Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1207 - Chương 1207. Nhìn Thẳng Vào Bản Tâm

Chương 1207. Nhìn thẳng vào bản tâm
Năm đó ở Hồn tộc đại lục, Quân Thường Tiếu vì thoát khỏi Mân Côi nữ hoàng, từng nói tính cả nàng có ba ngàn sáu trăm phòng.

Loại chém gió này, còn từng bị hệ thống lảm nhảm.

Hôm nay Mân Côi nữ hoàng nhìn thấy Lục Thiên Thiên trang phục không như đệ tử khác, tướng mạo tuyệt đẹp động lòng người, rất dễ dàng nghĩ lệch lạc, cho rằng là một trong những người tình của phu quân.

“...”

Đám người Lý Thanh Dương trầm mặc.

Loại không khí hội tụ quanh mình đó, cùng với hai nàng nhìn nhau thật lâu, tuy không thuộc về phạm trù võ đạo, nhưng vì sao cảm giác đáng sợ như vậy?

Hoặc là nói Tô Tiểu Mạt sao có thể đi làm nằm vùng chứ, con người đúng là thông minh, ý thức được tình huống không đúng, lập tức nằm ở trên mặt đất không dậy nữa, còn bắt buộc mình phun bọt mép.

Vẻ mặt trên mặt Quân Thường Tiếu dị thường khó coi.

Mình đến chiến trường chỉ vì bồi dưỡng đệ tử lĩnh ngộ đối với trận pháp, thuận tiện kiếm chút linh thạch bù lại chỗ mất đi, sao tình huống đột nhiên thay đổi chứ.

“Khụ khụ.”

Hệ thống lảm nhảm: “Đây là tiết tấu hậu viện cháy nha.”

“Cút!”

Trong lòng Quân Thường Tiếu phiền, đang muốn hướng đệ tử nói rõ mình cùng Mân Côi nữ hoàng thành hôn có nguyên nhân, lại thấy Lục Thiên Thiên xoay người đi về phía cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.

Đại sư tỷ cứ như vậy đi rồi?

Mọi người vẻ mặt ngạc nhiên.

Vừa rồi khí tức băng lạnh bộc phát ở trong không khí, đã làm bọn họ bắt đầu ảo tưởng hình ảnh hai nàng sắp động thủ.

“Còn thất thần làm chi!”

Quân Thường Tiếu quát: “Về hết tông môn cho bổn tọa!”

“Vâng!”

Đám người Lý Thanh Dương ùn ùn đứng dậy hướng tới cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.

Sau khi nhìn theo bọn họ rời khỏi, Mân Côi nữ hoàng cười nói: “Những đệ tử này của ngươi tư chất cùng thực lực đều không tệ.”

“Hoa Mân Côi!”

Quân Thường Tiếu cả giận nói: “Đừng quấn lấy ta nữa được không!”

“Nữ nhân lạnh như băng kia tướng mạo khá tốt, ánh mắt chọn người tình của phu quân không tệ.” Mân Côi nữ hoàng cười nói.

“...”

Quân Thường Tiếu rít gào: “Đó là đại đệ tử của bổn tọa!”

“Đại đệ tử?”

Mân Côi nữ hoàng có chút kinh ngạc nói: “Tinh Vẫn đại lục các ngươi vị diện như vậy, không phải kiêng kị nhất tình yêu sư phụ đệ tử sao?”

Ở các đại vị diện chinh chiến rất lâu, có hiểu biết đối với phương diện Nhân tộc, tình cảm sư sinh, thầy trò các thứ, thường thường không được người đời tiếp nhận nhất, thậm chí trái với luân thường.

“Phu quân dám làm như thế nói lên không phải một người bảo thủ không chịu thay đổi.” Mân Côi nữ hoàng cười nói: “Tương lai nhất định thành đại sự.”

Quân Thường Tiếu quát: “Đó không phải người tình của ta, đó chỉ là đệ tử của ta!”

