Chương 1181. Không hướng Quân Thường Tiếu thỏa hiệp!
Ngoài cứ điểm Lăng Vân đại lục.
Quân Thường Tiếu tóc chải ngược vuốt keo, áo khoác dài kính râm ngậm xì gà dừng lại.
Lúc này, nếu phía sau dẫn theo đệ tử, lại phối hợp một bài Loạn Thế Cự Tinh, tất nhiên có thể mang khí tức tông chủ Vạn Cổ tông phụ trợ ra.
Đáng tiếc, Lý Thanh Dương không có đây, Tiêu Tội Kỷ cũng không có.
Nhưng ở phía sau là Mân Côi nữ hoàng.
Nữ nhân này dáng người cao gầy, dung mạo tuyệt đẹp, lại có khí tức hoàng giả cao cao tại thượng, lập tức mang Cẩu Thặng tô đậm thành... loại bảo tiêu đeo kính râm mặc âu phục đen, nghiêm túc cứng rắn kia.
Chuyện này nói cho chúng ta biết, tuyệt đối không thể đi chung người khí tràng mạnh, bởi vì rất dễ dàng trở thành lá cây.
“Vù!”
Quân Thường Tiếu hất vai.
Mân Côi nữ hoàng quên vừa rồi dặn dò, cũng không tiến lên tiếp được, tùy ý áo gió ‘Bốp’ một tiếng rơi xuống đất.
“...”
Khóe miệng Quân Thường Tiếu khẽ giật một cái.
Trên đường dặn dò nàng cũng sắp tám trăm lần rồi, sao vừa đến thời khắc mấu chốt liền mất liên lạc!
“Ồ!”
Mân Côi nữ hoàng độ trễ phản xạ có chút dài mang áo gió cầm lấy, sau đó phủi đi bụi đất, lại khoác ở trên người Quân Thường Tiếu.
Đại tỷ!
Ta bảo ngươi đón lấy, khoác trên tay lại lui về, ngươi chưa làm được thì thôi, sao lại khoác lên cho ta!
“Ta vừa rồi chưa chú ý, ngươi làm lại một lần.” Mân Côi nữ hoàng truyền âm nói.
“...”
Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.
Thôi, thôi.
Cẩu Thặng điều chỉnh tâm tính, nhìn về phía đại lão từ cứ điểm đi ra trong lòng run sợ, nói: “Đừng nói chuyện, trước hết nghe Quân mỗ nói.”
Con hàng này lại mang bộ lí do kia lừa bịp tống tiền Xích Hải đại lục dùng ở trên người Lăng Vân đại lục, đối phương bị chỉnh không còn lời nào để chống đỡ, chỉ có thể lấy linh thạch để bồi thường, trước khi đi còn phải lần nữa cam đoan tuyệt không dám bắt nạt người mới.
...
Trạm thứ ba.
Thánh Huyền đại lục.
Nhưng, Quân Thường Tiếu mới vừa đi đến ngoài cứ điểm người ta, còn chưa chuẩn bị rung vai hất áo gió, Mân Côi nữ hoàng trước một bước giúp hắn cầm lấy.
Cái này con mẹ nó phối hợp kiểu gì vậy!
Cái ‘màu’ này, ta còn có thể vui vẻ làm tiếp hay không!
Có thể làm màu hay không không sao cả, mấu chốt nên đòi tiền đi đòi tiền, nên bồi thường đi bồi thường.
Đi một vòng, Quân Thường Tiếu cùng Mân Côi nữ hoàng lần lượt đi tám vị diện, đạt được hai ngàn vạn linh thạch.
Xích Hải đại lục cùng Lăng Vân đại lục thuộc loại chủ mưu, cho nên bồi thường tương đối nhiều, vị diện khác chỉ là đồng mưu, cho nên cho linh thạch không nhiều.
Ở trên việc tống tiền, Quân Thường Tiếu luôn tuân thủ có chừng có mực, tuyệt đối không thể dùng sức quá mãnh liệt, bởi vì dễ dàng hiệu quả ngược lại, cuối cùng khiến cục diện trở nên phát ra không thể vãn hồi.
Mân Côi nữ hoàng đi theo từ đầu tới cuối không nói chuyện, hoàn toàn là một bộ dáng ‘mang sự tình giao cho phu quân ta yên tâm’.
Đương nhiên.
Lúc chia tiền, nữ nhân này liền biến thành tinh minh.
