Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1089 - Chương 1089. Cơm Chó Đến Từ Tô Tiểu Mạt

Chương 1089. Cơm chó đến từ Tô Tiểu Mạt
Quân Thường Tiếu đại náo Thái Huyền Thánh Tông, thiếu chút nữa phát triển đến chiến tranh thế giới, cũng may Lục Thiên Thiên ra mặt, khiến sự tình có thể tuyên bố chấm dứt.

Nhưng, chỉ phế bỏ hai người khởi xướng, không lừa tài nguyên võ đạo của bọn họ, hoàn toàn không giống tác phong của Cẩu Thặng!

“Móa!”

Sau khi về tới tông môn, Quân Thường Tiếu vỗ ót nói: “Quên mất rồi!”

“Thôi, thôi.”

Hắn lắc đầu nói: “Xem ở trên phần đại đệ tử cùng tam đệ tử, không tính toán chi li với bọn họ nữa.”

“Lê đường chủ.”

Quân Thường Tiếu lập tức hạ lệnh: “Thông báo Tiểu Mộc, mang chuyện tình cảm mau chóng giải quyết, trở về tông môn tu luyện.”

Hắn cũng không phản đối đệ tử yêu đương.

Nhưng nếu bởi vậy bỏ bê tu luyện, khẳng định không cho phép.

Dù sao người trẻ tuổi nên lấy sự nghiệp làm trọng, không thể quá mức trầm mê trong biển tình.

Nói thật.

Cũng có chút ghen tị!

Đi ra ngoài làm nằm vùng, thế mà cũng có thể tán gái!

Ài.

Cũng may mình không đi.

Bằng không, nữ đệ tử Thái Huyền Thánh Tông đều bị bổn tọa tán đi rồi.

Hệ thống cạn lời: “Hắn lấy đâu ra tự tin!”

“Rõ.”

Lê Lạc Thu vội vàng liên hệ phân đà các châu quận, thành công lấy được liên hệ với Tô Tiểu Mạt đang ở thôn trang hẻo lánh nào đó.

Tên này ôm Hạ Thủy Vân bay qua thiên sơn vạn thủy, tìm một chỗ yên tĩnh, tính ở nơi này cùng nàng triển khai một đoạn cảm tình chân thành tha thiết.

“Thủy Vân.”

Tô Tiểu Mạt nghiêm túc nói: “Tông chủ nhà ta đã rời khỏi, Thái Huyền Thánh Tông không bị phá hủy, muội có thể yên tâm rồi.”

Hạ Thủy Vân đứng ở trong phòng, mặt đầy sương lạnh trừng mắt nhìn hắn, nói: “Năm đó ở Vân Lĩnh sơn mạch, rất nhiều hung thú đột kích, có phải Vạn Cổ tông các người an bài hay không!”

“Đúng.”

“Kim Lân sơn có linh thú cường đại đột kích, cũng là Vạn Cổ tông các người an bài?”

“Đúng!”

Tô Tiểu Mạt thẳng thắn nói.

Việc tới nước này, đã không cần thiết giấu diếm nữa.

“Kẻ lừa gạt!”

Hạ Thủy Vân nghiến hàm răng trắng nói.

Năm đó, ở Vân Lĩnh sơn mạch hắn không để ý sống chết đứng ra, do đó dẫn tới mình có hảo cảm, sau đó ở trong tiếp xúc chậm rãi thành lập cảm tình, nhưng kết quả tất cả là âm mưu, tất cả là thiết kế sẵn!

Tô Tiểu Mạt nói: “Hạ Thủy Vân, ta có thể rất có trách nhiệm nói cho muội, ta tuy lừa muội, nhưng nằm vùng ở Thái Huyền Thánh Tông, cũng không có bất cứ ác ý gì cả, chỉ là vì thăm dò chuyện đại sư tỷ cùng Phương Linh Ngọc!”

Một điểm này, tác giả có thể làm chứng.

Tô Cẩu Thặng nằm vùng, chỉ vì thu hoạch tình báo.

Về sau Quân Thường Tiếu đại náo Thái Huyền Thánh Tông, cũng là nữ nhân này chính mình nói ra gây nên!

“Đi ra ngoài!”

Hạ Thủy Vân chỉ vào cửa nói.

“Ta hôm nay đã mất đi tông môn, nếu lại mất đi muội, sống trên thế giới này sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì nữa.”

