Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1219 - Chương 1219. Chương 1212. Bước Lên Con Đường Chinh Phục Biển Cả Sao Trời

Chương 1219. Chương 1212. Bước lên con đường chinh phục biển cả sao trời
Vẻ giận dữ và cảm xúc gào thét kịch liệt kia của Triệu Đậu Đậu nhất định chính là kỹ thuật diễn xuất phiên bản sách giáo khoa.

Khó trách có thể làm nghề lừa gạt không ít năm trong thế giới lấy võ vi tôn này.

Vấn đề là, tất cả những gì Triệu Đậu Đậu nói trước đó đều là thật sao?

Lệnh bài là giả, thân phận đệ tử Linh Tuyền tông cũng là giả.

Có điều, mười năm trước, chuyện hai thôn trang bị diệt thật sự xảy ra, hung thủ cũng đích xác là Hắc Phong trại và Linh Tuyền tông.

Hai thế lực đều bị Quân Thường Tiếu diệt, bí mật vốn không người có thể biết sau này lại bị Tế Vũ đường điều tra ra.

Đây hoàn toàn không phải là để rửa sạch cho những chuyện Quân Thường Tiếu đã từng làm, bởi vì trong thế giới võ đạo làm chủ này không phân biệt đúng sai, huống chi, một cái là nhóm trộm cướp, một cái khác đã nhiều lần thuê sát thủ đánh lén, lý do diệt bọn họ chẳng lẽ còn chưa đủ nhiều à?

"Người có nguyên tắc, đáng giá tôn trọng."

Cảm xúc của Triệu Đậu Đậu bình tĩnh trở lại, nói: “Nhưng nếu như vì nguyên tắc mà bảo vệ cho tội ác, vậy cũng chỉ có thể chịu người đời phỉ nhổ."

"Nói đến đây thôi."

"Tự ngươi ngẫm lại đi."

"Két!"

Triệu Đậu Đậu đóng cửa lại, tiêu sái rời khỏi nhà tù.

Đã lâu rồi mới dùng lại trò lừa gạt, nhưng vẫn tiến lùi có chừng mực như ngày trước.

Ta thật mẹ nó là một nhân tài.

"Ồ!"

Nhị Nha thán phục nói: “Ngươi thật lợi hại!"

Đái Luật có bị thuyết phục hay không thì tạm thời không biết, nhưng người ngục trưởng này đã chính thức công nhận phó ngục trưởng rồi!

"Xoạt!"

Triệu Đậu Đậu hất tóc, nói: “Không nên mê luyến ca, ca chỉ là truyền thuyết."

"..."

Nhìn thấy bản mặt tự cho mình là tốt đẹp kia, Nhị Nha nắm chặt roi Trấn Hồn, trong lòng dâng lên xúc động muốn đánh ra đủ 999 chiêu liên tiếp.

"Đùa thôi, đùa thôi!"

"Bốp bốp bốp bốp!"

"A a a."

...

Đái Luật ngồi sững sờ trong phòng giam một khoảng thời gian rất dài, sau đó cúi đầu nhìn về phía lệnh bài có khắc ba chữ "Linh Tuyền tông", biểu cảm trên mặt dần trở nên dữ tợn.

Tại sao ta lại muốn báo thù?

Thật sự là bởi vì Linh Tuyền tông bị diệt ư?

Ký ức trôi qua hiển hiện trong thức hải Đái Luật, khiến gã suy nghĩ thật lâu mới hiểu rõ.

Báo thù chỉ là chuyện thứ yếu, nguyên nhân thực sự ở chỗ mình vẫn luôn không nuốt trôi cơn tức giận khi vừa mới bắt đầu vào chương đầu tiên đã bị Quân Thường Tiếu giẫm ở dưới chân, ngay cả đệ tử Dạ Tinh Thần của hắn cũng đánh không lại!

Đại ca à.

Đừng mơ nữa.

Một người là xuyên qua có thêm hệ thống, một người là Đại Đế trọng sinh lưu lại, ngay sau đó sẽ trở thành tồn tại trâu bò nhất trong tiểu thuyết, ngươi có thể sống đến hiện tại đã không tệ, còn không phục cái gì.