“Phu quân không cần hổn hển giải thích, thật ra ngươi có bao nhiêu người tình ta cũng không để bụng.” Mân Côi nữ hoàng nói.

“...”

Quân Thường Tiếu sắp hộc máu rồi.

Cái này vốn là sự thật được không, sao biến thành ta càng giải thích, lại càng che giấu?

Lý Phi!

Bổn tọa siêu khó chịu!

Lý Phi không có mặt, Lý Thanh Dương không có mặt, Lý Thượng Thiên cũng không có mặt.

“Lúc trước kí chủ nếu chống đỡ được nhiệm vụ dụ hoặc, khẳng định sẽ không có những chuyện vớ vẩn này, cho nên nói đi nói lại, vẫn là tự làm tự chịu.” Hệ thống lảm nhảm sắc bén.

Trái tim Quân Thường Tiếu bị hung hăng đâm một nhát.

Bởi vì trở thành nhiếp chính vương mới lựa chọn thành hôn với Mân Côi nữ hoàng, nhưng nghĩ chỉ là sau khi nhiệm vụ hoàn thành, làm việc tùy theo hoàn cảnh chuồn đi, ai từng nghĩ bị nữ nhân này dính lấy!

“Ta chỉ là muốn gặp ngươi, hôm nay gặp được người rồi, cũng liền không nhớ nữa, cứ điểm còn cần phát triển, ta đi trước.”

Mân Côi nữ mang theo thủ hạ rời khỏi, làm được nói đi là đi, tuyệt không quay đầu.

Đây là một nữ nhân tâm lý sự nghiệp rất mạnh, biết nhiệm vụ mình đến chiến trường, cho nên sẽ không bởi vì vấn đề tình cảm, hãm sâu trong đó không thể rút ra được.

“Đại đệ tử?”

Trên đường, Mân Côi nữ hoàng thầm nghĩ: “Thật sự chỉ có đơn giản như vậy?”

...

“Phốc phốc phốc!”

Dưới lôi đài, Tô Tiểu Mạt còn đang sùi bọt mép, sùi tới mức mồm mép cũng đã chết lặng.

Quân Thường Tiếu tâm phiền ý loạn nói: “Đứng dậy cho bổn tọa!”

“Vù!”

Tô Tiểu Mạt nháy mắt từ trạng thái giả chết bật dậy, vẻ mặt mờ mịt nói: “Ta là ai, ta ở đâu? Nơi này là chỗ nào!”

“Ai da!”

“Đau đau đau!”

Quân Thường Tiếu véo tai Tô Tiểu Mạt, nổi giận đùng đùng đi vào cứ điểm, mượn dùng truyền tống môn quay về Tinh Vẫn đại lục.

Bày lôi đài kiếm lấy mấy trăm vạn linh thạch mang đến vui sướng, bởi vì Mân Côi nữ hoàng xuất hiện, khiến hắn nháy mắt trở nên bực bội vô cùng, sau khi trở lại tông môn, liền mang mình nhốt ở trong phòng.

...

“Phốc!”

Trong Y Dược đường, Ngụy lão mang nước trà vừa uống vào miệng phun hết ra, nói: “Ngươi làm sao biết được?”

Tô Tiểu Mạt vẻ mặt kinh ngạc.

Nghe ý tứ lời này của Ngụy lão không lẽ đã sớm biết?

Kẻ này sau khi trở lại tông môn, ngay lập tức đến Y Dược đường, chính là muốn xem xem, chuyện tông chủ có vợ khiến cao thủ tình trường biết được sẽ có phản ứng gì.

Nhưng, Tô Tiểu Mạt cũng không hiểu, Quân Thường Tiếu từ Hồn tộc đại lục quay về, đã mang chuyện thành hôn báo cho Ngụy lão.

“Tông chủ đâu?”

“Mang mình nhốt ở trong phòng chưa từng đi ra.”

