Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1213 - Chương 1213. Chương 1206: Ta Rất Hạnh Phúc! Ta Coi Nơi Này Là Nhà!

Chương 1213. Chương 1206: Ta rất hạnh phúc! Ta coi nơi này là nhà!
Quân Thường Tiếu cũng ý thức được, bây giờ thực lực của cường giả ngày càng mạnh, mà hắn cũng không phải là loại người thích giết chóc, nếu đã không thể giết hết, không thể thả hết đi, vậy thì không bằng xây cái ngục giam giam toàn bộ bọn họ lại.

Dù sao Vạn Cổ Tông cũng không thiếu mấy đồng tiền kia.

Hơn nữa.

Sau khi Triệu Đậu Đậu đưa ra đề nghị kia, Cẩu Thặng lại có một suy nghĩ.

Đó là phân ra các cấp độ phòng giam, để tù nhân có thực lực khác nhau đi vào, có thể để cho các để tử tới bồi luyện!”

Khẳng định không thể ăn cơm chùa!

Cho dù là tù nhân bị giam trong ngục lao cũng phải thể hiện giá trị của mình!

Địa Tự Hào còn nhốt nam nhân đầu trọc và một đám thủ hạ, thực lực của bọn họ có võ vương, võ hoàng, bán thánh các cảnh giới không giống nhau, đặt ở nhà tù cấp độ khác nhau, có thể để đệ tự lựa chọn độ khó.

Đương nhiên.

Cũng không cần tù nhân không làm người.

Có thể lập ra chế độ ban thưởng, để bọn họ vui vẻ đi bồi luyện, ngày thường biểu hiện tốt sẽ thưởng thêm một đùi gà.

Nếu như Triệu Đậu Đậu nghe được, khẳng định sẽ nói: “Ta không thiếu một cái đùi gà, ta là thiếu một bát cơm chiên kia của Liễu cô nương!”

“Mặc dù bên ngoài là nhà giam, nhưng kỳ thật có thể cung cấp rèn luyện thực chiến cho đệ tử.”

“Ba!”

Quân Thường Tiếu vỗ tay tán dương: “Ý hay, ý hay!”

“…”

Hệ thống bó tay rồi.

Đề nghị người ta đưa ra mình lại tự suy diễn, phải không có liêm sỉ như nào mới có thể làm thế?

“Ta cần nhắc nhở ký chủ một chút” Hệ thống nói: “Nếu muốn để tù nhân bồi luyện cho đệ tử, thì cần phải giải khí mạch cho bọn họ, đến lúc đó không sợ toàn bộ đều bỏ chạy sao?”

Quân Thường Tiếu nâng cằm lên nói: “Nói có lý.”

Bây giờ tù nhân bên trong nhà giam ngoại trừ Triệu Đậu Đậu ra, những người khác đều bị phong tỏa khí mạch, chỉ có thể hoạt động bình thường, căn bản không tồn tại tu vi gì.

Nếu như giải phóng toàn bộ, một lực lượng không đủ gây sợ, nhưng ở cùng một chỗ khẳng định xảy ra chuyện.

“Xem ra kế hoạch ngục giam này cần phải suy nghĩ một kỹ mới được, phương diện thiết kế phòng ngự cũng cần phải được cân nhắc chu toàn, không được để tù nhân bạo loạn hay phát sinh chuyện bỏ trốn.” Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói.

“Hơn nữa.”

Hệ thống lại bổ sung: “Nếu muốn xây ngục giam chứa rất nhiều tù nhân, cũng phải có người trông coi, ký chủ định để cho Lê đường chủ làm nữa sao?”

“Vậy không được.”

Quân Thường Tiếu nói: “Từ khi mạng lưới tình báo toàn bộ đại lục mở, mỗi ngày Lê Đường Chủ đều bề bộn nhiều việc, quản lý ngục giảm cần phải chọn người khác.”

“Triệu Đậu Đậu đã cho ra cái đề nghị kia, ỷ lại không rời Thiên Tự Hào, có thể đã sinh ra tình cảm vô cùng sâu với nhà giam, có thể để hắn phụ trách công việc này.”

Hệ thống chửi bậy nói: “Nhanh đến chương 1000: tiểu gia hỏa đáng thương rốt cuộc cũng hết khổ.”



Bên trong nhà giam Thiên Tự Hào, Triệu Đậu Đậu hoàn toàn không biết hệ thống đang đồng cảm với mình, giờ phút này đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, trên miệng cắn một que gỗ nhỏ, khi thì nhắm mắt lại, khi thì nâng cằm, giống như đang suy nghĩ gì đấy.

Trên mặt đất là đồ án phác họa có hơi ẩu.

Đây là ý tưởng sơ đồ nhà giam hắn phác thảo ra, ban đầu chia làm ba tầng thượng trung hạ.

Nhưng căn cứ vào tần suất và số lượng bạn tù tiến vào gần đây, hắn ý thức được rằng như vậy khẳng định không đủ, vì thế dứt khoát thêm sáu tầng thành chín tầng.

Phương diện vẽ của Triệu Đậu Đậu kém hơn Lý Thanh Dương, dù sao thiên phú cũng có hạn, hoàn toàn phải dựa vào ý tưởng qua loa trong đầu cộng vào, cuối cùng thành một món thập cẩm.

Đái Luật thật sự không nhìn được gia hỏa này, lại tự mình đào hố cho mình, hắn trực tiếp nắm lấy cục gạch bên cạnh ném tới.

“Ba!”