"Đừng tự lừa mình dối người."

Đái Luật hết sức chán nản cúi đầu, lẩm bẩm: "Ngươi chẳng qua chỉ là một người bình thường ở tầng dưới chót, bước vào Võ Hoàng vẫn là do dựa vào võ hồn, làm sao có thể chống lại những kẻ yêu nghiệt này."

Tín niệm và nguyên tắc luôn giữ vững dần dần dao động.

...

Một đoạn thời gian sau đó, Triệu Đậu Đậu cũng chưa từng đến, thậm chí không hề xuất hiện trước mặt hắn, bởi nếu đã chỉ ra thì cần cho hắn thời gian suy nghĩ, quá thường xuyên sẽ lộ vẻ cố ý.

"Còn chưa nghĩ thông suốt sao?"

Quân Thường Tiếu thỉnh thoảng sẽ đến ngục giam hỏi thăm, thấy Đái Luật vẫn chưa thông suốt liền lắc đầu nói: "Nếu cách này của ngươi không được thì dùng cách kia của Nhị Nha đi."

"Tông chủ!"

Triệu Đậu Đậu vội vàng nói: “Lại cho hắn thêm một chút thời gian, nhất định hắn sẽ nghĩ thông!"

"Được rồi."

"Việc này giao cho ngươi vậy."

Vừa rồi Quân Thường Tiếu chẳng qua chỉ thuận miệng nói, đối phó với người xương cốt cứng rắn, nếu dựa vào phạt roi của Nhị Nha để khiến hắn khuất phục, dường như cũng không còn thú vị nữa.

...

Bởi vì giá trị thành tích tông môn ngay từ đầu đã có hơn 2 vạn, dù hiện tại thăng cấp, nhiệm vụ dành riêng cho tông môn vẫn chưa hoàn thành, nên mỗi ngày vẫn có thể nghe được hai loại tiếng nhắc nhở khen thưởng như cũ.

Với phiên bản nâng cấp của Đan Dược các, các loại đan dược trợ giúp tu luyện cũng lục tục được sản xuất ra, phân phát cho các đệ tử dùng tu luyện, hơn nữa hiệu quả cũng có sự tăng lên rất nhiều.

"Tông chủ."

Lý Thanh Dương nói: “Tụ Khí Đan mới luyện chế ra có hiệu quả rất tốt, đồng môn tăng các cảnh giới nhỏ sẽ càng nhanh."

"Ừm."

Quân Thường Tiếu nhẹ gật đầu, sau đó tựa vào ghế ngồi, đầy đầu đều đang suy nghĩ nên luyện chế nửa bước Võ Thánh như thế nào.

Dưới sự bồi dưỡng của đủ loại tài nguyên, mặc dù đệ tử tông môn thăng cấp nhanh, nhưng chỉ nhanh ở các cảnh giới nhỏ, bước vào cảnh giới lớn nhất định phải dựa vào thứ đồ chơi này.

Ví dụ như đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đã kẹt tại Võ Hoàng đỉnh phong một khoảng thời gian, nếu có Bán Thánh đan, thăng cấp trong vài phút không phải là việc khó.

"Là thời điểm nên đi Cứ điểm Tinh Không."

Quân Thường Tiếu vẫn luôn chờ đợi kiến thiết thăng cấp tông môn, bây giờ đã hoàn thành, hắn liền đặt tâm tư lên tồn tại đặc thù trong vũ trụ Tinh Không.

Đương nhiên, không phải là đập phá sân, mà là định lén lút trà trộn vào, cẩn thận tìm hiểu tình huống bên trong, nhân tiện đi xuống chợ đen dưới lòng đất tìm vật liệu.

Cư dân Nhị đẳng cũng có tu vi cấp bậc Võ Đế, thuộc hạ liên tiếp phái đến điều tra cũng không yếu, đối với vùng đất thần bí này, Quân Thường Tiếu còn đủ thận trọng.

...

Cứ điểm Tinh Không.

