Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1194 - Chương 1194. Dạ Tinh Thần Ta, Không Uống Rượu!

Chương 1194. Dạ Tinh Thần ta, không uống rượu!
Căn cứ Tinh Vẫn đại lục quy định, tông môn thăng cấp nhị lưu, có thể lấy chữ ‘Thánh’ làm tên, ví dụ như Bách Hợp thánh tông, Ngạo Thế thánh tông.

Hôm nay Vạn Cổ tông chứng thực thành công, có được cấp bậc nhị lưu cũng có thể ở tên tông môn thêm một chữ thánh.

Thật ra Vạn Cổ tông tên đầy đủ là Vạn Cổ Tối Cường tông, bảng hiệu trước sơn môn viết như vậy.

Về sau đột phá ngũ lưu đạt được cơ hội đổi tên, Dịch Thiên Hành lo lắng kéo đến phiền toái, liền mang hai chữ ‘Tối Cường (mạnh nhất)’ tự tiện xóa đi.

Dịch đại sư là thật sự che chở Cẩu Thặng.

Bằng không, chỉ bằng năm chữ đó, khẳng định khiến các đại tông môn đứng đầu sôi trào.

Bởi vì tông môn công bố với bên ngoài là Vạn Cổ tông, cho nên cho dù Quân Thường Tiếu cùng đệ tử đều cho rằng nên gọi Vạn Cổ Tối Cường tông, cũng không được người đời tán thành.

Không sao cả.

Tên tông môn tương đương danh hiệu, chỉ cần vang dội là được.

Cùng lắm thì gọi là Vạn Cổ Tối Cường thánh tông.

“Quân tông chủ.”

Dịch Thiên Hành nói: “Chúc mừng quý tông vinh thăng nhị lưu, đợi sau khi trở về, chứng thực quán ta sẽ công bố với mọi người.”

“Làm phiền Dịch quán chủ rồi.” Quân Thường Tiếu chắp tay cười nói.

“Cáo từ.”

“Cáo từ.”

Sau khi dùng mắt tiễn Dịch Thiên Hành rời khỏi, Quân Thường Tiếu nhìn về phía Mộc Trường Hồng và Tư Đồ Hạo Vân, nói: “Kỳ tích các ngươi cũng thấy rồi, bổn tọa sẽ không giữ lại ăn cơm chiều.”

“Quân tông chủ đã muốn giữ hai ta ăn cơm chiều, vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”

“Hai vị ăn chực ăn đến loại trình độ này, quả thực phát rồ!”

“Quá khen, quá khen.”

...

Đã là tông môn đầu tiên đạt tới nhị lưu của Tây Nam Dương Châu, Quân Thường Tiếu khẳng định chúc mừng một phen hẳn hoi, cho nên dặn dò Thiện Thực đường mau chóng chuẩn bị, buổi tối làm một buổi party chúc mừng.

Biết được việc này, mí mắt Dạ Tinh Thần giật giật.

Tông môn mỗi lần có hoạt động chúc mừng gì, hắn bảo đảm có chuyện xấu, cho nên lâu ngày sinh ra bóng ma tâm lý.

“Không thể uống.”

“Không thể uống!”

Dạ Tinh Thần một lần lại một lần kiên định tâm niệm.

Nhưng khi bữa tiệc bắt đầu, khi Lam Khang giới thiệu Túy Sinh Mộng Tử trải qua cải tiến, sau khi uống tốc độ thu lấy thiên địa thuộc tính nhanh hơn, vẫn là phòng tuyến sụp đổ bưng lên chén rượu, nói: “Đến thì đến!”

“Đến!”

Tô Tiểu Mạt cũng là hào khí ngàn vạn nâng rượu.

Chỉ cần A Ngưu mở rộng lòng, hai người xác định vững chắc xong, quả thực đúng là kẻ thù trên tiệc rượu.

“Chân lão.”

Liễu Uyển Thi ngồi ở nơi xa thấy thế, vội vàng dò hỏi: “Bố trí trận pháp chưa?”

