Chương 1153. Thật khéo, ta cũng đến từ thượng giới
“Không được.”
“Cười chết ta rồi... Ha ha ha...”
Quân Thường Tiếu ôm bụng, cười tới mức cơ mặt cũng sắp chuột rút rồi.
Đến từ thượng giới?
Đây là câu chuyện buồn cười nhất hắn từng nghe!
Nguyên nhân là, thực đến từ thượng giới, tuyệt đối thuộc loại đại năng hủy thiên diệt địa, sao có thể bị mình hành hạ chết đi sống lại, sao có thể bị nhốt trong phòng giam.
Hắn nếu biết quá khứ của Hà Vô Địch, liền sẽ rõ võ giả thượng giới đến phàm trần vì sao rất yếu.
Nhìn Quân Thường Tiếu ngồi ở trên ghế cười ngửa trước ngã sau, Hắc Bạch La Sát tức giận đến mức trên mặt lúc xanh lúc trắng.
Bị hành hạ thì thôi.
Còn bị võ giả phàm trần không kiêng nể gì giễu cợt!
“Kí chủ, đừng cười nữa.”
Hệ thống ngưng trọng nói: “Hai người này có lẽ thật sự đến từ thượng giới.”
Quân Thường Tiếu nhất thời thu hồi nụ cười, nói: “Nói như thế nào?”
Hệ thống nói: “Lấy cấp bậc thực lực võ giả phàm trần để nói, với trạng thái kí chủ lúc ấy hắc hóa, bất cứ một Võ Đế nào cũng không chống đỡ được, ví dụ như nam tử chữ Soái bị đánh chạy, hai người bọn họ lại không dựa vào bất cứ trang bị nào cứng rắn chống đỡ được.”
“Có lẽ trụ cột rèn luyện tốt, phương diện thân thể tương đối mạnh thì sao?” Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống tức giận nói: “Ngươi cho rằng đều giống kí chủ cùng đệ tử như vậy, từ trụ cột nhất bắt đầu mang thân thể cường hóa đến mức khủng bố?”
Dựa vào các loại thương phẩm trong thương thành, cường độ thân thể Quân Thường Tiếu và cao thấp Vạn Cổ tông thật sự vượt xa võ giả ngang cấp, cũng cung cấp cho bọn họ điều kiện tốt đẹp vượt cấp chiến đấu.
Cho dù Dạ Đế sống lại, cho đến ngày nay mới bắt đầu mang trọng tâm dùng ở trên tu luyện cảnh giới, giai đoạn trước đều đang rèn luyện thân thể, làm đủ chuẩn bị cho về sau phá toái hư không.
“Chỉ có một lý do?” Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống nói: “Còn có trận pháp bọn họ lúc trước trói buộc ngươi, rõ ràng là một loại võ học cao thâm cực có phong cách.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đã đến từ thượng giới, vì sao sẽ bị ta hành hạ?”
“Cái này...” Hệ thống cũng không nghĩ ra, đành phải nói: “Có thể có ẩn tình khác đi.”
Quân Thường Tiếu day day khuôn mặt có chút cứng ngắc, nhìn về phía Hắc Bạch Song Sát, nói: “Các ngươi không ở thượng giới cho khỏe, đến vị diện phàm trần cầu ngược đãi tìm kích thích?”
Hắn lựa chọn tin tưởng hệ thống, cho nên tạm thời mang hai người coi như đến từ thượng giới để đối đãi.
Bạch La Sát cả giận nói: “Nếu không phải tàn quyển của chúng ta bị người khác trộm đi, lại nào sẽ tới nơi này chịu tội!”
“Tàn quyển?”
Quân Thường Tiếu mặt không biểu cảm, trong lòng cả kinh nói: “Sẽ không là Thất Huyền Hà Quang Phá chứ!”
Hệ thống nói: “Không khéo như vậy chứ!”
Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: “Tàn quyển 2 là từ chỗ Mân Côi nữ hoàng trộm được, hai huynh đệ này chẳng lẽ chính là chủ nhân ban đầu của tàn quyển 1 cùng tàn quyển 3?”
“...”
Hệ thống cạn lời: “Vũ trụ lớn như vậy, kí chủ sao cũng có thể gặp được, kiếp trước khẳng định cùng bọn họ ngoái đầu nhìn lại một vạn lần!”
“Bạch La Sát!”
Hắc La Sát mặt mũi âm trầm nói: “Ngươi nói quá nhiều rồi!”