“Ài.”

Ngụy lão lắc lắc đầu, nói: “Nên dứt khoát mà không dứt khoát, tất chịu nó quấy nhiễu lại.”

Hắn đã sớm nhắc nhở Quân Thường Tiếu, mọi người đều là người trưởng thành, mang sự tình nói rõ, dễ tụ dễ tan, nhìn từ tình huống bây giờ, tựa như càng lún càng sâu.

Chuyện trên cảm tình nam nữ, mình loại vương giả mạnh nhất thân trải trăm trận này cũng từng nó hại thật sâu, càng đừng nói tông chủ trí tuệ cảm xúc thấp đến mức tận cùng.

...

Chuyện Quân Thường Tiếu cùng Mân Côi nữ hoàng thành hôn bị mấy trăm đệ tử biết được, hắn sau khi trở về nhốt bản thân lại, cũng không dặn dò bọn họ chớ truyền ra ngoài, cho nên chỉ một ngày thời gian, trên dưới tông môn đã biết hết.

Động đất!

Động đất lớn tuyệt đối!

“Thực khó tưởng tượng, tông chủ thế mà lén kết hôn!”

“Sư huynh, sư huynh, tông chủ phu nhân của chúng ta bộ dạng đẹp không?”

Tâm lý hóng hớt của các đệ tử hừng hực thiêu đốt, đã tạm thời không có tâm tình đi tu luyện.

Đặc biệt Liễu Uyển Thi cùng Diêu Mộng Oánh, từ cơm sáng hỏi tới cơm chiều, còn bởi vì chưa thể đi vị diện chiến trường, chưa thể tận mắt thấy tông chủ phu nhân mà rầu rĩ không vui.

Vấn đề tình cảm cá nhân của Quân Thường Tiếu thành đề tài thảo luận sôi nổi nhất của tông môn, dù sao đứng đầu một tông, dù sao đại ca cầm đầu một đám tiểu đệ.

...

Ban đêm.

Quân Thường Tiếu phi thân đáp xuống chủ điện.

Hệ thống nói: “Kí chủ ở trên xử lý rất nhiều chuyện chưa từng ướt át bẩn thỉu, chỉ có khi đối mặt cảm tình luôn do do dự dự.”

“Ngươi muốn nói cái gì?” Quân Thường Tiếu tức giận nói.

Hệ thống nói: “Điều ta muốn nói là, trên đời này không có người thập toàn thập mỹ, kí chủ cũng không thể ngoại lệ.”

“Ta cùng Mân Côi nữ hoàng chưa từng có cảm tình!” Quân Thường Tiếu ở trong lòng cả giận nói.

Hệ thống nói: “Trước kia không có, bây giờ có rồi.”

Nó nấp ở trong cơ thể Quân Thường Tiếu, có thể thăm dò suy nghĩ trong lòng đối phương.

Quả thực, ngay từ đầu cũng không có bất cứ tình cảm gì, cho dù thành hôn cũng chỉ là gặp dịp thì chơi, cũng chỉ vì nhiệm vụ.

Nhưng ở trong tiếp xúc sau đó, trước liên thủ đối kháng gã chữ Soái, sau đó cùng nhau đối kháng thượng giới chế tài, không nói trong đó bồi dưỡng tình cảm, cách mạng hữu nghị chung quy nên bồi dưỡng ra một chút chứ.

“Lấy tính cách lúc trước của kí chủ, hoàn toàn có thể trước mặt đệ tử giải thích rõ ràng, vì sao chưa đi giải thích?”

“...”

“Ngươi đã không có cảm tình đối với Mân Côi nữ hoàng, khi lôi kiếp chế tài vì sao còn phải đi bảo hộ, để nàng chết không phải phiền não gì cũng không còn sao?”

“...”

