Chương 1135. Lại biến thiên rồi
Khi Quân Thường Tiếu xuất hiện ở trong cung điện, đám người Lăng Bình nữ hoàng và Thác Lĩnh ngây dại!
Hắn vào bằng cách nào!
Hắn sao vô thanh vô tức vào như thế!
Các lộ cao thủ ẩn núp trong cấm cung cùng tướng lĩnh binh sĩ ngày đêm thủ hộ tất cả đều là người mù sao?
“Phốc!”
“Phốc!”
Ngay lúc này, vài tên võ giả Hồn tộc Độ Không cảnh mỗi người một vẻ bay vào, sau đó bị thương nặng nằm ở trước mặt Quân Thường Tiếu.
Lăng Bình nữ hoàng và Thác Lĩnh phóng thích linh niệm, phát hiện bên ngoài dọc theo đường đi tất cả đều là người ngã gục.
Thì ra, đây là tiết tấu bị người ta trực tiếp san phẳng!
“Bịch, bịch, bịch.”
Ba đại điện chủ mặc đồ đen đeo mặt nạ đi vào, đứng ở phía sau Quân Thường Tiếu, hoàn toàn là bảo tiêu chuyên nghiệp mạnh mẽ nhất.
“Lăng Bình.”
Mân Côi nữ hoàng đi vào, nói: “Thời đại thuộc về ngươi sớm ở mấy ngàn năm trước đã kết thúc.”
Lăng Bình nữ hoàng cả giận nói: “Thời đại của ta, là ngươi cướp đi!”
Mân Côi nữ hoàng nhìn về phía Thác Lĩnh, lạnh lùng nói: “Từ sau khi nữ hoàng đời đầu tiên kế vị, đã ban bố pháp lệnh, ai có năng lực thì làm, ta đường đường chính chính chiến thắng ả có gì sai?”
Nàng từng là thị vệ của Lăng Bình nữ hoàng, về sau địa vị cùng thực lực tăng lên, lấy quy định của Hồn tộc khởi xướng trận chiến đế vị, cuối cùng giành được thắng lợi, đạt được văn võ bá quan tán thành, trở thành nữ hoàng đời thứ tư.
Trình tự đúng.
Có gì sai?
“Hừ.”
Thác Lĩnh thản nhiên nói: “Ngươi tuy chiến thắng nữ hoàng đại nhân, nhưng chín đại điện chủ không có mặt, không được bọn họ tán thành, thì không xứng kế thừa vị trí nữ hoàng.”
Đây là bắt chặt lý do chín điện chủ không có mặt, liều chết phủ nhận tính quyền uy của Mân Côi nữ hoàng.
Mân Côi nữ hoàng cười lên.
Mình lấy thực lực đạt được giang sơn Hồn tộc, mấy ngàn năm quan luôn cẩn trọng, chỉ vì để tộc đàn càng cường đại hơn, chỉ bởi vì không được điện phủ cổ xưa tán thành, phủ nhận tất cả cố gắng của mình.
Buồn cười!
Thật sự buồn cười!
“Nàng không phải là thiếu trình tự kế thừa ngôi vị hoàng đế hợp pháp sao?” Quân Thường Tiếu luôn trầm mặc búng vang ngón tay, nói: “Hôm nay cho các ngươi cái trình tự hợp pháp.”
Ba đại điện chủ phía sau kéo mặt nạ trên mặt, mang khuôn mặt vốn có hiển lộ ra.
Lăng Bình nữ hoàng thấy thế, nhất thời vui vẻ nói: “Ba vị điện chủ, các ngươi trở về khi nào!”
Nhưng, nụ cười rất nhanh đọng lại, bởi vì ba người bọn họ đứng ở trước người Mân Côi nữ hoàng, không phải đại biểu đối lập cùng mình sao!
Sắc mặt Thác Lĩnh cũng khó coi hẳn đi.
“Lăng Bình.”
Tam điện chủ nói: “Sự tình chúng ta đã biết, theo quy định nữ hoàng đời thứ nhất lưu lại, ngươi đã thua thì phải dám đánh cược dám chịu thua, mang ngôi vị hoàng đế nhường cho nàng, mà không phải mang lòng ghi hận, lại mưu đồ soán vị bằng cách khác.”
“Mấy năm nay ở dưới Mân Côi nữ hoàng chấp chính, thực lực chỉnh thể Hồn tộc ngày càng gia tăng mãnh liệt, cho dù không có chín người chúng ta tán thành, có toàn dân tán thành cũng đủ.” Tứ điện chủ thản nhiên nói.
“Các ngươi...”
Lăng Bình nữ hoàng sắc mặt dữ tợn nói: “Là muốn ủng hộ ả?”
