Chương 1228. Chương 1221. Đồ rùa nhỏ, bà cô ngươi cũng ở đây
Ai nói nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều?
Tên Hắc Ám Đại Ma Vương này không chỉ không nói nhiều, mà còn không thèm ba hoa lời nào, không đi theo trình tự, trực tiếp hội tụ lực lượng mạnh mẽ đè ép về phía Quân Thường Tiếu!
Có thực lực miểu sát tuyệt đối, không có việc gì ai lại sẽ nói nhảm chứ.
Hơn nữa, tên Quân Thường Tiếu cư xử ngông nghênh khiến hắn cực kỳ khó chịu, cho nên mới không do dự đè ép xuống, cảm giác kia giống như giơ tay đập bay con ruồi phiền phức.
"Phần Phật!"
Luồng khí tà ác khủng bố từng bước gào thét bay tới, trực tiếp thổi bay áo bào đen của Quân Thường Tiếu, lộ ra cái đầu vẫn sáng ngời trong hoàn cảnh tối tăm.
"Hóa ra là một tên trọc." Hắc Ám Đại Ma Vương khinh thường nói.
Móa!
Ngươi không phải cũng là tên trọc sao!
Quân Thường Tiếu không kịp nhổ nước bọt, bởi vì cục diện vào giờ phút này đang vô cùng nguy hiểm.
"Vụt!"
Trong khoảnh khắc, Hiên Viên thần giáp khoác lên người, dưới sự bộc phát toàn diện tu vi, bốn phía ngưng tụ dần thành từng tầng tường khí phòng ngự.
Hắn còn có thể lấy ra Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp để gia tăng sức chống đỡ, nhưng như vậy chẳng khác nào bại lộ, thực sự bất lợi cho cú đập bất ngờ sắp tới.
"Hoàng tử điện hạ!"
"Vèo! Vèo! Vèo!"
Võ giả Thiên Nguyên đại lục bị thương liều mạng tiến lên, ôm chặt lấy Thương Hữu Ngân, cực nhanh bay khỏi khu vực bị chưởng ấn bao phủ.
Bởi vì lực lượng tỏa định Quân Thường Tiếu, cho nên mặc dù bọn họ không thể tránh khỏi bị tà khí ăn mòn, nhưng rốt cuộc trong nháy mắt bàn tay kia áp xuống vẫn trốn thoát được.
"Ầm ầm!"
Chưởng ấn vĩ đại áp xuống, mặt đất vốn vỡ vụn đến không chịu nổi lại bị thiệt hại nghiêm trọng, lập tức cấp tốc rạn nứt.
Từ trong Tinh Không mà nhìn xuống, những vết rách nhỏ bé vốn có thể thấy rõ ràng trên không trung lại rộng ra không ít, quả thực là giống như lập tức sẽ nứt toác.
Động tĩnh to lớn liên lụy đến thạch thất sâu dưới lòng đất, người già trẻ em may mắn còn sống sót run lẩy bẩy dưới chấn động kịch liệt, cũng không khỏi tăng nhanh tốc độ cầu nguyện.
Đối mặt cuộc tai nạn kinh khủng này, bọn hắn căn bản là ngăn cản không được, chỉ có thể cầu cho ông trời đến cứu mình.
...
"Vù vù!"
"Vù vù vù!"
Khu vực chưởng ấn áp xuống vẫn còn những cơn gió mạnh gào thét.
Bụi đất đầy trời bao phủ xung quanh, phủ thêm một tầng lụa mỏng ác ma cho thế giới vốn tối tăm.
"Phụt!"
"Phụt!"
Mấy võ giả Thiên Nguyên đại lục sau khi đưa Thương Hữu Ngân đến khu vực an toàn thì phun máu ngay tại chỗ, sắc mặt trắng bệch, khó khăn đứng dậy.
Bọn họ vốn đang chịu trọng thương, lại không để ý sống chết, không để ý tà khí xâm nhập vào cơ thể, cố hết sức cứu Hoàng tử điện hạ, giờ phút này bọn họ đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Hiển nhiên lúc này, đám người nọ không thèm để ý đến bản thân mình, thứ bọn họ để ý là khu vực tràn ngập bụi đất.