“Bố trí rồi.”

Chân Đức Tuấn nói: “Lần này tuyệt đối không chút sơ suất!”

Vì sao tự tin như thế? Bởi vì không lâu trước đó vừa dùng dịch tư chất trận pháp, giờ phút này đã đạt tới cấp bậc trận thánh.

Mộc Trường Hồng cùng Tư Đồ Hạo Vân chỉ sợ nằm mơ cũng không thể ngờ được, từ sau khi thượng cổ trận đế ngã xuống, Vạn Cổ tông thế mà có được một cường giả trận đạo đạt tới thánh cấp!

“Đến!”

Quân Thường Tiếu đứng dậy, nói: “Vì tông môn thăng cấp nhị lưu, mọi người cạn chén rượu này!”

“Uống!”

“Uống!”

Các đệ tử giơ chén, mang Túy Sinh Mộng Tử uống một hơi cạn sạch.

Cái khác không nói, sau khi trải qua Lam Khang cải tiến, hiệu quả tăng phúc của rượu không chỉ có tăng lên, sức rượu cũng nhỏ đi không ít, đệ tử không chịu nổi sức rượu uống một chén giống như uống đồ uống thương hiệu nào đó.

“Huỵch!”

Đột nhiên, tiếng té ngã truyền đến.

Mọi người cùng quay đầu, chỉ thấy Dạ Tinh Thần ngã xuống dưới gầm bàn.

Tô Tiểu Mạt: “...”

Lý Thanh Dương: “...”

Lam Khang vẻ mặt sụp đổ nói: “Sức rượu đã nhỏ đến tương đương không có, hắn sao vừa uống rượu đã gục chứ!”

“Tội Kỷ!”

Quân Thường Tiếu phất phất tay, nói: “Mang tên mất hứng này nâng về.”

“Vâng!”

Tiêu Tội Kỷ đi tới đỡ dậy Dạ Tinh Thần say như chết.

Lý Thanh Dương vội vàng đi theo, hắn lo lắng Dạ sư đệ uống rượu không về phòng mình, sau đó chạy đến nơi không nên đi.

Nhưng mà.

Đến khu dừng chân, Dạ Tinh Thần đột nhiên mở mắt, thản nhiên nói: “Các ngươi trở về đi.”

Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ ngây dại.

Ánh mắt trong suốt có chứa lạnh lùng kiêu ngạo kia, thân thể ngạo nghễ mà đứng không chút dao động, trừ có chút mùi rượu, hoàn toàn nhìn không ra đã uống rượu!

“Dạ sư đệ, ngươi chưa quá chén?”

“Không có.”

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói một câu, sau đó xoay người rời khỏi, nhìn từ bước chân liền biết ý thức tỉnh táo.

“Cái này...”

Tiêu Tội Kỷ có chút mờ mịt.

Lý Thanh Dương cười nói: “Dạ sư đệ thay đổi rồi, trở nên lõi đời rồi.”

Hắn đã đại khái đoán được, Dạ Tinh Thần và Tô Tiểu Mạt khi uống rượu, hoặc là mang cồn đánh tan hết, hoặc là cố ý giả say.

Không sai.

A Ngưu thuộc loại giả say.

Túy Sinh Mộng Tử cải tiến sẽ không dễ dàng bị say, nhưng hiệu quả tăng phúc đã hiện ra, vì lợi dụng tốt hơn, cường hóa bản thân nhanh hơn, chỉ có thể tìm cơ hội chuồn ra.

Nhiều đồng môn như vậy ở đó, không để ý hình tượng say ngã xuống đất.

Dạ Đế đại nhân rốt cuộc ở Vạn Cổ tông đã trải qua cái gì, tính cách mới có thay đổi nghiêng trời lệch đất như thế!

“Vù!”

Trở lại chỗ ở, Dạ Tinh Thần phun ra mùi rượu, sau đó xuất phát hướng tới tụ linh trận.