Vốn đã là phi pháp nhập cư trái phép xuống, có thể nào bại lộ thân phận đến từ thượng giới, thậm chí còn mang chuyện tàn quyển nói ra, đầu lưỡi cũng quá to rồi nhỉ!
“Hừ.”
Bạch La Sát ngạo nghễ nói: “Dù sao cũng xuống rồi, còn sợ cái chim!”
“...”
Hắc La Sát nhìn về phía Quân Thường Tiếu, mặt lạnh nói: “Ngươi đã biết chúng ta đến từ nơi nào, nên biết điều nhanh chóng cởi trói, nếu không...”
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu đi tới, một tay đặt lên trên vai một người, mang bọn họ nhẹ nhàng kéo đến, đè thấp giọng nói: “Thật khéo, ta cũng đến từ thượng giới.”
Trên mặt Hắc Bạch La Sát hiện lên kinh ngạc.
Quên, quên!
Kẻ này có thể dùng thần thông tượng đá tộc, khẳng định cũng là từ trên xuống!
Quân Thường Tiếu sẽ không ngờ được, mình lúc này mới vừa chuẩn bị lừa dối, hai người lập tức tin, quá trình quả thực quá đơn giản.
“Các ngươi là đang tìm tàn quyển Thất Huyền Hà Quang Phá phải không?” Thanh âm Quân Thường Tiếu luôn rất thấp, mang không khí nhuộm đẫm phi thường thần bí cùng quỷ dị.
Bạch La Sát cả kinh nói: “Ngươi làm sao biết?”
Hắc La Sát nhìn qua chỉ số thông minh luôn trên mức bình thường, trên mặt cũng hiện ra sự khó có thể tin, dù sao loại bí tịch này, cũng không phải là người thường có tư cách biết đến.
“Bởi vì...”
Quân Thường Tiếu nói: “Đây là võ học tiền bối tông môn ta truyền thừa xuống.”
Câu này khiến Bạch La Sát chấn động không thôi, nói: “Xin hỏi các hạ, xuất thân môn phái nào?”
“Vạn Cổ tông!” Quân Thường Tiếu nói.
Vạn Cổ tông?
Hắc Bạch La Sát nhìn nhau, vẻ mặt mờ mịt.
Hai người cố gắng nhớ lại các tông môn lớn của thượng giới, hoàn toàn chưa từng nghe nói Vạn Cổ tông.
Quân Thường Tiếu giải thích: “Vạn Cổ tông ta căn cơ không ở thượng giới, mà là ở phàm trần Tinh Vẫn đại lục, tiền bối trước khi phi thăng, mang Thất Huyền Hà Quang Phá lưu lại, trở thành một trong các võ học trấn tông.”
Cái ‘một trong những’ này dùng phi thường lẳng lơ, làm rõ nói cho Hắc Bạch La Sát, trong tông môn còn có võ học không thua kém gì Thất Huyền Hà Quang Phá!
“Không có khả năng!”
Hắc La Sát nói: “Thất Huyền Thánh Tôn ở thượng giới thuộc về đại năng cấp bậc truyền thuyết, sao lại mang võ học sáng tạo đặt ở phàm trần!”
“Với lại!”
Bạch La Sát bổ sung nói: “Trên sách sử cũng không ghi lại, Thất Huyền Thánh Tôn là từ Tinh Vẫn đại lục phi thăng lên!”
Hai người đạt được tàn quyển 3 một đoạn thời gian rồi, khẳng định đối với đại năng sáng tạo võ học có tế điều tra cùng hiểu biết tường tận nhất.
Quân Thường Tiếu nói: “Có một số việc cho dù không ghi lại, không đại biểu chưa từng xảy ra.”
“Hai vị.”
“Mời xem đây là cái gì!”
Cẩu Thặng trực tiếp phóng đại chiêu, mang Thất Huyền Hà Quang Phá tàn quyển 1-2-3 lấy hết ra.
Đương nhiên, không cái nào không phải bản phụ hệ thống in ấn, ở Vạn Cổ tông chỉ cần đệ tử có thực lực nhất định, hầu như mỗi người một quyển, có thể nói như cải trắng ngoài đường.
Hắc Bạch Song Sát mở to mắt nhìn.
Ba bản tàn quyển trên đất, đặc biệt quyển 3, trừ không có loại khí tức đặc thù kia, giống y như đúc mình lúc trước đạt được!