Với loại lực lượng vừa rồi, người giúp đỡ Hoàng tử mời đến nếu như trốn không thoát thì e rằng phải gặp xui xẻo!
"Quân... Quân đại ca..." Thương Hữu Ngân lo lắng không thôi.
Dần dần, bụi đất bị gió lớn ào ạt thổi đi, bóng dáng của Quân Thường Tiếu xuất hiện, làm vẻ vui mừng lộ rõ trên mặt hắn.
Có điều...
Một giây sau biểu cảm của hắn cứng lại.
Võ giả Thiên Nguyên đại lục đang bị thương cảm thấy mông lung.
Ngay cả Hắc Ám Đại Ma Vương cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Tất cả cảnh tượng bên trong khu vực kia có thể nhìn thấy rõ ràng, bọn họ thấy Quân Thường Tiếu không chỉ bình yên vô sự đứng đó, mà bên người hắn còn lơ lửng từng thanh vũ khí kỳ quái.
Vì sao lại kỳ quái à?
Bởi vì chẳng ai từng trông thấy, cũng chưa từng nghe qua.
Nếu như từ hình dáng kia mà tìm đồ vật để so sánh thì nó giống cái chổi!
Mà cũng không phải là cái chổi.
Là tương tự như cái máy hút bụi nhưng cao cấp hơn.
"Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật."
Khuôn mặt Quân Thường Tiếu nhìn như bình tĩnh, kỳ thực trong lòng đang âm thầm may mắn.
Vừa rồi, với lực lượng mà chưởng ấn áp xuống, cho dù hắn có Hiên Viên thần giáp hộ thể thì cũng chưa chắc có thể chống đỡ được, cho nên thời điểm đón đỡ hắn thẳng thắn lấy ra hai mươi cái Ma cải hấp trần khí.
Vật này mà lấy ra để đối phó với Soái Tự Nam và Tinh Không Ngũ Bá thì không có hiệu quả, bởi vì đối phương bị nhận định là nhân vật phản diện, không tính là tà ma ngoại đạo.
Hắc Ám Đại Ma Vương lại khác.
Tên này tuyệt đối là loại máy bay chiến đấu trong đám tà ma ngoại đạo.
Trong nháy mắt chưởng ấn âm tà đè ép xuống, Quân Thường Tiếu trước tiên tụ tập phòng ngự triệt tiêu lực lượng bản thân có thể tiếp nhận, sau đó trực tiếp triển khai toàn bộ hình thức tăng cường của Ma cải hấp trần khí, điên cuồng hấp thụ lực lượng còn thừa!
Đối phó với hồn tộc ẩn núp trong cơ thể võ giả, một cái ma cải hấp trần khí là đủ.
Đối mặt với loại Đại Ma Vương có thể so với trung vị Phá Không Cảnh, dù cho trước đó Quân Thường Tiếu từng triệt tiêu phần lớn tà lực, nhưng hắn cũng không dám đảm bảo hai mươi cái có thể giải quyết hết!
Cũng may, thành công!
Xem như hai mươi cái Ma cải hấp trần khí đều no căng.
"Nhóc con."
Hắc Ám Đại Ma Vương rất hứng thú hỏi: "Đây là bảo vật gì của ngươi vậy, thế mà có thể hấp thụ lực lượng của bổn vương?"
"Dương chi ngọc tịnh bình." Quân Thường Tiếu nhàn nhạt nói.
"Bình?"
Hắc Ám Đại Ma Vương ngạc nhiên.
Nó hoàn toàn không nhìn ra thứ đồ chơi giống như cái chổi này sẽ có liên quan gì với bình.
"Dĩ nhiên."
Quân Thường Tiếu nói: "Ta còn có một cái tử kim hồng hồ lô, có được uy lực quỷ thần khó lường, ngươi có muốn thử một chút uy lực của nó hay không?"
"Phụt!"
Nói đến đây thì hắn phun ra một ngụm máu.
"Khà khà khà!"
Hắc Ám Đại Ma Vương cười quái dị nói: "Mặc dù ngươi hóa giải một chưởng của ta, nhưng vẫn không thể tránh việc bị thương, cho dù có bảo vật đoạt thiên địa tạo hóa thì há lại có thể thương tổn đến bổn vương!"
"Đáng giận!"
