Chương 1197. Vì bày tỏ tôn trọng, ngược đãi một trận nữa
Triệu Đậu Đậu thật là tù phạm thâm niên.
Trong nhà tù Vạn Cổ tông không biết giam giữ bao nhiêu võ giả, hắn tuyệt đối là kẻ chứng kiến.
Lâu ngày.
Con hàng này ngược lại quen rồi.
Thậm chí Quân Thường Tiếu tính thả hắn, cũng ở lì không chịu đi.
Vì sao phải giả mạo người khác ở bên ngoài giả danh lừa bịp, không phải vì kiếm ăn sao.
Tuy bị nhốt ở nhà tù, nhưng mỗi ngày có món ngon cung cấp, điều này đã khiến Triệu Đậu Đậu rất thỏa mãn.
Khẩu hiệu của hắn là, chỉ cần Vạn Cổ tông không ngã, ta liền nhất định ngồi tù!
Không phải tiện.
Là trong tông môn không có người bình thường, nhốt phạm nhân cũng con mẹ nó không bình thường!
Chính cái gọi là không phải người một nhà không vào cửa một nhà (nồi nào úp vung đấy), Triệu Đậu Đậu thuộc loại không phải người một nhà không vào tù một nhà.
Hơn nữa.
Đĩ nhất là, kẻ này thế mà mang mình coi là một phần tử Vạn Cổ tông, tuy phần tử này thuộc loại phần tử phạm tội, nhưng thường xuyên mở đường cho bạn tù khác, ví dụ như Đới Luật cả ngày bị hắn liên miên lảm nhảm sắp bùng nổ.
“Hai vị.”
Triệu Đậu Đậu bắt đầu phát huy sở trường, chuẩn bị trút canh gà tâm linh.
“Kẹt....”
Ngay lúc này, cửa phòng mở ra.
Triệu Đậu Đậu đang chuẩn bị một bộ lí do thoái thác khuyên nhủ đầy đủ nháy mắt biến mất, thuần thục đến mức làm người ta đau lòng ngồi xếp bằng ở chỗ góc tường.
Quy củ cũ, Tiêu Tội Kỷ vào cửa trước đặt ghế dựa xuống, sau đó Quân Thường Tiếu ngồi xuống, bắt chéo chân nói: “Hai vị, từ vũ trụ tinh không không ngại xa vạn dặm mà đến, chỉ vì báo thù cho ngũ bá?”
“Vũ trụ tinh không?”
Mắt Triệu Đậu Đậu nhất thời trợn tròn.
Đới Luật quay mặt vào tường, trong lòng cũng dâng lên một tia kinh ngạc.
Chẳng lẽ, hai kẻ mới nhốt vào này, có thân phận không tầm thường?
“...”
“...”
Lão giả và người trung niên trầm mặc.
Hiển nhiên, bọn họ chưa nghe theo Triệu Đậu Đậu khuyên bảo, lựa chọn lấy thái độ ‘Ta cái gì cũng không biết, ta cái gì cũng sẽ không nói’ đối mặt.
Quân Thường Tiếu tựa vào ghế dựa lưng, thản nhiên nói: “Hai vị tu luyện đến Võ Đế đúng là không dễ, còn xin phối hợp bổn tọa hỏi, nếu không... Mấy ngàn năm cố gắng đều phải trôi theo dòng nước.”
Uy hiếp.
Uy hiếp trần trụi!
Nhưng, Triệu Đậu Đậu sau khi nghe được lời hắn nói, tròng mắt từ trạng thái trợn tròn nháy mắt biến thành lồi ra.
Ngay cả Đới Luật như lão tăng nhập định cũng mở to mắt, nổi lên vẻ mặt khó có thể tin.
Hai người này là... Võ Đế?
Không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!
Chín đại Võ Đế chính là tín ngưỡng tuyệt đối của Tinh Vẫn đại lục.
Quân Thường Tiếu hắn cho dù trâu nữa, làm sao có thể mang bọn họ bắt vào!
“Hừ!”
Người trung niên lạnh giọng nói: “Tiểu tử, có thủ đoạn gì cứ dùng ra đi, lão tử nếu nhíu mày một lần, từ hôm nay trở đi theo họ ngươi!”
Từ trong ánh mắt cũng có thể nhìn ra, đây tuyệt đối là kiên cường thật sự.
