Chương 1195. Tinh Vẫn đại lục chi chủ
Hôm sau.
Dạ Tinh Thần mang mình nhốt ở trong phòng.
Cho dù giờ phút này còn có Túy Sinh Mộng Tử thêm vào cũng không đi tụ linh trận tu luyện, bởi vì... Thật sự không có mặt mũi ra ngoài.
“Ài.”
Biết được hắn ngày hôm qua chạy đến phòng Tử Lân Yêu Vương, Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Đệ tử này của ta, khi nào có thể bỏ được tật xấu say rượu liền tìm không thấy giường mình đây.”
Dạ Tinh Thần cũng rất buồn bực.
Không phủ nhận, kiếp trước mình tửu phẩm rất kém, bởi vậy không thiếu đắc tội mấy tên Võ Đế, nhưng không đến mức mỗi lần sau khi say mèm liền chạy tới chuồng thú nha.
“Không phải ta!”
“Đây tuyệt đối không phải ta!”
“Nhất định là linh hồn bị đoạt xá còn chưa hoàn toàn tiêu tán, thừa dịp sau khi ta uống rượu khống chế thân thể, làm ra chuyện mất mặt xấu hổ!”
Dạ Tinh Thần túm tóc, trong lòng điên cuồng gào rống.
Từ trong lời nói không khó nhìn ra, đây là muốn cho Bùi A Ngưu chết đi đến gánh tiếng xấu uống rượu vào làm chuyện xấu của hắn.
Lại nói.
Nếu đúng như Dạ Tinh Thần đoán, linh hồn chủ nhân ban đầu của thân thể chưa tiêu tán, có lẽ cũng coi như một loại trừng phạt đi, trừng phạt cưỡng ép đoạt xá thân thể liên lụy một sinh mệnh.
Mạng ở thế giới dùng võ vi tôn tuy chỉ như cỏ rác, nhưng nếu trong cõi nào đó tồn tại nhân quả, như vậy hắn đoạt xá thân thể Bùi A Ngưu coi là nhân, say rượu xuất hiện chuyện mất mặt coi là quả.
Đơn giản trực tiếp chút, đó chính là đáng đời.
...
Bên ngoài sôi trào rồi.
Bởi vì ngay tại sáng sớm, tổng bộ chứng thực quán liền tuyên bố tin tức có liên quan Vạn Cổ tông thăng cấp nhị lưu, toàn bộ quận thành Tây Nam Dương Châu tất cả đều đã biết.
“Trời ạ!”
“Cái tốc độ thăng cấp này quá nhanh rồi nhỉ!”
“Từ yên lặng vô danh cho tới bây giờ nhị lưu tông môn có mười năm sao?”
“Cùng lắm sáu bảy năm!”
“Vạn Cổ tông là niềm kiêu ngạo của Tây Nam Dương Châu chúng ta!”
“Cái gì Vạn Cổ tông chứ, bây giờ nên gọi là Vạn Cổ thánh tông!”
“Đúng đúng đúng!”
Sau khi Vạn Cổ tông vinh thăng nhị lưu tông môn, võ giả Tây Nam Dương Châu đều tranh nhau nghị luận, lập tức trở thành đầu đề sôi trào nhất ngày đó.
Chứng thực quán châu khác lục tục ở trong vài ngày thu được tin tức, sau đó lấy phương thức thông cáo truyền ra, nhất thời ở đại lục dẫn lên chấn động thật lớn.
“Rất bình thường.”
Hàn thành chủ bên trong Đại Tôn hoàng thành sau khi biết việc này, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Không có gì phải kỳ quái.”
Sau khi trải qua vị diện chiến trường, hắn cực độ tán thành đối với thực lực Quân Thường Tiếu cùng Vạn Cổ tông, nếu không tuyệt đối khó dốc sức làm ra cứ điểm xa hoa như vậy.
Các đại tông môn sau khi biết được tựa như rất bình tĩnh.
Thậm chí còn có chút buồn bực, lấy thực lực cùng năng lực của Quân Thường Tiếu, tông môn sao muộn như vậy mới thăng cấp đến tam lưu chứ?
...
Bên ngoài nghị luận nhất định sẽ duy trì một đoạn thời gian rất dài.
Cao thấp Vạn Cổ tông ở sau khi cuồng hoan, vẫn chăm chỉ vào tu luyện như bình thường.
Thả lỏng thích hợp, để tinh thần càng thêm dư thừa, lại có mỹ thực rượu ngon phụ trợ, làm tốc độ tăng lên của bọn họ càng thêm rõ ràng.
“Khi nào có thể kích hoạt nhiệm vụ sử thi đây?”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trong thư phòng tự hỏi.
Hắn khó có thể thỏa mãn hiện trạng, hy vọng có thể nhanh hơn bước vào cảnh giới mạnh nhất Tinh Vẫn đại lục.
Hơn nữa, nhiệm vụ chủ tuyến là trở thành tông môn mạnh nhất, mình thân là đứng đầu một tông, nếu không có cảnh giới mạnh nhất, chỉ sợ sẽ không được tán thành nhỉ.
“Kí chủ vừa đột phá đại viên mãn, kích hoạt nhiệm vụ sử thi cần thời gian.” Hệ thống nói.
“Ài.”
Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu, sau đó mang tâm tư đặt ở trên Cứ Điểm Tinh Không, nói: “Đã có Thất Huyền Hà Quang Phá tàn quyển, thì nhất định có thứ tốt khác.”
“Vẫn không quên được 20000 giá trị cống hiến.” Hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu mặc kệ nó, nói: “Nhưng, có thể mang tàn quyển phong ấn, để hệ thống không thể thực hiện được, bên trong khẳng định cao thủ nhiều như mây, đi cũng phải lén lút.”
