Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1010 - Chương 1010. Môn Chủ Ma Đế Môn

Chương 1010. Môn chủ Ma Đế Môn
Ở ngoại viện của Ma Đế Môn, một đám người đeo mặt nạ đen nhảy ra.

Bọn họ đứng thành hai hàng, cánh tay phải khẽ rung lên, thanh kiếm dài ba thước ở sau lưng thoát khỏi vỏ, bay ra ngoài. Các thanh kiếm ở trên không trung lần lượt kết nối lại với nhau, tạo thành hình chữ "Nhất" hướng thẳng về phía sơn môn, giống như tạo ra một con đường.

"Cung nghênh Môn chủ!"

"Xoẹt!"

Một tên hắc y nhân trên người phát ra ma khí cường đại từ nội viện bay ra.

Hai chân y giẫm nhẹ lên thanh trường kiếm, giống như chuồn chuồn lướt nước phiêu dật rơi xuống trước cổng đình có gắn tấm biển đề ba chữ 'Ma Đế Môn'.

"Mẹ kiếp!"

Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt.

Cách xuất hiện như thế này, thật sự là quá phô trương rồi!

Nếu có thời gian, bổn tọa cũng phải nghiên cứu một chút về mấy kiểu xuất hiện thế này, như vậy thì mới có phong phạm của chủ nhân một môn phái a!

"Môn Chủ!"

Viên công tử và lão giả áo đen vội vàng cung kính hành lễ.

" n."

Môn chủ Ma Đế Môn gật đầu, bởi vì đang đeo một chiếc mặt nạ cổ quái nên rất khó nhìn ra dáng vẻ của y.

"Quân Tông chủ."

Y đứng ở phía trước, dáng vẻ cao thượng giống như một vị vương giả nói: "Quân Tông chủ nhiều lần liên tiếp tới đây yêu cầu tiền tài, các người xem Ma Đế Môn của chúng ta là tiền trang hay sao?"

Quân Thường Tiếu cười khá khó chịu nói: "Ngươi nói như vậy, giống như bổn tọa cố ý tới đây là vì lừa tiền vậy?"

Môn chủ Ma Đế Môn cười chế nhạo nói: "Quân Tông chủ, Ma Đế Môn chúng ta làm bị thương đồng minh của ngươi. Bổn tọa tại đây vô cùng xin lỗi, còn về phần bồi thường, thì không cần đâu."

Khóe miệng Viên công tử khẽ co giật.

Bản thân còn định cười nói mặc cả với Quân Thường Tiếu, môn chủ vừa xuất hiện, kế hoạch đã hoàn toàn rối tung!

Nếu hai bên vì điều này không đạt được thỏa thuận, mâu thuẫn chắc chắn sẽ càng ngày càng trầm trọng hơn, có thể sẽ lên tới mức không thể hòa giải!

Trái tim của ta.

Mệt quá, mệt quá, mệt quá đi.

"Viên công tử."

Quân Thường Tiếu cười nhìn sang, hơi nhíu mày nói: "Môn chủ nhà ngươi nói một câu vô cùng xin lỗi, thì không định bồi thường nữa sao?"

Viên công tử: "..."

"Quân Tông chủ."

Môn chủ Ma Đế Môn nhẹ giọng nói: "Bổn tọa biểu thị sự áy náy, cũng xem như đã cho ngươi đủ mặt mũi rồi. Nếu ngươi đủ thức thời, thì hãy rời đi càng sớm càng tốt. Từ nay về sau, chúng ta nước sông không phạm nước giếng."

“Nếu ta không rời đi thì sao?” Quân Thường Tiếu cười lạnh.

Dù sao cũng đã cất công tới được Độ Linh Cốc, bên cạnh còn có Cung chủ Diêu Hoa cung, nếu trắng tay trở về, khuôn mặt tuấn tú của hắn biết để ở đâu đây?

"Quân Tông chủ, Vạn Cổ Tông của ngươi có thể đạt được thành tựu ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì. Đừng vì một món lợi nhỏ mà hủy hoại tiền đồ tốt đẹp phía trước." Môn chủ Ma Đế Môn nói.

Quân Thường Tiếu cười lạnh nói: "Ngươi đang uy hiếp ta sao?"

"Hừ!"

Từ trên người Môn chủ Ma Đế Môn bộc phát ra lượng ma khí quỷ dị mạnh mẽ, trong nháy mắt đã lan tràn, nhẹ giọng nói: "Bổn tọa là muốn Quân Tông chủ nhận thức rõ hiện thực thôi."

Uy hiếp.

Uy hiếp trần trụi!

