Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1156 - Chương 1156. Bởi Vì, Ta Thích Ngươi

Chương 1156. Bởi vì, ta thích ngươi
Cầm nhiều tinh hạch đẳng cấp cao như vậy, bản thân Quân Thường Tiếu cũng thấy băn khoăn, cho nên chủ động giúp Mân Côi nữ hoàng giải quyết phiền toái, mang chia lìa lục địa lấy máy cải tạo địa hình xâu chuỗi lại.

Đương nhiên.

Loại thương phẩm cải tạo địa hình này, không thể tiến hành chữa trị hoàn mỹ, chỉ có thể xây lên thông đạo tương tự cầu.

“Thật sự có thể?”

“Thời gian vài ngày mà thôi.”

“...”

Trong đôi mắt đẹp của Mân Côi nữ hoàng nổi lên một tia nghi ngờ.

Nhưng, thẳng đến vài ngày sau, đến bên rìa đại lục, nhìn thấy sơn đạo đi thông biển lớn vô tận, nhất thời hiện ra vẻ mặt khó có thể tin.

Quân Thường Tiếu nói: “Bây giờ tin chưa?”

“Ngươi làm như thế nào?” Mân Côi nữ hoàng bình tĩnh lại hỏi.

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Đây là bí mật, không thể nói được.”

“...”

Mân Côi nữ hoàng cũng chưa dò hỏi, dọc theo con đường nối liền bay đi, cho đến khi xác định mấy khối nối tiền cùng một chỗ, làm được nối thông lẫn nhau, cảm kích nói: “Cảm ơn ngươi, giúp ta giải quyết một vấn đề lớn.”

Quân Thường Tiếu nói: “Đều theo nhu cầu, giúp nhau, không cần nói cảm ơn.”

“Đúng rồi.”

Quân Thường Tiếu nói: “Qua vài ngày nữa, hai ca ca của ta thương thế sẽ khôi phục, đến lúc đó sẽ rời khỏi Hồn tộc đại lục, về phần nam tử chữ Soái...”

Nói đến chỗ này, ánh mắt lạnh lùng nói: “Ta sẽ đi thu thập hắn.”

“Lần này đi.”

Mân Côi nữ hoàng nhìn hắn, ánh mắt nhu tình như nước nói: “Còn có thể trở về không?”

“Trở về làm chi?”

“Thăm ta.”

“...”

Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: “Giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ gì, cũng sẽ không có bất cứ khả năng nào!”

“Chỉ bởi vì Hồn tộc đại lục ta từng xâm nhập Tinh Vẫn đại lục?” Mân Côi nữ hoàng đau lòng hỏi.

“Không phải.”

Quân Thường Tiếu ngẩng đầu góc bốn mươi độ nhìn bầu trời, nói: “Ngươi là nữ hoàng cao cao tại thượng, ta chỉ là chủ một tông môn nho nhỏ, môn không đăng hộ không đối.”

Nương cơ hội này, hắn muốn dựa theo Ngụy lão dạy, mang tất cả khúc mắc nói rõ, để sự tình có cái kết quả hoàn mỹ.

Ngụy lão bày tỏ, ta chưa từng dạy tông chủ, ta cũng không dạy được tông chủ, mọi thứ lúc trước ở đại điện nói, chỉ đại biểu ý kiến cá nhân.

“Ta nếu để ý môn đăng hộ đối, lúc trước đã không gả cho ngươi.” Mân Côi nữ hoàng nói.

“Ta để ý!”

Quân Thường Tiếu rít gào lên kiểu Mã Cảnh Đào*: “Ngươi có biết, ở Hồn tộc đại lục người khác là lén nghị luận ta như thế nào không? Bọn họ nói ta là phu quân của nữ hoàng, nói ta là ăn cơm mềm**!”

*: 1 diễn viên TQ, lối diễn xuất rất khoa trương, thường biểu lộ cảm xúc một cách quá mức

**: ăn bám vợ

Hệ thống cạn lời.

Chuyện căn bản không liên quan, vì thoát khỏi khúc mắc, cố cưỡng ép để Hồn tộc nhà người ta gánh tiếng xấu.

“Ai dám lén nói láo ngươi, ta liền mang bọn họ cắt lưỡi!” Ánh mắt Mân Côi nữ hoàng nổi lên sát khí.

“...”

Quân Thường Tiếu ôm đầu nói: “Ngươi nhìn trúng ta điểm nào, ta bây giờ thay đổi được không?”

