Chương 1134. Anh linh tiền bối nếu có mặt, xin vỗ tay cho ta, xin kiêu ngạo vì ta!
Bên trong điện phủ cổ xưa sạch sẽ, bởi lúc trước trận pháp phong ấn.
Đại điện đặt chín cái ghế tựa dùng chất liệu đặc thù chế tạo, thân tường phía sau treo chín bức tranh.
Bên trên vẽ là chín đại điện chủ, giờ phút này có ba vị đang ở ao huyết mạch tẩm bổ huyết mạch, đang chậm rãi khôi phục thực lực.
Quân Thường Tiếu ngồi ở chỗ ngồi chủ tọa đại điện ngày xưa bắt chéo chân, mười ngón tay đan vào nhau, linh hồn dung nhập Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp, dò hỏi: “Xác định bọn họ khôi phục tu vi, ngươi cũng có thể tuyệt đối khống chế?”
Nhị Nha khẳng định: “Chỉ cần linh hồn từng bị ta dạy dỗ, cho dù phi thăng thượng giới có thực lực mạnh hơn cũng phải ngoan ngoãn nghe lệnh chủ nhân cùng ta.”
“Vậy thì tốt.”
Quân Thường Tiếu hoàn toàn trầm tĩnh lại, sau đó phi thường chờ mong lẩm bẩm: “Ba đại điện chủ khôi phục tu vi, không phải tương đương có ba siêu cấp bảo tiêu sao.”
Hệ thống nói: “Nếu kí chủ ngay từ đầu làm như vậy, cũng có thể tiết kiệm Bùa Khai Ấn cùng Càn Khôn Chi Phù.”
Làm sức chiến đấu mạnh nhất của Hồn tộc đại lục, còn có thân phận cao quý, lập tức có ba tên, Mân Côi nữ hoàng còn không phải dễ dàng hành hạ? Toàn bộ thế giới còn không phải tùy tiện khống chế?
“...”
Quân Thường Tiếu ôm ngực nói: “Lòng ta đau quá, đau quá.”
“Đương nhiên.”
Hệ thống an ủi: “Kí chủ vừa đến đã gặp được Mân Côi nữ hoàng, xui tận mạng, cho dù tới nơi này cũng không có cơ hội.”
“Có đạo lý.”
Quân Thường Tiếu nhìn về phía Mân Côi nữ hoàng ngồi ở trên chỗ ngồi thứ hai, lấy khẩu khí ra lệnh nói: “Còn không mau rót chén trà cho bổn tọa.”
Mân Côi nữ hoàng trừng mắt nói: “Ngươi đây là coi ta là tỳ nữ?”
Quân Thường Tiếu nghiêng người, nói: “Ngươi là nữ hoàng Hồn tộc đại lục, ta là khách nhân tới từ bên ngoài, là chủ nhà, ngươi không nên tận tình địa chủ một phen sao?”
“Ngươi rõ ràng là giặc vụng trộm vào.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Với lại, nơi này đã không có ai, ta đi đâu tìm nước pha trà cho ngươi.”
“Như vậy đi.”
Quân Thường Tiếu tựa vào trên ghế, nói: “Tới đấm lưng, bóp vai cho ta.”
“...” Đôi mắt đẹp của Mân Côi nữ hoàng âm lạnh đi, nếu không phải đang bị thương nặng, mất hết tu vi, khẳng định đập một chưởng, cho hắn một bài mát xa đau mà sướng nhất.
Ba đại điện chủ đặt mình trong ao huyết mạch tẩm bổ, muốn hoàn toàn khôi phục trạng thái mạnh nhất nhất định cần một chút thời gian.
Quân Thường Tiếu không vội, bởi vì hai nhiệm vụ phụ tuyến không đặt ra thời hạn, cho nên tạm thời ở lại điện phủ cổ xưa, không có việc gì ngắm phong cảnh, trêu đùa Mân Côi nữ hoàng, có đoạn thời gian ngắn tiêu sái vô cùng.
“Kẹt...!”
Năm ngày sau, cửa đóng chặt của Huyết Mạch đường bị đẩy ra, từng làn sóng khí mênh mông từ bên trong gào thét lao ra, thổi đi lá cây phân tán đầy sân.
Ở dưới nhạc nền hùng hồn, ba đại điện chủ khí vũ hiên ngang, khí phách lộ hết từ bên trong đi ra, quanh thân hội tụ khí tức hùng hậu, không thua gì Mân Côi nữ hoàng trạng thái toàn thịnh, thậm chí so với nàng còn mạnh hơn!
“Vù vù!”
