Chương 1176. Thời gian đảo lưu, hai mươi năm trước
Trong thư phòng.
Quân Thường Tiếu mang một quyển bí tịch ố vàng lấy ra, nói thầm: “Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp, thực sự thần kỳ như vậy?”
Đây là một võ kỹ loại hình không gian, sau khi học thành có thể ở vị trí cố định mang thời không chảy ngược, tái hiện từng màn từng xảy ra.
Có thể trôi ngược bao nhiêu thời gian?
Còn phải xem trình độ lĩnh ngộ cùng tu luyện của người thi triển.
Ví dụ như lão giả đầu bạc, tìm hiểu mấy trăm năm chỉ có thể đảo lưu đến mười năm trước, phạm vi bao trùm cũng chỉ có mấy trượng.
Quân Thường Tiếu tùy tiện lật xem hai trang, phát hiện khẩu quyết tương đối phức tạp, lấy thiên tư của mình muốn học thành chỉ sợ cần một chút thời gian.
“Ài.”
Hắn lắc đầu, mang Bùa Quan Sát cực phẩm lấy ra.
Từng bước tu luyện, không phải phong cách của mình, nếu có thể đi đường tắt khẳng định phải đi.
Quân Thường Tiếu không để ý người khác nói mình là chó xài hack, cũng không để ý bị nói không có hệ thống ngay cả cái rắm cũng không phải, bởi vì ta chính là ta, không khói lửa như vậy.
Nhưng.
Ngay tại lúc bóp nát, tâm thần hắn có chút hoảng hốt.
Quân Thường Tiếu nhớ tới Mân Côi nữ hoàng, bởi vì tinh hạch cấp cao luyện chế Bùa Quan Sát cực phẩm là nàng cho.
Hệ thống nói: “Cảm tình chính là ở trong chi tiết nhỏ từng chút một bồi dưỡng ra.”
“Cút cho ta.”
“Bốp!”
Sau khi bóp nát Bùa Quan Sát, tri thức cùng lực lý giải võ học cường đại nháy mắt căng tràn thức hải.
Quân Thường Tiếu bắt đầu tĩnh tâm học tập Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp, nhưng cũng sẽ ngẫu nhiên thất thần, khó hiểu nhớ tới nữ nhân dựa bàn phê sửa tấu chương.
“Chậc chậc.”
Hệ thống kinh ngạc nói: “Tên này sau khi sử dụng Bùa Quan Sát, phương diện trí tuệ võ đạo tăng lên trên diện rộng, phương diện trí tuệ cảm xúc tựa như cũng bị kéo dài không ít.”
Mặc kệ chỉ số thông minh, trí tuệ võ đạo, trí tuệ cảm xúc đều không tách rời quan hệ với não, hiệu quả của Bùa Quan Sát vừa vặn chính là khai phá đại não.
Phân tâm lúc tu luyện quả thật tối kỵ.
Nhưng... Quân Thường Tiếu vừa tu luyện vừa có sai sót, sau đó mang Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp học xong.
Cái này thật sự có thể hâm mộ chết người.
Thừa dịp Bùa Quan Sát còn có thời gian còn lại, hắn lại mang Thiên Quân Luyện Hồn Quyết lấy ra, sau đó bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Một canh giờ sau.
Quân Thường Tiếu từ trong thư phòng đi ra.
Cả người vô luận nhìn từ khí chất hay khí tức, đều như có biến hóa vi diệu.
Hệ thống nói: “Kí chủ đã lĩnh ngộ Thiên Quân Luyện Hồn Quyết, chỉ cần mỗi ngày không có lúc nào không vận chuyển, phương diện linh hồn cùng linh niệm đều sẽ liên tục tăng mạnh.”
“Vận dụng lực lượng tượng đá sẽ giữ được tỉnh táo sao?” Quân Thường Tiếu nói.
Hệ thống cân nhắc một chút nói: “Cũng phải xem cường độ tăng lên của kí chủ đối với linh hồn.”
Quân Thường Tiếu không nói.
“Bịch!”
Đứng ở diễn võ trường của chủ điện, vận chuyển Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp.