"Đinh! Nhiệm vụ nhánh được khởi động."

Quân Thường Tiếu mở bảng nhiệm vụ, phía trên đó viết: Giáo huấn Ma Đế Môn [Nhiệm vụ tinh anh].

Rất đơn giản, rất trực tiếp!

“Viên công tử.” Quân Thường Tiếu thu lại bảng điều khiển mà chỉ có bản thân hắn nhìn thấy, nhẹ nhàng nói: “Môn chủ nhà các người có vẻ không biết điều.”

"..."

Viên công tử im lặng.

Gã chỉ là phó môn chủ, không có quyền can thiệp vào quyết định của môn chủ.

Thiên a!

Đây là thể loại đồng đội gì thế này!

"Thôi vậy."

Quân Thường Tiếu cười nói: "Đã không đưa tiền, còn uy hiếp bổn tọa, vậy thì chỉ có..." Ánh mắt hắn chợt lạnh xuống: "Toàn diện khai chiến!"

"Khai chiến?"

Môn chủ Ma Đế Môn chế nhạo nói: "Quân Tông chủ, ngươi quá coi trọng bản thân rồi."

"Vậy sao?"

Quân Thường Tiếu mỉm cười, chỉ tay lên trời nói: "Nhìn đi, hôi cơ."

Hôi cơ?

Tất cả mọi người đều sững sờ, không ý thức mà ngẩng đầu lên.

"Vù!"

Vào đúng lúc này, Tử Lân Yêu Vương với y phục bị nổ tung đang đứng ở trên không, tay phải đột nhiên vươn ra, yêu khí cường đại biến thành một bàn tay to quái dị, hết sức vô tình mà ép xuống sơn môn.

"Hỗn xược!"

Ma chủ Ma Đế Môn hừ lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên nâng lên, ma khí quỷ dị dâng lên như sóng, lập tức nghênh đón luồng yêu khí quỷ dị.

"Ầm!"

Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ va chạm trên không trung, từng gợn sóng rung động có thể nhìn thấy bằng mắt thường lập tức tỏa ra bốn phương tám hướng, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc!

Hơn trăm đệ tử đang ở ngoại viện của Ma Đế Môn đã bị cổ lực lượng này đẩy lui.

Trong mắt bọn họ đều là sự kinh hoàng!

Nội tâm Viên công tử cũng phát lạnh!

Sự tình đã tới bước này, cuộc đối đầu giữa Ma Đế Môn và Vạn Cổ Tông đã là chuyện không thể thay đổi!

Gã vẫn luôn cố gắng để tránh trở thành kẻ địch của Quân Thường Tiếu, cuối cùng vẫn phải đi đến bước này, điều này thật sự rất đau đớn!

"Bùm!"

"Bùm!"

Yêu khí và ma khí tràn ngập nơi đây, liên tiếp truyền tới hai tiếng nổ nữa, chỉ nhìn thấy Tử Lân Yêu Vương và Môn chủ Ma Đế Môn bay ra, liên tục đánh từ chỗ thấp đến chỗ cao, mỗi cú đấm đều đủ để đánh tan một khoảng không.

"Hề Cung chủ."

Quân Thường Tiếu phóng ra năng lượng tinh thần, tạo thành một bức màn phòng hộ ở trước mặt: "Ngươi không sao chứ?"

"Không ... không sao..." Hề Tịnh Tuyền nói.

Tu vi của nàng ta chỉ ở mức độ võ vương, nếu không có khí tràng bảo hộ, chỉ với uy áp của một mình Môn chủ Ma Đế Môn thôi nàng ta cũng khó có thể nào kháng cự lại được.

"Bùm!"

"Bùm!"

Ở trên không, trận chiến vẫn đang diễn ra, trận chiến ở mức độ này, có thể miêu tả là kinh thiên động địa, trên mặt của các nhân vật cao tầng và đệ tử của Ma Đế Môn đều sững sờ.

"Bùm bùm..."

Tử Lân Yêu Vương và Môn chủ Ma Đế Môn lại so chiêu một lần nữa, hắn ta đột nhiên bay về trước, sau đó lảo đảo ngã xuống đất.

Có thể thấy được là đã rơi xuống thế hạ phong!

Tử Lân Yêu Vương không hề cảm thấy chán nản, khóe miệng thế nhưng lại nhếch lên với vẻ khinh thường.

Nếu xét về thực lực, vị Môn chủ Ma Đế Môn này còn không mạnh bằng U Linh chiến trường, cho dù bản thân không đánh lại y, cũng không đến mức thất bại quá thảm hại.

"Tử Đường chủ."