Quân Thường Tiếu lau đi vết máu trào ra ở khóe miệng, ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng.
"Đến đi."
Hắc Ám Đại Ma Vương nói: "Lấy cái hồ lô gì gì đó của ngươi ra đi, để cho bổn vương nhìn xem nó quỷ thần khó lường đến nhường nào."
Hiện tại nó đã hoàn toàn khẳng định, tên được mời tới giúp đỡ này cực kỳ cùi bắp, mới nhận một chưởng đã bị thương, hoàn toàn có thể tùy ý bóp chết.
"Xoạt!"
Quân Thường Tiếu nhẹ phất tay, vũ khí chuyên dụng của tông chủ, Chỉ Điểm Giang Sơn, trống rỗng xuất hiện.
"Đây chính là cái hồ lô ngươi nói?" Hắc Ám Đại Ma Vương cau mày hỏi.
Vừa rồi rõ ràng là vũ khí như cái chổi lại nói thành cái bình, bây giờ rõ ràng là vũ khí như cái cào ngứa lại nói thành hồ lô, có phải hắn bắt nạt mình không có trí thông minh không?
Quân Thường Tiếu chỉ ngón tay về bộ phận hướng lên trời, nói: "Ngươi chưa phát hiện ra nó rất giống hình dáng của hồ lô à?"
"..."
Khóe miệng Thương Hữu Ngân co rút.
Đồ vật cổ quái này một chút cũng không giống hồ lô, càng như là đang bày ra thủ thế đặc thù nào đó.
"Bớt nói nhảm đi."
Hắc Ám Đại Ma Vương cười lạnh nói: "Nhanh để bổn vương kiến thức một chút, rốt cuộc là quỷ thần khó lường đến mức nào!"
"Đùng!"
Nhưng đúng lúc này, một tay Quân Thường Tiếu nhấn xuống cái nút trên Chỉ Điểm Giang Sơn, đôi mắt trợn trừng còn to hơn cả mắt trâu, trước tiên khóa chặt Boss, sau đó lại khóa chặt võ giả giáp đen xung quanh, gần như phá giọng mà hét to: "Chỉ là bởi vì ở trong đám người nhìn ngươi nhiều một chút!"
"Ào ào!"
"Ào ào ào!"
Trong khoảnh khắc, mây đen giữa trời bị khuấy lên, sau đó phân thành hai đám, một đám thì hội tụ thành hình dạng ngón tay cực lớn, một đám thì hội tụ thành hình thái vòng xoáy khổng lồ.
Đến, đến rồi!
Chiêu lớn không biết xấu hổ nhất, không sai lệch đầy bình AOE của Cẩu Thặng!
"Hử?"
Nhìn qua một cái, Hắc Ám Đại Ma Vương nhăn mày lại, trong nháy mắt mây đen trên không dung hợp lại, sau mông lập tức truyền đến hơi lạnh!
"Không được!"
Sắc mặt nó đại biến, chợt vung tay lên.
"Bụp!"
Lực lượng vô hình đột ngột xuất hiện ở phía sau bị nắm chắc tóm chặt, nó cười lạnh nói: "Khá lắm nhóc con, vậy mà dùng chiêu độc..."
"Vèo!"
Nhưng vào lúc này, trên đỉnh đầu Quân Thường Tiếu xuất hiện một thứ, xuất hiện với tư thế xinh đẹp độ khó cao chỉ bên trong jojo mới có, sau đó ra vẻ tâm trạng đẩy ra ngoài, nói: "Đi đi, bảo bối trong lòng ta!"
"Vù vù!"
Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp đột ngột xuất hiện, cũng nhanh chóng từ hình dạng bỏ túi biến lớn vô hạn, sau đó hung hăng đè xuống Hắc Ám Đại Ma Vương.
"Đồ rùa nhỏ!"
"Bà cô cũng ở đây!"
Giọng nói của Nhị Nha vang lên bên tai, đầu óc Hắc Ám Đại Ma Vương kinh sợ đến nổ tung!
"Ầm ầm."
Thiên Nguyên Trấn Hồn Tháp hóa thành siêu lớn, mạnh mẽ rơi xuống mặt đất, cuốn lên bụi đất bay ào ào bốn phía xung quanh, vì nó tăng thêm mấy phần uy nghiêm và nặng nề!