Chương 1235. Bấm thời gian hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh!
Chương 1228. Bấm thời gian hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh!
"Hỏa Hồn Chi Linh?"
Nhị Nha kinh ngạc nói: "Đây chính là linh chủng số một số hai trong Hỏa hệ Phàm Trần mà!"
Quân Thường Tiếu hỏi: "Ngươi cũng từng nghe nói à?"
"Đương nhiên."
Nhị Nha chỉ về phía Hắc Ám Đại Ma Vương, nói: "Hỏa Hồn Chi Linh giống với Tà Ác Chi Linh, đều thuộc về linh chủng đặc thù do thế giới Phàm Trần sinh ra!"
"Thật sao?"
Trong lòng Quân Thường Tiếu vui mừng.
Nhị Nha lại nói: "Khó trách chủ nhân lại tịnh hóa nhanh như vậy."
Hắc Ám Đại Ma Vương nằm trên mặt đất như bùn nhão, trong lòng sớm đã không thiết sống nữa.
Hỏa Hồn Chi Linh thuộc cùng cấp độ với nó, hơn nữa còn là chí cương chí dương, hoàn toàn khắc chế nó.
"Lão tổ tông... Bà cô ơi... Bỏ... Bỏ qua cho ta đi." Hắc Ám Đại Ma Vương cầu khẩn.
Từ khi sinh ra từ sâu trong vũ trụ, hắn bị Trấn Hồn Tháp nhốt lại, thật vất vả mới phá tan phong ấn, vừa mới tự do tự tại phóng túng được một đoạn thời gian đã bị giam lại để tịnh hóa hoàn toàn, chuyện này thực sự khiến hắn khó mà chấp nhận được.
"Thế sao ngươi không tha cho những sinh linh vô tội kia?"
"Thế sao ngươi không tha cho những vị diện đại lục kia?"
Quân Thường Tiếu đi đến, dựa sát vào, tay phải hắn hiện ra Hỏa Hồn Chi Linh, ánh mắt lạnh lùng nói: "Người trưởng thành nên phụ trách cho sai lầm của chính mình."
"Vù vù!"
Ngọn lửa cực nóng một lần nữa dâng lên, một vòng tịnh hóa mới lại bắt đầu!
"A a a!"
...
Chiến thuyền Thông Cổ tiếp tục nhanh chóng hướng đến Cứ điểm Tinh Không, Quân Thường Tiếu liên thủ với Nhị Nha tiếp tục tịnh hóa Hắc Ám Đại Ma Vương.
"Rốt cuộc là phạm phải tội gì mà lại bị tra tấn đến như vậy!"
"Cái này mà đổi thành ta, chỉ sợ sớm đã chết!"
"Mỗi ngày nghe được loại âm thanh kia, da đầu ta cũng sắp nổ tung luôn rồi!"
Tiếng kêu thảm thiết như quỷ khóc sói tru, mỗi thời mỗi khắc đều vang lên trong ngục giam, khiến đám tù nhân hoảng sợ đến đêm không thể say giấc.
"Lão đệ."
Trong phòng giam, Triệu Đậu Đậu thu hồi lại ánh mắt từ phương hướng truyền ra tiếng kêu thảm thiết, nói: "Tông chủ đã quá nhân từ đối với ngươi, vì sao ngươi còn chấp mê bất ngộ chứ?"
Làm Phó ngục trưởng của ngục giam, mỗi ngày hắn ta không chỉ phải lên lớp phụ đạo tâm hồn cho đám tù nhân mà còn cố gắng thuyết phục Đái Luật, khiến hắn biết rằng quay đầu là bờ.
"..."
Từ đầu đến cuối Đái Luật luôn trầm mặc.
Triệu Đậu Đậu nói: "So sánh với những tên tù phạm khác, ngươi quả thực như sống trong thiên đường."
"Đừng nói nữa."
Đái Luật nói: "Ta sẽ không thỏa hiệp."
"Được rồi."
Triệu Đậu Đậu đứng dậy rời khỏi phòng giam.
Có điều sau khi đi ra, nét mặt hắn ta lộ ra một nụ cười.
Giọng điệu từ chối của Đái Luật rõ ràng yếu đi không ít so với trước kia, xem ra chiến thuật lúc trước mình sử dụng đã đạt được bước đầu thành công.
Đúng thế.
Hiệu quả không tệ.