Quân Thường Tiếu tính cho nàng ba thành, mình lấy đi bảy thành, kết quả không đồng ý, còn trợn mắt nói: “Chia đều 50-50.”
“Thôi xin.”
Cẩu Thặng tự nhiên sẽ không nhượng bộ, thản nhiên nói: “Ta giúp ngươi hóa giải nguy cơ, lấy đi bảy thành đương nhiên.”
Mân Côi nữ hoàng nói: “Ta đã cho ngươi thù lao rồi, những tài nguyên này hai ta phải chia đều, hơn nữa, nếu không phải ta, ngươi có thể có cơ hội lừa bịp tống tiền tốt như vậy?”
“...”
Quân Thường Tiếu làm ra thỏa hiệp: “Ta sáu, ngươi bốn.”
“Chia đều.” Mân Côi nữ hoàng nói.
“Ngươi...”
Quân Thường Tiếu không muốn bởi vì một chút lợi nhỏ bé lãng phí thời gian, không kiên nhẫn nói: “Được được, chia đều thì chia đều.”
Vì thế, hai người ở trên đường hướng tới Hạo Hãn đại lục, mang hai ngàn vạn viên linh thạch chia nhau.
Ở phương diện này Mân Côi nữ hoàng là thật sự tính toán tỉ mỉ, linh thạch phẩm chất khác nhau, cấp bậc khác nhau toàn bộ chia đều, hoàn toàn không để cho Cẩu Thặng chiếm được một chút tiện nghi nào.
Hệ thống cảm khái nói: “Vợ kí chủ, quản lý gia đình có thủ đoạn.”
“Cút.”
Quân Thường Tiếu mắng một câu, tiếp tục hướng Hạo Hãn đại lục bước đi.
Nhưng, Mân Côi nữ hoàng thì ngưng trọng nói: “Vị diện đội ngũ bậc thang thứ nhất này chưa chắc sẽ cam tâm tình nguyện trả tiền.”
“Xì.”
Quân Thường Tiếu không cho là đúng nói: “Chỉ cần con mồi bị bổn tọa nhằm vào, cho dù vắt cổ chày ra nước, ta cũng có thể mang lông trên người hắn vặt hết xuống.”
“Phải không?”
Mân Côi nữ hoàng cười nói: “Ta rất chờ mong đấy.”
“Vù!”
Kiểu tóc chải ngược vuốt keo trên đầu Quân Thường Tiếu biến thành đầu nấm.
Không thể không nói, gã này cơ sở đúng là tốt, vô luận bất cứ kiểu tóc gì cũng có thể khống chế hoàn mỹ.
“Phốc!”
Nhìn thấy đầu như cái nấm, Mân Côi nữ hoàng nhịn không được che miệng cười ra tiếng.
...
Cứ điểm Hạo Hãn đại lục.
Cổ Hào Kiệt ngồi ở vị trí thượng thủ vẻ mặt ưu sầu.
Mấy cường giả chữ Thiên đi giúp đỡ vị diện khác đối phó Mân Côi nữ hoàng, kết quả nửa đường giết ra một tên Quân Thường Tiếu!
Hơn nữa.
Hai người còn là quan hệ vợ chồng!
Có chút phiền toái rồi.
“Các vị.”
Cổ Hào Kiệt sắc mặt khó coi nói: “Có kế nào hay không?”
Một trưởng lão nói: “Căn cứ tình báo lão phu thu được đến xem, Quân Thường Tiếu người này cực kỳ thích lừa bịp tống tiền, Cửu Thiên đại lục đã từng chịu thiệt.”
“Hừ.”
Một lão giả tính cách tương đối nóng nảy thản nhiên nói: “Hạo Hãn đại lục chúng ta cũng không phải là Cửu Thiên đại lục, sao có thể khuất phục!”
Mấy cường giả chữ Thiên mang chuyện Quân Thường Tiếu bái phỏng báo cáo, bọn họ liền đoán ra đây là muốn tới tống tiền.
“Không sai!”
Một trưởng lão lạnh lùng nói: “Hạo Hãn đại lục chúng ta tốt xấu cũng là vị diện đội ngũ bậc thang thứ nhất, nếu bị Quân Thường Tiếu lừa bịp tống tiền, về sau còn hành tẩu ở trên giang hồ như thế nào!”
“...”
Cổ Hào Kiệt một lần nữa lâm vào trầm mặc.
