Thiên Tam Trảo.

- Lý Thiên Mệnh cùng đường rồi.

Giống như mọi người dự đoán, Lâm Tiêu Tiêu nhìn như nhỏ xinh cầm Lôi Long Chiến Kích to lớn, động tác nhanh nhẹn từ trên cao chém mạnh xuống.

Lôi Long Chiến Kích như có thần uy xé rách bầu trời được Thú Nguyên dày nặng của nàng cung cấp năng lượng hình thành áp chế tuyệt đối.

Liệt Thiên Tam Trảo của Kim Cương Bạo Lôi Viên theo bên cạnh nàng cũng rất đáng sợ.

Lý Thiên Mệnh không biết rằng thú bản mệnh này đã thi triển thần thông Linh Nguyên Kim Cương Cuồng Hóa, lông và cơ bắp trên người nó cứng như kim cương, không thể phá vỡ.

Đối diện chủ và thú liên hợp, trong tay Lý Thiên Mệnh chỉ có Xiềng Xích Lôi Hỏa, đây chỉ là thú binh tam giai, kém xa Lôi Long Chiến Kích thô bạo.

Nhưng dù đối mặt cường địch như vậy thì trong lòng hắn không dao động, hắn có chiến ý nghịch thiên, đặc biệt là hôm nay, đặc biệt khi ở trước mặt Mộc Tình Tình thì hắn càng sẽ không đánh thua.

Nếu đánh thua thì tương lai làm sao có nội tâm cường đại hơn để hắn đối diện đối thủ càng mạnh?

Lần này hắn trở về Diễm Đô, thành đệ tử đệ nhất chỉ là mục tiêu thứ nhất, báo thù, giành lại thứ thuộc về mình mới là tín niệm lớn nhất của hắn.

Hôm nay Lý Thiên Mệnh đã gặp Mộc Tình Tình, lại có tư cách đối đầu với hai người, tư cách nặng còn hơn ba năm trước.

Ngày hắn báo thù cho Kim Vũ sẽ còn xa xôi sao?

Đối mặt áp chế từ Lâm Tiêu Tiêu, Lý Thiên Mệnh đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu rồi.

Trừ Thú Nguyên Luyện Ngục Vĩnh Hằng đến từ Luyện Ngục Chi Nguyên ra, Lý Thiên Mệnh còn có nhiều lá bài tẩy khác, ví dụ như cánh tay hắc ám, ví dụ như Mê Linh Chi Đồng trên cánh tay trái đó.

Lý Thiên Mệnh đã thử nghiệm, Mê Linh Chi Đồng có sức sát thương mạnh hơn với thú bản mệnh hoặc mãnh thú, vì dù là thú bản mệnh về mặt thuộc tính tinh thần sẽ kém hơn Ngự Thú Sư một chút.

Kim Cương Bạo Lôi Viên đã đến trước mắt Lý Thiên Mệnh, Lâm Tiêu Tiêu thì nhảy lên cao, từ trên đầu con thú cầm Lôi Long Chiến Kích chém xuống.

Nói thật ra động tác của nàng rất đẹp.

Nhưng tư thế đẹp có thể nghiền áp đối thủ sao?

Khi Kim Cương Bạo Lôi Viên vung móng vuốt cào, Lý Thiên Mệnh xòe bàn tay trái, một con mắt đỏ như máu quỷ dị đối diện mắt của con thú.

Khi Thú Nguyên kích hoạt mạch huyễn linh, Mê Linh Chi Đồng càng mạnh và quen thuộc hình thành trùng kích to lớn đánh vào tâm thần Kim Cương Bạo Lôi Viên.

- Grào!

Kim Cương Bạo Lôi Viên ngẩn ngơ trong tích tắc, uy lực đầy mình bị giảm bớt một nửa, chiêu thức Liệt Thiên Tam Trảm bị chính nó phá hỏng.