Tín niệm và nguyên tắc mà Đái Luật vẫn luôn cố thủ đã dần buông lỏng.
Mỗi lần đều sẽ suy nghĩ, rốt cuộc Linh Tuyền Tông có đáng giá để mình đi báo thù không?
"Ai."
Sau khi Triệu Đậu Đậu rời đi, Đái Luật thở dài một hơi.
Thôi, thôi.
Linh Tuyền Tông bị diệt cũng là gieo gió gặt bão.
Ta làm gì phải nhớ mãi không quên mà đi đòi lẽ phải, huống chi, ta thân hãm trong ngục giam, cái mạng nhỏ cũng khó bảo toàn.
Cuối cùng Đái Luật cũng buông bỏ một tia chấp niệm ở trong lòng kia.
Có người sẽ hỏi, không phải hắn vẫn còn một em họ ở Hắc Ưng Đường bị Quân Thường Tiếu giết sao?
Loại người sớm đã ra gia phả kia, loại thân thích tám gậy tre cũng không đánh đến đó căn bản không tồn tại bất kỳ cảm tình nào.
Huống hồ, Linh Tuyền Tông dù có dơ bẩn đến thế nào, tốt xấu bề ngoài cũng là danh môn chính phái, biểu đệ lại gia nhập Hắc Ưng Đường, một tà phái chính hiệu.
Đái Luật buông bỏ chấp niệm, nhưng không có nghĩa là hắn thỏa hiệp với Vạn Cổ tông.
Hắn đã nghĩ thông suốt.
Nửa đời sau hắn sẽ trải qua trong ngục giam.
Trong nháy mắt buông bỏ chấp niệm, mặt tường quanh thân Đái Luật hiện ra một luồng khí tức nhìn thấu hồng trần, phối hợp với cái đầu vẫn chưa chịu mọc tóc khiến hắn cực kỳ giống cao tăng đắc đạo của Phật giáo.
Bồ Đề vốn chẳng phải cây, Minh Kính cũng chẳng phải đài.
Vốn không phải một vật, bụi trần bám vào đâu?
...
"Thoải mái quá!"
Bên trong buồng giám sát, Quân Thường Tiếu ngồi xuống nhấp một ngụm trà, trên mặt tràn trề nụ cười.
Lúc tịnh hóa Hắc Ám Đại Ma Vương, hắn phát hiện mình khống chế Hỏa Hồn Chi Linh càng thêm thuần thục, thậm chí phôi thai trong đan điền cũng có biến hóa nhỏ nhoi.
"Huấn luyện tên kia từ đầu đến cuối luôn cần phóng thích ngọn lửa, dần dà tự nhiên sẽ tăng mức độ thuần thục." Hệ thống giải thích.
"Còn cần một chút thời gian mới đến Cứ điểm Tinh Không."
Quân Thường Tiếu nói: "Ta có thể dồn hết tinh lực vào việc này."
Kết quả là, hắn đổi Chiến thuyền Thông Cổ thành chế độ lái tự động, sau đó trực tiếp vào trong ngục giam, phối hợp với Nhị Nha tịnh hóa Hắc Ám Đại Ma Vương.
Không tự thuật quá trình nữa.
Nói tóm lại, Quân Thường Tiếu chỉ cần điên cuồng vận dụng Hỏa Hồn Chi Linh là đã có trợ giúp rất lớn cho việc khống chế thuộc tính và cho Thai Thể, hơn nữa, do không ngừng mạnh lên, tốc độ tịnh hóa cũng nhanh hơn!
"Chủ nhân, với tình trạng hiện tại, chỉ cần mười năm!"
"Chủ nhân, với tình trạng hiện tại, chỉ cần năm năm!"
"Chủ nhân, với..."
Mỗi ngày Nhị Nha đều tính toán thời gian, mỗi ngày đều sẽ giảm một mức lớn, cũng thấy kinh ngạc nói: "Chủ nhân, tốc độ thăng cấp Hỏa Hồn Chi Linh của ngươi cũng quá nhanh rồi đó!"
"May mắn mà có Tà Ác Chi Linh." Quân Thường Tiếu nói.
Hắn thật sự phải cảm ơn Hắc Ám Đại Ma Vương rất nhiều, bởi vì nếu không có loại tồn tại cực kỳ chịu đánh này thì rất khó làm Hỏa Hồn Chi Linh có biến hóa nghiêng trời lệch đất mỗi ngày!