“Tông chủ.”
Một lão giả tóc bạc đức cao vọng trọng mở miệng nói: “Quân Thường Tiếu thực lực tuy mạnh, nhưng chung quy phạm quy, ngay cả cứ điểm cũng bị thượng giới phong tỏa, chúng ta không cần kiêng kị hắn.”
“Huống chi.”
“Tên kia cũng không có khả năng đánh vào cứ điểm.”
“Ý tứ Đan trưởng lão là?”
“Quân Thường Tiếu nếu đến, lão phu đi gặp hắn trước một chút, thật sự không được thì bảo mọi người tạm thời đừng ra ngoài.”
Cổ Hào Kiệt đã hiểu.
Đan trưởng lão đây là đang nói cho mình, không hướng Quân Thường Tiếu thỏa hiệp!
“Được!”
Hắn vỗ tay vịn, lạnh lùng nói: “Bổn tọa trái lại muốn xem, tên sát thần phát rồ này rốt cuộc có dám đến tống tiền Hạo Hãn đại lục ta hay không!”
...
Cửu Thiên đại lục.
Mạc Thương Sinh buông chén trà xuống, khó có thể tin nói: “Thì ra phu quân của Mân Côi nữ hoàng là Quân Thường Tiếu, khó trách dám ở vị diện chiến trường không kiêng nể gì như thế!”
“Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật!”
“May mắn chưa theo Xích Hải đại lục đi đối phó Hồn tộc đại lục!”
Đối với mình lúc trước lựa chọn không tham dự, Mạc Thương Sinh cảm thấy cực kỳ may mắn, đồng thời khóe miệng hiện lên mỉm cười vui sướng khi người ta gặp họa.
Từng bị Quân Thường Tiếu lừa bịp tống tiền, khiến trong lòng hắn trước nay rất không thoải mái.
Hôm nay, Hạo Hãn đại lục và Sa La đại lục trêu chọc tên kia, bị tống tiền khẳng định thê thảm hơn mình.
Thư thái.
Thật sự thư thái!
“Thành chủ.”
Một trưởng lão nói: “Hạo Hãn đại lục rất để ý mặt mũi, chỉ sợ sẽ không hướng Quân Thường Tiếu thỏa hiệp đâu.”
Mạc Thương Sinh lắc lắc đầu nói: “Nếu thỏa hiệp, có lẽ có thể tiết kiệm không ít tiền, không thỏa hiệp cứ chờ bị tên kia tống tiền táng gia bại sản đi.”
Bởi vì từng có thể hội đau đớn, cho nên rất hiểu Quân Thường Tiếu.
...
“Đạp!”
Khu vực bão cát bay múa, một cái chân đột nhiên xuất hiện.
Màn ảnh theo đó hướng lên trên, Quân Thường Tiếu đeo kính râm ngậm xì gà, để kiểu tóc rẽ ngôi giữa đứng ở cứ điểm Hạo Hãn đại lục.
“Vù!”
Ngẩng đầu, cong mông, hất vai.
Áo gió tiêu sái hạ xuống, Mân Côi nữ hoàng tiếp được, đặt lên trên cổ tay lui về tại chỗ.
Ăn ý không phải thành lập lên rồi sao!
Quân Thường Tiếu lấy ra loa to khuếch đại âm thanh, cao giọng hô: “Vạn Cổ tông tông chủ Quân Thường Tiếu, hôm nay đặc biệt đến đăng môn bái phỏng!”
“Vù!”
“Vù!”
Đột nhiên, trong cứ điểm bay ra một luồng hào quang, sóng khí bùng nổ như núi lở sóng thần, nhanh chóng hội tụ ra chưởng ấn, lấy uy lực lay động không gian ép tới!
“Nghi thức hoan nghênh?”
Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ đứng ở tại chỗ.
“Vù vù vù!”
Hai loại khí thế kiếm võ như mây mù cuồn cuộn tràn ngập ở quanh thân, sau đó tạo thành nắm đấm đi nghênh đón!
“Ầm ———————— “
Bầu trời nổ vang, không gian sụp đổ!
“Vù!”
Chưởng ấn từ cứ điểm toát ra lập tức bị nghiền áp thành hư vô, Đan trưởng lão thi triển chiêu thức lui về, cho đến khi mang thân thể gian nan ổn định, liền không ức chế được phun máu, ánh mắt nhất thời nổi lên hoảng sợ.
------------