Tô Tiểu Mạt ủ rũ đi ra ngoài.

Hạ Thủy Vân đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn bóng lưng cô đơn đó của hắn, trái tim tự dưng đau lên.

“Keng!”

Tô Tiểu Mạt ra ngoài đứng ở trong đình viện, gọi ra Chân Dương Kiếm lấy cổ tay áo lau, ánh mắt toát ra nét kiên quyết.

Hạ Thủy Vân thấy thế, vội vàng lao tới, cả kinh nói: “Huynh muốn làm gì!”

“Đừng để ý tới ta!”

Tô Tiểu Mạt đau thương nói.

Hạ Thủy Vân muốn mở miệng khuyên giải, thấy tên kia trực tiếp giơ kiếm, chỉ có thể không để ý tất cả xông qua.

“Vù!”

Bóng kiếm lóe lên, tiếng cắt rách truyền đến.

Trong lòng Hạ Thủy Vân truyền đến từng đợt đau đớn, nước mắt ngăn không được chảy xuống, nói: “Huynh vì sao phải nghĩ quẩn...”

“Đến.”

“Ăn táo.”

Đột nhiên, Tô Tiểu Mạt đưa qua một miếng táo, mỉm cười nói.

Cảm tình đã nổi lên, Hạ Thủy Vân nhất thời ngây ra như phỗng.

Thì ra hắn không phải tự sát, thì ra là bổ táo, vì thế xấu hổ và giận dữ nói: “Tô Tiểu Mạt, huynh quá đáng lắm... Ô...”

Tô Tiểu Mạt đã ôm nàng vào trong lòng, đầu cúi thấp xuống.

Dưới ánh trời chiều, đôi nam nữ trong lòng đều có nhau này ôm nhau, toàn bộ thế giới giống như yên lặng, cơm chó trải rộng đầy đất.

...

Tô Tiểu Mạt cũng không lập tức quay về Vạn Cổ tông, cùng Hạ Thủy Vân tạm thời ở thôn trang, mỗi ngày mở đường nàng tha thứ mình, mở đường nàng tiếp nhận mình thật ra chính là Tô Cẩm Đường, chính là Tô Cẩu Thặng.

Thứ Ngụy lão chỉ điểm ra, trên cảm tình đúng là mạnh.

Hạ Thủy Vân vốn có ngăn cách, cuối cùng không thể thủ vững trận địa, dần dần mở rộng cửa lòng tiếp nhận hắn.

Chỉ là...

Mỗi khi nhớ tới Quân Thường Tiếu, kiêu ngạo ương ngạnh đứng ở trước sơn môn Thái Huyền Thánh Tông, luôn khiến nàng lơ đãng sinh ra khoảng cách, thậm chí cố ý đi trốn tránh đối phương.

“Thủy Vân.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Đại sư tỷ năm đó tuy phạm vào sai lầm, nhưng tội không đến mức bị phế tu vi, bởi vì Phương Linh Ngọc gặp đối đãi không công bằng, tông chủ nhà ta đi đòi công đạo cũng hợp tình hợp lý.”

“...” Hạ Thủy Vân trầm mặc.

Chuyện Lục Thiên Thiên, ở trong tông môn có rất ít người đề cập, chỉ sợ cũng có nguyên nhân vì trưởng lão loạn dùng chức quyền cho trừng phạt nặng đi.

“Ở Ma Long Quật nữ nhân rắn rết đó dẫn linh thú ra, nếu không phải ta thực lực cường đại, sợ sớm đã chết không có chỗ chôn.” Tô Tiểu Mạt lại nói.

“...”

“Còn có ở ta sau khi bị thương nặng, ả đã nổi lên sát tâm, nếu không phải bị ta hóa giải, đã sớm chết lần thứ hai.”

Hạ Thủy Vân luôn trầm mặc ngẩng đầu, nói: “Huynh nói nhiều như vậy, là muốn nói cho ta biết, tất cả đều là Phương sư tỷ gieo gió gặt bảo sao?”

“Không sai.” Tô Tiểu Mạt nói.

Hạ Thủy Vân nói: “Thái Huyền Thánh Tông ta bị phá sơn môn, ở trên giang hồ mất hết thể diện cũng là gieo gió gặt bảo?”

“Nái này...”