Võ kỹ thần kỳ này hắn đã học được, giờ phút này cần kiểm tra thử một lần có thể mang thời gian đảo lưu bao nhiêu, lại có thể bao trùm bao xa.
“Vù vù!”
Ở một khắc đó Quân Thường Tiếu nhắm mắt lại, Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp vận chuyển, thuộc tính cùng loại lực lượng không gian dần dần tràn ngập ra, sau đó mang toàn bộ diễn võ trường bao phủ.
“Ông! Ông! Ông!”
Không gian bắt đầu run rẩy, một vài hình ảnh như phim tua ngược chiếu rọi ở trong thức hải.
Diễn võ trường Vạn Cổ tông ở dưới Lý Thanh Dương sửa chữa mấy phen, từ bùn đất ban đầu chuyển biến thành gạch đá trải, sau đó diện tích dần dần mở rộng mới có quy mô hôm nay.
Quân Thường Tiếu sử dụng Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp, mang trình tự đảo lại, từ huy hoàng chậm rãi diễn biến hoang vắng, cho đến khôi phục đến trong cảnh tượng vài năm trước lần đầu xuyên việt đến.
Hắn đã nhìn thấy mình.
Ngồi ở trên bậc thang bên cạnh diễn võ trường, bưng bát mỳ vừa ăn vừa rơi lệ.
Đó là vừa xuyên việt tới đây, bất đắc dĩ cùng thống khổ đối với thế giới xa lạ, cùng với tông môn chỉ có mình.
Một màn như xem hình ảnh chiếu lại này, khiến trong lòng Quân Thường Tiếu không hiểu sao dâng lên cảm xúc.
Khi đó, ta ngay cả cơm cũng phải đi nhà Vương đại thẩm Thanh Dương thôn ăn chực, hôm nay đã có được tu vi kiếm võ song thánh đỉnh phong, thật sự làm người ta một loại cảm giác phảng phất cảnh trong mơ.
Quân Thường Tiếu có thể nhìn thấy mình gian nan nhất trong quá khứ, nói lên dưới Bùa Quan Sát phụ tá, đã có lý giải không tệ đối với Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp, ít nhất có thể nhìn thấy chuyện từng xảy ra vài năm trước.
“Còn có thể đảo ngược tiếp.”
“Vù vù!”
Lực lượng không gian tiếp tục dao động, từng hình ảnh xảy ra trong quá khứ lần nữa hiện ra trong thức hải.
Một lát sau, hắn nhìn thấy hai nam tử hơn ba mươi tuổi xuất hiện ở khu vực diễn võ trường, đều tự đeo hành lý, hướng phương vị đại điện phất phất tay, nói: “Quân sư đệ, tông môn này liền giao cho ngươi, đừng cô phụ chưởng môn trên trời có linh thiêng!”
“Móa!”
“Hai tên khốn kiếp!”
Hai người xuất hiện ở trong hình ảnh, chính là đại sư huynh cùng nhị sư huynh Quân Thường Tiếu từng ăn cơm giải tán rời đi.
Bọn họ nếu bây giờ còn ở tông môn, Lục Thiên Thiên và Lý Thanh Dương cũng phải tôn xưng sư bá.
Đáng tiếc.
Hai người đi rồi, không trở về nữa.
Quân Thường Tiếu xuyên việt đến hôm nay, chưa từng đi tìm hai vị sư huynh, bởi vì theo hắn thấy mỗi người đều có chí riêng, đã đi rồi thì đi rồi đi.
“Vù!”
Cảnh tượng trước mắt thay đổi lần nữa, rõ ràng cảm nhận được diễn võ trường bùn đất hóa từ bắt đầu rách nát chuyển thành mới tinh, thân thể nhỏ của mình nhiều lần xuất hiện, cầm chổi dọn dẹp lá rụng trên mặt đất.
“Cẩu Thặng.”
Đột nhiên, thanh âm hùng hậu từ vị trí đại điện truyền đến: “Quét tước sạch sẽ chút.”
“Thanh âm này...”
Tâm cảnh Quân Thường Tiếu có chút phập phồng, nói: “Vương chưởng môn!”
