Chương 1009. Đến cùng là ai không đáng tin?
Quân Thường Tiếu vì sao có thể vượt qua được mấy chục vạn con hung thú mà tìm đến chỗ này, Viên công tử thậm chí còn không muốn nghĩ tới, bởi vì cũng không có ý nghĩa gì, bây giờ trong đầu gã chỉ toàn là vì sao đối phương lại tìm tới tận đây rồi?
Trong lúc suy nghĩ, y đã nhìn thấy Hề Tịnh Tuyền, so sánh với những tư liệu đã thu được trong thức hải, trong nháy mắt gã đã xác nhận được, đây là Cung chủ Diệu Hoa Cung!
Hiểu rồi! Hiểu rồi!
Lần này Quân Thường Tiếu đến đây nhất định là vì nữ nhân của hắn đòi công đạo!
Đại ca à!
Mới có bao lâu chứ, ngươi đã tìm tới cửa rồi, có thể cho tông môn ẩn cư lâu dài trong bóng tối này một chút mặt mũi được không!
Viên công tử tuy cảm thấy phiền muộn, nhưng cũng không khẩn trương.
Theo gã thấy, thủ hạ chỉ là ngộ thương, cũng chỉ hiểu lầm thôi, gã chỉ cần đưa tài nguyên để đền bù, hẳn là có thể biến chiến tranh thành tơ lụa.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Viên công tử dần dần được nới lỏng.
"Hai huynh đệ bọn ta đi tập kích quận Thanh Dương…" Lộc Giác Đại Vương vội vàng nói ra lời này, tựa như một chưởng ấn từ đáy sâu vũ trụ áp xuống, hung hăng đánh vào trái tim của gã, cuối cùng cũng không thể chịu đựng được, đứng ngay tại chỗ mà phun ra một ngụm máu cao hơn một trượng.
Hai tên linh thú rời khỏi Độ Linh cốc, gã biết, nhưng sẽ không nghĩ tới bọn chúng sẽ lén đi tập kích quận Thanh Dương, dù sao thì nơi này là Đông Nam Thủy châu, xét trên vị trí địa lý mà nói, chính là hai đầu lục địa a!
Không được hoảng!
Không thể hoảng!
Giả vờ không biết hai con hàng này!
"Viên công tử!" Lộc Giác Đại Vương thấy gã không nói lời nào, cả giận nói: "Chúng ta đã kết minh, ngươi chẳng lẽ thấy chết không cứu sao!"
"Phụt!"
"Phụt!"
"Phụt!"
Viên công tử lui ba bước, phun ra ba ngụm máu.
Đóa huyết hoa lộng lẫy bay giữa không trung, có thể nói là rất lộng lẫy.
Bán đồng đội, thật quyết đoán!
Xấu hổ nhất chính là, Lộc Giác Đại Vương bán đứng Viên công tử, một lần rồi lại một lần mà không hề hay biết, còn phàn nàn sao gã không nhanh chóng phái cường giả tới giải cứu mình.
Ôi.
Đối thủ giống như thần, đồng đội giống như heo.
Viên công tử tận lực giúp đỡ Ma Môn, ở trong tình hình thế này, nếu muốn hoàn thành bá nghiệp, chỉ có thể… đi tắm rồi ngủ một giấc.
"Hề Cung chủ, mời ngồi."
" n."
Hề Tịnh Tuyền ngồi trên ghế mà Giang Tà đã sắp xếp.
Quân Thường Tiếu cũng ngồi xuống, nói: "Viên công tử, ngươi tổn hại minh hữa của Vạn Cổ Tông ta, có lẽ là do ngộ thương, bổn tọa còn có thể lý giải, nhưng phái hai tên này tới quận Thanh Dương quấy rối, thì có chút quá đáng rồi."
"Quân Tông chủ!"
Viên công tử đè ép huyết dịch muốn phun ra từ trong miệng, vội vàng nhấc tay nói: "Viên mỗ thề với trời, tuyệt đối không hề phái hai tên đó đi quận Thanh Dương! Bọn hắn tự làm tự chịu, không có quan hệ gì với Ma Đế Môn!"
"Các ngươi đã kết minh, làm sao lại không quan hệ?" Quân Thường Tiếu mặt lạnh nói: "Coi Quân mỗ là đứa trẻ ba tuổi sao?"
Viên công tử thiếu chút lại phun máu.
Ngay từ đầu, cùng hai tên Linh thú của Độ Linh cốc kết minh, đơn giản là muốn lấy chúng ra làm quân cờ.
Kết quả là bọn chúng không nhận được mệnh lệnh của gã đã lỗ mãng đi đắc tội Quân Thường Tiếu, cái này, con mẹ nó không phải quân cờ nữa, mà là bom đòi mạng a!
