Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1082 - Chương 1082. Ta Là Đệ Tử Vạn Cổ Tông, Ta Là Tô Tiểu Mạt!

Chương 1082. Ta là đệ tử Vạn Cổ tông, ta là Tô Tiểu Mạt!
Tô Tiểu Mạt vì sao sẽ nằm vùng ở Thái Huyền Thánh Tông, ngay từ đầu không phải là phụ trách điều tra chuyện Lục Thiên Thiên cùng Phương Linh Ngọc sao.

Hôm nay, Quân Thường Tiếu đến trợ giúp, vừa vặn cùng chánh chủ gặp nhau, nhớ tới có mâu thuẫn và thù hận với đại đệ tử, lửa giận nhất thời liền không đè nén được!

Ta phải đánh ả!

Ngay bây giờ, không cho phép chậm!

Kết quả là, Cẩu Thặng trực tiếp ngưng tụ linh năng, bắt lấy Phương Linh Ngọc, lần lượt hướng thân núi va chạm, thậm chí quên thân phận mình bây giờ là Quân Thiên lão nhân.

Quên lại như thế nào, bại lộ lại như thế nào?

Bắt nạt đại đệ tử của ta, còn muốn lấy linh thú mượn đao giết người để thương tổn tam đệ tử của ta.

Lão tử hôm nay cùng lắm thì ngả bài với Thái Huyền Thánh Tông, cũng muốn mang nữ nhân này hành hạ tới mức cuộc sống không thể tự gánh vác!

Quân Thường Tiếu nổi hung lên, làm ra chuyện không lý trí quá con mẹ nó bình thường.

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Sau khi điên cuồng va chạm, Phương Linh Ngọc ngất ngay tại chỗ.

Tham khảo cung chủ Cửu Độc Cung năm đó, Cẩu Thặng ở đối phó nữ nhân, đặc biệt nữ nhân xinh đẹp, thật sự sẽ không thương hương tiếc ngọc.

“...”

Tô Tiểu Mạt hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

Tông chủ không chút nào giữ lại phát tiết lửa giận như vậy, con đường nằm vùng của mình chỉ sợ phải kết thúc ròi!

Thôi, thôi!

Rõ ràng có thực lực nghiền áp nội môn đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông, mỗi ngày lại phải sống như cháu nội, lão tử cũng chịu đủ rồi!

“Phốc!”

Phương Linh Ngọc như bùn nhão ngã xuống đất.

Toàn bộ quá trình bị hành hạ, sư tôn Khúc trưởng lão chỉ có thể trơ mắt nhìn mà bất lực, cuối cùng thật sự nhịn không được, chỉ phát ra lời hung hăng: “Quân Thiên lão nhân, không cần hơi quá đáng!”

“Vù!”

Quân Thường Tiếu xuất hiện ở trước người nàng, lạnh nhạt nói: “Nghe nói ngươi vừa rồi muốn phế tu vi đệ tử bổn tọa?”

“Không ổn!”

Sắc mặt Khúc trưởng lão biến đổi hẳn.

“Ầm —————— “

Lực lượng kiếm võ hội tụ nắm tay, trực tiếp đánh bay bà ta, đánh lên trên thân tường!

“Ong ong ong!”

Dưới lực lượng cường thế càn quét, toàn bộ Ma Long Quật kịch liệt run lên.

Linh thú như rồng như rắn đang từ các đường hầm lao tới, cảm nhận được dư uy khủng bố thổi quét đến, cả kinh nhao nhao hướng sâu bên trong chạy trốn.

Tô Tiểu Mạt không đoán sai, trong hang động quả thực tồn tại càng nhiều linh thú cường đại, nhưng bất ngờ là, tông chủ đến cứu viện không phải là đối phó chúng nó, ngược lại đang gọi nhịp với Thái Huyền Thánh Tông!

“Lão yêu bà.”

Quân Thường Tiếu thu hồi nắm tay, lạnh nhạt nói: “Đệ tử của bổn tọa nếu bị phế tu vi, Thái Huyền Thánh Tông có thể xoá tên từ giang hồ.”

Câu này nói siêu khí phách!

