Chương 1175. Bổn tọa ghét nhất bị uy hiếp, hơn nữa lấy người thân để uy hiếp!
“Tông chủ.”
Trong đại điện, Lý Thanh Dương sau khi báo cáo chi tiết thống kê các loại tài nguyên trong nhẫn không gian của thủ hạ Tinh Không Tứ Bá, yếu ớt nói: “Ngươi có đang nghe hay không?”
Quân Thường Tiếu ngồi ở vị trí thượng thủ như đang ngẫm nghĩ lấy lại tinh thần, nói: “Ngươi nói gì đó?”
“...”
Lý Thanh Dương cạn lời.
Báo cáo công việc cho tông chủ cũng có rất nhiều lần rồi, rất ít nhìn thấy một bộ dáng mất tập trung.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể một lần nữa mang các loại tài nguyên báo cáo.
Quân Thường Tiếu sau khi nghe, nói: “Dược liệu cùng khoáng thạch các thứ luyện chế hết thành đan dược trang bị, linh thạch các thứ giao cho lão Viên, để hắn đi phân phối.”
“Vâng.”
Lý Thanh Dương tuân lệnh rời khỏi.
Hệ thống nói: “Còn không đi Hồn tộc đại lục cứu vợ ngươi sao?”
“...”
Quân Thường Tiếu nói: “Nhiệm vụ sử thi mười một hoàn thành, đại biểu kẻ thù của Tinh Không Hàng Hải Vương không còn, nàng sao có khả năng có phiền toái.”
“Có lẽ lại có ai thèm thuồng ngôi vị hoàng đế làm loạn thì sao?”
“Không có khả năng, ba điện chủ bị tinh lọc ta đã an bài ở Hồn tộc đại lục, có bọn họ, ai dám phạm thượng làm loạn?”
“Nhiệm vụ sử thi đã có nhiệm vụ bảo hộ người thân, sớm hay muộn sẽ có chuyện, kí chủ đi một chuyến có thể chết à?”
“Được rồi.”
Quân Thường Tiếu thỏa hiệp.
Cùng ngày mang theo Thúy Hoa tới Vạn Cổ thành, sau đó theo thông đạo lúc trước hướng tới Hồn tộc đại lục.
Bởi vì đường hầm thời không có thể vá lại mở ra mọi lúc, đến vị diện này thoải mái như đi dạo hậu hoa viên.
Cách Quân Thường Tiếu lần trước rời khỏi xấp xỉ có mấy tháng rồi, không gian lúc trước giao thủ cùng gã chữ Soái mà vỡ tan cũng dần dần khép lại.
Đứng ở cửa vào đường hầm, linh niệm bao phủ một tòa thành trì lớn xa xa, nhìn võ giả Hồn tộc sinh hoạt như bình thường, hắn nhún vai nói: “Căn bản chưa có ai đánh tới.”
“Vậy thì kỳ quái rồi.” Hệ thống rất khó hiểu.
Quân Thường Tiếu cũng không đi nữ hoàng chi thành, ở sau khi xác định Hồn tộc đại lục bình yên vô sự liền quay về Tinh Vẫn đại lục.
“Đã đến đây, vì sao không tới thăm?”
“Tinh Không Tứ Bá ta còn chưa xử lý, nào như ngươi rúc ở trong góc không ăn không uống, không ỉa không đái, chuyện gì cũng không cần làm.”
Nếu Quân Thường Tiếu lại hướng khu vực trung tâm Hồn tộc đại lục đi một chút, thì có thể nhìn thấy cánh cổng treo ở giữa không trung, đi thông vị diện chiến trường.
Đương nhiên, không đi nữ hoàng chi thành tuy có hiềm nghi tránh né, nhưng Tinh Không Tứ Bá thật đúng là cần nhanh chóng dò hỏi, đặc biệt bọn họ như thế nào tìm được Tinh Vẫn đại lục, lại như thế nào xác định mình là hung thủ.
Ở một đại lục tìm người như tìm kim đáy biển, hắn thật sự không tin mấy kẻ này có thể dựa vào cảm giác, ở trong vũ trụ mênh mông mang mình tìm ra.
Lăn lộn thế giới võ đạo lâu như vậy, Quân Thường Tiếu đại khái đoán ra, bọn họ có thể có pháp môn gì, ví dụ như đạo cụ cùng võ kỹ, mình nếu kiếm được, về sau khẳng định có chỗ dùng tới.
...
Nhà tù chữ Địa.