“Người ta nói không sai, ngươi chính là luôn trốn tránh, trốn tránh suy nghĩ chân thật nhất ở sâu trong nội tâm, cũng cố ý mang mình giả bộ thành một sát thủ không có bất cứ cảm tình gì.”

“...”

Quân Thường Tiếu luôn trầm mặc không nói.

“Ta nói xong rồi.”

Hệ thống nói: “Hy vọng kí chủ cũng có thể nhìn thẳng vào bản tâm của mình.”

Chương 1201: Tông chủ lại điên rồi

Quân Thường Tiếu nằm cả đêm suy nghĩ rất nhiều ở trên chủ điện, cuối cùng vẫn áp chế chuyện tào lao này xuống, mang tâm tư dùng ở trên tu luyện cùng phát triển tông môn, về phần Mân Côi Nữ Hoàng... Mình về sau không đi chiến trường là được rồi!

Đại lão các vị diện nếu biết được, khẳng định sẽ vui vẻ phóng pháo chúc mừng.

Hôm sau.

Quân Thường Tiếu đi vào Nhiệm vụ các, dặn dò đệ tử cần phải hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian nhanh nhất, từ đó tăng lên cấp bậc tông môn, mở rộng giới hạn của nhân số, giá trị cống hiến vân vân.

Có lẽ là vì tiếp tục trốn tránh.

Hắn cố gắng biến bản thân thành cuồng công việc, đi một lần các đường khẩu, cùng lần lượt đưa ra bố trí.

"Cái này..."

Đào Nguyên có chút mộng.

Tông chủ đi vào Chiến cơ đường, mệnh lệnh thành viên phải chú ý nhiều hơn về mặt vệ sinh, thật sự có chút... quá kỳ quái đi.

Tiết Nhân Quý nói: "Nếu là mệnh lệnh, vậy hãy mau chấp hành."

"Rõ!"

Kết quả là, hôm đó đã nhìn thấy rất nhiều thành viên Chiến cơ đường cầm chổi bắt đầu tổng vệ sinh, rất nhanh đem quét tước sạch sẽ Chiến cơ phong.

Y dược đường cùng Tế vũ đường cũng không nhàn rỗi, toàn bộ huy động làm vệ sinh.

Thảm nhất chính là Linh Thú đường, bởi vì Tử Đường Chủ dẫn theo đám người Ngưu lão, dựa theo tông chủ dặn dò, nhặt phân thú ở núi Thiết Cốt.

"Cái đệch!"

"Cái gì vậy, thối chết bổn vương!"

"Vương! Ngươi giẫm trúng!"

"A a a! Truyền lệnh xuống, về sau ai dám tùy tiện đại tiểu tiện ở trong núi, mỗi tháng sẽ bị khấu trừ thú đan!"

Hoàng hôn tiến đến, ở dưới các đường khẩu cố gắng, Vạn Cổ tông rực rỡ hẳn lên.

Đương nhiên.

Chuyện có liên quan tông chủ phu nhân, các đệ tử cũng không dám lén đàm luận, bởi vì tông chủ đã mệnh lệnh cấm rõ ràng, kẻ làm trái đều phải đi Giới Luật đường chịu phạt.

"Kỳ quái."

Lý Thanh Dương khó hiểu nói: "Sao lại không thấy đại sư tỷ vậy?"

"Sau khi trở về từ chiến trường, đại sư tỷ đã một mình tiến vào Cửu thiên bí cảnh." Lý Thượng Thiên nói.

...

Cửu thiên bí cảnh, Băng trọng thiên.

Trong thế giới bông tuyết đầy trời, Lục Thiên Thiên như ngạo mai trong trời đông giá rét đứng ở trên băng sơn.

Thiên địa này có loại thuộc tính băng hệ rất mạnh, đại bộ phận thời gian của nàng đều ở đây, lý giải đối với băng hệ cũng càng thêm cao thâm.