Để bày tỏ cảm tạ, Quân Thường Tiếu tăng nhanh tốc độ luyện hóa, thậm chí làm đến ngày đêm không ngừng!
Chủ yếu vẫn là bây giờ chỉ còn cách ngày nhiệm vụ chi nhánh kết toán mười ngày, hắn nhất định phải giải quyết xong tên này trong thời gian quy định!
Chín ngày.
Tám ngày.
...
Một ngày.
Mười tiếng… Mười canh giờ.
Một tiếng… Một canh giờ.
"A a a a a!"
Bị Hỏa Hồn Chi Linh bao phủ đến mức tận cùng, Hắc Ám Đại Ma Vương phát ra từng tiếng kêu thảm đau đớn.
"Nhanh!"
"Nhanh lên!"
Quân Thường Tiếu điên cuồng bộc phát, điên cuồng tăng lên nhiệt độ, gân xanh trên trán đều lồi lên.
Làm qua nhiều nhiệm vụ chi nhánh như vậy nhưng lần này lại khiến hắn cảm thấy rất áp lực, bởi vì bây giờ chỉ còn cách thời điểm kết toán không đến năm phút, trong khi đó, đối phương vẫn chưa bị tịnh hóa hoàn toàn.
"Chủ nhân!"
Nhị Nha nói: "Ngay lập tức sẽ thành công!"
"A a a!"
Quân Thường Tiếu lớn tiếng gầm thét, trong nháy mắt đẩy nhiệt độ của ngọn lửa lên đến cực hạn!
"Tinh! 59 giây!"
"Tinh! 30 giây!"
"Tinh! 10 giây!"
Âm thanh đếm ngược vang lên bên tai.
"A a!"
Quân Thường Tiếu nắm chặt hai đấm.
Loại chiến đầu này toàn nhờ vào tiếng rống vừa rồi mà càng thêm mãnh liệt.
Thai Thể trong đan điền dường như bị lan đến, bắt đầu run rẩy kịch liệt, chợt "Ầm" một tiếng nổ tung!
"Ấy da da!"
"A a a."
Hắc Ám Đại Ma Vương cũng truyền ra tiếng kêu thảm thiết quái dị, người không biết chuyện chỉ sợ sẽ cho là nó đang hát.
"Ầm ầm!"
Đột nhiên, Hỏa Hồn Chi Linh bao phủ quanh thân hắn nổ tung, trong nháy mắt đẩy lui Quân Thường Tiếu ra xa mấy bước, sau đó không kìm hãm được mà phun máu.
"Tinh! Nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành, thu hoạch được 100.000 giá trị điểm cống hiến!"
"Tinh! Tông môn điểm cống hiến: 118.990/100.000."
"Tinh! Điểm cống hiến tông môn..."
"Tinh! Nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành, phát động phần thưởng che dấu, thu hoạch được đá cải tạo dành cho thần binh chuyên dụng của Tông chủ của Lăng Yến Các x1, thu hoạch được kinh nghiệm chi phù x20."
Thời điểm thời gian chỉ còn lại có mấy giây cuối cùng, rốt cục hắn đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh!
Bấm thời gian.
Thực sự quá kích thích!
Nhưng mà, Quân Thường Tiếu không có tâm tư để ý đến điểm cống hiến và phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bởi vì ánh mắt hắn đang khóa chặt vào một đám lửa trước mắt.
Sau khi bộc phát đến trạng thái mạnh nhất, Thai Thể trong đan điền đột nhiên nổ tung và xông ra ngoài!
"Vù vù!"
Trong ngọn lửa đang bốc cháy, một đóa sen dần thành hình, mà bên trong đó, một hình người đang từng bước hội tụ.
Một đứa trẻ khoảng hai tuổi có ba cái đầu, sau lưng có bốn cánh tay, mặc cái yếm nhỏ màu đỏ, tướng mạo đáng yêu dần hiện ra.
"Đây là cái gì vậy?" Nhị Nha vô cùng ngạc nhiên.
"Ha!"
Đứa nhỏ vươn người một cái, hai cái đầu ở hai bên trái phải và bốn cánh tay sau lưng đồng loạt biến mất, sau đó nó mở to mắt, mềm mại kêu về phía Quân Thường Tiếu: "Cha!"