Gã đầu trọc một trong sáu tướng của Tinh Không Hàng Hải Vương hoảng sợ rúc ở trong góc, trong lòng lặp đi lặp lại lẩm bẩm: “Kẻ thù của chủ nhân, vì sao lại ở chỗ này!”
Năm đó hắn theo gã chữ Soái nam chinh bắc chiến, từng bị Tinh Hải Ngũ Bá chặn lại ở trong vũ trụ tinh không, về sau bị hung hăng ngược đãi một trận.
Chủ nhân vì sống sót, mang một bí mật kinh thiên đạt được nói cho bọn họ mới có thể giữ cái mạng hèn.
Vốn tưởng cuộc đời này khó gặp lại nữa, kết quả lại bị nhốt ở chung một nhà tù.
Cái này rốt cuộc là thế giới quá nhỏ, hay là vũ trụ quá nhỏ!
“Lão đại.”
Một thủ hạ tới gần, thấp giọng nói: “Tinh Không Tứ Bá bị đánh rất thảm nha, nằm ở trên đất như bùn nhão!”
“...”
Sự hoảng sợ nổi lên trong ánh mắt gã đầu trọc càng mạnh hơn.
Bốn người bọn họ có thể ở đây, không hề nghi ngờ là bị Quân Thường Tiếu bắt vào, bị thương nặng như thế cũng tất nhiên không thoát được can hệ với hắn!
“Chủ nhân sắp gặp phiền toái lớn rồi!” Gã đầu trọc thầm nghĩ.
Tinh Không Tứ Bá cũng bị ngược đãi không thành hình người, hắn không cho rằng chủ nhân gặp được Quân Thường Tiếu có thể toàn thân mà lui.
“Kẹt...!”
Đột nhiên, cửa nhà tù mở ra.
Tiêu Tội Kỷ trước một bước đi tới xếp ghế dựa.
Quân Thường Tiếu tiêu sái ngồi xuống, theo thói quen mười ngón tay đan vào nhau, nói: “Bốn vị, ta ở vị diện hoang phế giết Tinh Không Hàng Hải Vương, các ngươi làm sao biết được, lại như thế nào tìm tới Tinh Vẫn đại lục?”
Lời này như sét đánh giữa trời, trực tiếp khiến gã đầu trọc cùng một đám thủ hạ tất cả đều ánh mắt dại ra.
Chủ nhân...
Bị hắn giết rồi? !
Gã đầu trọc ngẩn ra một hồi lâu, khóe miệng hiện ra cười khổ.
Có thể mang Tinh Không Tứ Bá ngược đãi thành loại tình trạng này, chủ nhân chết ở trong tay hắn tựa như rất bình thường.
Gã đầu trọc nên may mắn mình bị nhốt vào nhà tù, nếu không kết cục đã giống với gã chữ Soái cùng năm tướng khác.
“Tiểu... Tiểu tử...”
Người trung niên khôi ngô thanh âm suy yếu nói: “Chúng ta là người của cứ điểm tinh không, ngươi... Nếu biết điều chút... Thì mau thả chúng ta!”
“Cứ điểm tinh không?”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt mờ mịt.
Nhưng, nhìn thấy gã đầu trọc rúc ở trong góc hoảng sợ thất sắc, liền dò hỏi: “Ngươi có phải từng nghe nói hay không?”
“Từng... Từng nghe nói!”
“Kể.”
Gã đầu trọc từng bị Nhị Nha dạy dỗ phi thường nghe lời, vội vàng mang chuyện mình biết nói ra toàn bộ.
Ở trong tinh không vũ trụ phàm trần có một khu vực cực kỳ âm trầm, bên trong không có vị diện, chỉ có một tòa thành khổng lồ lơ lửng, vì vậy được người đời gọi là cứ điểm tinh không.
Chủ nhân chưởng quản cứ điểm, tự xưng Cứ Điểm Chi Chủ, võ giả đến từ vị diện khác có thể tiến vào, điều kiện tiên quyết cần giao nộp đủ tài nguyên, mà chỉ cần ở bên trong đạt được thân phận, sẽ được hưởng bảo hộ cấp bậc không đồng nhất.
Thân phận cứ điểm phân loại làm bậc một, hai, ba.
Thân phận cấp ba thấp nhất chỉ có được quyền ra vào, thân phận cấp hai có được quyền ở lại, thân phận cấp một cao nhất tương tự quý tộc, không chỉ có có được quyền ở lại, còn có thể tùy ý chọn lựa nô lệ.