Có thể lý giải, dù sao đạt tới cấp bậc Võ Đế, đặt ở bất cứ vị diện phàm trần nào cũng là tồn tại đỉnh cao nhất, nếu ngay cả chút ngạo cốt cũng không có, vậy thật sự quá nhảm nhí.
“Được rồi.”
Quân Thường Tiếu cũng không nói lời thừa, lệnh Lý Thanh Dương kéo người trung niên ra, sau đó vứt ở diễn võ trường.
“Ài.”
Triệu Đậu Đậu lắc đầu nói: “Tên kia sắp xui xẻo rồi.”
Đàn ông kiên cường hắn gặp nhiều rồi, ví dụ như Đới Luật ngồi ở bên cạnh, kết quả thế nào? Còn không phải mỗi ngày bị nhốt trong phòng giam.
...
“Nói hay không?”
“Không nói.”
Trên diễn võ trường, người trung niên cứng rắn trước sau như một, quanh thân bùng nổ khí thế thiết cốt boong boong.
“Vù!”
Quân Thường Tiếu vung tay, Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp bỗng dưng xuất hiện, sau đó hóa khổng lồ mang hắn chụp ở bên trong, giọng điệu âm trầm nói: “Nhị Nha, hung hăng dạy dỗ cho ta!”
“Vù!”
“Vù!”
Trong hoàn cảnh hư vô mờ mịt, roi trấn hồn cùng nến trấn hồn bay tới.
Sau đó chỉ thấy Nhị Nha biến ảo thành hình người, mỗi tay đều cầm một thứ, triển khai dạy dỗ tàn bạo nhất, trên màn hình thậm chí cũng đánh ra số lần combo!
“Bốp bốp bốp!”
“Xẹt xẹt xẹt!”
“A a a!”
“...”
Sau khi số lần combo đạt tới 999, Nhị Nha dừng lại, nói: “Chủ nhân, như vậy đủ ác chưa?”
“Không tệ.”
Quân Thường Tiếu hài lòng nói.
Lục điện chủ toàn bộ hành trình rúc ở trong góc sợ tới mức hai chân run bần bật.
Thì ra, con bé kia còn có phương thức dạy dỗ càng mãnh liệt hơn, may chưa dùng ở trên người mình, nếu không khẳng định khổ không muốn sống nữa!
“Phốc!”
Người trung niên bị điên cuồng ngược đãi 999 lần phun ra một ngụm máu tươi, mặt cũng đã co lại thành cái quẩy, nhìn qua muốn bao nhiêu bi thảm có bấy nhiêu bi thảm.
“Ta biết ngươi rất đàn ông.”
Quân Thường Tiếu nói: “Vì bày tỏ tôn trọng, ngược đãi một lần nữa.”
“Nhị Nha!”
“Vâng!”
Nhị Nha cực độ hưng phấn mang các loại đạo cụ lấy ra.
Loại cường giả linh hồn và thân thể đều có thể chịu đựng này, ngược đãi so với ngược thuộc tính cùng linh hồn thích hơn nhiều!
“Đừng... Đừng...” Người trung niên giọng khàn khàn hơn nữa suy yếu nói: “Ta... Ta nói... Ta cái gì cũng nói...”
“Làm sớm tội gì phải thế?”
Quân Thường Tiếu lạnh giọng nói: “Tra tấn cho ta!”
“Bốp bốp bốp!”
“Bốp bốp bốp!”
Ở sau khi Nhị Nha lại điên cuồng giày vò nửa canh giờ, một cường giả có thể so với Võ Đế cuối cùng như chó chết nằm ở trên mặt đất, hai chân thỉnh thoảng co giật, linh hồn cũng sắp bị quất tan biến vào hư không rồi.
...
“Kẹt....”
Cửa lao mở ra, người trung niên như một vũng bùn nhão ngã vào.
Nhị Nha quất roi thuộc về linh hồn công kích, cho nên chỉ nhìn từ bề ngoài hắn, căn bản không có bất cứ vết thương nào.
“Ài.”
Triệu Đậu Đậu vụng trộm liếc hắn, âm thầm lắc đầu nói: “Đây lại là tội gì phải thế chứ.”
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, nói: “Các ngươi đến Tinh Vẫn đại lục chỉ là vì điều tra Tinh Không Ngũ Bá?”
“...”
Lão giả nhắm mắt không nói.