Tô Tiểu Mạt trầm mặc một lát, nói: “Lấy sự coi trọng của tông chủ đối với đại sư tỷ, chỉ phá đi sơn môn Thái Huyền Thánh Tông mấy người cùng khiển trách hai thủ phạm, đã phi thường nhân từ.”

Hạ Thủy Vân nói: “Ta còn phải cảm tạ tông chủ nhà các ngươi?”

“Ý tứ của ta là, chuyện đại sư tỷ cùng Phương Linh Ngọc lấy kết quả này xong việc, đối với hai tông ngươi ta mà nói tất cả đều vui.” Tô Tiểu Mạt nói.

“...”

Hạ Thủy Vân không nói gì nữa.

Quả nhiên, lập trường khác nhau, quan niệm cũng khác nhau.

Tô Tiểu Mạt còn muốn tiếp tục khuyên giải, bên tai đột nhiên truyền đến tình báo Tế Vũ Đường đưa tới, vì thế sửa lời: “Thủy Vân, ta vừa lấy được tin tức, tông chủ quý tông đã từ nhậm vị trí tông chủ.”

Hạ Thủy Vân ngạc nhiên.

Chuyện Tư tông chủ từ nhậm tông chủ Thái Huyền Thánh Tông, giờ phút này đã truyền ra ở trên giang hồ.

Về phần nguyên nhân từ nhậm, thì là vì sơn môn tồn tại vĩnh cửu bị hủy, đại điện suýt nữa bị phá, thẹn với liệt tổ liệt tông của tông môn.

Thái trưởng lão Lam Kính Đình cho phép hắn từ nhậm.

Thật ra ở sau khi biết được Lục Thiên Thiên bị phạt nặng, hắn từng chỉ trích Tư tông chủ, xử lý công việc tông môn quá mức mặc kệ trưởng lão, chỉ là không ngờ đến tiếp sau sẽ chôn xuống nguy cơ Quân Thường Tiếu đại náo Thái Huyền Thánh Tông!

Tông chủ Thái Huyền Thánh Tông cũng là vì năm đó thân là đứng đầu một tông, chưa thể quản thúc tốt trưởng lão, khiến tông môn thiếu chút nữa có họa diệt môn mà tự trách thật sâu, do đó làm ra quyết định từ nhậm.

“Trải qua đoàn trưởng lão thương nghị.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Tam trưởng lão tạm thời đảm nhiệm tông chủ tạm quyền.”

“Tam trưởng lão hàng năm chưởng quản nội vụ, công tư rõ ràng, do hắn tiếp nhận vị trí tông chủ cũng là lựa chọn sáng suốt.” Hạ Thủy Vân nói.

“Đúng vậy.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Tam trưởng lão đối với ta cũng rất tốt, nếu không phải không có hắn coi trọng, chúng ta có lẽ còn sẽ không lâu ngày sinh tình đâu.”

“Hừ.”

Hạ Thủy Vân bĩu môi nói: “Ai sinh tình với huynh.”

Tô Tiểu Mạt dựa tới gần, cười nói: “Sinh tình đã là kiểu quá khứ, về sau muội phải sinh con cho ta.”

“Ai muốn sinh con cho huynh!” Hạ Thủy Vân xấu hổ giận dữ quay đầu.

“Ồ, đúng rồi.”

Tô Tiểu Mạt nói: “Còn có một tin tức, muốn nghe hay không?”

“Tin tức gì?”

“Hạ trưởng lão được đề bạt làm phó tông chủ tạm quyền.”

“A?”

Hạ Thủy Vân mở to mắt nhìn.

Tô Tiểu Mạt cười nói: “Tông chủ lệnh ta nhanh chóng trở lại, chuẩn bị hậu lễ đi Thái Huyền Thánh Tông hướng Hạ trưởng lão cầu hôn đó.”

“Gia gia của ta nói không tính, ta mới quyết được!” Hạ Thủy Vân nói.

Tô Tiểu Mạt lại đến gần thêm không ít, mang bình Thanh Tâm Băng Cơ Hoàn lấy ra, nghiêm túc nói: “Đây là thứ muội cho ta, ta vẫn luôn giữ, dùng để làm tín vật đính hôn được không?”

“Không cho muội từ chối.”

Hắn lại bổ sung nói: “Bởi vì muội còn giữ mảnh vỡ chí bảo của ta!”

------------


Bình Luận (0)
Comment