Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1193 - Chương 1193. Tấn Thăng Nhị Lưu, Thành Tựu Kỳ Tích

Chương 1193. Tấn thăng nhị lưu, thành tựu kỳ tích
Nửa tháng sau, Thời Không Bí Cảnh hết thời gian hồi chiêu, Quân Thường Tiếu không chút do dự đi vào.

Tác dụng phụ bởi vì sử dụng Bùa Khai Ấn và Bùa Càn Khôn sinh ra sẽ duy trì thời gian rất lâu, cho nên hắn ở thời kỳ điều dưỡng mang tâm tư dùng ở trên Thiên Quân Luyện Hồn Quyết.

Loại tâm pháp linh hồn này tất nhiên dựa vào Bùa Quan Sát lĩnh ngộ, nhưng cách thật sự đạt đến mức tận cùng còn có đường rất dài phải đi.

Tông chủ tiến vào bí cảnh điều dưỡng, các đệ tử cũng đang càng thêm cố gắng tu luyện.

Quân Thường Tiếu từ vị diện chiến trường tống tiền nhiều linh thạch cấp bậc cao như vậy, đã được Viên công tử phân phối xuống, cho nên nói tài nguyên tu luyện của bọn họ đã phi thường sung túc.

Đệ tử Vạn Cổ tông so với bất cứ một võ giả nào của Tinh Vẫn đại lục đều hạnh phúc hơn gấp trăm lần, dù sao người sau còn đang dùng linh thạch nhân tạo, còn đang vì đột phá một cảnh giới nhỏ vui quá mà khóc, bọn họ không chỉ có dùng linh thạch vị diện cao hơn, đột phá cũng có thể xưng là thần tốc.

Vấn đề đến rồi?

Khi nào có thể lên tới nhị lưu tông môn?

Thật ra ở khoảng thời gian này nhanh chóng phát triển, cảnh giới sớm đã đạt tiêu chuẩn, tấn thăng cấp bậc cao hơn chẳng qua đi một chút trình tự.

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão của chứng thực quán đều sốt ruột chờ.

Theo tiết tấu trước kia, Vạn Cổ tông lý ra nên thông báo mình đi chứng thực, nhưng hôm nay mãi không có bất cứ động tĩnh gì, hoàn toàn không phù hợp quy luật, hoàn toàn... Rất nhớ món ngon Liễu cô nương làm.

...

Mười hôm sau.

Quân Thường Tiếu từ bí cảnh đi ra.

“Vù vù!”

Sau khi tu vi khôi phục, hắn đứng ở hậu sơn, khí chất vương bá của chủ một tông bùng nổ, cả người tỏ ra uy nghiêm vô cùng.

Không thể thiếu xưng vị ‘Vô Sỉ Chi Vưu’ tăng phúc 20%.

Nói trắng ra là, Quân Thường Tiếu biểu hiện ra khí chất gì, xưng vị sẽ tăng thêm khí chất đó.

Một khi khi hắn trở nên đặc biệt nghiêm túc, quanh thân toát ra khí thế thượng vị giả lâu ngày, thì giống như nước lũ đã phát ra không thể thu về.

Trơ tráo hẳn lên thì chẳng ra sao.

Nghiêm túc hẳn lên lại quá nghiêm túc.

Cực kỳ khảo nghiệm bút lực của tác giả manga, có chút sai lầm sẽ hỏng cả đoạn.

Trong gần ba năm thời gian ở Thời Không Bí Cảnh điều dưỡng, Quân Thường Tiếu không chỉ có khôi phục tu vi, đối với Thiên Quân Luyện Hồn Quyết cũng có lĩnh ngộ không nhỏ.

Cái này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là lợi dụng thời gian tăng tốc, tác dụng phụ đến từ Nhất Quyền Tất Sát bị triệt tiêu, giờ phút này đã là tóc dài ngang lưng, tiêu sái như gió.

Đàn ông hẳn hoi, lại đã trở lại!

“Vù!”