“Ta rốt cuộc điểm nào không tốt, khiến ngươi luôn chướng mắt?” Mân Côi nữ hoàng cắn bờ môi mỏng, mắt đầy u oán nói.

“Tuổi!”

Quân Thường Tiếu xoay cái đầu quả dưa, nói: “Ta người này phi thường bài xích tình yêu tỷ đệ!”

“Ngươi có thể cùng Hắc Bạch Song Sát lớn hơn ngươi một vạn tuổi kết bái làm huynh đệ, vì sao không thể tiếp nhận ta?” Mân Côi nữ hoàng chất vấn.

“Cái này...”

Quân Thường Tiếu thế mà không còn lời nào để chống đỡ.

Hệ thống cảm khái nói: “Núi cao còn có núi cao hơn!”

“Ta mặc kệ.”

Mân Côi nữ hoàng lấy vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ngươi vĩnh viễn là phu quân của ta, trừ phi ta chết, quan hệ vợ chồng mới có thể giải trừ!”

“Dựng flag này, luôn cảm giác không ổn.” Hệ thống có chút hết chỗ nói rồi.

Quân Thường Tiếu trầm giọng nói: “Ngươi thế nào cũng phải ép ta giết vợ chứng đạo?”

“Vù!”

Bên người có thêm một thanh trường kiếm ba thước.

Mân Côi nữ hoàng nói: “Ngươi có thể giết ta, nhưng không thể bỏ ta!”

“Keng —————— “

Quân Thường Tiếu rút kiếm ra, mũi kiếm lóe ra hào quang dán cách cổ nàng 0.01 cm, giọng lạnh lùng nói: “Thực cho rằng ta không dám?”

Mân Côi nữ hoàng nhắm mắt lại, nói: “Động thủ đi.”

“...”

Sắc mặt Quân Thường Tiếu dữ tợn hẳn lên.

Mũi kiếm cách cổ 0.01 cm trước sau không chút nhúc nhích.

Thôi, thôi.

Hắn chung quy vẫn buông kiếm xuống.

“Quân Thường Tiếu.”

Mân Côi nữ hoàng nói: “Ta mấy năm nay luôn chinh chiến vị diện, chưa bao giờ động tình, ngươi là nam nhân duy nhất ta để ý.”

Không hổ là nữ nhân Hồn tộc, không có rụt rè cùng ngại ngùng của nữ tử Tinh Vẫn đại lục, thích chính là thích, thoải mái thẳng thắn, cũng không che che giấu giấu.

“Ngươi đã để ý, thì vứt bỏ giang sơn, theo ta về Tinh Vẫn đại lục đi.” Quân Thường Tiếu nói.

Mân Côi nữ hoàng mở to mắt, nói: “Ngươi chịu tiếp nhận ta?”

Quân Thường Tiếu nói: “Nếu ngươi nguyện ý từ bỏ quyền lực, thanh danh, tài phú ở Hồn tộc đại lục, trở thành một thành viên của Vạn Cổ tông ta.”

Mân Côi nữ hoàng cười, cười phong tình vạn chủng.

“Nếu ta còn là tiểu cô nương mối tình đầu, có lẽ sẽ buông xuống tất cả đi theo ngươi, nhưng bây giờ... Không thể nào, bởi vì phía sau ta có ức vạn vạn đồng bào.”

Quân Thường Tiếu nói: “Đã không đi theo ta, cũng đừng quấn lấy ta.”

“Ta không quấn lấy ngươi.”

Mân Côi nữ hoàng nói: “Ta chỉ là muốn để ngươi tiếp nhận, tiếp nhận chúng ta là vợ chồng, cho dù tách ra, cho dù ở hai vị diện cũng không sao cả.”

“Đại tỷ!”

Quân Thường Tiếu nói: “Hồn tộc các ngươi nam nhân ưu tú còn nhiều mà, vì sao cứ phải tìm ta người ngoại lai này chơi trò tình yêu dị giới!”

“Bởi vì.”

Mân Côi nữ hoàng nghiêm túc nói: “Ta thích ngươi.”

Nếu vừa rồi nói để ý ngươi, coi như tương đối mịt mờ, câu này thì rất trực tiếp.

Nếu không phải hai người đã có hôn nhân thực sự, không khác gì một cô gái đang hướng một chàng trai công khai thổ lộ.

