Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1212 - Chương 1212. Chương 1205: Đề Nghị Của Triệu Đậu Đậu

Chương 1212. Chương 1205: Đề nghị của Triệu Đậu Đậu
Thực lực Quan Cửu cùng lão giả còn cao hơn hắc y nhân, lại bị Quân Thường Tiếu giết trong nháy mắt, hơn nữa còn trong tình huống không dùng Nan Thu đao.

Hắc Bạch Song Sát nhất thời bối rối.

Bọn họ biết, tiểu đệ đệ mặc chiến giáp phòng ngự rất mạnh.

Trừng phạt chi lực lại bị tháp cao áp chế và hấp thụ, cũng mất đi tác dụng.

Chỉ từ lực lượng mà nói chưa chắc có thể gây tổn thương cho hắn, cứ như vậy có thể dễ như trở bàn tay giết đối phương, đây quả thật có chút không thực tế!

Hơn nữa.

Tên kia là kẻ ngu sao? Đứng nguyên đó không nhúc nhích!

“Không đúng!”

Hắc La Sát cau mày nói: “Vừa rồi đầu thương hội tụ một điểm hàn mang có gì đó quái lạ!”

Cố gắng hồi tưởng lại hình ảnh vừa rồi, kết hợp với khí tức còn sót lại ở vũ trụ tinh không, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, cả kinh nói: “Lôi phạt chi lực!”

Không sai.

Quang mang hội tụ lúc nãy giết bỏ hắc y nhân chính là lôi phạt chi lực!

Thời điểm ở vị diện chiến trường, Quân Thường Tiếu đã bị năm phần uy lực của lôi kiếp oanh kích, được Thiên Nguyên Trấn Hồn tháp hấp thụ hơn phân nửa, cũng nhờ Nhị Nha chỉ giáo cách sử dụng cho.

Lần đầu tiên khi đe dọa Ma Đế môn, Châu Đức Tuấn dùng trận pháp và một tia lôi phạt chi lực làm nổ Bán Thánh đan khổ không thể tả.

Lực lượng đến từ thượng giới, bởi vì số lượng quá thưa thớt, ngày thường Quân Thường Tiếu không nỡ dùng, hôm nay mũi tên kia phóng tới, lộ ra lực lượng từng trị hắn trên chiến trường, lập tức khiến hắn tức giận không dứt.

Chẳng lẽ bởi vì có khí tức thượng giới, hắn liền cho mình cái quyền có thể định tội bất kỳ sinh linh phàm trần nào, mới cho là có thể định tội mình?

Tốt.

Vậy chì chỉ có thể lấy đạo của ngươi trả lại cho ngươi!

Đầu tiên Quân Thường Tiếu đột nhiên khiến cho mũi tên dừng lại, gọi Thiên Nguyên Trần Hồn tháp ra điên cuồng hấp thu trừng phạt chi lực, sau đó vọt đến trước mặt hắc y nhân, hội tụ toàn bộ lôi phạt chi lực ở đầu thương.

Một tên đáng thương, cũng không kịp nói lời từ biệt cùng Lục điện chủ.

Ngươi có trừng phạt chi lực?

Ta có lôi kiếp chi lực!

Nếu như ngươi nắm giữ loại lực lượng này có thể định tội thiên hạ chúng sinh!

Ta tuyên bố ngươi đáng tội chết!

Lôi phạt chi lực cường thế hội tụ ở đầu thương, dưới sự gia trì của vũ khí và tu vi của Quân Thường Tiếu, khí tức không thể không vâng lời lộ ra, cả người hắc y nhân ngây ngốc tại chỗ.

Sở dĩ chấp pháp cung hội tụ trừng trị chi lực, bởi vì đến từ thượng giới, tại sao vũ khí này có loại năng lượng cao hơn, hơn nữa còn cao cấp hơn so với mình!

Trừng phạt chi lực làm sao có thể so với lôi phạt chi lực.

Hắc y nhân chỉ có thể đến địa phủ suy nghĩ, bởi vì cổ đã bị thương Bá Vương vô tình xuyên qua.

Lôi lực đến từ thượng giới, hóa thành dòng điện lít nha lít nhít, trong nháy mắt phá hủy lục phủ ngũ tạng, phá hủy linh hồn, ngay cả cơ hội gào thảm đều không cho hắn.

“Tướng quân!”

Cứ điểm võ giả may mắn còn sống sót nhất thời sợ bay màu.

Một trong chấp pháp tường quân đứng đầu của Cứ điểm chi chủ, lại bị tên kia tùy tiện tiêu diệt!

“Rút lui rút lui rút lui!”

Thời gian ngắn ngủi qua đi, đám người hoảng hốt chạy trốn.

Lão đại cũng bị giết rồi, đồng đội phe mình không bị thương thì cũng chết, khẳng định không thể ngu ngốc đi liều mạng!

Nhưng mà, tinh không chiến thuyền của bọn họ, đã bay vào trong vũ trụ tinh không, coi như tốc độ nhanh cực hạn, cũng đã như con kiến nhỏ rơi vào bên trong biển rộng vô tận.

“Nói đến là đến, nói đi là đi, coi Tinh Vẫn đại lục ta là trường mẫu giáo à?”

Quân Thường Tiếu lạnh lùng vùng tay lên, đoạt lại cứ điểm chấp pháp cung từ trong tay hắc y nhân, hai ngón tay đặt lên trên dây cung đột nhiên kéo ra.

Đáng tiếc, cũng không có mũi tên hội tụ xuất hiện.

“Tiểu đệ đệ!”

Bạch La Sát nói: “Loại vũ khí này hẳn là phải có lạc ấn nội bộ, chỉ có người bố trí mới có thể sử dụng bình thường!”

