Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1068 - Chương 1068. Cửa Ngục Nhà Ta Thường Mở Ra, Dang Tay Chờ Hắn

Chương 1068. Cửa ngục nhà ta thường mở ra, dang tay chờ hắn
Trên Đông Hải.

Thông Cổ Chiến Thuyền dừng ở giữa không trung.

Tiêu Tội Kỷ từ trên boong tàu nhảy lên, cả người hoa lệ bay ra, cũng nhanh chóng lấy ra súng ngắm, ở trong quá trình rơi xuống cực nhanh, quyết đoán bóp cò súng!

“Vù ———— “

Viên đạn bắn ra, xuyên thấu từng tầng không gian!

“Phốc!”

Một con cá lớn vừa mới nhảy ra mặt biển, nhất thời bị xuyên thủng đầu.

“Vù!”

Lý Thanh Dương phóng thích linh năng, hóa thành bàn tay to vô hình bao phủ nó, sau đó túm đến trên Thông Cổ Chiến Thuyền.

“Keng keng keng!”

Dạ Tinh Thần tiến lên một bước, kiếm quang đan nhau lao ra.

“Phốc!”

“Phốc!”

Cá lớn bị cắt từng miếng một, chỉnh tề rơi ở trên bếp lò!

Hà Vô Địch giơ bàn tay, Ngũ Hành Giám Thiên Quyết vận chuyển thuộc tính hệ Hỏa, bắt đầu việc nghiêm túc nhất —— nướng!

La Chi Long: “...”

Phạm đại sư: “...”

“Hai vị.”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trước bàn, nâng chén nói: “Đừng nhìn nữa, đến uống đi.”

“Quân tông chủ...” Khóe miệng La Chi Long giật giật nói: “Chúng ta vẫn là nhanh chóng lên đường đi!”

Ở trên Đông Hải nguy cơ bốn bề, to gan lớn mật nấu cơm dã ngoại, thế này cũng quá rêu rao, quá mức muốn làm gì thì làm rồi nhỉ!

“Lão La.”

Quân Thường Tiếu uống một chén rượu, ý vị sâu xa nói: “Ngồi thuyền chính là một hồi lữ hành, để ý không phải mục đích, mà là phong cảnh ven đường cùng với tâm tình ngắm phong cảnh.”

La Chi Long ngẩn ra, nâng chén nói: “Quân tông chủ cao kiến!”

Phạm Dã Tử ngồi ở bên cạnh cũng ngây người, sau đó giơ chén nói: “Nghe buổi nói chuyện của ngài, hơn mười năm đọc sách!”

Viên công tử tuy giữ tỉnh táo tuyệt đối, nhưng nghĩ đến mình chạy đi chạy lại, vẫn chưa thể tránh được ma chưởng của kẻ này, nhất thời khổ từ tâm, bưng một chén rượu lớn bắt đầu uống ùng ục ùng ục.

“Đến đến!”

“Uống tối tăm trời đất!”

...

Rượu qua ba tuần.

Viên công tử ôm bình rượu, nước mắt rơi như mưa tru lên: “Lận lão, ta sao lại bi kịch như vậy chứ!”

Lận lão ngồi ở bên cạnh muốn mang bình rượu lấy đi, để hắn thật sự ôm lấy mình, nhưng tay vừa vươn qua, liền bị công tử đẩy ra, nói: “Đi... Đi ra...”

“...”

Lận lão trầm mặc, yên lặng rời khỏi.

Công tử là một nhân sĩ có chí tài hoa hơn người, nhưng ở dưới đả kích liên tiếp, thừa nhận đau khổ thật sự quá nhiều quá nhiều.

“Phốc!”

Lận lão đi vào phòng điều khiển trực tiếp quỳ xuống, nói: “Quân tông chủ, lão phu nguyện ý dùng mạng mình đổi nhân thân an toàn của công tử!”

“Ngươi tốt xấu gì là Bán Thánh, dễ dàng quỳ trước mặt người khác, còn cần tôn nghiêm không?” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.

“Viên công tử đối với lão phu có ân cứu mạng, vì hắn nào cần đi để ý tôn nghiêm!” Lận lão ngưng trọng nói.

Trong ánh mắt lão lóe ra hồi ức đối với từng chuyện cũ, đó là rất lâu rất lâu trước kia... Thôi, giao cho người tổ anime về sau cầm đi gom góp thời gian chơi trò hồi ức đi.