“Không sai!”
Người trung niên chịu đựng đau khổ thật lớn mang đến trên linh hồn mở miệng nói.
“Quan Cửu!”
Lão giả mở to mắt, cả giận nói: “Ngươi...”
Người trung niên không để ý tới, tiếp tục nói: “Tinh... Tinh Không Ngũ Bá được cứ điểm ta bảo hộ, bọn họ hai chết ba mất tích, chủ nhân liền phái chúng ta tới điều tra...”
Rất phối hợp.
Lúc trước kiên cường cùng thiết cốt boong boong không còn sót lại chút gì.
“Chủ nhân?”
Quân Thường Tiếu nói: “Ai?”
“Cứ Điểm Chi Chủ!” Người trung niên không chút do dự nói.
Hắn là thực bị Nhị Nha tra tấn sợ rồi, chỉ cần Quân Thường Tiếu hỏi cái gì, chỉ cần mình biết cái đó, tuyệt đối có hỏi nhất định đáp, thậm chí có thể tranh nhau đáp.
Lão giả vẻ mặt giận dữ, nếu không phải thân thể suy yếu, đã sớm chửi ầm lên.
“Cứ Điểm Chi Chủ tên là gì? Thực lực thế nào?” Quân Thường Tiếu nói.
Người trung niên nói: “Tên của chủ nhân không ai có thể biết, thực lực cũng là sâu không lường được.”
“Sâu không lường được?”
Quân Thường Tiếu hỏi: “Ngươi từng nghe nói Tinh Không Hàng Hải Vương không?”
“Nghe... Nghe nói rồi...”
“Chủ nhân các ngươi so với hắn thì thế nào?”
Gã này tính lấy gã chữ Soái làm đơn vị chiến lực để tiến hành đối chiếu một phen, có lẽ có thể đại khái phỏng đoán ra thực lực của Cứ Điểm Chi Chủ.
Người trung niên tự hỏi một lát, ánh mắt nổi lên khinh thường: “Loại rác rưởi cả ngày lượn lờ ở vũ trụ đó, ngay cả tư cách xách giày cho chủ nhân cũng chưa có.”
Từ trong lời nói, Quân Thường Tiếu chưa phân tích ra Cứ Điểm Chi Chủ rốt cuộc có mấy soái lực.
Lại lần lượt hỏi mấy vấn đề, tuy đều đạt được câu trả lời, nhưng người trung niên đối với rất nhiều chuyện cũng biết rất ít, cho nên hoàn toàn không có bất cứ giá trị tham khảo gì.
Nhưng.
Có một điểm khiến Quân Thường Tiếu biết rồi.
Tinh Không Ngũ Bá gặp chuyện, phương diện cứ điểm đã biết.
Lần này đơn giản là phái hai người đến điều tra Tinh Vẫn đại lục, chuyện mình giết bọn họ một khi sự việc bại lộ, khẳng định sẽ phái kẻ mạnh hơn tới.
“Có chút phiền toái.”
Quân Thường Tiếu ngồi ở trong thư phòng day huyệt Thái Dương.
Về phần lão giả kiên cường kia, đã bị ném vào Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp, cho đến khi như hồn phi phách tán bị lại ném vào nhà tù, mới rốt cuộc hiểu đồng bạn vì sao phải sợ.
“Hai vị.”
Triệu Đậu Đậu tới gần, nói: “Các ngươi thật sự là Võ Đế sao?”
Hai cường giả còn chưa từ trong đòn roi linh hồn khôi phục, cho nên lười đi để ý tới tên lắm lời này.
Lý Thanh Dương vừa mới mang cửa phòng giam đóng lại, còn chưa rời khỏi đứng ở cửa phòng giam nói: “Hai người này không chỉ là Võ Đế, còn đến từ vị diện khác.”
Lời vừa nói ra, Triệu Đậu Đậu ngây dại.
Trong khoảng thời gian này bị giam giữ ở Vạn Cổ tông, khiến hắn đại khái hiểu biết tính cách Lý Thanh Dương, tuyệt đối sẽ không cố ý lừa mình, cho nên lui trở lại giường ván gỗ, ‘Phốc’ quỳ xuống, ngửa đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, rơi lệ nói:
“Cha, mẹ, hai người nhìn thấy chưa, con cùng Võ Đế là bạn tù!”
------------