Quân Thường Tiếu truyền âm nói: "Ngươi trước tiên cố gắng tiêu hao y một chút, đợi đánh thêm một chút nữa, thì giao lại cho bổn tọa."

"..."

Khóe miệng của Tử Lân Yêu Vương co giật dữ dội.

Môn chủ Ma Đế Môn cười lạnh nói: "Trách không được lại dám tới nơi này của bổn tọa để đòi tiền. Hóa ra là có một thủ hạ lợi hại như vậy."

"Bớt nói nhảm đi!"

"Bùm! Bùm! Bùm!"

Ở trên không, hai người lại tiếp tục chiến đấu kịch liệt, sau khi lực lượng bạo phát ra, không gian to lớn dường như sụp đổ.

"Gầm!"

"Gầm!"

Những con hung thú ở Độ Linh Cốc cảm nhận được hai nguồn lực mạnh mẽ khủng bố đều hoảng sợ bỏ chạy đi xung quanh.

Kết giới không gian của chiến trường Vị Diện rất mạnh mẽ, thế nhưng vẫn không chịu nổi trận chiến giữa Tử Lân Yêu Vương và U Linh chiến trường mà sụp đổ, kết giới không gian của Tinh Vẫn Đại lục thì càng không cần phải nói.

Bởi vì vậy, hai bên chỉ cần đánh với nhau mấy chục chiêu, khu vực sụp đổ ở trên cao đã lan ra hàng trăm trượng, yêu khí và ma khí rối loạn điên cuồng, giống như cả thế giới sắp bị đánh tan thành nhiều mảnh!

"Ma ấn chưởng!"

"Xẹt."

"Bùm!"

Tử Lân Yêu Vương một lần nữa giống như một quả đạn đại bác mạnh mẽ rơi xuống, trên mặt đất cả trăm trượng bỗng nhiên đột ngột chìm xuống.

Hổ Lực Đại Vương và Lộc Giác Đại Vương bị thu phục cảm thấy vô cùng tức rối, dù sao thì đây cũng là địa bàn của bọn họ, cứ để mấy tên vô lương tâm này tiếp tục đánh nhau như vậy, sớm muộn gì nơi này cũng bị hủy diệt!

"Đáng hận!"

Tử Lân Yêu Vương từ từ đứng dậy, trong mắt lóe lên tia tức giận.

Nếu xét về sức mạnh mà nói, Môn chủ Ma Đế Môn không bằng U Linh chiến trường Thiên tự, thế nhưng tại sao càng đánh càng cảm thấy xuống tay vậy.

Bởi vì y là một kẻ có tư duy, tinh thông các loại võ công, một ma tu có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, những yêu quái ở chiến trường U Linh dù sao cũng chỉ là những sinh linh khổng võ hữu lực cấp thấp mà thôi.

"Xoẹt!"

Tử Lân Yêu Vương giơ tay lên.

Không Gian Giới Chỉ đeo trên ngón tay út khẽ động, Địa Ngục Cuồng Nộ phá không mà xuất hiện.

Tận mắt chứng kiến hắn ta đeo một chiếc quyền sáo màu hồng có khắc đồ án hình trái tim, các đệ tử của Ma Đế Môn bỗng chốc trở nên lộn xộn hoang mang.

Không mặc đồ thì thôi đi, hơn nữa còn dùng những món đồ chơi mà chỉ có nữ hài tử mới dùng, tên tóc tím này chắc chắn là một tên đại biến thái!

Môn chủ Ma Đế Môn cau mày nói: "Kinh tởm!"

"Xoẹt!"

Đúng lúc này, Tử Lân Yêu Vương xuất hiện trước mặt y, nắm đấm mang theo ngàn vạn tình ý đập thẳng tới.

"Ầm."

Môn chủ Ma Đế Môn bị đánh bay ra ngoài, đâm vào ngọn núi phía xa tạo một tiếng nổ.

"Viu!"

Tử Lân Yêu Vương bay tới, quyền ấn màu phấn hồng bộc phát trong tích tắc, lực đạo mạnh bạo tung về phía ngọn núi.

"Bùm bùm bùm bùm!"

Các cú nổ liên tiếp được tung ra, bụi bay mù mịt!

Tử Lân Yêu Vương dừng lại, cuồng phong thổi bay mọi thứ.

Hai tay môn chủ Ma Đế Môn lần lượt thay đổi, dần nổi giữa không trung, xung quanh y được bảo hộ bởi kết giới, ngọn núi lớn phía sau đã bị lực lượng mạnh mẽ san thành đất bằng.


Bình Luận (0)
Comment