"Quân Tông chủ!" Viên công tử vội vàng giải thích nói: "Viên mỗ thân là con người, sao lại cùng thú loại kết minh được, đừng nghe bọn chúng nói bậy!"
"Các ngươi không có kết minh sao?" Quân Thường Tiếu nói.
"Không sai!"
Thần sắc Viên công tử vô cùng ngay thẳng nói.
"Thối lắm!"
Lộc Giác Đại Vương gầm lên: "Chúng ta rõ ràng đã kết minh, ngươi còn nói nếu như phụ tá Ma Đế Môn làm ra một đại nghiệp vĩ đại, lập tức sẽ cấp phong thuỷ bảo địa cho Thú tộc!"
"Hừ."
Viên công tử lãnh đạm nói: "Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác, Viên mỗ sao lại cùng mấy tên nghiệt súc các ngươi kết minh chứ."
Lúc này, nhất định phải phủi sạch quan hệ!
Ngộ thương đệ tử Diệu Hoa Cung đã đủ đau đầu rồi, lại còn thêm việc đi quấy rối quận Thanh Dương, tên kia lấy hai chuyện này đến lừa bịp gã là chuyện nhỏ, chỉ sợ phát triển đến mức phải khai chiến toàn diện!
Xét về thực lực, Ma Đế Môn chưa hẳn không thể cùng Vạn Cổ Tông đấu một trận.
Nhưng Viên công tử biết, nếu như khiến sự tình phát triển đến loại cục diện này, đối với gã chính là trăm hại mà không có một lợi.
Hơn nữa.
Giờ phút này, cường giả của Tinh Vẫn đại lục tiến nhập Chiến trường Vị Diện, thực lực chỉnh thể đã giảm bớt đi nhiều, gã nhất định phải tăng nhanh tiến độ, làm ra đột phá mang tính thực chất, làm sao có thể phân tâm đi đối kháng với Vạn Cổ Tông.
"Huynh đệ!"
Hổ Lực Đại Vương cả giận nói: "Ta đã nói rồi, nhân loại này không đáng tin cậy mà!"
Nếu như Quân Thường Tiếu đồng ý, Viên công tử còn rất muốn chạy đi qua, vì chính bản thân gã mà đạp cho bọn hắn một cái, gầm thét lên: "Bán đồng đội bán một cách quyết đoán như vậy, rốt cuộc ai mới không đáng tin hả!"
Từ góc độ bình thường xem xét, Hổ Lực cùng Lộc Giác không đáng tin cậy, nhưng chung quy vẫn là Thú tộc, điển hình cho kiểu đầu óc ngu si, tứ chi phát triển.
Viên công tử đã lôi kéo bọn chúng làm minh hữu, tất nhiên phải có trách nhiệm gánh chịu hết thảy tình huống đột ngột phát sinh.
"Tông chủ."
Giang Tà nói: "Lê Đường chủ vừa đưa tới tình báo, người của Ma Đế Môn xuất hiện ở phụ cận thôn Tiểu Hàn, may mà bị Chiến Kỵ đường và cao tầng Cực Hàn cung kịp thời phát hiện đánh lui."
Hắn ta không dùng truyền âm.
Viên công tử nghe được rất rõ ràng, cơ mặt lập tức co rút.
"Viên Phong!"
Quân Thường Tiếu đứng phắt lên, Hề Tịnh Tuyền bị kinh sợ thiếu chút nữa cũng đứng dậy theo, cả giận nói: "Thật sự cho rằng Vạn Cổ Tông ta là quả hồng mềm sao? Có tin hay không, lão tử hiện tại sẽ liên thủ cùng danh môn chính phái, khai chiến với Ma Đế Môn!"
Lời nói này rất có ý tứ!
Quân Thường Tiếu không có lập tức động thủ, cũng không có dựa trên tông môn khai chiến, mà là lôi kéo danh môn chính phái lại một chỗ, ý tứ chính là nói cho Viên công tử biết ta không làm quần chúng ăn dưa nữa, muốn gia nhập vào liên minh, đứng trên một trận tuyến với danh môn chính phái đối đầu với ngươi!
"Hiểu lầm!"
"Tuyệt đối hiểu lầm!"
Viên công tử vội vàng giải thích nói: "Ta phái người đi Đông Bắc Lô châu, nhắm vào một cái Tông môn Tam lưu, cũng không có sai thủ hạ đi cái Hàn thôn gì đó!"
"Một lần hiểu lầm bổn tọa có thể lý giải, nhưng hai lần ba lần, chính là cố ý khiêu khích." Quân Thường Tiếu lạnh mặt nói.
"Quân Tông chủ!"
Viên công tử bất lực giải thích, đi thẳng vào vấn đề nói: "Phát sinh đủ loại hiểu lầm, Viên mỗ cảm thấy vô cùng áy náy, nguyện lấy tài nguyên linh thạch các loại bồi thường!"