Hắc La Sát cả kinh nói: “Đây chẳng lẽ là bản phụ?”
“Ài.”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt thống khổ nói: “Vạn Cổ tông ta bởi bảo tồn không thỏa đáng, khiến tàn quyển bản gốc bị trộm, hiện nay chỉ còn có bản phụ.”
“...”
Hắc Bạch La Sát ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi.
Quân Thường Tiếu một hơi lấy ra bản phụ của ba bản tàn quyển, làm bọn họ vốn có chút nghi ngờ nhất thời tan rã, bắt đầu điên cuồng tưởng tượng, cuối cùng ra kết luận là ——
Tàn quyển bản gốc có lẽ thật sự ở đại lục phàm trần, về sau bị người khác đánh cắp, lang bạc kỳ hồ một phen bị mình bất ngờ đạt được, sau đó... Lại bị trộm đi.
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu nói: “Các ngươi đã đến từ thượng giới, lại là vì tìm kiếm tàn quyển, thế này liền hợp với hai câu phê ngôn tiền bối lúc phi thăng lưu lại.”
“Phê ngôn gì?”
Hắc Bạch Song Sát vội vàng hỏi.
Quân Thường Tiếu luôn lấy ‘tiền bối’ mà nói, chưa từng nói là Thất Huyền Thánh Tôn, nhưng hai người đã tự động tưởng tượng, cho nên đã lưu lại phê ngôn, khẳng định ẩn chứa thiên cơ!
“Hai câu phê ngôn này là...” Quân Thường Tiếu vẻ mặt ngưng trọng nói: “Kim lân bất thị trì trung vật, nhất ngộ âm dương tiện hóa long!”
(Cá chép nào phải vật trong ao, vừa gặp âm dương liền hóa rồng)
“...”
Hắc Bạch Song Sát lâm vào trầm ngâm.
Hai người bắt đầu từ các phương diện mổ xẻ (tưởng tượng) ý tứ hai câu phê ngôn.
Quân Thường Tiếu giải thích: “Kim lân chỉ Vạn Cổ tông ta, âm dương chỉ hai vị, bởi vì màu âm dương, cũng là đen trắng!”
“Cái này...”
Hắc Bạch Song Sát nhìn nhau, trong lòng đột nhiên sáng tỏ thuông suốt.
Tiền bối Thất Huyền Thánh Tôn lưu lại hai câu phê ngôn, không phải là đang nói, nếu Vạn Cổ tông có hai người mình giúp đỡ, liền có thể hóa thân thành rồng, bay lượn trời cao!
“Đen To Ngốc.”
Bạch La Sát kích động nói: “Đây có lẽ chính là ý trời!”
Rất rõ ràng, đã bị lừa dối rồi.
Nhưng, Hắc La Sát chỉ số thông minh vẫn còn trên tiêu chuẩn, lấy ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Quân Thường Tiếu, nói: “Ngươi là muốn chiêu mộ chúng ta?”
Quân Thường Tiếu mang tàn quyển 1-2-3 đẩy qua, nghiêm túc nói: “Quân mỗ muốn hóa giải hiểu lầm lúc trước, kết bạn với hai vị.”
Hắc La Sát chần chờ một lát, nói: “Mở ra tàn quyển 3, ta nhìn xem thật giả.”
“Được.”
Quân Thường Tiếu sảng khoái xốc lên trang bìa tàn quyển 3.
Hai người sau khi cẩn thận xem, có thể khẳng định khẩu quyết bên trên ghi lại giống bản gốc ngày xưa như đúc, làm giả là không có khả năng làm được.
“Ngươi tu luyện chưa?” Hắc La Sát nói.
Quân Thường Tiếu nói: “Quân mỗ không chỉ có tu luyện rồi, tông môn mấy vạn đệ tử cũng đều tu luyện rồi.”
“...”
Hắc La Sát thiếu chút nữa ngã cắm đầu.
Thất Huyền Hà Quang Phá cần dựa theo trình tự tàn quyển để tiến hành tu luyện, hắn và Bạch La Sát trước sau không hiểu nổi, hôm nay được nói cho biết có mấy vạn người tu luyện, quả thực quá mức đả kích tự tôn!
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu thấp giọng nói: “Chúng ta bởi vì tàn quyển, có thể ở phàm trần gặp nhau, đó là duyên phận trời an bài, sao không xóa bỏ hiềm khích trước đó, ở trước võ học tiền bối lưu lại kết nghĩa kim lan?”
------------