Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1081 - Chương 1081. Người Nào Làm Bị Thương Đồ Nhi Ta?

Chương 1081. Người nào làm bị thương đồ nhi ta?
Tô Tiểu Mạt dùng đan dược chữa thương, thương thế và linh năng hoàn toàn khôi phục, cho nên vô luận Phương Linh Ngọc hay bốn nội môn đệ tử, ở trước mặt hắn hoàn toàn là rác rưởi, có thể dễ dàng chà đạp trong lòng bàn tay.

Hạ Thủy Vân đứng ở phía sau thì ngây dại rồi.

Hắn không phải bị thương nặng sao? Vì sao nay bùng nổ khí tức giống như lại chưa bị thương?

Chẳng lẽ... Có liên quan với viên đan dược nuốt vào kia?

Bốn tên nội môn đệ tử nằm ở trên mặt đất thống khổ cũng đầy khó hiểu, dù sao vừa rồi rõ ràng đã là kiệt sức, hôm nay như toả sáng cuộc sống mới, thế này quả thực quá mức không thể tưởng tượng!

Phương Linh Ngọc không có thời gian đi cân nhắc vấn đề này, nàng đang cân nhắc giãy thoát khốn cảnh như thế nào!

“Tô Cẩm Đường!”

Nàng nghiến răng nói: “Ngươi ra tay thương tổn đồng môn sư huynh, để trưởng lão đoàn biết được, nhất định sẽ bị xử phạt nặng!”

Tô Tiểu Mạt nâng kiếm, lấy sống kiếm dán trên cằm nữ nhân này, cười lạnh nói: “Ngươi ra tay muốn lấy mạng ta, không sợ xử phạt nặng, hôm nay bị chế phục liền lấy trưởng lão đoàn đến ép ta, thật sự buồn cười đến cực điểm.”

Phương Linh Ngọc: “...”

“Ầm! Ầm!”

Tô Tiểu Mạt một tay bóp khí mạch cổ tay, mang tu vi của nàng phong ấn hết, sau đó thu kiếm đi về phía bốn tên nội môn đệ tử, lấy phương thức tương tự phong tỏa tu vi của bọn họ.

“Phốc! Phốc!”

Đám người Phương Linh Ngọc mềm nhũn vô lực ngã bệt xuống đất.

Tô Tiểu Mạt đi đến trước mặt Hạ Thủy Vân, nói: “Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta nhanh rời khỏi.”

Loại linh thú giống rồng giống rắn kia, ở Ma Long Quật tuyệt không chỉ một con, nếu lại xuất hiện mấy con, thật sự đi cũng đi không nổi.

“Bọn họ thì sao?”

“Tự sinh tự diệt.”

Tô Tiểu Mạt vẻ mặt lạnh lùng nói.

Trước không nói linh thú có phải bọn họ cố ý dẫn đến hay không, chỉ cần ở lúc mình giao thủ với nó đứng xem toàn bộ hành trình, là có thể để mạng lại chỗ này rồi.

Hắn sẽ không tự tay đi giết đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, nhưng có thể dùng phương thức này đến mượn đao giết người.

“Không được!”

Hạ Thủy Vân nói: “Bọn họ sẽ chết ở chỗ này!”

Lòng của nàng đứng về phía Tô Tiểu Mạt, nhưng dù sao cũng là đồng môn với đám người Phương Linh Ngọc, tuyệt đối khó mang họ bỏ lại ở hoàn cảnh nguy hiểm.

Tô Tiểu Mạt lắc đầu nói: “Muội cho rằng, bọn họ xuất hiện là trùng hợp? Muội cho rằng, linh thú từ sâu bên trong lao ra cũng là trùng hợp?”

Hạ Thủy Vân khó có thể tin nói: “Linh thú là Phương sư tỷ bọn họ đưa tới?”

Tô Tiểu Mạt nhìn thoáng qua Phương Linh Ngọc nằm bệt trên mặt đất, thản nhiên nói: “Nữ nhân này tâm địa rắn rết, từ sát ý vừa rồi xuất kiếm liền nhìn ra được, cho nên làm ra loại chuyện này không ngoài dự liệu chút nào cả.”

“...”

Hạ Thủy Vân trầm mặc.

Vừa rồi sát ý của Phương sư tỷ quá mãnh liệt.

Nếu không phải thương thế của Tô Cẩm Đường đột nhiên khôi phục lại, bây giờ chỉ sợ đã bị nàng giết.