Trong đại điện ngọn núi cao nhất, Quân Thường Tiếu tiêu sái ngồi xuống.

Tên này nhất cử nhất động, thật sự có phong cách quý phái, có khí thế vương giả!

Lê Lạc Thu sớm bị triệu tập tới, ánh mắt Giang Tà đám cao tầng tông môn nổi lên kinh ngạc.

Tông chủ trước giờ không nghiêm chỉnh, đột nhiên nghiêm túc hẳn lên, còn toát ra khí chất khiến người ta kính sợ, thật sự có chút khó có thể thích ứng nha.

“Ninh trưởng lão.”

Quân Thường Tiếu hỏi: “Đệ tử tông môn bây giờ bao nhiêu?”

Ninh Độc Tỉnh đứng dậy nói: “Bẩm tông chủ, đệ tử tông môn sáu vạn tám ngàn ba trăm người.”

“Cách chiêu mộ đệ tử tháng sau còn có mấy ngày, có thể mang nhân số đạt tới tròn bảy vạn không?”

“Không thành vấn đề.”

Từ khi trải qua vị diện chiến trường, cùng với được tế đàn công khai tán dương, Vạn Cổ tông đã được toàn bộ đại lục tán thành, cho nên mỗi tháng đều sẽ có đủ loại thiên tài bái môn.

Về sau ở lúc Quân Thường Tiếu đi Hồn tộc đại lục, Viên công tử và các trưởng lão bàn bạc một phen, mang độ khó khảo hạch tăng lên, mỗi lần đệ tử nhập môn đã ít lại càng ít.

Cho nên nói.

Nếu tông chủ không để ý thiên tư, vội vàng đắp nhân số, tháng sau mở sơn môn hạ thấp chút yêu cầu, bổ sung hơn một ngàn người nhẹ nhàng dễ dàng.

“Lê đường chủ.”

Năm ngón tay Quân Thường Tiếu ở trên tay vịn gõ đi gõ lại, nói: “Thông báo Dịch quán chủ, bảo hắn phái người đến chứng thực cấp bậc tông môn.”

“Vâng.”

Lê Lạc Thu lập tức thông báo phân đà bên ngoài, lấy thời gian nhanh nhất mang tin tức đưa đến Thiên Dụ vương thành.

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão sốt ruột chờ đợi thu được tin tức, nhất thời vui mừng lộ rõ trên nét mặt, dù sao rốt cuộc có thể quang minh chính đại đi Vạn Cổ tông ăn chực rồi!

“Các ngươi lưu lại, ta tự mình đi.” Dịch quán chủ mở miệng nói.

“A?”

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão ngây ra như phỗng, sau đó vô lực ngồi bệt xuống trên ghế tựa.

...

Ngày hôm sau.

Dịch thiên đi tới Vạn Cổ tông.

Biết được quán chủ chứng thực quán tự mình đến chứng thực, Quân Thường Tiếu tự mình ở trước cửa nghênh đón.

Sau một phen khách sáo, nói: “Dịch quán chủ, bắt đầu chứng thực đi.”

“Quân tông chủ.”

Dịch Thiên Hành thấp giọng nói: “Đến vội vàng, còn chưa ăn cơm.”

“...”

Quân Thường Tiếu vẻ mặt cứng ngắc.

Ngươi nha rốt cuộc là tới tự mình chứng thực, hay là đến tự mình ăn chực!

Còn có... Thành chủ Thiên Dụ vương thành, viện trưởng Thiên Dụ học phủ, Dịch quán chủ nói ra hai chữ ‘ăn cơm’, hai người các ngươi lại là từ nơi nào toát ra!

“Nghe nói Quân tông chủ muốn chứng thực nhị lưu tông môn, đây quả thật thật chuyện đáng mừng, hai chúng ta liền không mời tự tới!”

“Nếu Quân tông chủ không chê, thêm hai đôi đũa được không?”

“...”

Quân Thường Tiếu vẻ mặt sụp đổ.