Triệu Đậu Đậu giơ tay lên, dùng hai ngón tay bắt lấy cục đá, có chút ngạo nghễ nói: “Không phải ta đả kích người, coi như ngươi giải hết khí mạch cũng chưa chắc có thể ném trúng ta.”

Ánh mắt Đái Luật nổi lên kinh ngạc.

Mặc dù không có khí lực, ném cục đá này ra cũng không có lực sát thương, nhưng từ động tác bắt lấy của gia hỏa này xem ra có chút bản lĩnh.

Chẳng lẽ…

Hắn che giấu?

“Ai.”

Triệu Đậu Đậu đứng lên, vỗ vỗ mông, ngồi xuống tấm ván gỗ trong phòng, ánh mắt do dự nhìn về phía cửa sổ, nói: “Nếu như ngươi cho rằng ta không rời khỏi nhà giam là vì ăn chực, vậy thì sai hoàn toàn rồi.”

“…”

Nhớ tới lúc gia hỏa này ăn cơm biểu hiện vô cùng vui sướng, trong lòng Đái Luật khẳng định nói: “Người chính là vì ăn chực!”

“Triệu Đậu Đậu ta sinh ra không có thân phận tốt, cũng không có tư chất tốt.”

“Sống ở trên đời này thuộc về loại không cố gắng sẽ chết đói ở đầu đường, trở thành kẻ đáng thương.”

Triệu Đậu Đậu cúi đầu xuống, trong ánh mắt xuất hiện cảm xúc “Đối với vận mệnh bất công chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp”.

“Vì cuộc sống.”

“Vì thành công.”

“Ta bắt đầu học được cách lừa người, gạt mình.”

“Bị nhốt ở đây, có lẽ là vì trời cao trừng phạt sai lầm của ta, thế nhưng…” Đến đây, Triệu Đậu Đậu có chút xúc động, nước mắt chảy dọc theo gò má, nói: “Ta làm tất cả, chẳng qua là muốn tiếp tục sống!”

Đái Luật nhìn hắn từ đầu đền cuối, trong lòng cũng ngổn ngang nhiều cảm xúc.

Ngươi sinh ra không có thân phận, ta cũng không có!

Ngươi sinh ra có tư chất, ta cũng không có!

Tìm nơi nương tựa như Linh Tuyền tông, Thánh Huyền tông, không phải cũng là vì sống sót sao!

Từ khi hai người trở thành bạn tù đến nay, từ đầu đến cuối cũng không có đề tài gì chung, nhưng ở phương diện này trời sinh lại giống nhau.

“Đương nhiên.”

Triệu Đậu Đậu lau đi nước mắt ở trên mặt, cười nói: “Ta rất vui vì bị giam ở nhà giam của Vạn Cổ Tông, bởi vì thuộc tính thiên địa ở đây, từ khi ta xông xáo giang hồ cũng chưa từng thấy qua, không khí nơi này của tông môn ta cũng chưa hề nghĩ đến.”

“…”

Tuy Đái Luật rất muốn phủ nhận, nhưng sự thật chính là như thế.

“Ta cảm thấy vận mệnh rất công bằng, thời điểm để ta nhận trừng phạt, còn có đồ ăn ngon, còn có thuộc tính thiên địa có thể tu luyện, nếu không chỉ sợ bây giờ ta vì lừa gạt bị vạch trần mà chết không có chỗ chôn.”

Đái Luật bừng tỉnh.

Tên gia hỏa này không rời nhà giam không phải vì ăn chực, mà là vì thuộc tính thiên địa ở Vạn Cổ Tông.

Như vậy nói cách khác, mình bị phong tỏa kinh mạch không thể tu luyên, gia hỏa này lại có thể tu luyện không chịu sự hạn chế của thời tiết, bị giam lâu như vậy, cảnh giới hắn cũng không thấp?

Đúng là một tiểu quỷ thông minh nha!

“Hơn nữa.”

Triệu Đậu Đậu nói: “Nếu như không bị giam ở trong ngục, ta làm sao có thể trở thành bạn tù cùng với nhiều cường giả cảnh giới cao như vậy, cho nên…”

“Ta rất hạnh phúc!”

“Ta coi nơi này là nhà!”

“Ba ba ba.”

Tiếng vỗ tay truyền tới.

Biểu hiện trên mặt Triệu Đậu Đậu đột nhiên cứng ngắc.

Bởi vì ngồi trước mình là Đái Luật đang khoác hai tay lên đùi, làm sao lại có tiếng vỗ tay…

“Xoạt!”

Hắn dùng thời gian nhanh nhất quay đầu, thấy Quân Thường Tiếu ngồi trên ghế không biết từ khi nào, trên miệng ngậm xì gà, vỗ tay nói: “Có thể ngộ ra đạo lý trong nhà giam, khiến bổn tọa rất vui mừng và cảm động.”

“Quân tông chủ… Ngươi… Ngươi đến từ lúc nào?”

“Khi ngươi khóc, bổn tọa đã có ở đó rồi.”

“…”

Triệu Đậu Đậu vội vàng lau nước mắt.

Nghĩ đến mình đường đường là một nam nhi bảy thước vậy mà lại khóc, còn bị người ngoài nhìn thấy, hắn lập tức thấy xấu hổ muốn tìm cái lỗ để chui vào.

“Ba!”

Nhưng vào lúc này, Quân Thường Tiếu đi tới, một tay khoác lên bả vai hắn, nghiêm túc hỏi: “Có nguyện ý trở thành một thành viên của Vạn cô tông, đi theo bổn tọa chinh chiến khắp bát hoang không?”


Bình Luận (0)
Comment