"Chủ thượng."

Một lão giả mặc áo bào đen đi vào trong mật thất, nói: “Đã điều tra chứng thực cái chết của Ngô Tướng quân."

"Ai giết?"

Chủ nhân cứ điểm ngồi xếp bằng trên giường đá, bởi vì đeo mặt nạ nên khó mà thấy rõ trên mặt có biểu cảm gì, có điều từ trong giọng nói có thể nghe ra được đang tức giận.

"Tạm thời vẫn chưa tra được."

"Nhưng mà, kết hợp với người ở Quan Cửu Nhị."

"Thuộc hạ suy đoán khả năng không khỏi liên quan tới Tinh Vẫn đại lục."

Lão giả áo bào đen nói.

"Tinh Vẫn đại lục chỉ thuộc về vị diện cấp thấp, kẻ mạnh nhất cũng không ở đó, thế nào lại có năng lực giết chết Ngô Tướng quân?" Chủ nhân cứ điểm hỏi.

"Có lẽ..."

Lão giả áo bào đen hơi trầm mặc mới nói: “Hung thủ là kẻ khác, bọn họ cố ý tạo dấu hiệu giả là Tinh Vẫn đại lục làm, từ đó khiến cho chúng ta phân tâm, còn bản thân thì ung dung ngoài vòng pháp luật."

"Có khả năng."

Chủ nhân cứ điểm nói: “Chuyện này chờ sau khi bản tọa khôi phục thương thế rồi lại nói."

"Vâng."

Lão giả áo bào đen tuân lệnh lui ra.

Dọc đường buồn bực thầm nghĩ: “Trong thế giới phàm trần lại có người có thể khiến chủ thượng bị thương, chuyện này thực sự có phần không thể tưởng tượng."

Chủ nhân cứ điểm tiếp tục vận chuyển tâm pháp, năng lượng bàng bạc bao phủ quanh thân.

Nhưng mà, mỗi lần nhớ đến khí tức khủng bố áp xuống lúc trước, liền sinh lòng sợ hãi, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ là lực lượng đến từ Thượng giới?"

...

Tinh Vẫn đại lục, bên ngoài vũ trụ Tinh Không.

Bạch La Sát đến đưa tiễn hỏi lại lần nữa: “Tiểu đệ đệ, ngươi thật sự định một mình đi đến Cứ điểm Tinh Không sao?"

"Quá nguy hiểm."

Hắc La Sát nói: “Hai chúng ta đi cùng ngươi."

Quân Thường Tiếu đứng trên chiến thuyền Thông Cổ nói: “Hai vị ca ca, các ngươi vẫn nên ở lại bảo hộ tông môn đi."

Nếu như đi đập phá quán, hắn chắc chắn mang theo hai tay đấm siêu cấp này, nhưng chuyến này chỉ là để thăm dò tình báo, để bọn họ phụ trách an toàn của tông môn thì mình cũng có thể yên tâm lớn mật chơi.

"Được rồi."

Bạch La Sát chắp tay nói: “Tiểu đệ đệ, lên đường bình an."

"Hai vị ca ca." Quân Thường Tiếu cũng chắp tay nói: “Tinh Vẫn đại lục và Vạn Cổ tông giao cho các ngươi."

"Tiểu đệ đệ xin yên tâm!"

Hắc Bạch Song Sát son sắt thề: “Có hai người chúng ta ở đó, ai cũng không đánh vào được!"

"Vèo!"

Trong vũ trụ Tinh Không tối tăm, chiến thuyền Thông Cổ hóa thành một luồng ánh sáng bay qua.

Một ngày này, Quân Thường Tiếu rời khỏi Tinh Vẫn đại lục, hòa vào vũ trụ mênh mông bao la vạn trượng, đại biểu hắn chính thức bước lên con đường chinh phục biển cả sao trời!

"Cứ điểm Tinh Không, ngàn vạn vị diện!"

Tiếng hô to vang vọng hùng hồn trong vô tận Tinh Không: “Hoàng đế của các ngươi đến rồi đây!"



Bình Luận (0)
Comment