Dưới Túy Sinh Mộng Tử tăng thêm, tăng lên rất nhiều tốc độ thu lấy thiên địa thuộc tính, cả một ngày kế tiếp đều sẽ vượt qua ở trong trận pháp, chỉ vì trở nên càng mạnh hơn!

Nhưng... Bất ngờ đã xảy ra.

Ngay sau khi Dạ Tinh Thần tu luyện nửa canh giờ, Túy Sinh Mộng Tử còn sót lại trong cơ thể đột nhiên bùng nổ, sức rượu như hóa thành cơn sóng mãnh liệt lao về phía thức hải, khiến hắn lập tức mất đi ý thức của mình.

...

“Đến, đến!”

“Uống chén rượu này!”

Trên diễn võ trường, đèn đuốc sáng trưng, các đệ tử còn đang vui vẻ uống rượu.

Ngay cả Lục Thiên Thiên luôn luôn không hợp đàn, ở dưới Liễu Uyển Thi cùng Diêu Mộng Oánh một câu một tiếng đại sư tỷ, cố mà làm uống một ly.

...

“Kẹt...!”

Đêm khuya đến, Tử Lân Yêu Vương lắc lư đẩy ra cửa phòng, sau đó cởi quần áo vĩnh viễn không tổn hại, duỗi thẳng tắp ở trên giường.

Gã này tuy là thú tộc, nhưng cũng mê luyến món ngon rượu ngon của nhân loại, cho nên trên tiệc vừa rồi uống không ít, hơn nữa còn mang đám người Tô Tiểu Mạt, Lý Phi uống tới mức cầm vò rượu nhảy múa ở trước đống lửa.

“Một đám con nít, còn... Còn muốn đấu rượu với bổn vương, quả thực...” Lẩm bẩm đến nơi đây, Tử Lân Yêu Vương theo bản năng mang cái tay gác lên trên cổ mình hất trở về.

Tay?

“Vù!”

Tử Lân Yêu Vương bật dậy, cố gắng để cho tầm nhìn mơ hồ bảo trì ổn định, liền phát hiện trên giường thế mà có một người nằm, vì thế sức rượu biến mất hơn phân nửa, rít gào: “Tiểu tử này sao lại ngủ ở trên giường ta!”

...

Khu ký túc của đệ tử.

Lý Thanh Dương đang chuẩn bị cởi đồ đi ngủ, theo bản năng phóng thích linh niệm dung nhập phòng Dạ sư đệ, phát hiện bên trong không có một bóng người, đứng bật dậy, cả kinh nói: “Dạ sư đệ đâu!”

“Không xong rồi!”

Thanh âm Tô Tiểu Mạt ở bên ngoài truyền đến, nói: “Nhị sư huynh, Dạ sư đệ không ở trong phòng mình!”

“Rầm!”

Lý Thanh Dương tông cửa xông ra, vội vàng nói: “Nhanh đi chuồng súc vật!”

“Được!”

Vù! Vù! Vù!

Trong lúc nhất thời, bọn người Lý Phi, Điền Thất, Long Tử Dương đều bị kinh động, bởi vì có kinh nghiệm, ùn ùn tới chuồng súc vật.

Nhưng, ngay tại lúc đi ngang qua Linh Thú phong, trước hết nghe thấy tiếng đánh, sau đó nhìn thấy một bóng người từ phía trên rơi xuống, tạo hình chữ ‘Vạn’ ‘Ầm’ ngã cắm trên mặt đất.

Tập trung tinh thần nhìn.

Không phải là Dạ Tinh Thần mọi người đang tìm kiếm sao!

“Cả nhà hắn!”

Tử Lân Yêu Vương đứng ở trên Linh Thú phong chỉ mặc một cái quần lót đỏ chống nạnh chửi ầm lên: “Nửa đêm chạy đến ngủ trên giường bản đường chủ, tiểu tử này có phải có bệnh hay không, có phải biến thái hay không!”

“...”

Biểu cảm trên mặt mọi người trở nên đặc sắc.

------------


Bình Luận (0)
Comment