"Thái trưởng lão, ta đã lĩnh ngộ tầng thứ sáu Thái Huyền băng tâm quyết, vì sao thủy chung khó có thể làm tới tâm chỉ như nước." Lục Thiên Thiên trong ánh mắt dâng lên một tia khó hiểu cùng buồn rầu.

Một trong hai loại tuyệt phẩm tâm pháp đến từ Thái Huyền lão nhân, nàng tu luyện đã lâu, trong lúc kế thừa Băng đế truyền thừa ở đông bắc Lô Châu, lẽ ra tu luyện hẳn thực dễ dàng mới đúng, kết quả lại không thể như ý.

Thậm chí mỗi lần đều đã chạm đến tầng cảnh giới nọ, nhưng luôn thất bại trong gang tấc ở thời khắc mấu chốt.

"Này."

Đột nhiên, dưới núi truyền đến tiếng hô.

Quân Thường Tiếu không biết khi nào xuất hiện ở Băng trọng thiên, hắn ngồi xếp bằng ở trên băng thạch, tuy ăn mặc đơn bạc, nhưng không chịu khí lạnh ảnh hưởng.

Lục Thiên Thiên giọng điệu lạnh như băng trước sau như một: "Tông chủ có gì dặn dò à?"

"Đừng hiểu lầm." Quân Thường Tiếu nói.

Lục Thiên Thiên xoay người, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía hắn, nói: "Hiểu lầm gì?"

Quân Thường Tiếu có chút lúng túng nói: "Ta ở bên ngoài cũng không có nói gì cả, ngàn vạn đừng bị nữ nhân nọ lừa."

"Tông chủ lo lắng nhiều rồi."

Lục Thiên Thiên thản nhiên nói: "Đệ tử không nghĩ nhiều, cũng không hiểu lầm."

"Vậy là tốt rồi."

Quân Thường Tiếu từ băng thạch nhảy xuống, nói: "Bổn tọa không quấy rầy ngươi tu luyện."

"Ồ, đúng rồi."

Trước khi rời khỏi, quay đầu nói: "Có thời gian giúp đồng môn nhiều hơn."

Trong hai đệ tử không hợp đàn nhất của tông môn, Dạ Tinh Thần đã nhập trú Lăng yên các, duy chỉ có Lục Thiên Thiên chưa đạt tới yêu cầu.

Lăng yên các chỉ có hai mươi bốn danh ngạch, cho nên Quân Thường Tiếu hy vọng đại đệ tử có thể đi vào, đồng thời nhận được phần thưởng cùng đề thăng cho bản thân.

Tuy Cẩu Thặng cố gắng công bình công chính với các đệ tử, nhưng bởi vì Lục Thiên Thiên là người đầu tiên nhập môn, cho nên hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút thiên vị.

Lê Lạc Thu đã nhìn ra.

Cho nên thời điểm không có việc gì sẽ lấy ra trêu ghẹo hắn.

...

"Đinh! Đệ tử Dương Ngọc Hoa hoàn thành nhiệm vụ tông môn, đạt được 50 điểm cống hiến, giá trị 50 điểm thành tựu."

"Đinh! Giá trị cống hiến tông môn: 60100/70000."

"Đinh! Giá trị thành tựu tông môn: 40110/70000."

Sau khi cấm đàm luận tông chủ phu nhân, các đệ tử trở về cuộc sống trước đây, tiếp tục làm nhiệm vụ tông môn, hầu như cứ cách một đoạn thời gian, bên tai Quân Thường Tiếu sẽ có tiếng nhắc nhở đã hoàn thành.

"Đã làm đủ hai vạn giá trị cống hiến, cho nên phải tiêu phí đi mới được."

"Xoát!"

Kéo ra thương thành cấp cao, tiếp tục xem thử có thương phẩm nào mới.

Người này đã dưỡng thành thói quen, một khi mua được vật phẩm cần thiết, sẽ không đặt tâm tư ở trên đó nữa, chờ khi nào cần vận dụng giá trị cống hiến, sẽ lấy ra tiếp tục quan sát.