Nhưng, làm người Sơn Đông hiếu khách, khẳng định chiêu đãi thật tốt, vì thế lệnh Thiện Thực đường chuẩn bị một bữa cơm trưa phong phú cho ba vị.

...

“Quân tông chủ.”

Trong bữa ăn, Tư Đồ Hạo Vân nói: “Ngươi biết chúng ta vì sao đến hay không?”

Quân Thường Tiếu trợn trừng mắt, nói: “Ăn chực.”

“Không!”

Tư Đồ Hạo Vân buông đũa, dùng khăn tay lau đi dầu mỡ khóe miệng, ngưng trọng nói: “Từ trận chiến chư đế, thiên địa chia năm xẻ bảy, nơi cằn cỗi nhất tây nam được đặt tên là ‘Dương Châu’ này, chưa từng sinh ra nhị lưu tông môn!”

“Phải không?”

Phương diện này, Quân Thường Tiếu trái lại chưa từng lưu ý.

Mộc Trường Hồng nghiêm túc nói: “Quý tông một khi chứng thực thành công, liền tương đương khơi dòng!”

“Cho nên.”

Tư Đồ Hạo Vân theo sau nói: “Chúng ta lần này đến, không phải vì ăn chực, mà là hy vọng trở thành người chứng kiến quý tông sáng tạo kỳ tích!”

Quân Thường Tiếu đã mang mình coi là một thành viên Tây Nam Dương Châu Thanh Dương quận, nghe được hai người nói như thế, cảm giác tự hào kia nhất thời trào lên trong lòng.

“Hai vị...”

Sau khi ấp ủ đủ cảm xúc hào sảng, Quân Thường Tiếu vừa muốn bắt đầu nói chuyện, chỉ thấy Mộc Trường Hồng cùng Tư Đồ Hạo Vân lại cúi đầu bắt đầu ăn như hùm như sói.

“Đồ ăn Liễu cô nương làm thật là mỹ vị nhân gian!”

“Quân tông chủ, cho một bát cơm nữa.”

“...”

Thấy bộ dáng một thành chủ một viện trưởng ăn thùng uống vại, Quân Thường Tiếu cúi đầu, cái trán đặt ở trên mặt bàn, trong lòng rít gào: “Các ngươi con mẹ nó chính là đến ăn chực!”

...

Cơm no rượu say, tiến vào giai đoạn chứng thực.

Điều kiện tấn thăng nhị lưu không kể nhiều, nói tóm lại, khi Đinh lão, Công Tôn Hạo Hải, Giang Tà, Ninh thị huynh đệ… một đám Võ Thánh, Bán Thánh toàn bộ bộc phát ra, nhát định phù hợp yêu cầu.

“Quá dọa người rồi!”

Trong lòng Mộc Trường Hồng cùng Tư Đồ Hạo Vân nổi lên sóng triều ngập trời.

Một tông môn phát triển không tới mười năm, thế mà có được nhiều cao tầng cấp bậc Võ Thánh, Bán Thánh như vậy, nếu không phải ở hiện trường chính mắt thấy, đánh chết cũng sẽ không tin tưởng!

Dịch Thiên Hành đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, dù sao chứng thực Vạn Cổ tông luôn do nhà mình đến phụ trách, nhưng đích thân đến, nhìn thấy trận thế như vậy, vẫn không thể tránh được bị chấn động thật sâu.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ mang tông môn thăng cấp đến nhị lưu, thưởng 20000 điểm giá trị thành tựu, 20000 điểm giá trị cống hiến.”

“Đinh! Giá trị cống hiến tông môn: 70000/70000.”

“Đinh! Giá trị thành tựu tông môn: 20010/70000.”

Sau khi tiếng nhắc nhở kết thúc, Quân Thường Tiếu ‘Vù’ một cái mang lệnh bài khắc ‘nhị lưu’ dời đến trước ống kính, mặt nghiêm túc nói: “Từ giờ trở đi, xin gọi tông môn của bổn tọa là Vạn Cổ thánh tông, cảm ơn.”

------------


Bình Luận (0)
Comment