“Chậc chậc.”
Quân Thường Tiếu nói: “Còn rất phong kiến cơ.”
Gã đầu trọc lại nói: “Chỉ cần ở cứ điểm tinh không đạt được thân phận bậc hai, không những được vĩnh cửu ở lại, còn có thể được cứ điểm bảo hộ.”
“Nếu nói như vậy.” Quân Thường Tiếu nhìn về phía Tinh Không Tứ Bá nằm ở trên mặt đất, nói: “Các ngươi đã đạt được thân phận bậc hai của cứ điểm tinh không?”
“Không... Không sai...”
Giọng điệu người trung niên khôi ngô có chút kiêu ngạo, hiển nhiên vì mình có thân phận bậc hai của cứ điểm mà cảm thấy tự hào gấp bội.
Quân Thường Tiếu nói: “Cứ điểm tinh không rất mạnh?”
“Rất mạnh!”
Gã đầu trọc ngưng trọng nói: “Chủ nhân ta từng nói, Cứ Điểm Chi Chủ thực lực phi thường khủng bố, còn có quan hệ với rất nhiều vị diện lớn, đặc biệt bồi dưỡng quân đoàn cứ điểm, nghe nói phái ra tiểu đội quy mô trăm người, có thể dễ dàng tiêu diệt một vị diện.”
“Trâu như vậy?”
Quân Thường Tiếu vẻ mặt kinh ngạc.
Nói thật, chỉ Tinh Không Ngũ Bá cùng đám thủ hạ kia của hắn, nếu tiến công Tinh Vẫn đại lục có chín đại Võ Đế tọa trấn, cho dù có thể tiêu diệt cũng phải trả giá đắt.
Cái gọi là quân đoàn cứ điểm này phái ra trăm người, liền có thể dễ dàng tiêu diệt một vị diện, không lẽ tu vi tất cả đều là cấp bậc Võ Đế?
Gã đầu trọc nói: “Nghe nói, trong cứ điểm tinh không còn có một chợ đen ngầm phi thường lớn, buôn bán rất nhiều bảo vật cổ quái, hàng năm đều sẽ hấp dẫn không ít võ giả vị diện đến mua bán.”
“Có chút thú vị.”
Quân Thường Tiếu sinh ra hứng thú đối với cứ điểm tinh không, chủ yếu vẫn là bảo vật cổ quái.
“Tiểu... Tiểu tử...” Người trung niên khôi ngô suy yếu nói: “Chúng ta có thân phận bậc hai, được cứ điểm tinh không bảo hộ toàn phương vị, chỉ cần bị bọn họ biết, khẳng định sẽ không dễ dàng tha cho ngươi, thậm chí còn sẽ liên lụy người thân cùng toàn bộ vị diện!”
Quân Thường Tiếu nghe vậy, ánh mắt nhất thời trở nên lạnh lùng.
Hắn luôn cân nhắc nhiệm vụ sử thi mười hai, hôm nay biết được đối phương nói cho mình, gặp được nguy hiểm sẽ có người hỗ trợ ra mặt, còn có thể liên lụy người thân cùng vị diện, chẳng lẽ có liên quan với nó?
“Vù ———————— “
“Phốc!”
Thanh Long Yển Nguyệt Đao hiện lên hào quang màu xanh, máu tươi nóng rực phun tung toé ở trên tường phòng giam, về phần người trung niên khôi ngô thì đã đầu một nơi mình một nẻo.
Ánh mắt Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói: “Bổn tọa ghét nhất bị uy hiếp, hơn nữa lấy người thân để uy hiếp!”
“Ài.”
Hệ thống bất đắc dĩ nói: “Sống không tốt? Cứ phải tìm chết.”
Người trung niên khôi ngô đã chết nằm mơ cũng không thể ngờ được, mình chỉ là vì để tên này biết có cứ điểm tinh không chống lưng, cố ý nói năng hung dữ chút, kết quả lại đổi lấy cái chết lập tức!
Đáng tiếc.
Một cường giả cấp bậc Võ Đế.
“Lão Tứ!” Ba người bọn lão giả đầu bạc đau thương nói.
“Vù! Vù! Vù!”
Thanh Long Yển Nguyệt Đao, Chân Dương Kiếm cùng Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm phân biệt cắm ở bên cạnh cổ bọn họ.