“Người muốn giết ta, nhất định phải làm tốt chuẩn bị bị giết.” Tô Tiểu Mạt thản nhiên nói: “Hôm nay mang bọn họ để lại Ma Long Quật, có thể còn sống rời khỏi hay không phải xem tạo hóa.”

Hạ Thủy Vân nói: “Nếu bị trưởng lão đoàn biết, huynh sợ khó có chỗ đặt chân nữa.”

“Không sao.”

Tô Tiểu Mạt xoay người, cầm lấy tay nàng, dịu dàng nói: “Chỉ cần có nàng, ta đã có được toàn bộ thế giới.”

Hạ Thủy Vân xấu hổ đến mức cúi đầu, thấp giọng gắt: “Miệng lưỡi trơn tru!”

“Vù!”

Ngay lúc này, hào quang bay vút đến.

Một bà lão cao tuổi đứng ở lối vào đi thông bên ngoài, nhìn từ trang phục, hiển nhiên là cao tầng của Thái Huyền Thánh Tông.

Hạ Thủy Vân cả kinh nói: “Khúc trưởng lão!”

Tô Tiểu Mạt nhíu mày lại.

Hắn chưa từng thấy bà lão này, nhưng từng nghe nói sư tôn của Phương Linh Ngọc họ Khúc, tu vi đã đạt tới cấp Võ Thánh, thực lực ở Thái Huyền Thánh Tông cầm cờ đi trước.

“Sư... Sư tôn...”

Phương Linh Ngọc suy yếu gian nan mở miệng nói, lấy ánh mắt cực kỳ oán hận nhìn về phía Tô Tiểu Mạt.

Tiểu tử!

Ta xem ngươi còn kiêu ngạo như thế nào!

Bị kiếm gác ở trên cổ, nàng liền lấy phương đặc thù pháp thông báo sư tôn.

Làm đệ tử thiên tài Thái Huyền Thánh Tông trọng điểm bồi dưỡng, không có chút thủ đoạn giữ mạng, khẳng định không thực tế.

Khúc trưởng lão nhìn thoáng qua Phương Linh Ngọc, thấy mặt bên trái có hai vết kiếm bắt mắt, trầm giọng nói: “Người nào thương tổn đồ nhi ta?”

“Vù vù!”

Uy áp Võ Thánh bùng nổ, tràn ngập toàn bộ hang động!

“Sư... Sư tôn...” Phương Linh Ngọc gian nan nâng tay, chỉ hướng Tô Tiểu Mạt, nói: “Là... Là hắn!”

“Vù vù vù —————— “

Khúc trưởng lão đảo mắt nhìn lại, uy áp Võ Thánh gào thét tràn ra.

Tô Tiểu Mạt vội vàng đẩy Hạ Thủy Vân ra, một mình nghênh đón uy áp ập tới, cả người như nháy mắt gánh ngọn núi nặng nề, sắc mặt cũng dữ tợn hẳn lên.

Hắn vừa mới bước vào Võ Hoàng, đừng nói chống lại Võ Thánh, đối mặt Bán Thánh cũng không thể!

“Sư tôn!”

Phương Linh Ngọc nói: “Người này còn phong tỏa khí mạch đệ tử... Tính vứt lại Ma Long Quật tự sinh tự diệt... Nếu không phải đồ nhi thông báo ngài, chỉ sợ đã phải chết ở đây...”

Điển hình lửa cháy đổ thêm dầu!

Quả nhiên.

Khúc trưởng lão nghe vậy giận dữ, uy áp Võ Thánh phóng thích càng thêm mãnh liệt!

“A a!”

Tô Tiểu Mạt thống khổ kêu lên thảm thiết.

Lúc này, hắn phi thường hối hận, hối hận không nên bận tâm Hạ Thủy Vân ở đây, trực tiếp một kiếm giết Phương Linh Ngọc!

“Khúc trưởng lão!”

Hạ Thủy Vân hoảng hốt rồi, vội vàng nói: “Trong đó có hiểu lầm, xin nghe đệ tử giải thích!”

Khúc trưởng lão lạnh nhạt nói: “Sự tình đã rất rõ, không cần giải thích nữa, kẻ này thân là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, thương tổn tới đồng môn thậm chí có ý mưu hại, hôm nay lão thân lấy thân phận trưởng lão phế bỏ tu vi của hắn! Mang về tông môn rồi lại định tội!”

Phương Linh Ngọc là đồ đệ yêu của bà ta, cũng là đệ tử Thái Huyền Thánh Tông trọng điểm bồi dưỡng, hôm nay lại thiếu chút nữa bị đồng môn hại, cái này không thể tha thứ, phải phạt nặng!