Cũng mang tính cách bao che khuyết điểm của người đứng đầu một tông bày ra vô cùng nhuần nhuyễn!

Khúc trưởng lão chịu đựng thương thế dán ở trước thân tường, trong lòng vạn phần khó hiểu, Quân Thiên lão nhân này không phải một tán tu sao? Vì sao không lấy ‘đồ nhi’ xưng hô, ngược lại lấy ‘đệ tử’ chứ?

Đại đệ tử hắn lúc trước nói là chỉ Tô Cẩm Đường sao?

Hạ Thủy Vân đã là trợn trừng mắt hạnh, không ngờ sư tôn Cẩu Thặng mạnh như thế, bắt nạt Khúc trưởng lão Võ Thánh như vậy quả thực quá thoải mái!

“Tiểu Mạt.”

Quân Thường Tiếu nói: “Bổn tọa mang ngươi đi Thái Huyền Thánh Tông đòi công đạo!”

“...”

Vẻ mặt trên mặt Tô Tiểu Mạt nhất thời trở nên đặc sắc.

Tông chủ, ngươi mang tên của ta hô lên rồi đó, ngươi là thật muốn ngả bài, cưỡng ép chấm dứt kiếp sống nằm vùng của ta sao!

Nằm vùng hay không không sao cả.

Nhưng Hạ Thủy Vân còn đó, ta lại nên hướng nàng giải thích như thế nào?

Giữa chúng ta vừa hoạn nạn thấy chân tình xác lập quan hệ người yêu, còn chưa tiến một bước phát triển đã mang thân phận bại lộ ra, chẳng phải là tiết tấu lập tức chia tay?

Thật ra mỗi khi đêm khuya, Tô Tiểu Mạt từng nghĩ, mình chung quy là nằm vùng, sớm hay muộn có một ngày sẽ thẳng thắn thân phận, đến lúc đó lại nên đi đối mặt Hạ Thủy Vân như thế nào?

Mang nàng rời khỏi.

Mang nàng đi Vạn Cổ tông!

Tô Tiểu Mạt rất tin tông chủ sẽ không từ chối.

Nhưng, Hạ Thủy Vân đồng ý hay không? Đó là một vấn đề, cho nên khi cần thiết có thể chơi chiêu.

Kế hoạch là tốt.

Nhưng, không theo kịp biến hóa!

Tông chủ lần này tới cứu viện, trực tiếp có tính toán ngả bài, căn bản không kịp bố trí lộ số!

“Tiểu Mạt?”

Hạ Thủy Vân vẻ mặt khó hiểu nhìn qua.

Tô Tiểu Mạt cúi đầu, trong lòng rít gào: “Tông chủ, vở kịch này ta diễn không nổi nữa!”

Tử Lân Yêu Vương chúng nó tuy không phối hợp, nhưng còn có thể cố gắng trình diễn tiếp, tông chủ diễn ra vở kịch này, nhất thời không thể nào chống đỡ!

“Tiểu Mộc.”

Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Không cần ẩn tàng nữa, nói cho nàng thân phận thật sự của ngươi.”

“...”

Vẻ mặt trên mặt Tô Tiểu Mạt cứng ngắc.

Vừa rồi còn chỉ là suy đoán tông chủ muốn ngả bài, bây giờ là sự thật!

“Tông chủ, ta...” Tô Tiểu Mạt do dự, hắn sợ mang thân phận thật sự của mình nói ra, quan hệ với nàng sẽ từ thân mật nháy mắt biến thành đối lập.

Quân Thường Tiếu nói: “Cô bé này hẳn chính là Hạ Thủy Vân, các ngươi đã thích nhau, nên dùng thân phận thật sự đi đối đãi phần cảm tình này, mà không phải dùng một thân phận giả dối không tồn tại.”

“...”

Tô Tiểu Mạt vẻ mặt ngạc nhiên.

Tông chủ nói ra loại lời này, chẳng lẽ đã thỉnh giáo Ngụy lão?

Không!

Ngụy lão ai cũng có thể dạy, chính là dạy không được hắn!