Quân Thường Tiếu cả giận nói: "Cho dù ngươi đưa ra mấy tỷ Linh thạch, há lại có thể đổi lại hai tên đệ tử hào hoa phong nhã của Diệu Hoa Cung sao!"
"…" Viên công tử cạn lời.
Chết cũng không phải đệ tử Vạn Cổ Tông nhà ngươi, không đến mức phải kích động như thế chứ! Lại nói, coi như có thể để khiến cho đệ tử Diệu Hoa Cung khởi tử hồi sinh, vài tỷ Linh thạch gã cũng không bỏ ra nổi đâu!
"Quân Tông chủ, Viên mỗ mệnh lệnh thủ hạ tập kích Bách Hợp Thánh tông, kết quả đã ngộ thương Diệu Hoa Cung, để thể hiện áy náy, ta Ma Đế môn nguyện ý bỏ ra mười… Hai mươi vạn Linh thạch!"
"Nhân tạo hay thiên nhiên?"
"Nhân tạo."
"Hai cái mạng dùng hai mươi vạn Linh thạch nhân tạo để đổi, ngươi đang đuổi ăn mày sao?"
Bị hắn lừa bịp một lần, Viên công tử cũng có chút kinh nghiệm, thế là yếu ớt nói: "Quân Tông chủ muốn bồi thường thế nào?"
Quân Thường Tiếu nói: "Gần đây Ma Đế Môn các ngươi tiêu diệt kha khá danh môn chính phái, hẳn là thu được không ít tài nguyên, Viên công tử đã chân tâm thật ý muốn bồi thường, vậy thì lấy toàn bộ tài nguyên giao ra đây đi."
"Cái này…" Khóe miệng Viên công tử co giật.
Quân Thường Tiếu đen mặt lại nói: "Ngươi có thể không đồng ý, bổn tọa tuyệt không cưỡng cầu."
Đại ca.
Biểu lộ trên mặt ngươi rõ ràng là tràn ngập sự uy hiếp, còn có ý tốt nói ra những lời như "Tuyệt không cưỡng cầu" sao!
"Quân Tông chủ!" Vẻ mặt Viên công tử đau khổ nói: "Ma Đế Môn ta gần đây mặc dù liên tục xuất thủ, nhưng cũng chỉ là tiêu diệt mấy cái Tông môn Tứ Ngũ lưu, hoàn toàn không có được bao nhiêu đồ tốt."
"Ngươi xem thế này có được không!"
"Viên mỗ nguyện lấy ra hai trăm vạn Linh thạch nhân tạo cùng dược liệu, khoáng thạch, các loại tài nguyên để đền bù."
"Không có Linh thạch thiên nhiên, thì không cần bàn gì nữa."
"…"
Viên công tử cắn răng nói: "Lại thêm hai mươi vạn Linh thạch thiên nhiên!"
Đây là toàn bộ tài nguyên lúc trước cướp được từ vài cái Tứ Ngũ lưu Tông môn, lấy ra hết để bồi thường, có thể thấy được rất có thành ý.
Quân Thường Tiếu nói: "Hề Cung chủ, ngươi thấy thế nào?"
"À…"
Hề Tịnh Tuyền trầm mặc liếc qua, nói: "Quân Tông chủ, ngươi quyết định đi."
Nữ nhân này rất thông minh, tại thời điểm khó mà lựa chọn thì giao hết sự tình cho Quân Thường Tiếu xử lý.
"Viên công tử."
Quân Thường Tiếu nói: "Vậy thì lấy hai trăm vạn Linh thạch nhân tạo, hai mươi vạn Linh thạch thiên nhiên, lại thêm các loại khoáng thạch, dược liệu làm bồi thường đi."
Viên công tử mừng thầm không thôi.
"Có điều."
Quân Thường Tiếu nói bổ sung: "Đây chỉ là đền bù cho Diệu Hoa Cung, kế tiếp còn phải tính toán việc hai minh hữu của ngươi đi quận Thanh Dương náo loạn, cùng với sự tình ở thôn Tiểu Hàn vùng Đông Bắc Lô châu."
"A?"
Viên công tử thiếu chút nữa ngồi liệt trên mặt đất.
"Quân Thường Tiếu!" Đột nhiên, từ sâu trong nội viện của Ma Đế môn, truyền đến thanh âm lãnh lệ: "Đừng có khinh người quá đáng!"
Bên trong giọng nói ẩn chứa uy áp cường đại, chấn động khiến không gian run rẩy, cũng khiến cho đám người Tử Lân Yêu Vương cùng Đinh lão nhất thời nhíu mày lại.
Thực lực của người đang nói này, chỉ sợ không kém gì U linh chiến trường Thiên tự!
"Võ Thánh đại viên mãn?" Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.
Viên công tử đứng tại đối diện, nét mặt khó có thể tin nói: "Môn… Môn chủ đã trở lại rồi ư?"