Toàn bộ điện phủ cổ xưa ở thời khắc đó bọn họ đi ra, bắt đầu run lên khe khẽ, giống như đang hoan nghênh chủ nhân quy vị!
Mân Côi nữ hoàng ngồi ở trên bậc thang đại điện đã nhận ra cái gì, nhìn về phía Huyết Mạch đường, hàng lông mày lá liễu nhíu chặt nói: “Sức chiến đấu mạnh nhất Hồn tộc ta đã trở lại.”
Quân Thường Tiếu đi ra, nói: “Tựa như cũng không mạnh hơn ngươi bao nhiêu đâu.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Nếu không phải ở Tinh Vẫn đại lục ngủ say vạn năm, bọn họ chỉ sợ đã bắt đầu thăm dò Quy Trăn cảnh rồi nhỉ.”
Ba đại điện chủ tu vi khôi phục tuy chỉ Phản Phác cảnh, nhưng cũng là thực lực vạn năm trước, nếu năm đó xâm nhập Tinh Vẫn đại lục thành công, thu hoạch càng nhiều tri thức cùng tài nguyên võ đạo hơn, bây giờ sợ sớm đã một bước lên trời!
Nhưng mà.
Bọn họ tuyệt đối sẽ không ngờ được, Võ Đế thời cổ trên Tinh Vẫn đại lục, cũng có sức chiến đấu cực mạnh.
Cho dù mình cùng điện chủ khác ra tay, thậm chí lấy thần thông ký túc trong cơ thể cũng dẫn phát chư đế đại chiến, vẫn chưa hạ được nó, ngược lại rơi vào kết cục ngủ say vạn năm.
Nói thật.
Nhìn từ kết quả cuối cùng, chín đại điện chủ xuất chinh Tinh Vẫn đại lục là thắng lợi.
Bởi vì bọn họ không chỉ kết thúc thời đại thượng cổ, cũng khiến Võ Đế rơi rụng hết, từ đó đại lục chia năm xẻ bảy, linh khí điêu linh, cho đến ngày nay vẫn nguyên khí đại thương.
Nếu không có nhân tố không xác định xuất hiện.
Bọn họ từ trong ngủ say thức tỉnh, giở lại trò cũ một lần nữa, chiếm cứ toàn bộ đại lục hoàn toàn không thành vấn đề.
Đáng tiếc.
Quân Thường Tiếu chính là nhân tố không xác định này.
Hắn xuyên việt, hắn đến, không chỉ xoay chuyển kết cục gặp nạn lần thứ hai của Tinh Vẫn đại lục, còn mang thủ phạm dạy dỗ thành con cừu nhỏ, thậm chí đánh ngược tới địa giới Hồn tộc đại lục, mang nữ hoàng đời thứ tư hung hăng bắt nạt một trận.
“Huỵch!”
Trước đại điện, Tam điện chủ dừng lại trước một bước.
Tứ điện chủ và Ngũ điện chủ theo sau tới, ba người đứng thành một hàng, khí tức phát ra có thể nói tương đối cường đại.
Nhưng, chính là ba trong chín người đại biểu sức chiến đấu mạnh nhất của Hồn tộc đại lục, ở lúc hướng về Quân Thường Tiếu, lại là đặc biệt giữ khuôn phép, đặc biệt cẩn thận.
“Vù!”
Ba người chắp tay nói: “Quân tông chủ, chúng ta đã khôi phục tu vi.”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên cầu thang trên cùng, hai tay đặt lên trên đùi, mười ngón tay đan vào nhau, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc nói: “Quỳ xuống, gọi chủ nhân.”
“Phốc!”
“Phốc!”
“Phốc!”
Ba đại điện chủ đồng loạt khom đầu gối cao quý, quỳ xuống đất hô: “Tham kiến chủ nhân!”
“...”
Mân Côi nữ hoàng trầm mặc.
Ba điện chủ có quyền lực lay động nữ hoàng, thế mà cúi đầu xưng phó (người hầu) đối với võ giả Tinh Vẫn đại lục!
Quân Thường Tiếu sau khi hơi ngửa ra chiến thuật, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nói: “Thời đại thượng cổ vì thủ hộ quê nhà, ở trong trận chiến chư đế ngàn ngàn vạn tiền bối ngã xuống, anh linh các ngươi nếu còn...”Lớn tiếng hô: “Xin vỗ tay cho ta, xin kiêu ngạo vì ta!”
Đám mây trên trời như huyễn hóa ra từng cái bóng người, như hóa thành Đại Hoang Võ Đế, Ngũ Hành Võ Đế...