Quân Thường Tiếu lắc đầu, nói: “Bổn tọa ở lúc giao thủ với Chấn Uy Đại Đế, hai người các ngươi tựa như ở nơi xa xem cuộc chiến?”

“Không sai!”

Lận lão nói theo sự thực.

Thật ra, lấy tu vi lão bây giờ hoàn toàn có thể ra tay công kích Quân Thường Tiếu, thậm chí có thể làm được tiêu diệt!

Nhưng lúc trước ở Chấn Uy ngoài thành thấy chiến đấu kinh tâm động phách, đã sinh ra kiêng kị mãnh liệt thật sâu, cho dù đối phương bây giờ nhìn như suy yếu, nhìn như không có tu vi, cũng không dám dâng lên một tia ý niệm động thủ!

“Đi Chấn Uy thành làm chi?”

“Công tử muốn đầu nhập vào Chấn Uy Đại Đế, phụ tá hắn lập bất thế công huân.”

Quân Thường Tiếu cạn lời: “Lão Viên nếu là một người có hùng tâm tráng chí như vậy, vì sao không đầu nhập vào bổn tọa? Hay là nói, ở trong mắt hắn, tiềm lực Vạn Cổ tông ta so ra kém đế quốc rúc ở một góc Đông Hải?”

“...” Lận lão trầm mặc.

Nói thật, trong lòng lão hy vọng công tử đầu nhập vào Quân Thường Tiếu, vì nam nhân này quá mạnh, tương lai nhất định không phải vật trong ao.

Nhưng bởi vì tất cả đều phải nghe công tử, cho nên ta cũng không dám nói, ta cũng không dám hỏi.

“Đi khuyên nhủ công tử nhà ngươi.” Quân Thường Tiếu nói: “Bổn tọa cần nhân tài như hắn, nếu nguyện ý gia nhập, nhất định sẽ cho đối đãi quy cách cao.”

“Cái này...” Lận lão bắt đầu rối rắm.

Công tử lòng tự trọng rất mạnh, mình chưa chắc có thể thuyết phục.

“Đương nhiên.”

Quân Thường Tiếu bổ sung nói: “Không đồng ý cũng không sao, cửa ngục nhà ta luôn mở ra, dang rộng vòng tay chờ hắn.”

Hai đoạn lời cuối cùng lấy phương thức hát để nói ra.

Quá tam ba bận, đã lại bắt được Viên công tử, vô luận quy thuận hay không, đều phải nhốt vào nhà tù, Vạn Cổ tông giao cho Triệu Đậu Đậu tù phạm số 1 canh gà mở đường.

...

Mảnh đất âm u, không khí cực kỳ tiêu điều.

Nơi này là đại lục Hồn tộc, khủng bố như địa ngục!

Giờ phút này, một đám cường giả Hồn tộc tụ tập trong cổ điện lịch sử lâu đời, đang bàn bạc công việc.

“Tứ điện chủ cũng mất liên lạc rồi!”

“Đáng giận, tình huống này rốt cuộc là thế nào!”

“Theo ta thấy, tam điện chủ và tứ điện chủ khẳng định bị võ giả Tinh Vẫn đại lục phát hiện, sau đó lại bị thương nặng lâm vào hôn mê chiều sâu.”

“Nói như thế, Tinh Vẫn đại lục sau vạn năm, thực lực so với chúng ta tưởng tượng còn mạnh hơn, hai vị điện chủ vừa thức tỉnh không bao lâu đã bị lần lượt phát hiện!”

“Đát! Đát!”

Khi mọi người nghị luận, ngoài đại điện truyền đến tiếng bước trên tấm ván gỗ.

“Vù!”

Gió nhẹ từ bên ngoài thổi tới, mang theo cánh hoa hồng đầy trời.

Dần dần, một nữ tử xinh đẹp đi giày ống cao, dáng người nóng bỏng đi vào, quanh thân phát ra mùi thơm hoa hồng say lòng người.

Cường giả Hồn tộc nhất thời xếp thành hai hàng, nhẹ nhàng cúi đầu, lấy tư thái thấp kém hơn nghênh đón.

“Vù!”

Nữ tử xinh đẹp vung tay áo dài lên, nhẹ nhàng ngồi ở trên chỗ chủ tọa.