Giây sau, Xiềng Xích Lôi Hỏa của Lý Thiên Mệnh quấn cổ Kim Cương Bạo Lôi Viên ba vòng.

Lý Thiên Mệnh gồng hết sức kéo mạnh ra sau, thân thể khổng lồ của Kim Cương Bạo Lôi Viên ngã về phía hắn.

Tất cả phát sinh trong khoảnh khắc, nhanh đến cực độ.

Lâm Tiêu Tiêu hoàn toàn không ngờ Kim Cương Bạo Lôi Viên bỗng nhiên ngơ ngẩn dẫn đến bị Xiềng Xích Lôi Hỏa quấn cổ.

Giây sau, Lý Thiên Mệnh kéo thân thể khổng lồ của Kim Cương Bạo Lôi Viên che giữa hắn và Lâm Tiêu Tiêu.

Khi Lâm Tiêu Tiêu trông thấy con mồi của mình từ Lý Thiên Mệnh đổi thành lưng Kim Cương Bạo Lôi Viên thì đã không kịp thu tay về.

Khuyết điểm của binh khí như Lôi Long Chiến Kích là không linh hoạt, khi dồn hết sức mạnh mà muốn thu về thì vô cùng khó khăn.

Nếu đảo ngược lực lượng trở lại sẽ đánh vào nội tạng của chủ nhân.

Nhưng Lâm Tiêu Tiêu không còn lựa chọn nào khác, nàng chưa quen tay khống chế cách chiến đấu thô bạo như vậy, nên khi kẻ địch bỗng đổi vai thì nàng chỉ còn cách cố gắng tránh né.

Lâm Tiêu Tiêu cố điều khiển Lôi Long Chiến Kích chém vào cơ lưng của Kim Cương Bạo Lôi Viên.

Dù Kim Cương Bạo Lôi Viên đã Kim Cương cuồng Hóa nhưng bị trúng đòn vẫn rách một đường máu lớn.

Máu phun ra như suối phun nhuộm đỏ lông vàng của nó.

Đây là nhờ Lâm Tiêu Tiêu đã cố khống chế, chứ không thì công kích lần này có thể chặt đứt đầu Kim Cương Bạo Lôi Viên.

Phút cuối rút lại sức lực khiến Lâm Tiêu Tiêu bị Minh Hỏa Quỷ Trảo đánh ngược.

- A!

Nội tạng lộn xộn, Lâm Tiêu Tiêu phun búng máu, khóe môi dính máu, sắc mặt tái nhợt.

Trong lòng Lâm Tiêu Tiêu tràn ngập chấn động và ngẩn ngơ:

- Hắn làm bằng cách nào?

Lâm Tiêu Tiêu không có thời gian tìm hiểu, vì Lý Thiên Mệnh đã dùng Xiềng Xích Lôi Hỏa quấn cổ Kim Cương Bạo Lôi Viên, hơn nữa nó bị nàng chém bị thương, cơ hội ngàn năm một thuở!

Thiên Hỏa Thúc Hồn siết chết Lý Thiên Mệnh.

Sau đó mọi người trông thấy cảnh tượng giật mình.

Lý Thiên Mệnh với thân thể nhỏ bé một tay quấn đối thủ vung mạnh, Kim Cương Bạo Lôi Viên bị đập mạnh xuống đất.

- Bay lên cho ta!

Nguyên lôi đài rung rinh.

- Sướng không? Đập bể đầu ngươi!

Ba giây ngắn ngủi, Kim Cương Bạo Lôi Viên chỉ có dùng hai tay cào cấu Xiềng Xích Lôi Hỏa liên tục bị Lý Thiên Mệnh đập xuống ba lần.

Rầm!

Rầm!

Rầm!

Mỗi lần Kim Cương Bạo Lôi Viên sẽ xoay tròn trong không trung rồi bị đập mạnh xuống đất.

Cảnh này quá thô bạo, không kịp phản ứng.

Bình Luận (0)
Comment