Những tiền bối này từng vì chống đỡ ngoại tộc xâm nhập, bảo hộ quên hương mà hy sinh, mỉm cười nhìn về phía nam nhân ngồi ở trên bậc thang.
Sỉ nhục vạn năm, hôm nay được báo!
Anh linh tiền bối nếu còn, chắc chắn cảm thấy vui mừng gấp bội!
“Vù!”
Quân Thường Tiếu đứng dậy, vung một tay lên, áo choàng Chân Dương đại biểu thịnh thế vang lên phần phật, hào hùng vạn trượng nói: “Các ngươi, theo ta hướng tới nữ hoàng chi thành!”
“Vâng!”
Ba đại siêu cấp bảo tiêu theo sát sau đó.
Nhìn bóng lưng uy vũ bất phàm, khí vũ hiên ngang kia, Mân Côi nữ hoàng nói thầm: “Tên này có đôi khi, thật ra còn rất đàn ông.”
...
Nữ hoàng chi thành.
Đại điển đăng cơ đã kết thúc, nhưng thành trì vẫn đang giăng đèn kết hoa, rất náo nhiệt.
Nữ hoàng Hồn tộc vô luận đổi là ai, đối với dân chúng bình thường mà nói đều không sao cả, cho nên vẫn sống như mọi khi, chỉ là ngẫu nhiên vụng trộm nghị luận tiền nhiệm nữ hoàng sao lại theo người ta bỏ trốn chứ?
“Dạ Tinh Thần này lá gan không nhỏ, dám mang theo tiền nhiệm nữ hoàng của chúng ta bỏ trốn.”
“Các thành trì lớn đều có bức tranh truy nã hắn, chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng tránh không được bị bắt.”
Dạ Tinh Thần đang ở Vạn Cổ tông tu luyện hoàn toàn sẽ không ngờ được, mình ngồi ở trong nhà, phải gánh tiếng xấu mang nữ hoàng bỏ trốn!
...
Hoàng cung đại điện.
Thác Lĩnh chắp tay nói: “Nữ hoàng đại nhân, ty chức đã điều động toàn bộ lực lượng Hồn tộc, đang tìm Dạ Tinh Thần cùng Hoa Mân Côi, không cần bao lâu sẽ có tin tức.”
“Ừm.”
Lăng Bình nữ hoàng đoạt lại ngôi vị hoàng đế gật gật đầu, nói: “Toàn bộ điều lệ nữ nhân kia định ra, cùng với mười thành trì lớn trọng điểm bồi dưỡng, lập tức huỷ bỏ hết.”
“Cái này...”
Thác Lĩnh nhíu mày nói: “Nữ hoàng đại nhân, trải qua mấy ngàn năm phát triển, mười thành trì lớn chỉnh thể thực lực rất mạnh, nếu huỷ bỏ, sợ không ổn thỏa.”
“Không có gì không ổn.” Lăng Bình nữ hoàng thản nhiên nói.
“Vâng!”
Thác Lĩnh chỉ là thần tử, nữ hoàng có lệnh phải vâng theo.
“Phương diện Tinh Vẫn đại lục, bây giờ tình huống thế nào?” Lăng Bình nữ hoàng lại dò hỏi.
“Bẩm nữ hoàng.”
Một cường giả Hồn tộc trả lời: “Đường hầm thời không đi thông Tinh Vẫn đại lục bị bịt kín, chúng ta không thể tiến vào.”
Lăng Bình nữ hoàng kinh ngạc nói: “Đường hầm Thời Không Chi Trùng đả thông, sao có khả năng sẽ phong kín?”
“Nữ hoàng đại nhân.”
Thác Lĩnh nói: “Thời Không Chi Trùng ngài năm đó dùng còn không?”
“Còn là còn.”
Lăng Bình nữ hoàng vung tay lấy ra một sinh vật tương tự sâu lông, lắc đầu nói: “Đáng tiếc, vạn năm trước sau khi đả thông đường hầm thời không, luôn lâm vào ngủ say, nếu không, chiếm cứ Tinh Vẫn đại lục nhẹ mà...”
“Quấy rầy một chút.”
Ngay lúc này, ngoài cung điện truyền đến thanh âm.
“Vù!”
Quân Thường Tiếu mặc bộ đồ Chân Dương sải bước đi vào, ngạo nghễ chỉ hướng Lăng Bình nữ hoàng, lạnh lùng nói: “Loạn thần tặc tử, mưu đồ soán vị, Dạ Tinh Thần ta hôm nay sẽ thanh quân trắc!”
------------