Ngay tại lúc hắn nói chuyện, linh hồn của Quân Thường Tiếu đã dung nhập vào bên trong chấp cung, không chỉ nhìn thấy lạc ấn, còn thấy linh khí run lẩy bẩy lúp trong góc.

Phát sinh bên ngoài nó đều nhìn thấy tất cả, nhất là cảm nhận được lôi phạt chi lực, cho nên mới hoảng sợ như thế.

Trừng phạt chỉ là một thủ đoạn của thượng giới.

Cái gọi là trừng phạt chi lực chỉ thuộc về loại đơn giản cơ bản nhất, trên cái này còn có lôi phạt chi lực, thường thường khi có mục tiêu khó mới có thể ra sân!

“Ngươi.”

Thanh âm lạnh lẽo âm u của Quân Thương Tiếu vang lên: “Thần phục ta.”

“Thần phục!”

“Ta thần phục tuyệt đối!”

Linh khí bị dọa sợ, trực tiếp dung hợp linh hồn với người xa lạ này, sau đó đóng khế ước chủ tớ, cũng hội tụ xuất ra lạc ấn mới.

Nếu như hắc y nhân đã chết biết, mình hao tâm khổ tứ mới khiến gia hỏa ngạo nghễ này tán thành, kết quả lại bị Quân Thường Tiếu giải quyết bằng vẻn vẹn năm chữ, khẳng định sẽ sống chết lại một lần nữa.

Linh khí thượng giới thế mà lại tham sống sợ chết!

Phật!

“Hô hô!”

Sau khi hoàn toàn nắm linh khí trong tay, Quân Thường Tiếu kéo dây cung ra lập tức hội tụ mũi tên kim sắc, đặt trên người một tên cứ điểm võ giả đang muốn chạy trốn, lãnh đạm nói: “Ngươi tội chết!”

“Vút”

Mũi tên mang theo trừng trị chi lực phá vỡ vũ trụ tinh không, lấy tốc độ mắt thường không thấy được bắn tới.

Cứ điểm cường giả đang chạy thục mạng, trong lòng lập tức dâng lên dấu hiệu tử vong, ánh mắt nhất thời xuất hiện kinh hãi cùng tuyệt vọng: “Không…”

“Bùng!”

Ánh sáng lóe lên, chiếu sáng tinh không.

“Tê!”

Cứ điểm võ giả khác nhìn thấy đồng đội bị trừng phạt chi lực oanh sát, đều cả kinh ba hồn bảy vía cũng bay đi.

“Vụt—“

Chiến trường Thông cổ phá vỡ tinh không bay qua, thả chậm tốc đi theo phía sau mông bọn họ.

Tình huống bây giờ cực kỳ giống hình ảnh một người đang gặm bánh mì chạy như điên, chủ cửa hàng điều khiển mô tơ nhỏ đuổi ở phía sau. Vốn là bị thương, bây giờ lại bị Chiến thuyền đuổi theo sát mông, cứ điểm võ giả vừa suy sụp vừa tuyệt vọng, cuối cùng dứt khoát dừng lại, lấy tứ thế “Ngã tự hoành đao hướng thiên tiếu”, “Khứ lưu can đảm lưỡng Côn Lôn” đối mặt với Quân Thường Tiếu.

“Không chạy sao? “

“…”

“Cửa tù nhà ta luôn mở ra, chào đón chờ các ngươi đến.”



Quân Thường Tiếu cũng ý thức được mình đã triệt để ngửa bài với cứ điểm tinh không, lúc này không chỉ có hiểu lầm, thù hận. Đối phương đã phái người đến hai lần, sẽ tới nhiều lần hơn, cho nên trực tiếp giết chết chấp pháp tướng quân và không ít thủ hạ, võ giả còn lại đều nhốt lại.

Tương đương với ngửa bài, tương đương với vạch mặt.

Triệu Đậu Đậu sướng đến phát điên rồi, vừa tiễn biệt với Quan Cửu và lão giả không bao lâu một đám bạn tù lại đến!

“Quân tông chủ!”

Triệu Đậu Đậu đứng ở trước cửa nhà lao la lớn: “Gần đây tù nhân bị giam đến đây tương đối nhiều, ngài có thể sửa lại nhà giam một chút, như vậy mới có thể chứa nhiều người hơn nha.”

“Ta có đề nghị này!”

“Có thể đào phòng giam sâu xuống, xây mấy tầng hệ thống phòng giam!”

“Sau đó có thể căn cứ vào thực lực của tù nhân giam giữ vào bên trong phòng giam!”

“…”

Đái Luật muốn hỏng mất.

Người này thật sự quên mình cũng là tù nhân rồi sao?

Mà nghĩ để người ta cải tạo phòng giam, sau đó tra tấn mình tốt hơn?

Đầu óc nha đầu này nhất định có bệnh!

Sau khi trở về đại điện, Quân Thường Tiếu suy nghĩ đề nghị của Triệu Đậu Đậu, sau đó gọi Lý Thanh Dương qua, nói: “Gần đây tông môn giam giữ rất nhiều tù nhân, thời gian lâu dài chỉ sợ không đủ chỗ, người có thời gian rảnh rỗi thì cải tạo lại một chút.”

“Vâng!”

Ánh mắt Lý Thanh Dương xuất hiện ánh sáng.

Mình từng cải tạo tông môn, đúc thành trì, nhưng chưa từng thiết kế phòng giam, nên hoàn toàn có thể lợi dụng thời gian nhàn hạ này quy hoạch một phen, sáng tạo một cái hệ thống nhà lao vô cùng cao cấp, nhân tính hóa.



Bình Luận (0)
Comment