“Lão thái bà!”

Tô Tiểu Mạt cố nén thống khổ nói: “Ngươi... Ngươi nếu dám đả thương ta, sư tôn ta nhất định sẽ không dễ dàng tha cho ngươi! Tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho Thái Huyền Thánh Tông!”

Giờ phút này cho dù hãm thân nguy cơ không thể nghịch chuyển, cái lưng kiên cường kia của hắn vẫn không chút gấp khúc!

“Quân Thiên lão nhân sao?”

Khúc trưởng lão hiển nhiên từng nghe nói chuyện Tô Tiểu Mạt, cười lạnh nói: “Tuy là kiếm võ Bán Thánh, nhưng còn chưa có đảm lượng dám đến Thái Huyền Thánh Tông ta gây sự.”

“Không không không.”

“Sửa đúng một chút, là kiếm võ song thánh.”

Đột nhiên, phía sau truyền đến thanh âm.

Khúc trưởng lão biến sắc, vội vàng quay đầu nhìn lại, liền phát hiện chỗ cửa động không biết khi nào xuất hiện một lão giả tiên phong đạo cốt.

“Vù vù!”

Uy thế kiếm võ song thánh bùng nổ ra, như hóa thành hai con mãnh thú rít gào, hung hăng xé rách uy áp bà ta phóng thích.

Bịch! Bịch! Bịch!

Uy áp bị bá đạo phá đi, Khúc trưởng lão lập tức lùi hẳn lại mấy bước, vẻ mặt trên mặt liên tục thay đổi, cả kinh nói: “Võ Thánh! Kiếm Thánh!”

“Vù!”

Tô Tiểu Mạt được giải phóng từ trong áp bách, vui vẻ nói: “Sư tôn!”

Trong lòng âm thầm may mắn, may vừa rồi bị linh thú công kích, lo lắng sẽ kinh động càng nhiều hơn nữa, lấy truyền âm thuật thông báo tông môn cứu viện!

“Ngu ngốc!”

Tô Tiểu Mạt nhìn về phía Phương Linh Ngọc ngây người, cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ: “Chỉ ngươi có năng lực liên hệ sư tôn, lão tử chỉ có thể ngồi chờ chết sao?”

“Lão thái bà.”

Quân Thường Tiếu hóa thân Quân Thiên lão nhân thản nhiên nói: “Dám bắt nạt đồ nhi ta, Thái Huyền Thánh Tông phải cho câu giải thích hài lòng, nếu không đừng trách lão phu trở mặt vô tình.”

“...”

Cái trán Khúc trưởng lão dần dần chảy ra mồ hôi.

Loại uy áp kiếm võ hai tầng này còn đang không kiêng nể gì phóng thích, khiến bà ta cảm thấy áp lực khổng lồ gấp bội!

“Hiểu lầm!”

Bà ta vội vàng nói: “Đây là hiểu lầm!”

Khúc trưởng lão chẳng qua vừa bước vào Võ Thánh mà thôi, ở trước mặt Quân Thường Tiếu loại nhị phẩm kiếm võ song thánh này thuộc loại tiểu muội muội, chịu nhún cũng là lựa chọn chính xác nhất.

“Sư tôn!”

Tô Tiểu Mạt chỉ về phía Phương Linh Ngọc, giận dữ nói: “Nữ nhân này cố ý dẫn ra linh thú ở sâu trong Ma Long Quật, ý đồ mượn đao giết người, còn xin đòi công đạo cho đồ đệ!”

“Đúng rồi!”

“Ả tên Phương Linh Ngọc!”

Cái bổ sung cuối cùng này, có thể nói tuyệt!

Trên mặt Quân Thường Tiếu dần dần hiện lên nghiêm nghị, sau đó giơ tay.

“Vù vù!”

Linh năng mênh mông bùng nổ, hóa thành một bàn tay to hư vô, trực tiếp bao phủ Phương Linh Ngọc, sau đó hung hăng hướng thân tường đánh tới!

“Ầm!”

“Thì ra ngươi chính là Phương Linh Ngọc!”

“Ầm ầm ầm!”

“Thì ra ngươi chính là Phương Linh Ngọc có mâu thuẫn với đại đệ tử của bổn tọa!”

“...”

Tô Tiểu Mạt trợn tròn mắt.

Tông chủ tựa như quên, bây giờ là thân phận Quân Thiên lão nhân!

------------


Bình Luận (0)
Comment