Chín đại điện chủ từng mang nàng đẩy lên trên vị trí nữ hoàng, hôm nay lại muốn kéo nàng xuống, đây là thống khổ cỡ nào.
“Hừ.”
Thác Lĩnh vẫn có thể bảo trì tuyệt đối bình tĩnh, nói: “Nữ hoàng đại nhân, chín đại điện chủ bị nhốt Tinh Vẫn đại lục, lại nào có thể đột nhiên xuất hiện, theo ty chức thấy, ba người này tất là giả mạo!”
“Vù!”
Ngũ điện chủ nâng tay, năng lượng khủng bố hội tụ thủ ấn, trực tiếp mang đối phương bắt đến trước mặt.
“Nếu nhớ không lầm ngươi hẳn là tên Thác Lĩnh, khi bản điện chủ tới Tinh Vẫn đại lục, ngươi vẫn là một tên lính trông cửa nho nhỏ trong hoàng cung nhỉ?”
Trong ánh mắt Thác Lĩnh nổi lên hoảng sợ.
Mình tốt xấu là cường giả cấp bậc Linh Hợp cảnh, ở trước mặt người này vậy mà lại như con kiến!
Phản Phác cảnh!
Đây tuyệt đối là Phản Phác cảnh!
Nói cách khác, ba người thật là điện chủ của điện phủ cổ xưa!
Nhớ tới ở Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp gặp tra tấn, Ngũ điện chủ bùng nổ lửa giận, túm lấy đầu Thác Lĩnh hung hăng đập xuống đất, cũng giận dữ rống lên: “Khi bản điện chủ tọa trấn điện phủ, ngươi còn đang mặc quần yếm, thế mà dám làm càn như thế!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Sau mấy lượt tấn công, cường giả Linh Hợp cảnh này nhất thời hóa thành bùn nhão.
“Phốc.”
Lăng Bình nữ hoàng ngồi phịch ở trên ngai báu khiến nàng ngày nhớ đêm mong.
Thác Lĩnh là trợ thủ nàng một lần nữa đạt được ngôi vị hoàng đế, hôm nay lại bị ngũ điện chủ nhẹ nhàng mà dễ dàng chà đạp, mình chỉ sợ lại phải bị ép thoái vị rồi.
“Ngươi.”
Quân Thường Tiếu nâng tay chỉ tới, nói: “Đừng ngồi ở bên trên nữa.”
Giúp Mân Côi nữ hoàng một lần nữa đoạt lại ngôi vị hoàng đế mất đi, thuộc loại nhiệm vụ tinh anh siêu cấp, nhưng ở dưới ba điện chủ phụ tá, trở nên so với hình thức đơn giản còn đơn giản hơn!
...
Thực lực Lăng Bình nữ hoàng mạnh bao nhiêu, đã không quan trọng, bởi vì mạnh nữa cũng không mạnh hơn ba đại điện chủ, cho nên sau khi Thác Lĩnh chết, chỉ có thể bị ép rời khỏi ngôi vị hoàng đế vừa ngồi lên vài ngày.
“Vù!”
Mân Côi nữ hoàng một lần nữa khoác hoàng bào đại biểu vô thượng uy nghiêm, như Đông Phương Bất Bại như ngồi ở trên ngai báu nữ hoàng.
“Tham kiến nữ hoàng!”
Trong đại điện, văn võ bá quan đồng loạt quỳ xuống.
Đám cỏ đầu tường này ở sau khi Lăng Bình nữ hoàng thất thế lại quy thuận Mân Côi nữ hoàng.
Nếu không phải xem ở chuyện mình một lần nữa đoạt lại ngôi vị hoàng đế, cần lượng lớn nhân thủ để duy trì ổn định cục diện, Mân Côi nữ hoàng đã sớm giết kẻ đáng giết, nhốt kẻ đáng nhốt rồi.
...
Nữ hoàng chi thành, mây đen dày đặc.
Một lão giả cao tuổi đứng ở trước cửa sổ, thở dài: “Lại biến thiên rồi.”
“Vù!”
“Vù!”
Trên đường, rất nhiều binh sĩ lui tới ở đầu đường chủ yếu, sau đó dán lên bố cáo Mân Côi nữ hoàng nắm lại hoàng quyền.
Ngắn ngủn vài ngày, vị trí Hồn tộc lão đại đổi chủ qua lại, làm con dân chỉnh ngây dại.
“Ta nghe nói, nữ hoàng bị Dạ Tinh Thần dẫn theo chạy mất, được một võ giả tên là Quân Thường Tiếu giúp đỡ, một lần nữa từ trong tay Lăng Bình nữ hoàng đoạt lại ngôi vị hoàng đế!”