“Ta hiểu rồi...” Tô Tiểu Mạt nắm tay, ngẩng đầu nhìn về phía nữ nhân luôn chăm chú nhìn mình, nói: “Xin lỗi... Ta... Ta...”

Có một số lời, rõ ràng rất dễ nói.

Nhưng lại kẹt ở trong cổ họng không ra được!

Hạ Thủy Vân như có dự cảm, thanh âm run rẩy nói: “Huynh muốn nói cái gì?”

“Vù!”

Tô Tiểu Mạt nói không ra lời, chỉ có thể cố gắng nâng tay, mang dung mạo hơi bệnh trạng giật xuống, thể hiện ra một khuôn mặt góc cạnh rõ ràng.

Người quen thuộc đột nhiên trở nên dị thường xa lạ, Hạ Thủy Vân ngây ra như phỗng đứng ở tại chỗ, sau đó bịt miệng, nước mắt tràn mi mà ra nói: “Ngươi... Không phải Tô Cẩm Đường!”

“Ta không phải Tô Cẩm Đường.”

“Ta cũng không phải Tô Cẩu Thặng.”

Nhìn cô gái kia ở trước mặt khóc, trái tim Tô Tiểu Mạt truyền đến từng trận đau đớn, gian nan nói: “Ta là đệ tử Vạn Cổ tông, ta là Tô Tiểu Mạt!”

Một khắc đó, Hạ Thủy Vân rốt cuộc hiểu, vì sao khuôn mặt xa lạ này có một tia quen thuộc, thì ra chính là đệ tử Vạn Cổ tông tham gia long hổ tranh bá lấy cước pháp trứ danh!

Khúc trưởng lão nổi giận nói: “Thì ra ngươi là gian tế!”

Tô Tiểu Mạt không để ý tới lão yêu bà này, đi đến trước mặt Hạ Thủy Vân, nói: “Ta lừa tất cả mọi người Thái Huyền Thánh Tông, nhưng chỉ có không lừa muội, bởi vì trái tim này của ta...”

“Bốp!”

Cái tát thanh thúy vang lên ở động quật.

Hạ Thủy Vân nghiến răng, trong mắt chứa nước mắt cùng hận ý.

Nữ nhân băng sơn này thật sự bị hòa tan rồi, thậm chí không tiếc ở trước mặt Phương sư tỷ lấy ‘người yêu’ xưng hô.

Hòa tan nàng là Tô Cẩm Đường, là Tô Cẩu Thặng, không phải Tô Tiểu Mạt đệ tử Vạn Cổ tông!

Từ thời khắc đối phương vạch trần chân dung của mình, cũng liền vô tình tuyên bố vô luận Tô Cẩm Đường hay là Tô Cẩu Thặng đều không tồn tại nữa.

Mộng vỡ rồi.

Cái gì cũng không còn!

Trong lòng Hạ Thủy Vân đau, so với Tô Tiểu Mạt mãnh liệt hơn gấp trăm lần ngàn lần!

“Xin lỗi! Xin lỗi!”

Tô Tiểu Mạt cố gắng xoay mặt lại, bên trên có dấu bàn tay đỏ tươi.

Hắn từng chiếm tiện nghi, từng bị Hạ Thủy Vân đánh một lần, nhưng đó chỉ là mặt đau, nhưng lần này lại là đau lòng, đau thịt, đau toàn thân.

Tô Tiểu Mạt từng nghĩ hình ảnh mình bộc lộ thân phận, nhưng chưa từng nghĩ thật sự đến một ngày này sẽ đau khổ như thế!

Hạ Thủy Vân tức giận nhìn hắn, nước mắt rơi như mưa.

Kẻ lừa gạt!

Đại lừa gạt!

Lòng Tô Tiểu Mạt càng đau hơn.

Hắn muốn nâng tay mang nữ tử đau lòng này ôm vào trong lòng, nhưng tự trách mãnh liệt tràn ngập tư duy, trước sau không có dũng khí làm như vậy.

“Ài.”

Quân Thường Tiếu bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Sớm biết ngươi sẽ động chân tình, bổn tọa nói cái gì cũng sẽ không để ngươi làm nằm vùng.

------------


Bình Luận (0)
Comment