Không ngờ, mình thi triển Thời Gian Đảo Chuyển Đại Pháp, thế mà trở lại tiết điểm chưởng môn đời đầu tiên còn tại thế, còn có thể nghe được hắn nói chuyện.
Loại thanh âm hào sảng này, rất khó tưởng tượng sẽ đi nơi gió trăng, sẽ đi lựa chọn vượt ngục!
Hình ảnh quá khứ tiếp tục truyền phát trở về.
Cũng không biết nhìn bao lâu, vẻ mặt trên mặt Quân Thường Tiếu đột nhiên đọng lại.
Hắn thấy được mình chỉ bốn năm tuổi, nhìn thấy Vương chưởng môn đặt một bàn tay lên đầu, cười nói: “Tiểu gia hỏa, ngươi cốt cách tinh kỳ, quả thật kỳ tài võ học trong vạn người không có được một, từ hôm nay trở đi chính là Tam đệ tử phái ta.”
Những ký ức này, Quân Thường Tiếu xuyên việt tới cũng chưa đạt được, hẳn là thời gian quá lâu, bản thân nguyên chủ thân thể cũng không nhớ rõ.
Khiến hắn chấn động không phải là Vương chưởng môn đời đầu rốt cuộc xuất hiện trong màn ảnh, mà là đối phương ở lúc thu mình nhập môn, có một người đứng bên cạnh, người này mặc áo bào lam, nhìn qua chỉ ngoài ba mươi tuổi lại đầu đầy tóc bạc, bên hông còn treo hồ lô rượu.
Quận thủ Thanh Dương quận!
Vân Hạc!
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Hắn sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ quen biết với chưởng môn?”
“Vương chưởng môn.”
Vân Hạc trong hình ảnh cười nói: “Đứa nhỏ này giao cho ngươi rồi.”
“Yên tâm đi, ta sẽ mang nó bồi dưỡng thành tài.” Vương chưởng môn chắp tay nói.
“Có ý tứ gì?”
Quân Thường Tiếu nhíu mày nói: “Chẳng lẽ, ta gia nhập Thiết Cốt phái có quan hệ với Vân quận thủ?”
Khi hắn tiếp tục thời gian đảo lưu, muốn xem xem phía trước, kết quả phát hiện không thể lui về.
Thanh âm hệ thống truyền đến bên tai: “Lấy lý giải trước mắt của kí chủ đối với Thời Gian Đảo Lưu Đại Pháp, chỉ có thể lui đến hai mươi năm trước.”
“Vù!”
Cảnh tượng trước mắt tiêu tán.
Quân Thường Tiếu như từ trong ảo cảnh trở về hiện thực, sau đó cả người lâm vào trong trầm ngâm.
Ở lúc mình nhỏ tuổi bái vào Thiết Cốt phái, Vân quận thủ thế mà ở trong môn phái, hơn nữa tựa như quen biết với Vương chưởng môn.
Không đúng.
Không hợp lý!
Vương chưởng môn nếu quen biết Vân quận thủ, sao có thể bị bắt vào?
Hơn nữa, nhìn từ đối thoại, nguyên chủ nhân còn nhỏ là bị hắn đưa tới, cũng nói lên nên nhận ra mình, nhưng năm đó lần đầu gặp lại vì sao cảm giác tựa như người xa lạ?
Vốn chỉ là tùy ý kiểm tra Thời Gian Đảo Lưu Đại Pháp, kết quả nhìn thấy một màn hai mươi năm trước, khiến Quân Thường Tiếu nhất thời dâng lên cảm giác cắt không đứt chải còn loạn.
“Có lẽ...”
Hệ thống ngưng trọng nói: “Thân phận chân thật của kí chủ thật ra là người Xayda, về sau tinh cầu bị Frieza tiêu diệt, do cường giả đứng đầu dùng tên giả Vân Hạc liều chết đưa tới Tinh Vẫn đại lục, giao cho Vương chưởng môn ẩn núp nơi này mấy chục năm chỉ đạo võ học.”
Quân Thường Tiếu trợn mắt trắng dã, nói: “Vậy tên của ta nên gọi là Kakarot (Songoku – Dragon Ball)?”
------------