“Dạ Tinh Thần kia đâu?”
“Còn cần nói sao, khẳng định bị giết rồi.”
Khi bố cáo dán lên ở Hồn tộc đại lục, các võ giả đều đang nghị luận chuyện lần này Mân Côi nữ hoàng một lần nữa đạt được ngôi vị hoàng đế, mà có liên quan tên Quân Thường Tiếu cùng Dạ Tinh Thần thì trở thành đề tài thảo luận sôi nổi.
Nói tóm lại.
A Ngưu gánh tiếng xấu bắt cóc nữ hoàng.
Quân Thường Tiếu đạt được vinh dự cứu nữ hoàng, giúp nàng quy vị.
Cái này chắc chắn ghi vào sử sách, hai cái tên cũng trong tương lai sẽ bị hậu nhân đề cập và bình luận rộng rãi.
Đám trẻ con đều dốc lòng làm Quân Thường Tiếu trung can nghĩa đảm, không làm Dạ Tinh Thần táng tận thiên lương, thậm chí ở trên ngôn ngữ hình thành văn hóa riêng, ví dụ như... Ngươi mới là Dạ Tinh Thần, cả nhà ngươi đều là Dạ Tinh Thần!
“Ài.”
Hệ thống cảm khái: “Chưa từng gặp tông chủ xỏ lá đệ tử như vậy!”
Quân Thường Tiếu ngồi ở nóc cung điện tắc khó hiểu nói: “Nữ nhân kia một lần nữa đoạt lại ngôi vị hoàng đế, nhiệm vụ phụ tuyến vì sao còn chưa hoàn thành chứ?”
Hệ thống nói: “Phụ tuyến 2 cùng phụ tuyến 1 liên quan, phụ tuyến 1 cùng phụ tuyến 2 hẳn là cũng có liên hệ, cho nên ta đoán, kí chủ phải đồng thời hoàn thành mới được.”
“...”
Khóe miệng Quân Thường Tiếu khẽ giật giật, sau đó tung người nhảy xuống, tiến vào tẩm cung có một cái giường lớn kia, nhìn về phía Mân Côi nữ hoàng đang vùi đầu xử lý công việc, thản nhiên nói: “Ta đã giúp ngươi đoạt lại mọi thứ mất đi, ngươi phải cho ta chức vị ngang hàng với ngươi.”
Mân Côi nữ hoàng ngẩng đầu, phong tình vạn chủng cười nói: “Chức vị tương đương chỉ có nhiếp chính vương, ngươi là tính để ta cưới ngươi, hay là tính gả cho ta?”
“Thôi xin!”
Quân Thường Tiếu rít gào: “Không là nam nhân cưới nữ nhân, nữ nhân gả nam nhân sao!”
“Ý tứ giống nhau.”
“Thần con mẹ nó giống nhau!”
Mân Côi nữ hoàng buông sổ con trong tay, lười biếng tựa trên bàn, tay ngọc chống mặt, chớp chớp mắt, cười nói: “Nếu ngươi làm nhiếp chính vương, ta có thể cân nhắc gả cho ngươi.”
Cái nháy mắt yêu mị này, quả thực mê chết người không đền mạng.
“Bớt đi.”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế bên cạnh, hậm hực nói: “Ngươi một lần nữa ra cho ta một chức vị ngang hàng nữ hoàng, ví dụ như đại quốc sư, đại hộ pháp vân vân.”
“Không.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Chỉ có nhiếp chính vương, chỉ có cưới ta.”
“Ngươi...”
“Ta đã quyết định.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Ngày mai thông cáo thiên hạ, ngươi ta tùy ý tổ chức hôn lễ.”
Quân Thường Tiếu mặt lạnh nói: “Xin lỗi, ta sẽ không đi lấy ngươi.”
Hệ thống nói: “Kí chủ có thể trước cùng nàng gặp dịp thì chơi, chờ sau khi nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành đạt được phần thưởng, có thể vỗ mông chạy lấy người nha!”
“Móa!”
Quân Thường Tiếu rít gào: “Cái này quá máu chó rồi!”
Hệ thống nói: “Người làm việc lớn, không câu nệ tiểu tiết, huống chi cưới nữ nhân này, tài nguyên võ đạo toàn bộ Hồn tộc đại lục chẳng phải lật tay có thể thu được?”
“Cái này...”
Quân Thường Tiếu lâm vào suy nghĩ sâu xa, sau đó nhìn về phía ngươi trong màn ảnh, nói: “Ta nên làm cái gì bây giờ? Đám online, gấp lắm rồi!”
------------