Chủ yếu vẫn là không dám xem.

Thương phẩm trong thương thành cấp cao hầu như người người đều dùng, đều có thứ để mua, cái này nếu không thể khống chế, rất nhanh sẽ tuyên cáo phá sản.

"Xoát!"

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi, ngôn ngữ kích động: "Nửa... nửa bước Võ thánh đan! ?"

Không nhìn lầm.

Ở dòng cuối cùng của thương thành cấp cao, rõ ràng viết chữ 'phối phương Nửa bước Võ thánh đan'.

"Ha ha ha!"

"Ha ha ha ha ha!"

Tiếng cười gần như điên cuồng xuyên thư phòng mà ra, nhất thời vang vọng toàn bộ Vạn Cổ tông.

Đám người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ đang bận rộn sau khi nghe được, nhất tề lắc đầu nói: "Tông chủ lại điên rồi."

"Ài."

Ngụy lão đứng ở dược viên bất đắc dĩ nói: "Cái chuyện tình cảm này, nếu trường kỳ vướng mắc ở trong lòng, thì sẽ làm cho con người ta tinh thần thất thường."

...

Nửa bước Võ thánh đan.

Tên như ý nghĩa, sau khi dùng có thể làm Võ hoàng cho đỉnh phong đột phá trong nháy mắt.

Quân Thường Tiếu có Võ sư đan, Võ vương đan, còn có Kích tăng phù có thể tạm thời tăng lên tu vi, hôm nay lại có đan dược bước nhập Bán Thánh, thật là một bước tăng lên mấy đại cảnh giới mà!

Nhưng, có chút mắc.

Cần 30.000 điểm giá trị cống hiến.

"Mười vạn cũng phải mua!"

Quân Thường Tiếu không thèm suy xét lập tức mua vào, sau khi mở ra danh sách của Đan dược các, nhìn thây trên trăm loại dược liệu bày ra, khóe miệng run rẩy nói: "Tài liệu cũng quá nhiều đi!"

Tài liệu mà nửa bước Võ thánh đan cần không chỉ có nhiều, phương diện phẩm chất cũng cực cao, hơn nữa tài liệu chủ là hơn mười loại cấp bậc thánh phẩm.

"Thiếu quá nhiều."

Quân Thường Tiếu không nói nên lời: "Có thể kiếm về một phần đã là không tệ rồi!"

Kích động cùng hưng phấn lúc trước, sau khi nhìn thấy dược liệu cần thiết nhất thời đã đi xuống, thậm chí còn thiếu chút muốn đâm đầu vào tường.

Nửa bước Võ thánh đan với hắn mà nói không có tác dụng gì, nhưng có thể cho đệ tử, ví dụ như đám người Lý Thanh Dương cùng Dạ Tinh Thần đang giẫm chân ở cấp bậc Võ hoàng đỉnh phong.

Nhưng nếu không thể sản xuất số lượng lớn, vậy không hề có ý nghĩa tồn tại.

"Không được."

Quân Thường Tiếu nói: "Phải nghĩ biện pháp tìm tài liệu."

"Có thể đi chiến trường tìm Cửu thiên đại lục các vị diện để đổi." Hệ thống đề nghị.

"..."

Quân Thường Tiếu vẻ mặt phấn khích hẳn lên.

Mình đã nói qua không đi chiến trường vị diện, đan dược xuất hiện là đánh mặt mình ngay tại chỗ à?

"Đúng rồi!"

Quân Thường Tiếu mắt sáng lên nói: "Ta có thể đi Tinh không yếu tắc, nơi đó có chợ đen, hẳn có thể mua được dược liệu luyện chế nửa bước Võ thánh đan!"

Hệ thống nói: "Yếu tắc chi chủ còn đang tìm kí chủ đó, chủ động qua đó không phải chui đầu vô lưới sao?"


Bình Luận (0)
Comment