“Rắm!”
Hệ thống nói: “Thường đi ở bờ sông, nào có không ướt giày, cái này nhiều lắm tính là ngoài ý muốn nho nhỏ!”
“Đừng tìm cớ nữa.”
Quân Thường Tiếu đã sinh ra nghi ngờ đối với năng lực của hệ thống, dù sao nhiều giá trị cống hiến như vậy, thế mà ngay cả tàn quyển cũng không trộm được.
Đợi một chút?
Kẻ này không phải vẫn luôn lương tâm khó yên sao?
Hệ thống không chấp nhận được bị xem thường, vì thế giọng điệu ngưng trọng nói: “Kí chủ có thể mua một lần nữa!”
“Mang giá trị cống hiến lúc trước tiêu phí trả lại cho ta, ta liền mua một lần nữa!”
“Tiền tiêu ra rồi tương đương nước miếng phun ra, ngươi còn tính liếm trở về sao?”
“Nếu là tiền, ta khẳng định liếm trở về.”
“...”
Hệ thống nói: “Không hổ là Vô Sỉ Chi Vưu.”
“Thôi xin!”
Quân Thường Tiếu rít gào: “Cái này không phải chuyện vô sỉ hay không, đây là ta tiêu tiền, đồ không mua được, ngươi làm thương gia phải cho câu trả lời!”
“Mua một lần nữa, tuyệt đối có!” Hệ thống chém đinh chặt sắt nói.
“Cút!”
Quân Thường Tiếu giận dữ hét lớn.
Nếu chỉ là thương phẩm mấy trăm một ngàn, mua vài lần không đau lòng, nhưng đây là 20000 giá trị cống hiến, xỏ lá mình một lần nữa, thực sự không biết đi đâu mà khóc.
“Đã nói, tín nhiệm giữa người với người đâu.” Hệ thống bất đắc dĩ thở dài.
Ngươi con mẹ nó còn có mặt mũi nói tín nhiệm!
Quân Thường Tiếu đang muốn phát tác, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm: “Tiểu đệ đệ, trong vũ trụ tinh không có chiến thuyền xuất hiện!”
“Ồ?”
Cẩu Thặng nháy mắt nghiêm túc hẳn lên.
Từ khi Tinh Không Ngũ Bá mang thủ hạ đông nghìn nghịt xuất hiện, khiến hắn ý thức được bên ngoài thật ra cũng không an toàn, liền lệnh Hắc Bạch Song Sát lưu ý nhiều hơn, không ngờ hôm nay nổi lên tác dụng!
“Chẳng lẽ lại là kẻ thù của gã chữ Soái tìm tới cửa?”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu lập tức bay ra khỏi tông môn, ngồi Thông Cổ chiến thuyền phá vỡ bức tường không gian, dung nhập trong vũ trụ tối tăm.
Đừng nhìn hắn đã đột phá đến Võ Thánh đại viên mãn, tiến vào loại khu vực này, vẫn phải dựa vào chiến thuyền mới được, nếu không khó có thể thừa nhận lực vũ trụ đè ép.
Hắc Bạch Song Sát không chịu quấy nhiễu lơ lửng, ánh mắt đều tập trung một khu vực.
Quân Thường Tiếu theo đó nhìn tới, phát hiện nơi xa có một điểm sáng, mới đầu như ẩn như hiện, sau đó càng lúc càng sáng ngời, cái này nói lên đang cấp tốc chạy tới.
“Tiểu đệ đệ.”
Bạch La Sát phóng thích linh niệm cường đại, nói: “Chiến thuyền quy cách rất cao, bên trên chở hai người.”
“Thực lực như thế nào?” Quân Thường Tiếu nói.
Hắc La Sát mở miệng nói: “Đều mạnh hơn gã chữ Soái.”
Tinh Không Hàng Hải Vương nhất định sẽ rất vui mừng, ít nhất mình tuy đã chết, nhưng thỉnh thoảng sẽ lấy đơn vị đo quét cảm giác tồn tại, không giống một số nhân vật phản diện nào đó chết rồi, rất nhanh bị quên đi.
“Bọn họ là người nào?” Quân Thường Tiếu nói.
Bạch La Sát nói: “Chiến thuyền khắc bốn chữ ‘Cứ Điểm Tinh Không’.”
“Cứ Điểm Tinh Không?”
Biểu cảm trên mặt Quân Thường Tiếu nghiêm túc hẳn lên.
Chẳng lẽ thật sự như người trung niên khôi ngô kia nói, năm người có thân phận bậc hai, chịu Cứ Điểm Tinh Không bảo hộ? Mình giết hai tên bắt ba tên, bọn họ là tới ra mặt giúp?
Nhưng...
Đến hai tên không phải để chịu ngược đãi sao?
“Vù —————————— “
Ngay lúc này, chiến thuyền cứ điểm bay đến khu vực Tinh Vẫn đại lục, sau đó chậm rãi dừng lại.
Ánh mắt hai cường giả khí tức dày nặng nổi lên kinh ngạc.
Trên tinh không vị diện cấp thấp thế mà lơ lửng một chiếc không kém gì chiến thuyền quy cách cao mình khống chế, thật sự có chút bất ngờ nha.
“Hai vị.”
Quân Thường Tiếu cất cao giọng nói: “Đến Tinh Vẫn đại lục ta vì chuyện gì?”
Lão giả tuổi lớn nhất tu vi mạnh nhất kia thản nhiên nói: “Ngươi là ai?”
“Ta chính là...” Quân Thường Tiếu vốn định báo ra danh hiệu tông môn, nhưng thấy không đủ uy vũ khí phách, vì thế lâm thời sửa lời nói: “Tinh Vẫn đại lục chi chủ, Quân Thường Tiếu.”
------------