Nàng mang cái chân phải dài nhỏ gác lên chân trái, thân thể khẽ dựa vào ghế dựa lưng, ngón tay đẩy ra một lọn tóc đen trên trán, khí tràng ngự tỷ nữ vương nháy mắt bộc phát ra.

“Tham kiến nữ hoàng!”

Cường giả Hồn tộc nhao nhao cung kính hành lễ.

Ở trong thế giới của Hồn tộc, quyền lợi lớn nhất là nữ hoàng.

Lúc trước nhắc tới bọn tam điện chủ, tứ điện chủ đều là trợ thủ cho nhà người ta.

Mà ngự tỷ khí tràng rất mạnh này, chính là nữ hoàng đương của Hồn tộc đại lục đại, bởi vì bình sinh thích hoa hồng, cho nên sau khi đăng cơ tự xưng ‘Mân Côi Nữ Hoàng’.

Căn cứ sử ký Hồn tộc đại lục.

Nữ tử này là nữ hoàng đời thứ tư sau khi Lăng Bình nữ hoàng vạn năm trước từ nhậm.

Mân Côi Nữ Hoàng khẽ nhíu lại lông mày lá liễu, mang chút tức giận nói: “Sốt sắng mang bổn hoàng từ vị diện khác triệu đến, đã xảy ra chuyện gì?”

Vị nữ hoàng này, ở trong mắt tộc nhân có thể nói thần long thấy đầu không thấy đuôi, bởi vì đăng cơ nghìn năm qua, ít nhất có chín trăm chín mươi năm ở vị diện khác chinh chiến, dẫn tới rất nhiều võ giả Hồn tộc hoài nghi, mình rốt cuộc có lão đại hay không?

“Bẩm nữ hoàng!”

Một cường giả Hồn tộc nơm nớp lo sợ nói: “Tam điện chủ và tứ điện chủ ở Tinh Vẫn đại lục lần lượt thức tỉnh, lại lần lượt mất liên lạc!”

“Ồ?”

Mân Côi Nữ Hoàng kinh ngạc.

“Nữ hoàng!”

Một cường giả khác của Hồn tộc mở miệng nói: “Đường hầm thời không nối với Tinh Vẫn đại lục cũng bị trận pháp cao thâm nào đó gia cố, chúng ta căn bản không xông vào được!”

“Một đám phế vật!” Mân Côi Nữ Hoàng trách cứ.

Chuyện có liên quan Tinh Vẫn đại lục, tuy là cục diện rối rắm nữ hoàng đời trước lưu lại, nhưng nàng trước khi ra ngoài đã mệnh lệnh thủ hạ, ở lúc mình chinh phục mấy vị diện khác, mau chóng giải quyết hoàn mỹ hết, kết quả cho đến ngày nay còn chưa có bất cứ tiến triển nào!

“...”

Các cường giả Hồn tộc đều trầm mặc.

“Bổn hoàng không muốn nghe bất cứ cái cớ nào, cho các ngươi một năm thời gian nữa, nếu không thể tiến vào Tinh Vẫn đại lục...” Mân Côi Nữ Hoàng mặt lạnh nói: “Tất cả đều lấy cái chết tạ tội đi.”

“Vâng!”

Các cường giả Hồn tộc quát.

“Lui ra đi.”

Mọi người vội vàng rời khỏi đại điện.

Nhưng ở trên đường, lại nhỏ giọng nghị luận: “Nữ hoàng đại nhân tựa như không vui! Chẳng lẽ ở vị diện khác chịu thiệt?”

“Nghe nói, tàn quyển của nữ hoàng bị trộm đi rồi!”

“Không phải chứ? Thứ đồ đó đều là cất chứa bên người, ai dũng mãnh như vậy, có thể từ trước mặt nữ hoàng đại nhân trộm đi!”

“Khó trách không vui như vậy!”

“Ngươi đã biết có việc này, vì sao không nói cho chúng ta biết, bây giờ thì hay rồi, mang nữ hoàng đại nhân mời đến trực tiếp hạ đạt tử lệnh, nếu không thể hoàn thành, mọi người chỉ có xách đầu tạ tội!”

Mân Côi Nữ Hoàng tự nhiên nghe được thủ hạ nghị luận, lửa giận ngút trời nói: “Kẻ trộm tàn quyển, đừng để bổn hoàng bắt được ngươi!”

------------


Bình Luận (0)
Comment