Cái gì gọi là nam sĩ thành công? Đây gọi là nam sĩ thành công!

Mọi người muốn thoát độc thân, có thể học Quân Thường Tiếu... Học cái gì không tốt, thế mà học Cẩu Thặng, chuẩn bị tốt cả đời cô đơn đi.

“Ta người này phong lưu thành tánh, không đáng nữ nhân đi thích.” Quân Thường Tiếu nói.

Mân Côi nữ hoàng hồ nghi nhìn hắn: “Phong lưu thành tánh còn có thể thủ thân như ngọc, ngươi làm như thế nào?”

“Thủ thân như ngọc?”

Quân Thường Tiếu nhíu mày nói: “Có ý tứ gì?”

Mân Côi nữ hoàng nói: “Hồn tộc ta lấy thân thể phụ trợ dung hợp với sinh linh khác, nam nữ hai bên phải thủ thân như ngọc mới được.”

“...”

Vẻ mặt trên mặt Quân Thường Tiếu trở nên đặc sắc.

Mân Côi nữ hoàng chớp chớp mắt, cười nói: “Ta vừa rồi chỉ là thuận miệng nói, vẻ mặt trên mặt ngươi đã nói cho ta biết đáp án.”

“Ngươi...” Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa nhảy cẫng lên nói: “Gài ta!”

Mân Côi nữ hoàng thu hồi kiếm, xoay người sang chỗ khác, nói: “Ta mặc kệ ngươi ở Tinh Vẫn đại lục có bao nhiêu phong lưu, lại có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, ở Hồn tộc đại lục ngươi là phu quân ta, là nam nhân của ta, sau khi trở về, có rảnh thường xuyên tới nơi này thăm chút.”

Nàng mệt rồi.

Cũng biết không giữ được hắn.

Chỉ hy vọng đôi bên giữ lại quan hệ vợ chồng, ở trong lòng lưu lại một niệm tưởng.

“...”

Nhìn nữ nhân đó rời khỏi, Quân Thường Tiếu vẻ mặt cay đắng.

Vốn tưởng mượn cơ hội có thể mang sự tình nói rõ, sao cảm giác tựa như lại trở nên phức tạp rồi.

“Kí chủ nên giết vợ chứng đạo.”

“Cút.”

...

Vài ngày sau.

Hắc Bạch Song Sát khôi phục thương thế.

Trước đường hầm thời không đi thông Tinh Vẫn đại lục, Mân Côi nữ hoàng tự mình tiễn chồng.

“Ta còn cần quản lý Hồn tộc, ngươi còn cần quản lý tông môn, không thể bị tư tình nhi nữ khống chế, chỉ hy vọng sau khi trở về, có thể thường xuyên nhớ tới ta.”

“...”

Quân Thường Tiếu rất muốn không nói một lời rời khỏi.

Nhưng khi sắp chui vào đường hầm thời không, vẫn dừng bước, gian nan mở miệng nói: “Ta đi đây.”

“Phu quân, một đường cẩn thận.” Mân Côi nữ hoàng nói.

“Vù! Vù! Vù!”

Ba người bay vào.

Thúy Hoa mang cửa vào đi thông Hồn tộc đại lục bịt lại.

Bởi vì thông đạo bên trong sớm đả thông, nó chỉ phụ trách vá cửa ra vào, cho nên không lâm vào trong ngủ say.

Hệ thống nói: “Chuyện kí chủ và Mân Côi nữ hoàng rốt cuộc có một cái kết, về sau chỉ sợ rất khó có gì dính dáng nữa.”

Ngay tại lúc nó nói chuyện, ngoài cửa vào bị Thúy Hoa phong bế, một lão giả hoang mang hoảng hốt tới báo cáo: “Nữ hoàng đại nhân, thượng giới vừa đưa tới tin tức, chỉ định Hồn tộc đại lục ta tiến vào vị diện chiến trường!”

“Cái gì?”

Mân Côi nữ hoàng nhíu mày.

Lão giả nói: “Nghe nói có một tông chủ mới tiến vào vị diện trái quy định sớm hoàn thành nhiệm vụ, bị thượng giới tước đoạt tư cách, cho nên do Hồn tộc đại lục chúng ta lâm thời bổ sung.”

“...”

Mân Côi nữ hoàng giận không thể át nói: “Đây là tên tông chủ khốn kiếp nào!”

------------


Bình Luận (0)
Comment