Quân Thường Tiếu ánh mắt lạnh lùng nói: “Lão tử mặc kệ các ngươi là được cứ điểm tinh không bảo hộ, hay là được vũ trụ đế vương Frieza bảo hộ, mau trả lời vấn đề ta vừa rồi hỏi.”
Người trung niên khôi ngô đã chọc vào vảy ngược của hắn.
Lúc này, nếu ba người không phối hợp, cũng có thể giết hết.
Quân Thường Tiếu nổi hung lên sẽ không để ý đối phương là Võ Đế, sẽ không để ý hàng phục có thể cung cấp cho tông môn sức chiến đấu cường đại.
“Ta... Ta nói!”
Lão giả đầu bạc lựa chọn thỏa hiệp.
Nghiêm khắc mà nói, nếu không có nguyên nhân tàn quyển, bọn họ cùng Quân Thường Tiếu cũng không có thù hận gì.
Hôm nay bị bắt, làm gì cứ phải thiết cốt boong boong? Chịu nhũn, đổi lấy cơ hội sống sót chẳng phải càng tốt hơn.
Lão giả đầu bạc mang chuyện mình như thế nào xác định Quân Thường Tiếu là hung thủ, cùng với tìm được Tinh Vẫn đại lục lần lượt nói ra.
Thật ra cũng không có huyền cơ gì, tất cả bởi vì Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp.
“Bí tịch sao?”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Lấy ra.”
“...”
Lão giả đầu bạc cân nhắc một chút, mang một viên tương tự kẹo đường lấy ra.
Vật ấy cũng là vật chứa đựng không gian, nhưng so với nhẫn không gian cao cấp hơn, bởi vì mặt ngoài có lực ngăn cách nào đó tồn tại, tùy ý đặt ở trong túi cũng không dễ bị phát hiện.
“Còn giấu hàng riêng cơ.”
Quân Thường Tiếu tiếp nhận, hai ngón tay nắm, linh niệm dung nhập bên trong phát hiện có dấu ấn linh hồn trở ngại, thản nhiên nói: “Tự ngươi cởi bỏ, hay là để ta động thủ?”
“Loại đồ vật không gian này, chỉ cần dung nhập dấu ấn linh hồn thì không thể cởi bỏ, trừ phi...”
Lão giả đầu bạc nói tới đây liền ngậm miệng, bởi vì bên người Quân Thường Tiếu xuất hiện một sinh vật tương tự sâu lông, vì thế tròn xoe mắt cả kinh nói: “Thời... Thời Không Chi Trùng!”
“Vù —————— “
Thúy Hoa được triệu hồi ra dán ở trên món đồ chơi tương tự viên kẹo kia.
Nó đầu tiên là dùng cái mũi ngửi ngửi, sau đó phân hoá ra một luồng lực lượng dung nhập trong đó, mang dấu ấn linh hồn chặn đường mạnh mẽ ăn luôn.
“Phốc!”
Lão giả đầu bạc phun ra một ngụm máu.
Linh hồn trong vật chứa đựng là hắn an trí, một khi lọt vào ngoại lực mạnh mẽ bài trừ, tự nhiên sẽ mang đến cắn trả cực lớn.
Hai tên Bá khác nằm ở trên mặt đất, nhìn con sâu nhỏ kia, trong mắt tràn ngập sự khó có thể tin.
Loại Thời Không Chi Trùng có thể đả thông không gian tầng sâu này, cho dù ở trong chợ đen của cứ điểm tinh không cũng thuộc loại thương phẩm cực kỳ hiếm thấy, một vị diện cấp thấp thế mà sẽ tồn tại!
“Chủ nhân.”
Thúy Hoa thu hồi lực lượng, nói: “Dấu ấn bên trong đã phá đi.”
“Vất vả rồi.”
Quân Thường Tiếu lấy ngón tay xoa xoa cái đầu nhỏ của nó.
Vốn đang muốn chuẩn bị thu vào nhẫn không gian, Thúy Hoa lại nói trước một bước: “Chủ nhân, ở bên trong thật sự quá nhàm chán.”
“Cũng đúng.”
Quân Thường Tiếu tâm niệm khẽ động, mang Trụ Tử triệu ra nói: “Các ngươi cứ tạm thời ở bên ngoài đi.”
Trời ạ!
Kẻ này thế mà còn có một con Thời Không Chi Trùng!
Nhìn thấy Trụ Tử xuất hiện, tròng mắt Tinh Không Tam Bá thiếu chút nữa từ trong hốc mắt trừng ra.
------------